Chương 30 - Công Lược Nam Thần Ôn Nhu ( 30 )
Công Lược Nam Thần Ôn Nhu (9)
Tố Yêu
2024-08-08 08:45:19
Trung học Thánh Dụ tuy rằng là trung học quý tộc nhưng thể chất vẫn tướng đối kiện toàn, tiết tự học buổi tối cũng không kém.
Buổi sáng, Tiêu Cẩn Sanh cùng Tiếu Chi Thâm tới tương đối sớm, trong lớp cũng không có bao nhiêu người. Tiếu Chi Thâm tự giác đi theo Tiêu Cẩn Sanh ngồi xuống vị trí bên cạnh cô.
"Hay là anh trực tiếp nói với giáo viên ngồi chỗ này của em là được." Tiêu Cẩn Sanh trêu đùa, "Bằng không anh ngồi ở đây chính là danh không chính ngôn không thuận."
Tiếu Chi Thâm khóe môi nhếch lên một nụ cười ôn nhu: "Được a."
Tiêu Cẩn Sanh nao nao, nhìn Tiếu Chi Thâm cười nói: "A Thâm, em phát hiện anh càng ngày càng đẹp." Thật là, tại sao lại có người đẹp như vậy chứ?
Nhìn Tiêu Cẩn Sanh đột nhiên phạm hoa si, Tiếu Chi Thâm bất đắc dĩ cười sủng nịch.
Thời gian này trong lớp chỉ có vài người đều lặng lẽ đánh giá Tiêu Cẩn Sanh với Tiếu Chi Thâm, quan hệ của hai người kia chuyển biến tốt tất cả mọi người đều rõ như ban ngày. Thậm chí có người phỏng đoán cái này có liên quan đến Lâm Thanh Tử.
Lâm Thanh Tử gần đây cùng Mạnh Uyển thân thiết nóng bỏng, người sáng suốt đều nhìn ra được hai người muốn ở bên nhau. Tiêu Cẩn Sanh lúc trước vẫn luôn đi theo phía sau Lâm Thanh Tử đột nhiên gần gũi như vậy với Tiếu Chi Thâm, rõ ràng là Lâm Thanh Tử vứt bỏ cô, sau đó cô muốn trả thù hắn liền tìm đến Tiếu Chi Thâm.
Khi Lâm Thanh Tử tiến vào phòng học liền thấy được hình ảnh Tiêu Cẩn Sanh cười xán lạn với Tiếu Chi Thâm, hơi chau mày, Lâm Thanh Tử đi đến trước bàn Tiêu Cẩn Sanh nói: "Cẩn Sanh, cậu ra ngoài với tôi một chút, tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Tiêu Cẩn Sanh ngước mắt nhìn về phía Lâm Thanh Tử, hơi suy tư một chút liền gật đầu: "Được."
Tiếu Chi Thâm không nói gì thêm, Tiêu Cẩn Sanh quay sang cười với Tiếu Chi Thâm: "Chờ em trở lại."
"Ừ." Tiếu Chi Thâm lộ ra một nụ cười ôn nhu.
Tiêu Cẩn Sanh một đường đi theo Lâm Thanh Tử ra ngoài cửa, sắc mặt của Lâm Thanh Tử hình như không tốt, xoay người nhìn Tiêu Cẩn Sanh: "Vì sao đêm qua cậu lại đến nhà cậu ta?"
"Vì sao không thể đi?" Tiêu Cẩn Sanh hơi mỉm cười, "Tôi đến nhà bạn trai tôi còn cần cậu phải đồng ý sao?"
Hai tròng mắt Lâm Thanh Tử nhìn không ra cảm xúc gì, cứ bình tĩnh nhìn Tiêu Cẩn Sanh. Lâm Thanh Tử có thể trở thành nam thần là có tư bản, diện mạo của hắn thuộc về cái loại soái khi tương đối lãnh khốc, hiện tại nghiêm túc nhìn cô như vậy nếu như lúc trước Tiêu Cẩn Sanh chỉ sợ đã sớm xuân tâm tràn lan. Nhưng mà Tiêu Cẩn Sanh bây giờ trong lòng chỉ có mỗi Tiếu Chi Thâm, đối với Lâm Thanh Tử căn bản không có bất luận cảm giác gì.
"Tiêu Cẩn Sanh, cậu rốt cuộc muốn làm cái gì?" Hai người nhìn nhau thật lâu, Lâm Thanh Tử rốt cuộc cũng mở miệng.
Tiêu Cẩn Sanh hơi nhíu mi, nhìn Lâm Thanh Tử: "Cậu bây giờ hẳn đã cùng Mạnh Uyển ở bên nhau đi? Lâm Thanh Tử, hôm nay tôi muốn chính thức nói rõ ràng với cậu, cậu thích Mạnh Uyển, tôi thích Tiếu Chi Thâm, giữa chúng ta không có gút mắt gì đi? Tôi không hỏi chuyện cậu với Mạnh Uyển, cậu cũng không cần nhúng tay vào chuyện giữa tôi với Tiếu Chi Thâm, chúng ta làm bạn bè bình thường không tốt sao?"
Tiếu Chi Thâm nhìn Tiêu Cẩn Sanh nhăn mi: "Cậu nói thật?"
"Thật sự a," Tiêu Cẩn Sanh gật đầu, "Lúc trước chúng ta đều không gặp được người mình thích, bị người khác ngộ nhận vì là người yêu cũng thôi đi. Hiện tại nếu như đều tìm được người mà mình thích, cứ thuận theo tự nhiên không tốt sao?"
Lâm Thanh Tử trầm mặc thật lâu, cuối cùng nhìn Tiêu Cẩn Sanh: "Hy vọng cậu sẽ không hối hận." Nói xong câu này Lâm Thanh Tử liền lướt qua Tiêu Cẩn Sanh vào lớp.
Buổi sáng, Tiêu Cẩn Sanh cùng Tiếu Chi Thâm tới tương đối sớm, trong lớp cũng không có bao nhiêu người. Tiếu Chi Thâm tự giác đi theo Tiêu Cẩn Sanh ngồi xuống vị trí bên cạnh cô.
"Hay là anh trực tiếp nói với giáo viên ngồi chỗ này của em là được." Tiêu Cẩn Sanh trêu đùa, "Bằng không anh ngồi ở đây chính là danh không chính ngôn không thuận."
Tiếu Chi Thâm khóe môi nhếch lên một nụ cười ôn nhu: "Được a."
Tiêu Cẩn Sanh nao nao, nhìn Tiếu Chi Thâm cười nói: "A Thâm, em phát hiện anh càng ngày càng đẹp." Thật là, tại sao lại có người đẹp như vậy chứ?
Nhìn Tiêu Cẩn Sanh đột nhiên phạm hoa si, Tiếu Chi Thâm bất đắc dĩ cười sủng nịch.
Thời gian này trong lớp chỉ có vài người đều lặng lẽ đánh giá Tiêu Cẩn Sanh với Tiếu Chi Thâm, quan hệ của hai người kia chuyển biến tốt tất cả mọi người đều rõ như ban ngày. Thậm chí có người phỏng đoán cái này có liên quan đến Lâm Thanh Tử.
Lâm Thanh Tử gần đây cùng Mạnh Uyển thân thiết nóng bỏng, người sáng suốt đều nhìn ra được hai người muốn ở bên nhau. Tiêu Cẩn Sanh lúc trước vẫn luôn đi theo phía sau Lâm Thanh Tử đột nhiên gần gũi như vậy với Tiếu Chi Thâm, rõ ràng là Lâm Thanh Tử vứt bỏ cô, sau đó cô muốn trả thù hắn liền tìm đến Tiếu Chi Thâm.
Khi Lâm Thanh Tử tiến vào phòng học liền thấy được hình ảnh Tiêu Cẩn Sanh cười xán lạn với Tiếu Chi Thâm, hơi chau mày, Lâm Thanh Tử đi đến trước bàn Tiêu Cẩn Sanh nói: "Cẩn Sanh, cậu ra ngoài với tôi một chút, tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Tiêu Cẩn Sanh ngước mắt nhìn về phía Lâm Thanh Tử, hơi suy tư một chút liền gật đầu: "Được."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếu Chi Thâm không nói gì thêm, Tiêu Cẩn Sanh quay sang cười với Tiếu Chi Thâm: "Chờ em trở lại."
"Ừ." Tiếu Chi Thâm lộ ra một nụ cười ôn nhu.
Tiêu Cẩn Sanh một đường đi theo Lâm Thanh Tử ra ngoài cửa, sắc mặt của Lâm Thanh Tử hình như không tốt, xoay người nhìn Tiêu Cẩn Sanh: "Vì sao đêm qua cậu lại đến nhà cậu ta?"
"Vì sao không thể đi?" Tiêu Cẩn Sanh hơi mỉm cười, "Tôi đến nhà bạn trai tôi còn cần cậu phải đồng ý sao?"
Hai tròng mắt Lâm Thanh Tử nhìn không ra cảm xúc gì, cứ bình tĩnh nhìn Tiêu Cẩn Sanh. Lâm Thanh Tử có thể trở thành nam thần là có tư bản, diện mạo của hắn thuộc về cái loại soái khi tương đối lãnh khốc, hiện tại nghiêm túc nhìn cô như vậy nếu như lúc trước Tiêu Cẩn Sanh chỉ sợ đã sớm xuân tâm tràn lan. Nhưng mà Tiêu Cẩn Sanh bây giờ trong lòng chỉ có mỗi Tiếu Chi Thâm, đối với Lâm Thanh Tử căn bản không có bất luận cảm giác gì.
"Tiêu Cẩn Sanh, cậu rốt cuộc muốn làm cái gì?" Hai người nhìn nhau thật lâu, Lâm Thanh Tử rốt cuộc cũng mở miệng.
Tiêu Cẩn Sanh hơi nhíu mi, nhìn Lâm Thanh Tử: "Cậu bây giờ hẳn đã cùng Mạnh Uyển ở bên nhau đi? Lâm Thanh Tử, hôm nay tôi muốn chính thức nói rõ ràng với cậu, cậu thích Mạnh Uyển, tôi thích Tiếu Chi Thâm, giữa chúng ta không có gút mắt gì đi? Tôi không hỏi chuyện cậu với Mạnh Uyển, cậu cũng không cần nhúng tay vào chuyện giữa tôi với Tiếu Chi Thâm, chúng ta làm bạn bè bình thường không tốt sao?"
Tiếu Chi Thâm nhìn Tiêu Cẩn Sanh nhăn mi: "Cậu nói thật?"
"Thật sự a," Tiêu Cẩn Sanh gật đầu, "Lúc trước chúng ta đều không gặp được người mình thích, bị người khác ngộ nhận vì là người yêu cũng thôi đi. Hiện tại nếu như đều tìm được người mà mình thích, cứ thuận theo tự nhiên không tốt sao?"
Lâm Thanh Tử trầm mặc thật lâu, cuối cùng nhìn Tiêu Cẩn Sanh: "Hy vọng cậu sẽ không hối hận." Nói xong câu này Lâm Thanh Tử liền lướt qua Tiêu Cẩn Sanh vào lớp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro