Chương 30 - Công Lược Nam Thần Ôn Nhu ( 30 )
Hướng Dẫn Trêu Chọc Vương Gia (16)
Tố Yêu
2024-08-08 08:45:19
Tiêu Cận Sanh lúc đến đây thật ra vẫn còn rất rối bời, nàng trước khi đến đây đang cố nhớ lại nội dung của kịch bản, mới phát hiện ra ở đây có một tiểu tiết, là Diệp Thủy Trần bị người ta hạ xuân dược, sau đó có xảy ra quan hệ với một nha hoàn ở Dạ Vương phủ, mặc dù sau đó khi điều tra ra Diệp Thủy Trần cũng đã xử lý người đứng sau, nhưng vì chuyện này mà một khoảng thời gian Diệp Thủy Trần không xuất hiện trước mặt Liễu Vân Tiên, lúc xuất hiện, Liễu Vân Tiên và Diệp Hoan đã hứa hẹn ở bên nhau trọn đời rồi.
Nàng xem đến đây liền chạy thẳng đến Dạ Vương phủ, xem xem có kịp thời đến ngăn cản được hay không, không ngờ vẫn là đến muộn một bước.
Nhìn thấy Diệp Thủy Trần càng ngày càng nóng nực, Tiêu Cận Sanh mím môi bối rối, cuối cùng vẫn quyết định giúp chàng. Đây là cách duy nhất,nàng không muốn Diệp Thủy Trần giao hợp với người phụ nữ khác, nhưng không làm thì sẽ không giải được tác dụng của xuân dược. Cho nên…..
Lý trí trong đầu Diệp Thủy Trần càng ngày càng mơ hồ đi, đợi đến khi chàng phát hiện ra có gì đó không đúng liền vội vàng dụng nội lực ép cho bản thân tỉnh táo lại, nhưng không biết tại sao càng dùng nội lực thì bản thân càng thấy nóng hơn.
Tiêu Cận Sanh đi đến trước mặt Diệp Thủy Trần nhẹ giọng nói: “Diệp Thủy Trần, không cần dùng nội lực đâu, càng dùng hiệu quả thuốc càng mạnh thôi, ngươi bị người ta hạ thuốc rồi, bây giờ nghe ta.”
Diệp Thủy Trần nhìn thấy bóng dáng Tiêu Cận Sanh ở trước mặt, không khống chế được mà muốn lao về phía trước, nhưng cuối cùng một chút ý chí đã ngăn chàng lại.
Nhìn thấy bộ dạng Diệp Thủy trần khổ sở kiềm chế, trong lòng đau đớn, nàng tiến lên đỡ lấy Diệp Thủy Trần, nói: “Ngươi thấy sao rồi?Khó chịu lắm hả?”
Diệp Thủy Trần khổ sở nói: “Mau đi đi….”
“Không được, ngươi cứ như này tiếp không ổn đâu, phải….”Tiêu Cận Sanh lo lắng nói, nhìn bộ dạng đau khổ của Diệp Thủy Trần, Tiêu Cận Sanh cũng không quan tâm được nhiều nữa, trực tiếp nhón người lên trước hôn Diệp Thủy Trần.
Toàn thân Diệp Thủy Trần nóng lên, cảm nhận được sự mềm mại từ môi Tiêu Cận Sanh suýt chút nữa toàn bộ lý trí đều mất hết. Nhưng cuối cùng, vẫn còn chút lý trí sót lại khiến chàng đẩy Tiêu Cận Sanh ra, chàng không thể làm như vậy được.
“Người….mau đi đi….” Diệp Thủy Trần gương mặt đẫm mồ hôi, giọng thều thào.
Tiêu Cận Sanh giang tay ra ôm lấy Diệp Thủy Trần, nói: “Không được, ngươi cứ như này mà không giải quyết ngươi sẽ chết đấy! Ta không hối hận, Diệp Thủy Trần.”
Nói xong Tiêu Cận Sanh bắt đầu cởi bỏ quần áo của Diệp Thủy Trần, bởi vì đang là mùa hè nên quần áo rất ít, lại thêm cả việc Diệp Thủy trần không còn nội lực, bây giờ lại trúng độc, cho nên sức phản kháng rất yếu, Tiêu Cận Sanh rất nhanh đã cởi hết áo ngoài của Diệp Thủy Trần.
Dùng lực ôm lấy chàng, Tiêu Cận Sanh tiến đến hôn Diệp Thủy Trần, lưỡi nàng điên loạn len lỏi vào miệng của Diệp Thủy Trần, duỗi ra đưa vào miệng chàng.
Chút lý trí cuối cùng của Diệp Thủy Trần đã biến mất, ngược lại còn chủ động ôm chặt lấy người Tiêu Cận Sanh, mãnh liệt quấn lấy nàng. Môi và lưỡi quấn lấy nhau, mọi thứ chuyển qua miệng của Tiêu Cận Sanh, Diệp Thủy Trần tấn công rất mãnh liệt.
Hai tay cởi y phục của Tiêu Cận Sanh ra, vừa cởi vừa tiến đến giường ,sau đó ngã lên giường.
Diệp Thủy Trần dùng hai tay vuốt ve cơ thể Tiêu Cận Sanh, mang cho nàng một loạt kích thích. Tiêu Cận Sanh vô thức rên rỉ.Môi của Diệp Thủy Trần lướt đến núm vú của Tiểu Cận Sanh, chàng mút lấy nó.
Tiêu Cận Sanh thở hổn hển, cơ thể này trước đến giờ chưa từng có được sự kích thích như vậy, nó khiến nàng lo lắng.
Nàng xem đến đây liền chạy thẳng đến Dạ Vương phủ, xem xem có kịp thời đến ngăn cản được hay không, không ngờ vẫn là đến muộn một bước.
Nhìn thấy Diệp Thủy Trần càng ngày càng nóng nực, Tiêu Cận Sanh mím môi bối rối, cuối cùng vẫn quyết định giúp chàng. Đây là cách duy nhất,nàng không muốn Diệp Thủy Trần giao hợp với người phụ nữ khác, nhưng không làm thì sẽ không giải được tác dụng của xuân dược. Cho nên…..
Lý trí trong đầu Diệp Thủy Trần càng ngày càng mơ hồ đi, đợi đến khi chàng phát hiện ra có gì đó không đúng liền vội vàng dụng nội lực ép cho bản thân tỉnh táo lại, nhưng không biết tại sao càng dùng nội lực thì bản thân càng thấy nóng hơn.
Tiêu Cận Sanh đi đến trước mặt Diệp Thủy Trần nhẹ giọng nói: “Diệp Thủy Trần, không cần dùng nội lực đâu, càng dùng hiệu quả thuốc càng mạnh thôi, ngươi bị người ta hạ thuốc rồi, bây giờ nghe ta.”
Diệp Thủy Trần nhìn thấy bóng dáng Tiêu Cận Sanh ở trước mặt, không khống chế được mà muốn lao về phía trước, nhưng cuối cùng một chút ý chí đã ngăn chàng lại.
Nhìn thấy bộ dạng Diệp Thủy trần khổ sở kiềm chế, trong lòng đau đớn, nàng tiến lên đỡ lấy Diệp Thủy Trần, nói: “Ngươi thấy sao rồi?Khó chịu lắm hả?”
Diệp Thủy Trần khổ sở nói: “Mau đi đi….”
“Không được, ngươi cứ như này tiếp không ổn đâu, phải….”Tiêu Cận Sanh lo lắng nói, nhìn bộ dạng đau khổ của Diệp Thủy Trần, Tiêu Cận Sanh cũng không quan tâm được nhiều nữa, trực tiếp nhón người lên trước hôn Diệp Thủy Trần.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Toàn thân Diệp Thủy Trần nóng lên, cảm nhận được sự mềm mại từ môi Tiêu Cận Sanh suýt chút nữa toàn bộ lý trí đều mất hết. Nhưng cuối cùng, vẫn còn chút lý trí sót lại khiến chàng đẩy Tiêu Cận Sanh ra, chàng không thể làm như vậy được.
“Người….mau đi đi….” Diệp Thủy Trần gương mặt đẫm mồ hôi, giọng thều thào.
Tiêu Cận Sanh giang tay ra ôm lấy Diệp Thủy Trần, nói: “Không được, ngươi cứ như này mà không giải quyết ngươi sẽ chết đấy! Ta không hối hận, Diệp Thủy Trần.”
Nói xong Tiêu Cận Sanh bắt đầu cởi bỏ quần áo của Diệp Thủy Trần, bởi vì đang là mùa hè nên quần áo rất ít, lại thêm cả việc Diệp Thủy trần không còn nội lực, bây giờ lại trúng độc, cho nên sức phản kháng rất yếu, Tiêu Cận Sanh rất nhanh đã cởi hết áo ngoài của Diệp Thủy Trần.
Dùng lực ôm lấy chàng, Tiêu Cận Sanh tiến đến hôn Diệp Thủy Trần, lưỡi nàng điên loạn len lỏi vào miệng của Diệp Thủy Trần, duỗi ra đưa vào miệng chàng.
Chút lý trí cuối cùng của Diệp Thủy Trần đã biến mất, ngược lại còn chủ động ôm chặt lấy người Tiêu Cận Sanh, mãnh liệt quấn lấy nàng. Môi và lưỡi quấn lấy nhau, mọi thứ chuyển qua miệng của Tiêu Cận Sanh, Diệp Thủy Trần tấn công rất mãnh liệt.
Hai tay cởi y phục của Tiêu Cận Sanh ra, vừa cởi vừa tiến đến giường ,sau đó ngã lên giường.
Diệp Thủy Trần dùng hai tay vuốt ve cơ thể Tiêu Cận Sanh, mang cho nàng một loạt kích thích. Tiêu Cận Sanh vô thức rên rỉ.Môi của Diệp Thủy Trần lướt đến núm vú của Tiểu Cận Sanh, chàng mút lấy nó.
Tiêu Cận Sanh thở hổn hển, cơ thể này trước đến giờ chưa từng có được sự kích thích như vậy, nó khiến nàng lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro