Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi
Chương 51
Mạc Ngôn Biệt Trí
2024-01-18 18:47:27
Ở Quán bar
Chu Lâm Na trong gốc suy sụp, mặc cho trợ lý nói thế nào cũng không dừng được, cuối cùng không còn cách nào liền gọi cho Hách Liên Tuyệt.
Nhân được điện thoại của trợ lý Chu Lâm Na, Hách Liên Tuyệt liền tới.
"Í, không phải đại minh tinh sao? Như thế nào lại ở đây uống rượu giải sầu? Muốn chúng tôi uống cùng cô không ?"- Nói xong, hai gả thô tục đi qua bên cạnh Chu Lâm Na.
"Này, các người làm gì?" -Trợ lý phía sau chạy nhanh tới ngăn lại.
"Ai, lại đây một chút" – một trong hai gả nói- " Đại Ca, người đẹp này tặng em đi" -Ánh mắt dâm loạn.
"Được, không thành vấn đề, tặng cậu" – Kẻ vừa nói trông thật tục tằn.
"Tặng con mẹ nó" -Nói xong trợ lý cầm ly rượu tạt lên hai tên hỗn đản kia, sau đó nhanh đến trước mặt Chu Lâm Na -" Lâm Na, tỉnh, mau tỉnh"
Tiếc là ChuLâm Na đã bất tỉnh nhân sự, miệng vẫn không ngừng hô tên Hách Liên Tuyệt.
Biết là tới đây sẽ không an toàn không ngờ nó sự thật xảy ra ...
"Mẹ nó, dám dùng rượu tạt tao sao, chán sống rồi à?" - Nói xong, gả đàn ông định giơ tay lên đánh, đúng lúc đó lại bị người khác nắm trụ lại, không thể động đậy được.
"A.. đau..." -Tên hỗn đản quay đầu lại,đụng phải đôi mắt màu lục, sắc mặt Hách Liên Tuyệt trở nên lãnh khốc cực điểm, cả người tản ra hơi thở lạnh bang.
"Cút" -Hách Liên Tuyệt bỏ tay ra, hai tên kia té nhào xuống đất, nhìn thấy không ổn vội chạy nhanh.
Thấy Hách Liên Tuyệt đã đến,trợ lý mới an tâm, Hách Liên Tuyệt bước qua -" Cô ấy thế nào?"
"Uống rất nhiều, tôi khuyên sao cũng không được, không ngừng hô tên anh, không còn cách nào nên mới gọi điện cho anh" - Trợ lý lo lắng nói.
Hách Liên Tuyệt trầm tư - " Về trước đi, nơi này có tôi rồi.”
"Vậy được rồi" -trợ lý gật gật đầu, lập tức bước đi.
Lúc này, Chu Lâm Na mở to mắt, nhìn anh - "Tuyệt, là anh sao? Là anh phải không?"
"Là anh.."- nói xong, nước mắt Chu Lâm Na rơi xuống -" Vì cái gì em gọi điện cho anh, anh không nghe?....Anh không thương em phải không.....?"
"Em uống say rồi, anh chở em về"
"Không... Tuyệt,Tuyệt"- Nói xong, Chu Lâm Na nhào vào trong lòng ngực anh, hai tay trụ cổ của anh, chủ động hôn lên môi anh .
Hách Liên Tuyệt muốn né tránh nhưng bị Chu Lâm Na gắt gao ôm lấy, cảm giác được sự sợ hãi của cô ta nên Hách Liên Tuyệt cũng do dự hôn lại, nhưng lúc này trong đầu lại hiện lên một khuôn mặt nhỏ nhắn khác...
Cảm thấy được đáp lại, Chu Lâm Na cao hứng - " Tuyệt, về sau đừng rời em nữa được không?"
"... ......Ừ"
Chu Lâm Na trong gốc suy sụp, mặc cho trợ lý nói thế nào cũng không dừng được, cuối cùng không còn cách nào liền gọi cho Hách Liên Tuyệt.
Nhân được điện thoại của trợ lý Chu Lâm Na, Hách Liên Tuyệt liền tới.
"Í, không phải đại minh tinh sao? Như thế nào lại ở đây uống rượu giải sầu? Muốn chúng tôi uống cùng cô không ?"- Nói xong, hai gả thô tục đi qua bên cạnh Chu Lâm Na.
"Này, các người làm gì?" -Trợ lý phía sau chạy nhanh tới ngăn lại.
"Ai, lại đây một chút" – một trong hai gả nói- " Đại Ca, người đẹp này tặng em đi" -Ánh mắt dâm loạn.
"Được, không thành vấn đề, tặng cậu" – Kẻ vừa nói trông thật tục tằn.
"Tặng con mẹ nó" -Nói xong trợ lý cầm ly rượu tạt lên hai tên hỗn đản kia, sau đó nhanh đến trước mặt Chu Lâm Na -" Lâm Na, tỉnh, mau tỉnh"
Tiếc là ChuLâm Na đã bất tỉnh nhân sự, miệng vẫn không ngừng hô tên Hách Liên Tuyệt.
Biết là tới đây sẽ không an toàn không ngờ nó sự thật xảy ra ...
"Mẹ nó, dám dùng rượu tạt tao sao, chán sống rồi à?" - Nói xong, gả đàn ông định giơ tay lên đánh, đúng lúc đó lại bị người khác nắm trụ lại, không thể động đậy được.
"A.. đau..." -Tên hỗn đản quay đầu lại,đụng phải đôi mắt màu lục, sắc mặt Hách Liên Tuyệt trở nên lãnh khốc cực điểm, cả người tản ra hơi thở lạnh bang.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cút" -Hách Liên Tuyệt bỏ tay ra, hai tên kia té nhào xuống đất, nhìn thấy không ổn vội chạy nhanh.
Thấy Hách Liên Tuyệt đã đến,trợ lý mới an tâm, Hách Liên Tuyệt bước qua -" Cô ấy thế nào?"
"Uống rất nhiều, tôi khuyên sao cũng không được, không ngừng hô tên anh, không còn cách nào nên mới gọi điện cho anh" - Trợ lý lo lắng nói.
Hách Liên Tuyệt trầm tư - " Về trước đi, nơi này có tôi rồi.”
"Vậy được rồi" -trợ lý gật gật đầu, lập tức bước đi.
Lúc này, Chu Lâm Na mở to mắt, nhìn anh - "Tuyệt, là anh sao? Là anh phải không?"
"Là anh.."- nói xong, nước mắt Chu Lâm Na rơi xuống -" Vì cái gì em gọi điện cho anh, anh không nghe?....Anh không thương em phải không.....?"
"Em uống say rồi, anh chở em về"
"Không... Tuyệt,Tuyệt"- Nói xong, Chu Lâm Na nhào vào trong lòng ngực anh, hai tay trụ cổ của anh, chủ động hôn lên môi anh .
Hách Liên Tuyệt muốn né tránh nhưng bị Chu Lâm Na gắt gao ôm lấy, cảm giác được sự sợ hãi của cô ta nên Hách Liên Tuyệt cũng do dự hôn lại, nhưng lúc này trong đầu lại hiện lên một khuôn mặt nhỏ nhắn khác...
Cảm thấy được đáp lại, Chu Lâm Na cao hứng - " Tuyệt, về sau đừng rời em nữa được không?"
"... ......Ừ"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro