Trà Xanh Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng
Dáng Vẻ Trên Gi...
Liên Tước
2024-09-20 09:49:16
Trong nguyên tác "Thời Ngu" đương nhiên không dám chống đối Quý Việt Châu, cô kiêu ngạo trước mặt người khác nhưng đối với Quý Việt Châu có thể nói là dịu dàng ngọt ngào, cho dù cảm thấy hai người đang trong mối quan hệ yêu đương, nhưng thân phận không bình đẳng cũng làm cho cô tự giác ngoan ngoãn nghe lời.
Ngược lại, có vẻ phục tùng không đáng yêu.
Nói thẳng ra thì nguyên chủ chỉ là một con hổ giấy trước người khác kiêu ngạo bao nhiêu thì sau lại hạ mình bấy nhiêu.
Nhưng Thời Ngu thì không có khả năng hạ mình như vậy.
Thấy Quý Việt Châu chỉ nhìn chằm chằm vào mình không nói lời nào, cô phồng má hừ một tiếng, giống như đang tức giận không nói lời nào.
Quý Việt Châu ánh mắt ngày càng tối, sự không vui trong lòng đã đạt đến đỉnh điểm, thậm chí anh còn cảm thấy tìm người phụ nữ này làm chim hoàng yến có lẽ là sai lầm.
Lần đầu tiên gặp cô, đôi mắt cô trống rỗng như một con dối xinh đẹp, ngốc nghếch nhưng dễ kiểm soát, cho nên Quý Việt Châu mới lựa chọn cô.
Đêm đó thì độ kiềm chế của anh hơi kém một chút, Quý Việt Châu cảm thấy cũng chỉ là giải quyết nhu cầu, những lần cô cấu véo có lẽ cũng chỉ là tình thú, anh cũng miễn cưỡng chấp nhận.
Nhưng điều này không có nghĩa là Quý Việt Châu có thể chấp nhận sự kiêu ngạo của cô.
Anh hơi khựng lại, không muốn nhiều lời, làm động tác muốn rời đi.
Anh chưa kịp xoay người, đã bị kéo lại.
Quý Việt Châu cụp mắt xuống, nhìn thấy bàn tay nhỏ bé đang giữ chặt lấy tay áo anh.
Móng tay trên bàn tay nhỏ bé được sơn màu hồng cam nhạt, làm cho làn da của cả bàn tay trở nên trắng nõn nhẵn nhụi, tạo nên sự tương phản rõ rệt với màu sắc ống tay áo vest đen.
Nhìn dọc theo bàn tay, là một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, đôi môi đỏ căng mọng hơi mím lại, vẻ mặt có chút kiêu căng.
"Hừ, lần trước anh khiến người ta biến thành như vậy, kết quả ngay cả tin nhắn cũng không trả lời, em còn không thể tức giận một chút sao?"
Khuôn mặt xinh đẹp, giọng điệu thì nũng nịu.
Quý Việt Châu dừng bước chân lại, trong nháy mắt nhớ tới bộ dạng cô ở trên giường đêm đó, vẻ mặt trở nên nguy hiểm.
Ngược lại, có vẻ phục tùng không đáng yêu.
Nói thẳng ra thì nguyên chủ chỉ là một con hổ giấy trước người khác kiêu ngạo bao nhiêu thì sau lại hạ mình bấy nhiêu.
Nhưng Thời Ngu thì không có khả năng hạ mình như vậy.
Thấy Quý Việt Châu chỉ nhìn chằm chằm vào mình không nói lời nào, cô phồng má hừ một tiếng, giống như đang tức giận không nói lời nào.
Quý Việt Châu ánh mắt ngày càng tối, sự không vui trong lòng đã đạt đến đỉnh điểm, thậm chí anh còn cảm thấy tìm người phụ nữ này làm chim hoàng yến có lẽ là sai lầm.
Lần đầu tiên gặp cô, đôi mắt cô trống rỗng như một con dối xinh đẹp, ngốc nghếch nhưng dễ kiểm soát, cho nên Quý Việt Châu mới lựa chọn cô.
Đêm đó thì độ kiềm chế của anh hơi kém một chút, Quý Việt Châu cảm thấy cũng chỉ là giải quyết nhu cầu, những lần cô cấu véo có lẽ cũng chỉ là tình thú, anh cũng miễn cưỡng chấp nhận.
Nhưng điều này không có nghĩa là Quý Việt Châu có thể chấp nhận sự kiêu ngạo của cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh hơi khựng lại, không muốn nhiều lời, làm động tác muốn rời đi.
Anh chưa kịp xoay người, đã bị kéo lại.
Quý Việt Châu cụp mắt xuống, nhìn thấy bàn tay nhỏ bé đang giữ chặt lấy tay áo anh.
Móng tay trên bàn tay nhỏ bé được sơn màu hồng cam nhạt, làm cho làn da của cả bàn tay trở nên trắng nõn nhẵn nhụi, tạo nên sự tương phản rõ rệt với màu sắc ống tay áo vest đen.
Nhìn dọc theo bàn tay, là một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, đôi môi đỏ căng mọng hơi mím lại, vẻ mặt có chút kiêu căng.
"Hừ, lần trước anh khiến người ta biến thành như vậy, kết quả ngay cả tin nhắn cũng không trả lời, em còn không thể tức giận một chút sao?"
Khuôn mặt xinh đẹp, giọng điệu thì nũng nịu.
Quý Việt Châu dừng bước chân lại, trong nháy mắt nhớ tới bộ dạng cô ở trên giường đêm đó, vẻ mặt trở nên nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro