Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi
Chương 93
Mạc Ngôn Biệt Trí
2024-01-18 18:47:27
Ngày hôm sau tỉnh lại, Trình Mộ Thanh thuỷ chung muốn làm rõ đêm qua cô có
phải nằm mộng không, hay là cô thật sự nhìn thấy người kia, vừa cảm giác mơ mơ hồ hồ nhưng cũng có cảm giác rất thật.
Vừa ăn sáng, Trình Mộ Thanh bị "Cái giấc mơ" kia làm phiền chết.
Lúc sau, Ngôn Dục vừa vặn từ ngoài trở về, nhìn thấy cô đang ăn sáng, chạy nhanh đem đồ giấu phía sau, Trình Mộ Thanh quay đầu, cảm thấy anh ta mờ ám ..
"Ăn sáng sao?" -Ngôn Dục giả vờ nói chuyện, chân rảo nhanh về phòng.
"Lại đây" -Trình Mộ Thanh nói.
"Gì?"
"Lại đây." Trình Mộ Thanh ngoắc ngoắc ngón tay, nói từng chữ.
"Có chuyện gì sao?" -Ngôn Dục đem đồ đạc giấu phía sau, vẻ mặt cười nói, sợ Trình Mộ Thanh phát hiện ra cái gì.
"Tôi lặp lại lần nữa lại đây."
Đáng chết ! Ngôn Dục không thể phản bác lại sự áp bách của cô, vì thế chậm rãi tiến tới.
"Lấy ra." Trình Mộ Thanh vươn tay.
"Cái gì?"
"Còn giả vờ?"
Mín môi, Ngôn Dục đem báo "Ba" một tiếng đặt lên bàn.
Trình Mộ Thanh chau mi, tuỳ tay cầm tờ báo, một tin tức liền đập vào mắt.
"Tổng Tài tập đoàn TCL cùng người mẫu Chu Lâm Na ba ngày sau sẽ đính hôn."
Tin tức này chiến hơn 1/2 mặt báo, còn có ảnh chụp to của Hách Liên Tuyệt và Chu Lâm Na.
Đang nhìn đến tin này, Trình Mộ Thanh tạm dừng một chút, lập tức đem báo để lên bàn- " Vì cái gì mà giấu tôi?"
"Cô... không tức giận?"- Ngôn Dục ngồi đối diện hỏi.
Trình Mộ Thanh dùng thìa múc một muỗng cháo bỏ vào miệng, vừa ăn, vừa nhìn anh ta nói -" Tôi tại sao phải tức giận?"
"Anh ta.... anh ta không phải cha của Tiểu Trạch sao?" -Ngôn Dục nghĩ nghĩ, hỏi
"Từ cái ngày mà anh ta không đồng ý cứu Tiểu Trạch nữa, thì cũng đã không còn là ba của Tiểu Trạch, còn nữa hy vọng anh về sau đừng nhắc lại, tôi không muốn cho Tiểu Trạch biết." Nói xong, cô lau miệng, cầm lấy túi xách-" Tôi đi làm."
Nhìn bóng dáng của cô, Ngôn Dục nhăn mày than thở một tiếng -" Người phụ nữ mạnh miệng."
******
Nhìn thấy tờ báo trước mặt, sắc mặt của Hách Liên Tuyệt âm trầm đến đáng sợ.
"Chuyện này có phải nên cho con một lời giải thích?"- Hách Liên Tuyệt nhìn Hách Liên Hùng nói từng chữ.
Hách Liên Hùng không thay đổi sắc mặt nhìn anh ta -" Như thế nào? Không phải rất thích cùng cô ta ở một chỗ sao? Tôi làm vậy là toại nguyện theo ý của con rồi."
"Thành toàn cho con?" -Hách Liên Tuyệt nhìn ông ta, hai tay nắm chặt.
Lúc sau, Chu Lâm Na đi tới, hai tay xoa xoa bờ vai của anh -" Tuyệt, anh làm sao vậy? Chẳng lẽ anh mất hứng sao? Bác trai đồng ý cho em và anh cùng một chỗ, cũng đồng ý cho em và anh kết hôn."
Lúc này, Hách Liên Tuyệt nghiêng đầu nhìn Chu Lâm Na -" Phải không? Vì cái gì mà giải quyết tốt vậy?"
Chu Lâm Na nhìn anh, cũng không biết nội tâm quấy phá, ánh mắt anh có thể hiểu rõ cô, nên không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
"Bởi vì ... bởi vì... em đáp ứng bác trai rời khỏi giới showbiz"- Chu Lâm Na tuỳ tiện nói đại một câu.
Nhìn cô, cặp con ngươi kia như đang nhìn thấu cô, Chu Lâm Na chột dạ cơ hồ muốn tránh né, chính là Hách Liên Tuyệt nhìn chằm chằm- " Phải không? Đơn giản vậy thôi?"
"Đương nhiên?Nếu không thì thế nào?" -Chu Lâm Na nói nhỏ, nếu anh biết giữa cô và Hách Liên Hùng có giao dịch vậy sẽ rất tức giận.
Đôi mắt màu lục như nhìn xuyên thẳng vào cô, làm cho cô không thể che giấu ..
"Chẳng lẽ anh không muốn cùng một chỗ với em?" -Chu Lâm Na vội hỏi, đánh lảng sang chuyện khác, vì cái gì cô luôn cảm thấy Hách Liên Tuyệt thay đổi không còn giống lúc trước.
Nhưng không giống thế nào thì không giải thích được, trước kia thế nào, cô cũng đoán được tâm tư của anh nhưng hiện tại cảm thấy anh và cô càng ngày càng xa cách, thậm chí suy nghĩ của anh cũng không thể hiểu.
Đang nghĩ nghĩ, Hách Liên Tuyệt ngước mắt,sủng nịnh nhìn Chu Lâm Na -" Đương nhiên."
Chu Lâm Na nhìn anh, trong nháy mắt cô cảm thấy thật sự không thể hiểu anh ...
Hách Liên Tuyệt lập tức thay đổi ánh mắt nhìn sang Hách Liên Hùng- " Chính là trước khi làm, nên cho con biết một tiếng.”
Hách Liên Tuyệt đột nhiên chuyển biến, Hách Liên Hùng không có lường trước được, Hách Liên Tuyệt giống như là một con báo đang chờ con mồi, tuỳ thời điểm đều có thể ra đòn sát thủ, cho nên hiện tại không nên chọc giận, ông liền nở nụ cười -" Thì con muốn cùng cô ấy một chỗ, nên ba tác thành cho hai người, coi như là cái kinh hỉ tặng con" - Hách Liên Hùng nói như vậy, nhưng tâm lý càng khẳng định thêm một việc chính là Hách Liên Tuyệt càng ngày càng không theo khuôn khổ.
Hách Liên Tuyệt đứng đó, vô hình làm cho người ta một cảm giác áp bách, tuy rằng nhìn vào như đang cho người khác một gương mặt vui vẻ, nhưng đôi mắt thì nhìn vào người ta sẽ không biết anh đang nghĩ gì.
“Nói như vậy, tôi hẳn là nên cảm kích?"
"Biết thế là tốt rồi" -Hách Liên Hùng cũng không khách khí nói.
"Phụ thân của con, làm việc gì cũng làm cho người khác không thể tưởng được" - Hách Liên Tuyệt thản nhiên nói, chính là anh lại mang một hàm ý khác.
"Mặc kệ con nghĩ thế nào, ba bồi dưỡng con trở thành Tổng Tài tập đoàn TCL, chính là cho con quản lý công ty, nếu như tâm tư của con không giống lời ba nói, nhất định sẽ tước quyền quản lý của con." Hách Liên Hùng nói từng chữ.
Hạp mâu, một tia lơ đãng xẹt qua, anh ta rốt cục cũng phải bắt đầu rồi.
Chu Lâm Na một bên nhìn bọn họ nói chuyện, không giống cha con chút nào, ngược lại còn như là kẻ thù vậy ...
Một bên lái xe, Chu Lâm Na ngồi bên ghế phó, cẩn thận nhìn anh - " Tuyệt, anh tức giận sao?"
Hách Liên Tuyệt xoay người -" Vì cái gì phải tức giận?"
"Tự tiện tuyên bố ngày đính hôn, anh thật sự không tức giận sao?" Nói xong, Chu Lâm Na rúc vào trong người anh .
Nhìn lướt qua Chu Lâm Na, hơi dừng một chút, giọng điệu ôn hoà nói -" Để cho ông ta tán thành, em quả thật không đơn giản."
Những lời nói này, là có hàm ý khác...
Đáng Tiếc chu Lâm Na không biết được, ngược lại nở nụ cười " Em cũng không nghĩ đến bác trai dễ dàng chấp nhận như vậy, Tuyệt .. em yêu anh .. thật sự yêu anh... rốt cuộc em cũng có thể làm cô dâu của anh."
Hách Liên Tuyệt nhìn ra cửa sổ, không nói gì.
Lúc này, Chu Lâm Na ngẩng đầu nhìn anh - " Tuyệt, em sẽ là cô dâu đẹp nhất của anh."
"Bình thường em cũng đã rất đẹp."
"Không, em phải đẹp hơn, em muốn trở thành cô dâu độc nhất của anh." Chu Lâm Na khát khao nói/
"Vậy em muốn thế nào?"
"Em muốn Trình Mộ Thanh đảm nhiệm phần áo cưới của em."
Hách Liên Tuyệt nhìn Chu Lâm Na, ánh mắt trong trẻo trở nên lạnh lùng -" Có thể mời nhà thiết kế chuyên môn ở Pháp làm theo yêu cầu của em."
"Nhưng em muốn Trình Mộ Thanh thiết kế."
"Tại sao nhất định là cô ấy?" Hách Liên Tuyệt lớn tiếng hỏi
Chu Lâm Na có chút sửng sốt, nhìn anh nở nụ cười -" Tuyệt, không phải anh suy nghĩ nhiều quá? Em chỉ là cảm thấy cô ấy thiết kế đồ rất đẹp, hơn nữa lúc trước quần áo em mặc khi ở bên Milan là do cô ấy thiết kế, rất thích hợp với gu của em, em tin tưởng vào năng lực của cô ấy."
"Nhưng chuyên môn của cô ấy không phải áo cưới" -Hách Liên Tuyệt nói, theo bản năng anh cũng không muốn để Chu Lâm Na thân cận với Trình Mộ Thanh.
"Tuyệt, anh nhìn xem, ở Milan cô ấy đã từng thiết kế áo cưới, thật sự rất đẹp, nhưng lần đó biểu diễn không phải em, em vẫn cảm thấy đáng tiếc, lần này em muốn để cho cô ấy thiết kế" -Chu Lâm Na làm nũng nói.
" Các người đang hiểu lầm, anh lo cô ấy sẽ từ chối."
"Anh yên tâm, em nhất định sẽ làm cô ấy đồng ý. " Chu Lm Na trong lòng đã có dự tính.
Lơ đãng nhìn phớt qua Chu Lâm Na -"Em đã nói như vậy thì anh cũng không còn gì để nói, chỉ cần em cao hứng là được."
Chu Lâm Na nở nụ cười, hôn lên gương mặt anh - " Tuyệt, em biết anh đối với em là tốt nhất, cám ơn anh."
Hách Liên Tuyệt không nói thêm gì, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt một tia sát khí, rất nhanh biến mất.
Chu Lâm Na ngồi ở chổ cũ, trong lòng thầm cười lạnh, chỉ cần cô và Tuyệt kết hôn, Trình Mộ Thanh còn có biện pháp nào? Đời này, Hách Liên Tuyệt là của Chu Lâm Na, cho dù Trình Mộ Thanh sinh ra đứa con cho anh thì cũng có ý nghĩa gì?Chỉ cần Trình Mộ Thanh chết, đứa nhỏ kia cũng sẽ không tồn tại ..
Vừa ăn sáng, Trình Mộ Thanh bị "Cái giấc mơ" kia làm phiền chết.
Lúc sau, Ngôn Dục vừa vặn từ ngoài trở về, nhìn thấy cô đang ăn sáng, chạy nhanh đem đồ giấu phía sau, Trình Mộ Thanh quay đầu, cảm thấy anh ta mờ ám ..
"Ăn sáng sao?" -Ngôn Dục giả vờ nói chuyện, chân rảo nhanh về phòng.
"Lại đây" -Trình Mộ Thanh nói.
"Gì?"
"Lại đây." Trình Mộ Thanh ngoắc ngoắc ngón tay, nói từng chữ.
"Có chuyện gì sao?" -Ngôn Dục đem đồ đạc giấu phía sau, vẻ mặt cười nói, sợ Trình Mộ Thanh phát hiện ra cái gì.
"Tôi lặp lại lần nữa lại đây."
Đáng chết ! Ngôn Dục không thể phản bác lại sự áp bách của cô, vì thế chậm rãi tiến tới.
"Lấy ra." Trình Mộ Thanh vươn tay.
"Cái gì?"
"Còn giả vờ?"
Mín môi, Ngôn Dục đem báo "Ba" một tiếng đặt lên bàn.
Trình Mộ Thanh chau mi, tuỳ tay cầm tờ báo, một tin tức liền đập vào mắt.
"Tổng Tài tập đoàn TCL cùng người mẫu Chu Lâm Na ba ngày sau sẽ đính hôn."
Tin tức này chiến hơn 1/2 mặt báo, còn có ảnh chụp to của Hách Liên Tuyệt và Chu Lâm Na.
Đang nhìn đến tin này, Trình Mộ Thanh tạm dừng một chút, lập tức đem báo để lên bàn- " Vì cái gì mà giấu tôi?"
"Cô... không tức giận?"- Ngôn Dục ngồi đối diện hỏi.
Trình Mộ Thanh dùng thìa múc một muỗng cháo bỏ vào miệng, vừa ăn, vừa nhìn anh ta nói -" Tôi tại sao phải tức giận?"
"Anh ta.... anh ta không phải cha của Tiểu Trạch sao?" -Ngôn Dục nghĩ nghĩ, hỏi
"Từ cái ngày mà anh ta không đồng ý cứu Tiểu Trạch nữa, thì cũng đã không còn là ba của Tiểu Trạch, còn nữa hy vọng anh về sau đừng nhắc lại, tôi không muốn cho Tiểu Trạch biết." Nói xong, cô lau miệng, cầm lấy túi xách-" Tôi đi làm."
Nhìn bóng dáng của cô, Ngôn Dục nhăn mày than thở một tiếng -" Người phụ nữ mạnh miệng."
******
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn thấy tờ báo trước mặt, sắc mặt của Hách Liên Tuyệt âm trầm đến đáng sợ.
"Chuyện này có phải nên cho con một lời giải thích?"- Hách Liên Tuyệt nhìn Hách Liên Hùng nói từng chữ.
Hách Liên Hùng không thay đổi sắc mặt nhìn anh ta -" Như thế nào? Không phải rất thích cùng cô ta ở một chỗ sao? Tôi làm vậy là toại nguyện theo ý của con rồi."
"Thành toàn cho con?" -Hách Liên Tuyệt nhìn ông ta, hai tay nắm chặt.
Lúc sau, Chu Lâm Na đi tới, hai tay xoa xoa bờ vai của anh -" Tuyệt, anh làm sao vậy? Chẳng lẽ anh mất hứng sao? Bác trai đồng ý cho em và anh cùng một chỗ, cũng đồng ý cho em và anh kết hôn."
Lúc này, Hách Liên Tuyệt nghiêng đầu nhìn Chu Lâm Na -" Phải không? Vì cái gì mà giải quyết tốt vậy?"
Chu Lâm Na nhìn anh, cũng không biết nội tâm quấy phá, ánh mắt anh có thể hiểu rõ cô, nên không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
"Bởi vì ... bởi vì... em đáp ứng bác trai rời khỏi giới showbiz"- Chu Lâm Na tuỳ tiện nói đại một câu.
Nhìn cô, cặp con ngươi kia như đang nhìn thấu cô, Chu Lâm Na chột dạ cơ hồ muốn tránh né, chính là Hách Liên Tuyệt nhìn chằm chằm- " Phải không? Đơn giản vậy thôi?"
"Đương nhiên?Nếu không thì thế nào?" -Chu Lâm Na nói nhỏ, nếu anh biết giữa cô và Hách Liên Hùng có giao dịch vậy sẽ rất tức giận.
Đôi mắt màu lục như nhìn xuyên thẳng vào cô, làm cho cô không thể che giấu ..
"Chẳng lẽ anh không muốn cùng một chỗ với em?" -Chu Lâm Na vội hỏi, đánh lảng sang chuyện khác, vì cái gì cô luôn cảm thấy Hách Liên Tuyệt thay đổi không còn giống lúc trước.
Nhưng không giống thế nào thì không giải thích được, trước kia thế nào, cô cũng đoán được tâm tư của anh nhưng hiện tại cảm thấy anh và cô càng ngày càng xa cách, thậm chí suy nghĩ của anh cũng không thể hiểu.
Đang nghĩ nghĩ, Hách Liên Tuyệt ngước mắt,sủng nịnh nhìn Chu Lâm Na -" Đương nhiên."
Chu Lâm Na nhìn anh, trong nháy mắt cô cảm thấy thật sự không thể hiểu anh ...
Hách Liên Tuyệt lập tức thay đổi ánh mắt nhìn sang Hách Liên Hùng- " Chính là trước khi làm, nên cho con biết một tiếng.”
Hách Liên Tuyệt đột nhiên chuyển biến, Hách Liên Hùng không có lường trước được, Hách Liên Tuyệt giống như là một con báo đang chờ con mồi, tuỳ thời điểm đều có thể ra đòn sát thủ, cho nên hiện tại không nên chọc giận, ông liền nở nụ cười -" Thì con muốn cùng cô ấy một chỗ, nên ba tác thành cho hai người, coi như là cái kinh hỉ tặng con" - Hách Liên Hùng nói như vậy, nhưng tâm lý càng khẳng định thêm một việc chính là Hách Liên Tuyệt càng ngày càng không theo khuôn khổ.
Hách Liên Tuyệt đứng đó, vô hình làm cho người ta một cảm giác áp bách, tuy rằng nhìn vào như đang cho người khác một gương mặt vui vẻ, nhưng đôi mắt thì nhìn vào người ta sẽ không biết anh đang nghĩ gì.
“Nói như vậy, tôi hẳn là nên cảm kích?"
"Biết thế là tốt rồi" -Hách Liên Hùng cũng không khách khí nói.
"Phụ thân của con, làm việc gì cũng làm cho người khác không thể tưởng được" - Hách Liên Tuyệt thản nhiên nói, chính là anh lại mang một hàm ý khác.
"Mặc kệ con nghĩ thế nào, ba bồi dưỡng con trở thành Tổng Tài tập đoàn TCL, chính là cho con quản lý công ty, nếu như tâm tư của con không giống lời ba nói, nhất định sẽ tước quyền quản lý của con." Hách Liên Hùng nói từng chữ.
Hạp mâu, một tia lơ đãng xẹt qua, anh ta rốt cục cũng phải bắt đầu rồi.
Chu Lâm Na một bên nhìn bọn họ nói chuyện, không giống cha con chút nào, ngược lại còn như là kẻ thù vậy ...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một bên lái xe, Chu Lâm Na ngồi bên ghế phó, cẩn thận nhìn anh - " Tuyệt, anh tức giận sao?"
Hách Liên Tuyệt xoay người -" Vì cái gì phải tức giận?"
"Tự tiện tuyên bố ngày đính hôn, anh thật sự không tức giận sao?" Nói xong, Chu Lâm Na rúc vào trong người anh .
Nhìn lướt qua Chu Lâm Na, hơi dừng một chút, giọng điệu ôn hoà nói -" Để cho ông ta tán thành, em quả thật không đơn giản."
Những lời nói này, là có hàm ý khác...
Đáng Tiếc chu Lâm Na không biết được, ngược lại nở nụ cười " Em cũng không nghĩ đến bác trai dễ dàng chấp nhận như vậy, Tuyệt .. em yêu anh .. thật sự yêu anh... rốt cuộc em cũng có thể làm cô dâu của anh."
Hách Liên Tuyệt nhìn ra cửa sổ, không nói gì.
Lúc này, Chu Lâm Na ngẩng đầu nhìn anh - " Tuyệt, em sẽ là cô dâu đẹp nhất của anh."
"Bình thường em cũng đã rất đẹp."
"Không, em phải đẹp hơn, em muốn trở thành cô dâu độc nhất của anh." Chu Lâm Na khát khao nói/
"Vậy em muốn thế nào?"
"Em muốn Trình Mộ Thanh đảm nhiệm phần áo cưới của em."
Hách Liên Tuyệt nhìn Chu Lâm Na, ánh mắt trong trẻo trở nên lạnh lùng -" Có thể mời nhà thiết kế chuyên môn ở Pháp làm theo yêu cầu của em."
"Nhưng em muốn Trình Mộ Thanh thiết kế."
"Tại sao nhất định là cô ấy?" Hách Liên Tuyệt lớn tiếng hỏi
Chu Lâm Na có chút sửng sốt, nhìn anh nở nụ cười -" Tuyệt, không phải anh suy nghĩ nhiều quá? Em chỉ là cảm thấy cô ấy thiết kế đồ rất đẹp, hơn nữa lúc trước quần áo em mặc khi ở bên Milan là do cô ấy thiết kế, rất thích hợp với gu của em, em tin tưởng vào năng lực của cô ấy."
"Nhưng chuyên môn của cô ấy không phải áo cưới" -Hách Liên Tuyệt nói, theo bản năng anh cũng không muốn để Chu Lâm Na thân cận với Trình Mộ Thanh.
"Tuyệt, anh nhìn xem, ở Milan cô ấy đã từng thiết kế áo cưới, thật sự rất đẹp, nhưng lần đó biểu diễn không phải em, em vẫn cảm thấy đáng tiếc, lần này em muốn để cho cô ấy thiết kế" -Chu Lâm Na làm nũng nói.
" Các người đang hiểu lầm, anh lo cô ấy sẽ từ chối."
"Anh yên tâm, em nhất định sẽ làm cô ấy đồng ý. " Chu Lm Na trong lòng đã có dự tính.
Lơ đãng nhìn phớt qua Chu Lâm Na -"Em đã nói như vậy thì anh cũng không còn gì để nói, chỉ cần em cao hứng là được."
Chu Lâm Na nở nụ cười, hôn lên gương mặt anh - " Tuyệt, em biết anh đối với em là tốt nhất, cám ơn anh."
Hách Liên Tuyệt không nói thêm gì, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt một tia sát khí, rất nhanh biến mất.
Chu Lâm Na ngồi ở chổ cũ, trong lòng thầm cười lạnh, chỉ cần cô và Tuyệt kết hôn, Trình Mộ Thanh còn có biện pháp nào? Đời này, Hách Liên Tuyệt là của Chu Lâm Na, cho dù Trình Mộ Thanh sinh ra đứa con cho anh thì cũng có ý nghĩa gì?Chỉ cần Trình Mộ Thanh chết, đứa nhỏ kia cũng sẽ không tồn tại ..
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro