Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Gặp lại Tô Phạm
Phong Ương
2024-07-24 12:04:10
Phong Thánh vừa nghe, còn muốn qua đêm ở đập chứa nước, lập tức liền phủ quyết.
Nhưng mà, ở dưới năn nỉ ỉ ôi mang theo lợi dụ cưỡng bức thật lớn của Lạc Ương Ương, tuy rằng cưỡng bức của cô ở trong cái nhìn của Phong Thánh, đều không có một chút lực uy hiếp, nhưng cuối cùng sau khi anh quấn lấy ăn uống no đủ, cũng liền miễn cưỡng đáp ứng rồi.
Trời trong nắng ấm, đập chứa nước phong cảnh hợp lòng người.
Hai người mới vừa xuống xe, Vưu Vưu liền lôi kéo cánh tay Lạc Ương Ương, chỉ vào bóng dáng thon dài cách hơn trăm mét, kinh ngạc nói: “Ương Ương, cậu xem ai kia, sao tớ thấy có chút giống Tô Phạm?”
Tô Phạm?
Lạc Ương Ương theo phương hướng ngón tay Vưu Vưu nhìn lại, chân núi phía trước, tụ tập không ít người, có nam có nữ tất cả đều là người trẻ tuổi, có khoảng hai ba mươi người.
Một bóng hình trong đó, nhìn kỹ thật là có chút quen thuộc: “Hình như thật là Tô Phạm.”
Từ lần trước, sau khi Tô Phạm hẹn cô và Vưu Vưu ăn cơm, hỏi chuyện của cô và Phong Thánh, Tô Phạm liền không chủ động liên hệ với cô nữa, cô cũng không có liên hệ với anh.
Hiện tại đột nhiên nhìn thấy anh, Lạc Ương Ương lại có loại cảm giác giống như cách một thế hệ.
Lạc Ương Ương và Vưu Vưu là lái xe tới, hai người xuống xe đứng ở bên xe việt dã màu đen, đồng thời nhìn đám người ngoài trăm mét.
Tô Phạm tựa hồ là đã nhận thấy ánh mắt của hai người bọn cô, quay đầu lại một cái liền không ngờ thấy được các cô.
Thượng Nhất Nhiên là bạn học Tô Phạm, sau khi anh ta đi theo đội ngũ vài bước, phát hiện Tô Phạm không theo kịp, liền quay đầu, “Tô Phạm, đi thôi.”
Tô Phạm nghe được bạn học anh, nhưng anh cũng không có đáp lại đối phương, tầm mắt còn dừng ở bên xe việt dã nơi xa.
Lạc Ương Ương và Vưu Vưu, sao các cô lại đến nơi đây?
“Cậu nhìn cái gì vậy?” Thượng Nhất Nhiên thấy Tô Phạm không nhúc nhích, liền đi trở về, theo tầm mắt đối phương nhìn sang, “Ồ, có hai mỹ nữ, cậu quen à?”
“Các người đi trước, lát nữa tớ sẽ đuổi kịp.” Tô Phạm tiện tay vỗ lên bả vai Thương Nhất Nhiên một cái, nói xong liền đi về phía trước.
Phương hướng anh đi, đúng là phương hướng của Lạc Ương Ương và Vưu Vưu.
Nhưng mà, ở dưới năn nỉ ỉ ôi mang theo lợi dụ cưỡng bức thật lớn của Lạc Ương Ương, tuy rằng cưỡng bức của cô ở trong cái nhìn của Phong Thánh, đều không có một chút lực uy hiếp, nhưng cuối cùng sau khi anh quấn lấy ăn uống no đủ, cũng liền miễn cưỡng đáp ứng rồi.
Trời trong nắng ấm, đập chứa nước phong cảnh hợp lòng người.
Hai người mới vừa xuống xe, Vưu Vưu liền lôi kéo cánh tay Lạc Ương Ương, chỉ vào bóng dáng thon dài cách hơn trăm mét, kinh ngạc nói: “Ương Ương, cậu xem ai kia, sao tớ thấy có chút giống Tô Phạm?”
Tô Phạm?
Lạc Ương Ương theo phương hướng ngón tay Vưu Vưu nhìn lại, chân núi phía trước, tụ tập không ít người, có nam có nữ tất cả đều là người trẻ tuổi, có khoảng hai ba mươi người.
Một bóng hình trong đó, nhìn kỹ thật là có chút quen thuộc: “Hình như thật là Tô Phạm.”
Từ lần trước, sau khi Tô Phạm hẹn cô và Vưu Vưu ăn cơm, hỏi chuyện của cô và Phong Thánh, Tô Phạm liền không chủ động liên hệ với cô nữa, cô cũng không có liên hệ với anh.
Hiện tại đột nhiên nhìn thấy anh, Lạc Ương Ương lại có loại cảm giác giống như cách một thế hệ.
Lạc Ương Ương và Vưu Vưu là lái xe tới, hai người xuống xe đứng ở bên xe việt dã màu đen, đồng thời nhìn đám người ngoài trăm mét.
Tô Phạm tựa hồ là đã nhận thấy ánh mắt của hai người bọn cô, quay đầu lại một cái liền không ngờ thấy được các cô.
Thượng Nhất Nhiên là bạn học Tô Phạm, sau khi anh ta đi theo đội ngũ vài bước, phát hiện Tô Phạm không theo kịp, liền quay đầu, “Tô Phạm, đi thôi.”
Tô Phạm nghe được bạn học anh, nhưng anh cũng không có đáp lại đối phương, tầm mắt còn dừng ở bên xe việt dã nơi xa.
Lạc Ương Ương và Vưu Vưu, sao các cô lại đến nơi đây?
“Cậu nhìn cái gì vậy?” Thượng Nhất Nhiên thấy Tô Phạm không nhúc nhích, liền đi trở về, theo tầm mắt đối phương nhìn sang, “Ồ, có hai mỹ nữ, cậu quen à?”
“Các người đi trước, lát nữa tớ sẽ đuổi kịp.” Tô Phạm tiện tay vỗ lên bả vai Thương Nhất Nhiên một cái, nói xong liền đi về phía trước.
Phương hướng anh đi, đúng là phương hướng của Lạc Ương Ương và Vưu Vưu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro