Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Cô hạ dược?
Phong Ương
2024-07-24 12:04:10
Editor: May
Diệp Sa Nghiên rất đẹp, ngũ quan vũ mị, đẹp đến đặc biệt gợi cảm.
Nếu cô nhớ không lầm, cô gái gợi cảm trước mặt này tên Diệp Sa Nghiên, cô từng nghe những người khác gọi cô ta như vậy.
Diệp Sa Nghiên đánh giá Lạc Ương Ương, nhìn nhìn ánh mắt đột nhiên hung ác nham hiểm lên, thình lình chất vấn nói: “Lạc Ương Ương, có phải cô thích Phong Thánh không?”
Trong lòng Lạc Ương Ương hung hăng nhảy dựng, bỗng nhiên ngước mắt, kinh ngạc nhìn Diệp Sa Nghiên.
Vì sao cô ta lại hỏi như vậy?
Chẳng lẽ cô ta biết quan hệ không thể gặp người của cô và Phong Thánh?
“Làm gì nhìn tôi kinh ngạc như vậy? Hay là bị tôi nói trúng rồi?” Ánh mắt Diệp Sa Nghiên hung ác, tới gần Lạc Ương Ương, “Lạc Ương Ương, tôi cảnh cáo cô! Đừng mơ tưởng đánh chủ ý lên Phong Thánh, anh ấy là của tôi!”
Lần trước hạ dược, lại có thể để Lạc Ương Ương chạy thoát, hơn nữa còn là Phong Thánh cứu cô ta, điều này làm cho Diệp Sa Nghiên ghi hận trong lòng, Phong Thánh lại có thể sẽ quản những việc này.
Quan trọng là, cô hạ cho Lạc Ương Ương chính là thuốc mạnh, chỉ có đàn ông mới có thể giải, đến nay cô vẫn không tra ra là ai giúp Lạc Ương Ương giải dược.Chỉ cần tưởng tượng đến Phong Thánh có khả năng giúp Lạc Ương Ương giải dược, cô liền hận đến ngứa răng, hận không thể lột da Lạc Ương Ương.
“Tôi không đánh chủ ý lên anh ta!” Ánh mắt Diệp Sa Nghiên quá mức hung ác nham hiểm, khi cô ta tới gần, Lạc Ương Ương không tự giác lui về phía sau.
Diệp Sa Nghiên thích Phong Thánh?
“Phải không?” Diệp Sa Nghiên hiển nhiên không tin lời Lạc Ương Ương nói, “Tôi hỏi cô, lúc trước cô trúng thuốc, là ai giúp cô giải?”
“Cô! Sao cô biết tôi bị hạ dược?” Lạc Ương Ương khiếp sợ nhìn Diệp Sa Nghiên trước mắt, có chút không dám tin.
Tình huống lúc đó, theo lý thuyết ngoại trừ cô và Phong Thánh, cùng với người đàn ông ý đồ xâm phạm cô kia, hẳn là không có người khác biết mới đúng.
Nhưng câu hỏi này của Diệp Sa Nghiên, rõ ràng cô ta đã biết được.
Diệp Sa Nghiên cười châm chọc, cũng không có trả lời Lạc Ương Ương.
“Là cô hạ!” Châm biếm của Diệp Sa Nghiên làm Lạc Ương Ương nháy mắt bình tĩnh lại, mơ hồ hiểu rõ cái gì đó.
Diệp Sa Nghiên rất đẹp, ngũ quan vũ mị, đẹp đến đặc biệt gợi cảm.
Nếu cô nhớ không lầm, cô gái gợi cảm trước mặt này tên Diệp Sa Nghiên, cô từng nghe những người khác gọi cô ta như vậy.
Diệp Sa Nghiên đánh giá Lạc Ương Ương, nhìn nhìn ánh mắt đột nhiên hung ác nham hiểm lên, thình lình chất vấn nói: “Lạc Ương Ương, có phải cô thích Phong Thánh không?”
Trong lòng Lạc Ương Ương hung hăng nhảy dựng, bỗng nhiên ngước mắt, kinh ngạc nhìn Diệp Sa Nghiên.
Vì sao cô ta lại hỏi như vậy?
Chẳng lẽ cô ta biết quan hệ không thể gặp người của cô và Phong Thánh?
“Làm gì nhìn tôi kinh ngạc như vậy? Hay là bị tôi nói trúng rồi?” Ánh mắt Diệp Sa Nghiên hung ác, tới gần Lạc Ương Ương, “Lạc Ương Ương, tôi cảnh cáo cô! Đừng mơ tưởng đánh chủ ý lên Phong Thánh, anh ấy là của tôi!”
Lần trước hạ dược, lại có thể để Lạc Ương Ương chạy thoát, hơn nữa còn là Phong Thánh cứu cô ta, điều này làm cho Diệp Sa Nghiên ghi hận trong lòng, Phong Thánh lại có thể sẽ quản những việc này.
Quan trọng là, cô hạ cho Lạc Ương Ương chính là thuốc mạnh, chỉ có đàn ông mới có thể giải, đến nay cô vẫn không tra ra là ai giúp Lạc Ương Ương giải dược.Chỉ cần tưởng tượng đến Phong Thánh có khả năng giúp Lạc Ương Ương giải dược, cô liền hận đến ngứa răng, hận không thể lột da Lạc Ương Ương.
“Tôi không đánh chủ ý lên anh ta!” Ánh mắt Diệp Sa Nghiên quá mức hung ác nham hiểm, khi cô ta tới gần, Lạc Ương Ương không tự giác lui về phía sau.
Diệp Sa Nghiên thích Phong Thánh?
“Phải không?” Diệp Sa Nghiên hiển nhiên không tin lời Lạc Ương Ương nói, “Tôi hỏi cô, lúc trước cô trúng thuốc, là ai giúp cô giải?”
“Cô! Sao cô biết tôi bị hạ dược?” Lạc Ương Ương khiếp sợ nhìn Diệp Sa Nghiên trước mắt, có chút không dám tin.
Tình huống lúc đó, theo lý thuyết ngoại trừ cô và Phong Thánh, cùng với người đàn ông ý đồ xâm phạm cô kia, hẳn là không có người khác biết mới đúng.
Nhưng câu hỏi này của Diệp Sa Nghiên, rõ ràng cô ta đã biết được.
Diệp Sa Nghiên cười châm chọc, cũng không có trả lời Lạc Ương Ương.
“Là cô hạ!” Châm biếm của Diệp Sa Nghiên làm Lạc Ương Ương nháy mắt bình tĩnh lại, mơ hồ hiểu rõ cái gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro