Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Tuyên bố Mr Who

Khương Tiểu Nha

2024-07-24 12:54:38

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Nghe vậy, trong mắt Mộ Thiên Sơ lộ ra tia hận thù, lạnh lùng nhìn cô: “Bây giờ không phải cả cô cũng cười tôi không bằng Cung Âu chứ?”

“Mộ tổng, không phải tôi muốn cười anh, tôi muốn nói anh tỉnh tảo đi, anh đừng tự giận mình nữa, Thời đại tiểu thư không nhìn thấy được đâu.”

Ellen cầm điều khiển một bên nhấn xuống, mở TV, nói: “Cung Âu tuyên bố sản phẩm mới làm cho toàn bộ thế giới chú ý, xem ra Thời đại tiểu thư đã chọn đúng người đàn ông thành công.”

Mộ Thiên Sơ ngồi đó, trên mặt lộ ra vẻ lúng túng tự ti.

TV được mở lên, màn hình lập tức sáng lên.

Mộ Thiên Sơ ngước mắt nhìn tới, chỉ thấy trên màn hình đang trực tiếp rầm rộ buổi tuyên bố.

Hai người chủ trì tuyên bố chưa bắt đầu, mọi người kích động thảo luận, lập lại Cung Âu từng phát triển khoa học kĩ thuật cống hiến, là tuổi trẻ tài cao, thiên tài trăm năm hiếm thấy.

A!

Thiên tài.

Ánh mắt Mộ Thiên Sơ đố kị nhìn màn hình, tay nắm ngày càng chặt.

Còn nửa giờ trước buổi tuyên bố Mr Who.

Thời Tiểu Niệm ngồi trên xe chậm rãi đi tới, đường vip bên này có bãi đậu xe, đầy đủ xe sang cấp thế giới.

Có thể nói là triển lãm xe sang.

“Thời tiểu thư, có thể xuống xe rồi.” Phong Đức mở cửa xe cho Thời Tiểu Niệm.

“Cảm ơn!”

Thời Tiểu Niệm gật đầu, đeo mắt kính và khẩu trang vào.

Phong Đức thấy thế hơi sửng sốt: “Thời tiểu thư đeo kính râm?”

Thời Tiểu Niệm cười nói: “Tôi bây giờ nhiều người để ý, đeo kính râm cho an toàn, tôi cũng không muốn bị người ta hành hung.”

Cô tự trêu chọc.

Phong Đức nghe vậy cũng không biết nói gì, liền gật đầu.

Thời Tiểu Niệm đi tới đường vip, đường chính trải thảm đỏ, hai hàng nhân viên chuyên nghiệp đứng trước cửa, mặt đầy mỉm cười cúi đầu chào cô.

“Tiểu Niệm, có phải Tiểu Niệm không?”

Một âm thanh kích động truyền đến.

Thời Tiểu Niệm quay đầu lại, thấy Hạ Vũ và anh Lý đi tới cô, Hạ Vũ hưng phấn chạy đến trước mặt cô, tay giơ lên tấm thiệp mời vip màu vàng: “Tôi vừa nhìn bóng người đã biết là cô.”

“Biên tập Hạ, anh Lý, sao hai người cũng tới?” Thời Tiểu Niệm kinh ngạc nhìn bọn họ.

Phong Đức đứng bên cạnh cúi đầu nói: “Là thiếu gia dặn dò đưa cho vợ chồng biên tập Hạ hai tấm thiệp mời.”

Thì ra là vậy.

Thời Tiểu Niệm gật gật đầu, nói với Hạ Vũ: “Vậy chúng ta vào thôi.”

“Được được.” Hạ Vũ trực tiếp quên mất chồng, ôm lấy cánh tay cô, kích động đến mức cả thân thể đều run: “Tiểu Niệm, đời này tôi cũng chưa tiến vào nơi cao như thế, mấy vạn chỗ ngồi chỉ có 500 cái là vip, chúng tôi lại chiếm hai cái, tôi có cảm giác cả người đột nhiên cao lớn lên.”

Mấy vạn chỗ ngồi chỉ có 500 cái là vip.

Thời Tiểu Niệm hơi sửng sốt, hàng vip sẽ không đúng lúc là hàng thứ nhất đi.

Thời Tiểu Niệm bị Hạ Vũ ôm đi vào, cả đường đi đều nắm kĩ thiệp mời màu vàng, tiến vào từ cửa hông.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vừa vào hiện trường buổi họp báo, Thời Tiểu Niệm đã bị hình ảnh trước mắt làm kinh ngạc, nơi này đã được cải tạo thành hội trường vạn người, sân khấu thiết kế mười phần khoa học kĩ thuật, lấy màu bạc làm chủ yếu.

Hội trường liên tục ồn ào, vang lên từng loạt tiếng gầm.

Chỗ ngồi lít nha lít nhít đều là người, đếm mãi không hết người, trên căn bản không có chỗ ngồi.

“Thật là nhiều người nha.”

Hạ Vũ cũng kinh ngạc.

Nhân viên đứng bên cạnh, mỉm cười ra hiệu với các cô: “Ba vị quí khách, khu vip ở chỗ này, mời theo tôi.”

Giống như dự liệu của Thời Tiểu Niệm, chỗ ngồi vip là hàng thứ nhất.

Không, ba vị trí nơi đó là ba chỗ ngồi bắt mắt nhất.

Thời Tiểu Niệm quét mắt xung quanh một cái, ngồi chỗ vip có tổng giám đốc các xí nghiệp, có nhân vật chính trị.

Cô bỗng nhiên sợ hãi, lui về sau, Hạ Vũ nắm lấy cô, nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy?”

“Tôi không thể ngồi chỗ đó, hai người ngồi đi.”

Thời Tiểu Niệm nói, hàng thứ nhất bắt mắt như vậy, cô đeo mắt kính khẩu trang, bị ống kính quay thì ra dáng vẻ gì, nếu quay được, tiêu đề ngày mai phỏng chừng là chị Thời Địch dựa vào cái gì có thể ngồi khu vip.

Cô không muốn khiến Cung Âu bê bối.

Có phải Cung Âu bị bận rộn làm cho hồ đồ rồi không? Lại an bài cô hàng thứ nhất.

Thời Tiểu Niệm lui về sau, Phong Đức lập tức bước lên ngăn cản cô: “Thời tiểu thư, cô yên tâm ngồi đi, thiếu gia có cân nhắc.”

“Nhưng...”

“Chuẩn bị bắt đầu tuyên bố rồi, không có chuyện gì đâu.” Phong Đức an ủi cô.

Tuy ông cũng cảm thấy hành động này có chút thiếu suy tính, nhưng chuyện thiếu gia dặn dò, ông không thể không làm tốt.

“Đi thôi, đi thôi, đừng ngăn cản người phía sau đi vào.”

Hạ Vũ đẩy Thời Tiểu Niệm ngồi vào vị trí.

Thời Tiểu Niệm như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, cực kì bất an, hai tay chăm chú

nắm làn váy trên người.

Người bên cạnh thỉnh thoảng quăng tới cô ánh mắt kì quái.

Thời Tiểu Niệm cắn môi. Đeo mắt kính, mang khẩu trang thì có chút quái dị đi, ít ra không bằng cô làm người khác chú ý. “Tiểu Niệm, tôi phát hiện một vấn đề.” Hạ Vũ dựa tới, ghé vào tai cô ngỏ giọng nói: “Cô có phát

hiện không? Những đại nhân vật này đều ngồi một mình, không có dẫn bạn theo.”

Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm sửng sốt, nghiêng người liếc nhìn, quá nhiên mỗi người đều là nhân vật

lớn, mỗi người đều không dẫn theo bạn hoặc bạn gái c

“Trời ạ! Có phải Cung tiên sinh quá đề cao chúng tô rồi không? Vị trí hoàng kim như vậy, vợ chồng tôi lại có thể chiếm hai cái, chúng tôi là cái thá gì nha.”

Hạ Vũ sắp điên rồi, đưa tay đánh mặt mình cho tỉnh táo, sau đó vội vã thả xuống, nhỏ giọng nói: “Trường hợp này không thể làm chuyện mất mặt như thế.”

Thời Tiểu Niệm cắn cắn môi.

Hạ Vũ là người bạn mà cô còn lại sau tất cả mọi chuyện, Cung Âu có thể đối tốt với bạn cô, Thời Tiểu Niệm không phải không cảm động.

Nhất định là Cung Âu muốn cô hài lòng, cũng cân nhắc đến chuyện cô đứng ngồi không yên, cho nên để Hạ Vũ đến cùng cô.

“Các vị, xin hãy yên tĩnh một lát, buổi tuyên bố Mr Who lập tức bắt đầu.”

Một giọng nói điện tử vang lên toàn hội trường.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thời Tiểu Niệm vừa nghe liền nghe ra âm thanh của Mr Cung.

Toàn hội trường dần yên tĩnh lại, tất cả ánh đèn cũng dần tắt, chỉ còn tia sáng màn hình trên sân khấu cực lớn.

Cô nghe phía sau có người đếm ngược: “10, 9, 8, 7, …”

Thời gian một giây một giây trôi qua.

Trên sân khấu vang lên một loạt tiếng bước chân, âm thanh được khuếch đại như thế, Thời Tiểu Niệm có thể lập tức nghe ra là tiếng bước chân của Cung Âu.

Rất kì lạ, cô bỗng nhiên khẩn trương lên, nắm hai tay thật chặt, thật giống cô sắp lên bục giảng đọc sách giáo khoa khi còn bé.

Cung Âu có thể.

Anh nhất định có thể.

Trước màn hình led cực lớn chậm rãi xuất hiện một bóng người, trước màn hình lớn vậy, thân hình Cung Âu cũng không có vẻ nhỏ bé, cảm giác sự tồn tại của anh rất cao.

Tất cả máy quay đều quay trực tiếp hình ảnh Cung Âu, thân hình anh cao lớn, y quan thẳng tắp, cà vạt chính là nơ đơn giản cô thắt lúc sáng sớm.

Cung Âu đứng đó, một câu còn chưa nói, toàn hội trường liền vang lên tiếng reo hò.

“Cung Âu tự mình lên sân khấu giới thiệu.”

“Anh ấy bao nhiêu năm không tự giới thiệu sản phẩm của mình.”

“Cung Âu tự mình xuất hiện thật sự rất tuyệt.”

Tất cả mọi người đều kích động.

“Trời ạ! Cung tiên sinh tự giới thiệu.” bên trong bóng tối thăm thẳm, Hạ Vũ khiếp sợ lôi kéo cánh tay Thời Tiểu Niệm.

“Cô không biết sao?”

Thời Tiểu Niệm ngạc nhiên, lẽ nào trong tin tức không có đề cập đến?

“Không biết nha.” Hạ Vũ mãnh liệt lắc đầu.

“Xin yên lặng, cảm ơn!” Một thanh âm trầm thấp vang lên.

Cung Âu nói cảm ơn, nhưng ngữ khí lãnh đạm không chút khách khí, như tác phong duy nhất của anh.

Cung Âu đứng trên sân khấu, màn hình màu đen sau lưng có mảnh vỡ màu bạc đang bay múa.

Toàn hội trường lần thứ hai yên tĩnh lại.

Cung Âu lạnh lùng quét toàn hội trường, cho tới bây giờ yên tĩnh không một tiếng vang, thời gian này duy trì được năm phút đồng hồ.

Sau năm phút, mấy vạn người trong hội trường dưới ánh mắt lành lạnh của Cung Âu, chút âm thanh cũng không có.

Lúc này Cung Âu mới lên tiếng, âm thanh lạnh lẽo mà cao ngạo, thẳng vào đề tài chính: “Tôi biết có rất nhiều người chờ sản phẩm mới của N.E, tôi biết mọi người đang chờ tôi nói năm năm, sáu năm thậm chí là mười năm để tạo ra một sản phẩm mới, mọi người đang chờ sản phẩm tác động thế giới của tôi. Xin lỗi, không có, sản phẩm này từ lúc bắt đầu có ý nghĩ tới hôm nay chỉ có mấy tháng.”

Tất cả lại xôn xao.

Sản phẩm chỉ mới mấy tháng liệu có tốt? Phỏng chừng ai cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

Thời Tiểu Niệm ngồi đó, sốt sắng nhìn người đàn ông trên sân khấu, người đàn ông này khi ở nhà gây sự như đứa bé, nhưng đứng đó tuyên bố, ánh mắt anh tràn ngập tầm nhìn, anh cứ đứng như vậy, có khí thế mạnh mẽ chinh phục cả thế giới.

“Nếu cảm thấy sản phẩm này của tôi không có thành ý, bây giờ có thể đi, nhưng tôi không muốn những người ở lại phát ra bất kì âm thanh nào.”

Cung Âu lạnh lùng quét mắt toàn hội trường, tiếng nói cực kì lạnh lẽo, so với hơi lạnh của hội trường còn lạnh hơn: “Tôi không thích khi tôi nói có người quấy rối, nếu các người muốn nói, tôi có thể đứng yên trên đây, đợi toàn bộ hoàn toàn yên tĩnh tôi sẽ nói.”

“...”

Thời Tiểu Niệm nhìn Cung Âu như vậy có chút bất đắc dĩ, sao anh trước mặt nhiều người vẫn bá đạo đến thế?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Số ký tự: 0