Trà Xanh Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng
Ánh Mắt Không T...
Liên Tước
2024-09-20 09:49:16
Giống như tất cả những con chim hoàng yến ngu ngốc trong giới giải trí, dựa vào kim chủ mà leo lên nhưng không có kỹ năng diễn xuất.
Cho dù Thời Ngu có nắm bắt lòng người đến đâu, nhưng vẫn ngu ngốc lựa chọn nhưng kịch bản như vậy.
Nhưng sau khi nhìn thấy hai kịch bản được chọn ra, Triệu Vinh lại có chút kinh ngạc.
Đó không phải là kịch bản nữ anh hùng mà hắn đã tưởng tượng, hai kịch bản Thời Ngu một cái là phim truyền hình, một cái là phim điện ảnh, cả hai đều là nhân vật nữ phụ số ba.
Triệu Vinh có chút kinh ngạc: "Sao cô lại chọn hai cái này?”
"Em cảm thấy hai nhân vật này cũng không tệ lắm." Thời Ngu biết Triệu Vinh nghĩ gì, nhưng cô cũng không để ý, cười khanh khách nói.
Trong những hợp đồng này có một kịch bản nữ chính, nhưng cô vẫn là một diễn viên nhỏ tuyến 18, cho dù là có tài nguyên của kim chủ, cũng không có khả năng là bộ phim lớn.
Quý Việt Châu đầu tiên vẫn là một thương nhân, trợ lý của anh đã sớm cân nhắc về giá trị Thời Ngu.
Thay vì làm nữ chính trong kịch bản Mary Sue kém chất lượng, thà nhận vai phụ trong một bộ phim truyền hình xuất sắc sẽ só lợi hơn cho sự phát triển lâu dài.
Ở kiếp trước, danh hiệu đầu tiên của cô không phải là ảnh hậu mà là nữ phụ xuất sắc nhất, đương nhiên cô sẽ không bỏ qua những vai phụ này.
Triệu Vinh lộ ra ánh mắt thưởng thức: "Ánh mắt cũng không tệ lắm.”
Chỉ là nghĩ đến diễn xuất đáng lo ngại của Thời Ngu, vẻ mặt của anh lại có chút khó xử.
Hai nhân vật này đương nhiên không tệ, nhưng điều kiện tiên quyết là ... đều cần diễn xuất, nếu không Triệu Vinh cũng sẽ không loại trừ trước.
"Tuy nhiên, cả hai nhân vật này đều cần thử vai trước, có cần anh sắp xếp cho em một giáo viên diễn xuất trước hay không?"
Lời này nói có chút uyển chuyển, Triệu Vinh lo lắng diễn xuất nhạt nhẽo của cô căn bản không thể thông qua thử vai.
Sắp xếp trước cho cô một giáo viên diễn xuất, trong thời gian ngắn cũng có thể nâng cao một chút diễn xuất, Triệu Vinh ở trong giới lâu như vậy, trong lòng hắn cũng ít nhiều hiểu rõ.
Thời Ngu ý thức được sự lo lắng của hắn, ngón trỏ gõ nên mặt bàn: " Anh Triệu, hay là em diễn cho anh xem một đoạn xem nhé?”
Cho dù Thời Ngu có nắm bắt lòng người đến đâu, nhưng vẫn ngu ngốc lựa chọn nhưng kịch bản như vậy.
Nhưng sau khi nhìn thấy hai kịch bản được chọn ra, Triệu Vinh lại có chút kinh ngạc.
Đó không phải là kịch bản nữ anh hùng mà hắn đã tưởng tượng, hai kịch bản Thời Ngu một cái là phim truyền hình, một cái là phim điện ảnh, cả hai đều là nhân vật nữ phụ số ba.
Triệu Vinh có chút kinh ngạc: "Sao cô lại chọn hai cái này?”
"Em cảm thấy hai nhân vật này cũng không tệ lắm." Thời Ngu biết Triệu Vinh nghĩ gì, nhưng cô cũng không để ý, cười khanh khách nói.
Trong những hợp đồng này có một kịch bản nữ chính, nhưng cô vẫn là một diễn viên nhỏ tuyến 18, cho dù là có tài nguyên của kim chủ, cũng không có khả năng là bộ phim lớn.
Quý Việt Châu đầu tiên vẫn là một thương nhân, trợ lý của anh đã sớm cân nhắc về giá trị Thời Ngu.
Thay vì làm nữ chính trong kịch bản Mary Sue kém chất lượng, thà nhận vai phụ trong một bộ phim truyền hình xuất sắc sẽ só lợi hơn cho sự phát triển lâu dài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ở kiếp trước, danh hiệu đầu tiên của cô không phải là ảnh hậu mà là nữ phụ xuất sắc nhất, đương nhiên cô sẽ không bỏ qua những vai phụ này.
Triệu Vinh lộ ra ánh mắt thưởng thức: "Ánh mắt cũng không tệ lắm.”
Chỉ là nghĩ đến diễn xuất đáng lo ngại của Thời Ngu, vẻ mặt của anh lại có chút khó xử.
Hai nhân vật này đương nhiên không tệ, nhưng điều kiện tiên quyết là ... đều cần diễn xuất, nếu không Triệu Vinh cũng sẽ không loại trừ trước.
"Tuy nhiên, cả hai nhân vật này đều cần thử vai trước, có cần anh sắp xếp cho em một giáo viên diễn xuất trước hay không?"
Lời này nói có chút uyển chuyển, Triệu Vinh lo lắng diễn xuất nhạt nhẽo của cô căn bản không thể thông qua thử vai.
Sắp xếp trước cho cô một giáo viên diễn xuất, trong thời gian ngắn cũng có thể nâng cao một chút diễn xuất, Triệu Vinh ở trong giới lâu như vậy, trong lòng hắn cũng ít nhiều hiểu rõ.
Thời Ngu ý thức được sự lo lắng của hắn, ngón trỏ gõ nên mặt bàn: " Anh Triệu, hay là em diễn cho anh xem một đoạn xem nhé?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro