Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Xem thành không khí
Phong Ương
2024-07-24 12:04:10
Editor: May
Sau khi thành công làm lão phu nhân phản cảm Lạc Ương Ương, Phong Diệc Hàm ở trước mặt lão phu nhân, liền không muốn giả vờ nữa, một bộ dáng khinh thường chán ghét gọi tên Lạc Ương Ương.
“Cô ta? Chị nói là chị ấy ư?” Phong Tử Mục phát hiện lúc Phong Diệc Hàm nói chuyện với bé, cũng không liếc mắt nhìn chị dâu lớn một cái.
“Ừ.” Phong Diệc Hàm đặc biệt không tình nguyện liếc mắt nhìn Lạc Ương Ương một cái.
Nhận thấy được địch ý không ngừng phía trước, còn không chỉ là một đạo tầm mắt, Lạc Ương Ương chậm rãi ngước mắt, thật cẩn thận lại không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn thẳng qua.
Sắc mặt ghê tởm của Phong Diệc Hàm ánh vào mi mắt, cô ngược lại không ngoài ý muốn chút nào.
Nhưng mà, nhìn thấy lão phu nhân cũng là vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô, cô liền có chút hòa thượng quá cao sờ không tới đầu (không hiểu được tình huống).
“Tử Mục, đến chỗ bà nội.” Lão phu nhân vươn tay với Phong Tử Mục, mắt già nua hơi chuyển, trực tiếp làm lơ tồn tại của Lạc Ương Ương.
“……” Nhìn lão phu nhân vươn tay tới, Phong Tử Mục tựa hồ do dự một chút, bé theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Ương Ương.
Tuy Phong Tử Mục còn nhỏ, nhưng tâm tư là cực kỳ mẫn cảm, bé tựa hồ cũng phát hiện không khí hiện tại có chút vi diệu.
Mà loại vi diệu này, tựa hồ là nhằm vào chị dâu lớn của bé.
Bởi vì Phong Tử Mục liếc mắt nhìn về phía Lạc Ương Ương một cái, thần sắc lão phu nhân càng không tốt.
Thật đúng là hồ ly câu dẫn người, câu dẫn Giang Hải Phong thì tôhi, còn vọng tưởng câu dẫn cháu trai trưởng của bà, hiện tại lại có thể đến cháu trai nhỏ của bà cũng không buông tha.
Lạc Ương Ương vẫn luôn nhìn lão phu nhân, tự nhiên cảm nhận được khó chịu ập vào trước mặt của đối phương, cô vội vàng chọc đầu vai nhỏ của Phong Tử Mục, thấp giọng nói: “Mau đi.”
Phong Tử Mục thật sự cơ linh, biết lúc này ở lại bên người Lạc Ương Ương, đối với cô ngược lại không tốt lắm.
Kết quả là, bé giơ khuôn mặt thiên chân vô tà lên, liền chạy về phía lão phu nhân.
Lúc sau, lão phu nhân và Phong Tử Mục một lớn một nhỏ đi thoáng qua Lạc Ương Ương, lão phu nhân đều không nghiêng liếc nhìn Lạc Ương Ương một cái, hoàn toàn xem cô là không khí.
Sau khi thành công làm lão phu nhân phản cảm Lạc Ương Ương, Phong Diệc Hàm ở trước mặt lão phu nhân, liền không muốn giả vờ nữa, một bộ dáng khinh thường chán ghét gọi tên Lạc Ương Ương.
“Cô ta? Chị nói là chị ấy ư?” Phong Tử Mục phát hiện lúc Phong Diệc Hàm nói chuyện với bé, cũng không liếc mắt nhìn chị dâu lớn một cái.
“Ừ.” Phong Diệc Hàm đặc biệt không tình nguyện liếc mắt nhìn Lạc Ương Ương một cái.
Nhận thấy được địch ý không ngừng phía trước, còn không chỉ là một đạo tầm mắt, Lạc Ương Ương chậm rãi ngước mắt, thật cẩn thận lại không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn thẳng qua.
Sắc mặt ghê tởm của Phong Diệc Hàm ánh vào mi mắt, cô ngược lại không ngoài ý muốn chút nào.
Nhưng mà, nhìn thấy lão phu nhân cũng là vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô, cô liền có chút hòa thượng quá cao sờ không tới đầu (không hiểu được tình huống).
“Tử Mục, đến chỗ bà nội.” Lão phu nhân vươn tay với Phong Tử Mục, mắt già nua hơi chuyển, trực tiếp làm lơ tồn tại của Lạc Ương Ương.
“……” Nhìn lão phu nhân vươn tay tới, Phong Tử Mục tựa hồ do dự một chút, bé theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Ương Ương.
Tuy Phong Tử Mục còn nhỏ, nhưng tâm tư là cực kỳ mẫn cảm, bé tựa hồ cũng phát hiện không khí hiện tại có chút vi diệu.
Mà loại vi diệu này, tựa hồ là nhằm vào chị dâu lớn của bé.
Bởi vì Phong Tử Mục liếc mắt nhìn về phía Lạc Ương Ương một cái, thần sắc lão phu nhân càng không tốt.
Thật đúng là hồ ly câu dẫn người, câu dẫn Giang Hải Phong thì tôhi, còn vọng tưởng câu dẫn cháu trai trưởng của bà, hiện tại lại có thể đến cháu trai nhỏ của bà cũng không buông tha.
Lạc Ương Ương vẫn luôn nhìn lão phu nhân, tự nhiên cảm nhận được khó chịu ập vào trước mặt của đối phương, cô vội vàng chọc đầu vai nhỏ của Phong Tử Mục, thấp giọng nói: “Mau đi.”
Phong Tử Mục thật sự cơ linh, biết lúc này ở lại bên người Lạc Ương Ương, đối với cô ngược lại không tốt lắm.
Kết quả là, bé giơ khuôn mặt thiên chân vô tà lên, liền chạy về phía lão phu nhân.
Lúc sau, lão phu nhân và Phong Tử Mục một lớn một nhỏ đi thoáng qua Lạc Ương Ương, lão phu nhân đều không nghiêng liếc nhìn Lạc Ương Ương một cái, hoàn toàn xem cô là không khí.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro