Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Anh ôm cô
Phong Ương
2024-07-24 12:04:10
Trong hoảng loạn, Nguy Chỉ Đồng quay đầu lại nhìn thoáng qua, trong bóng tối mênh mông vô bờ, bóng cây rừng loang lổ phía sau, giống như cất dấu vô số nguy hiểm khủng bố dọa người, hình ảnh phim khủng bố đã từng xem
qua, lập tức ùa toàn bộ vào trong đầu cô ta.
“Á --”
Một tiếng thét chói tai làm người sởn tóc gáy đột nhiên vang vọng núi rừng, ngũ quan Nguy Chỉ Đồng vặn vẹo, vung chân liền hoảng sợ vạn trạng chạy vội lên phía trước, tốc độ có thể nói kaf thi chạy trăm mét.
Dưới rừng cây mặt đất gập ghềnh, tiếng kêu sợ hãi của Nguy Chỉ Đồng làm Lạc Ương Ương nhanh chóng quay đầu lại.
Cô quay đầu lại khi chân phải đã nâng lên đi về phía trước, cô bị tiếng kêu sợ hãi phân đi lực chú ý, nhất thời không chú ý tới dưới chân, trực tiếp sẫy một chạc cây ngang ở dưới chân.
“Á……” Trong phút chốc, trọng tâm cả người Lạc Ương Ương liền không khống chế được ngã nhào về phía trước.
Tô Phạm đang ở phía trước của Lạc Ương Ương, anh bởi vì tiếng kêu sợ hãi của Nguy Chỉ Đồng cũng quay đầu lại, nhìn thấy Lạc Ương Ương ngã nhào về phía trước, anh theo phản xạ duỗi tay liền đi ôm.
Vưu Vưu nghe được Lạc Ương Ương kinh hô, tầm mắt nhìn về phía Nguy Chỉ Đồng, lập tức thu hồi nhìn về phía bên cạnh.
Thấy Lạc Ương Ương thét chói tai té nhào về phía trước, cô vừa định muốn duỗi tay đi kéo, lại phát hiện động tác Tô Phạm còn nhanh hơn cô.
Lạc Ương Ương không kịp phòng ngừa té nhào một cái, đôi tay theo bản năng duỗi về phía trước muốn bắt lấy cái gì đó.
Tay vừa duỗi ra của cô liền bắt được cánh tay Tô Phạm, Tô Phạm cũng đúng lúc bắt được cánh tay của cô, để cô khó khăn lắm ổn định thân thể có xu hướng té ngã.
Tô Phạm vừa ôm, tuy rằng cánh tay là bắt lấy hai tay cô, nhưng cũng không có ái muội ôm thân thể cô, nhưng dưới loại tư thế này, cằm cô cũng bỗng nhiên đập ở trên vai anh.
“Ưm……” Cằm vừa đập lên, khiến răng trên dưới cắn một cái thật mạnh, Lạc Ương Ương chợt cảm giác toàn bộ khoang miệng đều chấn động đến tê rần.
Tiếng rên của Lạc Ương Ương vang lên ở bên tai, hai tay Tô Phạm dùng sức, vội vàng nửa đỡ nửa nâng cô đứng lên.
Bởi vì trong tay Tô Phạm còn cầm một đèn pin cầm tay, anh đột nhiên ôm lấy Lạc Ương Ương, khi đỡ cô lên lần nữa, đèn pin chiếu xạ ra ánh sáng cường độ cao liền loạn hoảng.
“Á --”
Một tiếng thét chói tai làm người sởn tóc gáy đột nhiên vang vọng núi rừng, ngũ quan Nguy Chỉ Đồng vặn vẹo, vung chân liền hoảng sợ vạn trạng chạy vội lên phía trước, tốc độ có thể nói kaf thi chạy trăm mét.
Dưới rừng cây mặt đất gập ghềnh, tiếng kêu sợ hãi của Nguy Chỉ Đồng làm Lạc Ương Ương nhanh chóng quay đầu lại.
Cô quay đầu lại khi chân phải đã nâng lên đi về phía trước, cô bị tiếng kêu sợ hãi phân đi lực chú ý, nhất thời không chú ý tới dưới chân, trực tiếp sẫy một chạc cây ngang ở dưới chân.
“Á……” Trong phút chốc, trọng tâm cả người Lạc Ương Ương liền không khống chế được ngã nhào về phía trước.
Tô Phạm đang ở phía trước của Lạc Ương Ương, anh bởi vì tiếng kêu sợ hãi của Nguy Chỉ Đồng cũng quay đầu lại, nhìn thấy Lạc Ương Ương ngã nhào về phía trước, anh theo phản xạ duỗi tay liền đi ôm.
Vưu Vưu nghe được Lạc Ương Ương kinh hô, tầm mắt nhìn về phía Nguy Chỉ Đồng, lập tức thu hồi nhìn về phía bên cạnh.
Thấy Lạc Ương Ương thét chói tai té nhào về phía trước, cô vừa định muốn duỗi tay đi kéo, lại phát hiện động tác Tô Phạm còn nhanh hơn cô.
Lạc Ương Ương không kịp phòng ngừa té nhào một cái, đôi tay theo bản năng duỗi về phía trước muốn bắt lấy cái gì đó.
Tay vừa duỗi ra của cô liền bắt được cánh tay Tô Phạm, Tô Phạm cũng đúng lúc bắt được cánh tay của cô, để cô khó khăn lắm ổn định thân thể có xu hướng té ngã.
Tô Phạm vừa ôm, tuy rằng cánh tay là bắt lấy hai tay cô, nhưng cũng không có ái muội ôm thân thể cô, nhưng dưới loại tư thế này, cằm cô cũng bỗng nhiên đập ở trên vai anh.
“Ưm……” Cằm vừa đập lên, khiến răng trên dưới cắn một cái thật mạnh, Lạc Ương Ương chợt cảm giác toàn bộ khoang miệng đều chấn động đến tê rần.
Tiếng rên của Lạc Ương Ương vang lên ở bên tai, hai tay Tô Phạm dùng sức, vội vàng nửa đỡ nửa nâng cô đứng lên.
Bởi vì trong tay Tô Phạm còn cầm một đèn pin cầm tay, anh đột nhiên ôm lấy Lạc Ương Ương, khi đỡ cô lên lần nữa, đèn pin chiếu xạ ra ánh sáng cường độ cao liền loạn hoảng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro