Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chủ động hiến hôn
Phong Ương
2024-07-24 12:04:10
Nhìn Lạc Ương Ương lại dựng lông, đôi mắt Phong Thánh rút đi lạnh băng, ý cười càng sâu: “Anh nói rồi, cả nhà anh cũng bao gồm em, cho nên em vẫn là mèo.”
“……” Lạc Ương Ương bị chọc giận đến ngoại trừ giương mắt nhìn, đã không biết nên nói cái gì.
Cô đến đấu võ mồm cũng đấu không thắng, hiện thực này cũng quá tàn khốc.
Khóe miệng Phong Thánh gợi lên độ cung sủng nịch, nhẹ nhàng kéo tay Lạc Ương Ương.
Khung xương thân thể cô nhỏ, một đôi tay cũng nho nhỏ, giống như bàn tay của đứa bé.
Phong Thánh buông mắt xuống, đôi tay nhỏ được nâng trong tay mình, đông lạnh đến đỏ bừng, anh nhìn đến trong lòng căng thẳng.
“Bảo bối……” Đôi tay Phong Thánh nhẹ nhàng cầm nắm chặt, hoàn toàn bao bộc lấy đôi tay nhỏ của Lạc Ương Ương vào trong tay anh.
Anh hẳn nên xuống dưới sớm một chút, đôi tay nhỏ này thật sắp đông lạnh hỏng, đau lòng chính là anh.
Nhìn mắt Phong Thánh toàn là thương tiếc, trong lòng Lạc Ương Ương vừa động, hành động đi theo tâm động mũi chân khẽ nhón, chu cái miệng nhỏ hơi nâng lên, không hề báo trước khẽ hôn lên môi lạnh của Phong Thánh.
Ttrong gió đêm rét lạnh, ấn đường Phong Thánh khẽ nhúc nhích, xúc cảm mềm mại trên môi truyền đến nhiệt độ ấm lòng ấm phổi, làm trái tim anh nháy mắt hòa tan thành một bãi nước.
Phong Thánh nhét đôi tay đông lạnh đến đỏ lên của Lạc Ương Ương vào áo khoác, để cô ôm eo của mình.
Nháy mắt tiếp theo, một tay anh ôm eo cô, một tay che chở mũ lông của cô, bàn tay to dày rộng ấn đầu nhỏ của cô liền cường thế gia tăng nụ hôn này.
“Ưm……” Cánh tay thiết ôm ngang trên eo dùng lực một chút, bước chân đi về phía trước của Lạc Ương Ương lảo đảo một cái, thân thể nhỏ càng gần sát Phong Thánh.
Cánh tay Phong Thánh ôm ngang trên eo cô hơi dùng lực một chút, giống như muốn xoa tiến cô vào trong thân thể của mình, ôm cô không hề có khe hở, dính sát vào.
Dưới áo khoác của Phong Thánh, chỉ mặc một kiện áo ngủ, anh đến áo khoác cũng chưa kéo lên.
Nhưng cho dù là như thế, phỏng chừng là do anh thân thể cường tráng thể chất trẻ tuổi khí thịnh, thân thể anh ấm áp không lạnh chút nào.
“……” Lạc Ương Ương bị chọc giận đến ngoại trừ giương mắt nhìn, đã không biết nên nói cái gì.
Cô đến đấu võ mồm cũng đấu không thắng, hiện thực này cũng quá tàn khốc.
Khóe miệng Phong Thánh gợi lên độ cung sủng nịch, nhẹ nhàng kéo tay Lạc Ương Ương.
Khung xương thân thể cô nhỏ, một đôi tay cũng nho nhỏ, giống như bàn tay của đứa bé.
Phong Thánh buông mắt xuống, đôi tay nhỏ được nâng trong tay mình, đông lạnh đến đỏ bừng, anh nhìn đến trong lòng căng thẳng.
“Bảo bối……” Đôi tay Phong Thánh nhẹ nhàng cầm nắm chặt, hoàn toàn bao bộc lấy đôi tay nhỏ của Lạc Ương Ương vào trong tay anh.
Anh hẳn nên xuống dưới sớm một chút, đôi tay nhỏ này thật sắp đông lạnh hỏng, đau lòng chính là anh.
Nhìn mắt Phong Thánh toàn là thương tiếc, trong lòng Lạc Ương Ương vừa động, hành động đi theo tâm động mũi chân khẽ nhón, chu cái miệng nhỏ hơi nâng lên, không hề báo trước khẽ hôn lên môi lạnh của Phong Thánh.
Ttrong gió đêm rét lạnh, ấn đường Phong Thánh khẽ nhúc nhích, xúc cảm mềm mại trên môi truyền đến nhiệt độ ấm lòng ấm phổi, làm trái tim anh nháy mắt hòa tan thành một bãi nước.
Phong Thánh nhét đôi tay đông lạnh đến đỏ lên của Lạc Ương Ương vào áo khoác, để cô ôm eo của mình.
Nháy mắt tiếp theo, một tay anh ôm eo cô, một tay che chở mũ lông của cô, bàn tay to dày rộng ấn đầu nhỏ của cô liền cường thế gia tăng nụ hôn này.
“Ưm……” Cánh tay thiết ôm ngang trên eo dùng lực một chút, bước chân đi về phía trước của Lạc Ương Ương lảo đảo một cái, thân thể nhỏ càng gần sát Phong Thánh.
Cánh tay Phong Thánh ôm ngang trên eo cô hơi dùng lực một chút, giống như muốn xoa tiến cô vào trong thân thể của mình, ôm cô không hề có khe hở, dính sát vào.
Dưới áo khoác của Phong Thánh, chỉ mặc một kiện áo ngủ, anh đến áo khoác cũng chưa kéo lên.
Nhưng cho dù là như thế, phỏng chừng là do anh thân thể cường tráng thể chất trẻ tuổi khí thịnh, thân thể anh ấm áp không lạnh chút nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro