Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Phong Thi Nhã biết được
Phong Ương
2024-07-24 12:04:10
Editor: May
Hiện tại Phong Thi Nhã tận mắt nhìn thấy, dùng thân phận người nhà họ Phong của cô, thật sự có thể tiếp nhận sự thật cô và Phong Thánh ở bên nhau?
“Cô.” Phong Thi Nhã thấy Lạc Ương Ương trầm mặc không nói nhìn cô, cho rằng cô ấy là thẹn thùng, liền đưa ly kem khác trong tay qua.
Lạc Ương Ương yên lặng nhận lấy, cô xem xét Phong Thi Nhã, lại xem xét Phong Thánh, chợt yên lặng ăn lên.
Cô đều không muốn nói cái gì, cũng không biết phải nói gì vào loại trường hợp này mới tốt, đơn giản liền không nói gì.
Phong Thánh nhìn Phong Thi Nhã còn coi như thức thời, anh cũng không nói gì, sau khi thang máy xuống đến lầu một, anh ôm lấy đầu vai Lạc Ương Ương liền đi ra ngoài.
Bên cạnh chiếc xe hơi màu đen xa hoa phách lối của Phong Thánh, Phong Thi Nhã mở cửa xe sau ra, nhét toàn bộ đồ Lạc Ương Ương mua vào ghế sau.
Sau khi Lạc Ương Ương ngồi trên ghế lái phụ, cô từ ghế sau vỗ vỗ bả vai Lạc Ương Ương, tiến đến ái muội nói: “Cô yên tâm, tôi khẳng định sẽ bảo mật cho các người!”
“……” Lạc Ương Ương quay đầu lại, liếc mắt một cái liền nhìn thấy mặt Phong Thi Nhã cười đến sang sảng, tâm tình của cô có chút phức tạp.
“Cô không lên xe sao?” Thấy Phong Thi Nhã không ngồi lên xe, ngược lại muốn lui ra ngoài, Lạc Ương Ương vội vàng hỏi.
Phong Thi Nhã ngừng xe ở bên kia thành phố, cô và Phong Thánh về nhà vừa lúc đi ngang qua.
“Không được.” Phong Thi Nhã liếc nhìn Phong Thánh ngồi ở ghế điều khiển, phất tay tạm biệt với Lạc Ương Ương, “Tôi chờ lát nữa đón xe đi qua.”
Nói giỡn, cô lại không can đảm ngồi xe anh hai, quấy rầy thế giới hai người bọn họ.
Quay đầu lại anh hai vừa giận, không cho cô đi Phong thị làm việc, cô tìm ai khóc đây.
Cửa xe vừa đóng, Phong Thi Nhã cứ như vậy liền đi.
Xe hơi màu đen lên đường, sau khi Lạc Ương Ương trầm mặc nửa ngày, rốt cục không nhịn được nhìn về phía Phong Thánh: “Thi Nhã đã biết chuyện của chúng ta, không sao chứ?”
Cô không phải không tin Phong Thi Nhã, chỉ là chuyện này bị bất luận kẻ nào biết được, cô đều sẽ lo lắng.
Tuy rằng cô và Phong Thánh không có quan hệ huyết thống, nhưng cô không xác định quan hệ gia đình phức tạp của bọn họ, có được người khác tiếp nhận hay không.
Hiện tại Phong Thi Nhã tận mắt nhìn thấy, dùng thân phận người nhà họ Phong của cô, thật sự có thể tiếp nhận sự thật cô và Phong Thánh ở bên nhau?
“Cô.” Phong Thi Nhã thấy Lạc Ương Ương trầm mặc không nói nhìn cô, cho rằng cô ấy là thẹn thùng, liền đưa ly kem khác trong tay qua.
Lạc Ương Ương yên lặng nhận lấy, cô xem xét Phong Thi Nhã, lại xem xét Phong Thánh, chợt yên lặng ăn lên.
Cô đều không muốn nói cái gì, cũng không biết phải nói gì vào loại trường hợp này mới tốt, đơn giản liền không nói gì.
Phong Thánh nhìn Phong Thi Nhã còn coi như thức thời, anh cũng không nói gì, sau khi thang máy xuống đến lầu một, anh ôm lấy đầu vai Lạc Ương Ương liền đi ra ngoài.
Bên cạnh chiếc xe hơi màu đen xa hoa phách lối của Phong Thánh, Phong Thi Nhã mở cửa xe sau ra, nhét toàn bộ đồ Lạc Ương Ương mua vào ghế sau.
Sau khi Lạc Ương Ương ngồi trên ghế lái phụ, cô từ ghế sau vỗ vỗ bả vai Lạc Ương Ương, tiến đến ái muội nói: “Cô yên tâm, tôi khẳng định sẽ bảo mật cho các người!”
“……” Lạc Ương Ương quay đầu lại, liếc mắt một cái liền nhìn thấy mặt Phong Thi Nhã cười đến sang sảng, tâm tình của cô có chút phức tạp.
“Cô không lên xe sao?” Thấy Phong Thi Nhã không ngồi lên xe, ngược lại muốn lui ra ngoài, Lạc Ương Ương vội vàng hỏi.
Phong Thi Nhã ngừng xe ở bên kia thành phố, cô và Phong Thánh về nhà vừa lúc đi ngang qua.
“Không được.” Phong Thi Nhã liếc nhìn Phong Thánh ngồi ở ghế điều khiển, phất tay tạm biệt với Lạc Ương Ương, “Tôi chờ lát nữa đón xe đi qua.”
Nói giỡn, cô lại không can đảm ngồi xe anh hai, quấy rầy thế giới hai người bọn họ.
Quay đầu lại anh hai vừa giận, không cho cô đi Phong thị làm việc, cô tìm ai khóc đây.
Cửa xe vừa đóng, Phong Thi Nhã cứ như vậy liền đi.
Xe hơi màu đen lên đường, sau khi Lạc Ương Ương trầm mặc nửa ngày, rốt cục không nhịn được nhìn về phía Phong Thánh: “Thi Nhã đã biết chuyện của chúng ta, không sao chứ?”
Cô không phải không tin Phong Thi Nhã, chỉ là chuyện này bị bất luận kẻ nào biết được, cô đều sẽ lo lắng.
Tuy rằng cô và Phong Thánh không có quan hệ huyết thống, nhưng cô không xác định quan hệ gia đình phức tạp của bọn họ, có được người khác tiếp nhận hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro