Trấn Thủ Nhà Giam Trăm Năm, Xuất Thế Uy Áp Ma Tôn (Dịch)
Thu Hoạch Phong...
2024-11-21 16:54:26
꧁༒• Dịch: hunglv •༒꧂
----------------------------------------
“Người này đã đạt đến cảnh giới Siêu Phàm tầng chín, tức là mức cao nhất của Siêu Phàm cảnh!”
Siêu Phàm tầng chín!
Vừa nghe thấy cảnh giới của Xích Hỏa Đại Ma, Tô Bạch không khỏi cảm thấy kinh hãi. Nếu gặp hắn ở bên ngoài, chỉ e rằng Tô Bạch sẽ bị hạ gục trong nháy mắt. Cảnh giới giữa họ cách biệt quá xa, không có khả năng chống trả.
“Nhưng đừng quá lo lắng.”
Thanh Lão liếc nhìn Xích Hỏa Đại Ma, lúc này đang ngồi xếp bằng, im lặng trong nhà giam, thân thể bị xích sắt phong ấn lại. Thanh Lão nhìn qua những sợi xích sắt, giải thích để trấn an Tô Bạch:
“Lão ma này đã bị võ giả của Trấn Ngục Phủ xuyên xích sắt qua huyết cốt, phong bế hoàn toàn chân khí. Ngay cả thể phách cường đại của hắn cũng đã bị Trảm Ma Ti làm suy yếu hơn một nửa, nên chẳng thể gây nổi sóng gió gì đâu!”
Nói xong, Thanh Lão vỗ nhẹ lên vai Tô Bạch, nhắc nhở: “Dù vậy, cũng không nên đến quá gần hắn. Với tu vi hiện tại của ngươi, rất dễ bị trúng tà pháp hoặc đồng thuật ma công của hắn, khiến thần hồn bị thương tổn, lúc đó phiền toái lắm đấy.”
“Đã có một quản ngục trẻ tuổi từng bị ảnh hưởng bởi tà thuật của một ma đầu, chỉ vì tiếp xúc quá gần mà bị nhìn chằm chằm cho đến c·hết!”
Tô Bạch nghe xong gật đầu lia lịa. Hắnkhông khỏi rùng mình khi nghĩ đến sự đáng sợ của những ma đầu này.
Một tên ma đầu như Xích Hỏa Đại Ma, chỉ trong nháy mắt đã thi triển ma công, thiêu rụi cả huyện thành khiến hơn chín vạn người bỏ mạng trong biển lửa. Chỉ nghe thôi cũng đủ khiến người ta rợn tóc gáy!
“Được rồi, vì ngươi đã vào đây, ta sẽ giới thiệu qua về những phạm nhân nguy hiểm nhất đang bị giam giữ ở khu vực màu đỏ này, để tránh cho ngươi gặp nguy hiểm mà không biết phòng tránh.”
Dù lời nói có chút cộc cằn, nhưng Thanh Lão rõ ràng đang lo lắng cho Tô Bạch. Nói xong, ông lấy ra một cuốn sổ đen nhỏ, dẫn Tô Bạch đi qua các phòng giam đặc biệt nhất trong khu vực.
Toàn bộ khu nhà giam màu đỏ chỉ có hai mươi mốt phòng giam, mỗi phòng đều giam giữ những phạm nhân đặc biệt nguy hiểm.
Tại phòng giam số 8, đang giam giữ một nhân vật đáng sợ – Đà Chủ của Hắc Liên Giáo.
Mặc dù tu vi của hắn không cao, chỉ ở Thần Lực cảnh tầng chín, có vẻ thua kém nhiều so với Xích Hỏa Đại Ma, nhưng tội ác của hắn không hề kém cạnh, thậm chí còn kinh khủng hơn.
Khi đến phòng giam số 9, Tô Bạch thấy một lão giả tóc bạc đang ngồi bên trong, ánh mắt hắn nhìn qua song sắt, lướt đến Thanh Lão và nhếch môi cười đầy vẻ mỉa mai.
“Sao hả, lão già kia, lại đến thăm bạn cũ sao?”
Lão giả đó liếc nhìn Thanh Lão với nụ cười ngạo mạn, ánh mắt còn dừng lại trên gương mặt Tô Bạch, đầy hứng thú.
“Có vẻ thú vị đây, chậc chậc…”
“Hóa ra lại có thêm một cai ngục trẻ tuổi vào đây thực tập hai tháng để chuẩn bị gia nhập Trấn Ngục Phủ sao?” Hắn liếm môi, cười với vẻ tà ác.
Người này có vẻ như biết rất rõ về khu vực màu đỏ và các quy tắc của Trấn Ngục Phủ, rõ ràng đã có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này.
“Hừ…” Thanh Lão cười lạnh, rồi quay sang dặn dò Tô Bạch:
“Tô tiểu tử, người này vốn là một thành viên của Trấn Ngục Phủ, nhưng do phạm tội nặng nên đã bị nhốt vào nhà giam. Khi vào Trấn Ngục Phủ, ngươi đừng vì chút lợi ích trước mắt mà sinh lòng tham lam, tránh đi vào vết xe đổ!”
“Ta cũng không muốn đến già rồi còn phải lôi ngươi vào đây để giam giữ lại đâu…” Nói rồi, Thanh Lão nhếch mép cười, vỗ vai Tô Bạch một cái.
Tiếp tục đi qua các phòng giam khác, Thanh Lão giới thiệu cụ thể cho Tô Bạch về những phạm nhân đáng sợ đang bị giam giữ tại đây. Một số đã phạm tội ác không thể dung thứ, và chỉ cần lơ là một chút có thể sẽ phải trả giá bằng mạng sống.
Điều khiến Tô Bạch ngạc nhiên là một nửa số phòng giam trong khu vực này lại bỏ trống. Hắn thầm đoán có lẽ các phạm nhân trong đó đã bị xử tử hoặc được xử lý bí mật.
Cuối cùng, họ dừng lại trước phòng giam số 21, đây là phòng giam cuối cùng trong khu vực màu đỏ. Tô Bạch nhận thấy ngay sự thay đổi trong thái độ của Thanh Lão. Ông không còn cười cợt như trước, mà gương mặt trở nên nghiêm nghị hơn hẳn.
Tô Bạch tập trung quan sát, nhìn vào bên trong nhà giam.
Trong góc tối của phòng giam, có một sinh vật với hình thể méo mó, giống người nhưng lại có vô số chân nhỏ bò quanh thân mình. Sinh vật này nằm co ro trong góc, tỏa ra mùi hôi thối nồng nặc, khiến người ta không khỏi rùng mình.
Thân thể nó bị giam chặt bởi những sợi xích vàng, máu đen rỉ ra từ vết thương. Một sợi xích màu lam xuyên qua đầu sinh vật, phong ấn tà khí bên trong cơ thể nó.
“Tô Bạch, sinh vật bị giam giữ ở đây chính là một quái vật của Vạn Ma Quật, sở hữu khả năng đoạt hồn rất đặc biệt. Tuy nhiên, nó đang dần cạn kiệt sức sống nên không còn đáng ngại nữa.”
Sau khi xem xét xong từng phòng giam, hai người rời khỏi khu vực. Tô Bạch cúi đầu cảm tạ: “Đa tạ Thanh Lão đã chỉ dẫn.”
Thanh Lão bật cười, vỗ vai hắn: “Ha ha! Cũng chỉ là chút tin tức cần biết thôi mà, ngươi cứ yên tâm mà học hỏi!”
Sau một hồi chuyện trò thân tình, Tô Bạch quay về phòng riêng của mình. Hắn ngồi xuống, lẩm bẩm: “Xem một chút thông tin của Xích Hỏa Đại Ma nào!”
Tô Bạch tập trung tinh thần, mở Tẩy Tội Đỉnh để kiểm tra thông tin của Xích Hỏa Đại Ma:
---
[Tội phạm: Xích Viêm Hổ]
[Tội nghiệt phẩm cấp: Năm sao]
[Thực lực: Siêu Phàm tầng chín]
[Trạng thái: Trọng thương (đang bị giam giữ) ]
[Tỷ lệ trấn áp: 1%]
[Phần thưởng: 200 điểm kinh nghiệm / canh giờ]
---
“Mỗi canh giờ nhận được tận 200 điểm kinh nghiệm!”
Tô Bạch không giấu được vẻ hài lòng khi nhìn thấy mức thưởng. Quả thật, Xích Hỏa Đại Ma xứng đáng với danh tiếng của một ma đầu Siêu Phàm tầng chín!
Dù hiện tại hắnchỉ có thể trấn áp được 1%, nhưng lượng điểm kinh nghiệm thưởng đã vượt xa so với các phạm nhân Khí Hải cảnh thông thường.
Chỉ cần nhờ vào Xích Hỏa Đại Ma, mỗi ngày Tô Bạch có thể nhận được 2,400 điểm kinh nghiệm – một nguồn thu nhập vô cùng đáng kể!
Hơn nữa, Xích Hỏa Đại Ma chỉ là một trong những ma đầu bị giam giữ, nhưng đã mang lại cho Tô Bạch một lượng điểm kinh nghiệm đáng kể. Hắn tin rằng khu vực nhà giam màu đỏ này sẽ còn nhiều tên phạm nhân khét tiếng khác bị đưa vào đây.
Với suy nghĩ ấy, Tô Bạch kiên nhẫn chờ đợi suốt ba ngày.
Vào buổi chiều ngày thứ ba, lại có một phạm nhân mới được đưa vào khu vực màu đỏ. Tuy nhiên, lần này tên phạm nhân không quá mạnh, chỉ có tu vi Thần Lực cảnh tầng bảy, mang lại rất ít điểm kinh nghiệm cho Tô Bạch. Vì vậy, hắn chỉ nhốt vào một phòng giam bình thường.
Sáng ngày thứ tư, khu vực màu đỏ tiếp nhận thêm hai cai ngục trẻ tuổi khác. Cả hai đều đã đạt đến Khí Hải cảnh tầng năm. Cũng giống như Tô Bạch, họ được Trần đại nhân từ Trấn Ngục Phủ chọn vào để trải qua một giai đoạn thử thách trong khu vực này.
Mặc dù cùng là đồng nghiệp tương lai, nhưng mối quan hệ giữa họ và Tô Bạch khá lạnh nhạt, không quá thân thiện cũng chẳng quá xa cách. So với mối quan hệ gần gũi ở nhà giam khu chữ Bính, không khí trong khu vực này có vẻ thờ ơ hơn nhiều. Tuy nhiên, công việc ở đây cũng rõ ràng nhàn hơn phần nào.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chỉ trong vài ngày, khu vực nhà giam màu đỏ lại tiếp nhận thêm ba tên ma đầu khác.
Nhờ đó, số lượng ma đầu trong Tẩy Tội Đỉnh của Tô Bạch đã tăng thêm ba tên phạm nhân thuộc cảnh giới Siêu Phàm!
---
[Tội phạm: Lâm Cuồng
[Tội nghiệt phẩm cấp: Bốn sao]
[Thực lực: Siêu Phàm tầng ba]
[Trạng thái: Sắp chết (đang bị giam giữ) ]
[Tỷ lệ trấn áp: 1%]
[Phần thưởng: 110 điểm kinh nghiệm / canh giờ]
---
[Tội phạm: Bạch Quỷ]
[Tội nghiệt phẩm cấp: Bốn sao]
[Thực lực: Siêu Phàm tầng bốn]
[Trạng thái: Trọng thương (đang bị giam giữ) ]
[Tỷ lệ trấn áp: 1%]
[Phần thưởng: 130 điểm kinh nghiệm / canh giờ]
---
[Tội phạm: Trần Minh]
[Tội nghiệt phẩm cấp: Năm sao]
[Thực lực: Siêu Phàm tầng tám]
[Trạng thái: Trọng thương (đang bị giam giữ) ]
[Tỷ lệ trấn áp: 1%]
[Phần thưởng: 190 điểm kinh nghiệm / canh giờ]
---
“Khu vực màu đỏ này có ít phạm nhân hơn các khu khác, nhưng mỗi tên bị giam ở đây đều là những quái vật khét tiếng!” Tô Bạch thầm nghĩ khi xem xét thông tin mới trong Tẩy Tội Đỉnh.
Trong thời gian vừa qua, ngoài các ma đầu mạnh mẽ, Tô Bạch cũng giam giữ thêm một số phạm nhân có tu vi thấp hơn, nhờ đó lượng điểm kinh nghiệm hắn thu được mỗi ngày đã vượt qua ngưỡng 50,000!
Vài ngày sau, trong nơi ở riêng của mình, Tô Bạch mở mắt ra, trong lòng đầy hứng khởi: “Cuối cùng cũng đạt đến Thần Lực tầng chín!”
Hắn mừng rỡ với thành quả này và hướng đến mục tiêu tiếp theo.
Bước kế tiếp chính là bước vào cảnh giới Siêu Phàm!
----------------------------------------
“Người này đã đạt đến cảnh giới Siêu Phàm tầng chín, tức là mức cao nhất của Siêu Phàm cảnh!”
Siêu Phàm tầng chín!
Vừa nghe thấy cảnh giới của Xích Hỏa Đại Ma, Tô Bạch không khỏi cảm thấy kinh hãi. Nếu gặp hắn ở bên ngoài, chỉ e rằng Tô Bạch sẽ bị hạ gục trong nháy mắt. Cảnh giới giữa họ cách biệt quá xa, không có khả năng chống trả.
“Nhưng đừng quá lo lắng.”
Thanh Lão liếc nhìn Xích Hỏa Đại Ma, lúc này đang ngồi xếp bằng, im lặng trong nhà giam, thân thể bị xích sắt phong ấn lại. Thanh Lão nhìn qua những sợi xích sắt, giải thích để trấn an Tô Bạch:
“Lão ma này đã bị võ giả của Trấn Ngục Phủ xuyên xích sắt qua huyết cốt, phong bế hoàn toàn chân khí. Ngay cả thể phách cường đại của hắn cũng đã bị Trảm Ma Ti làm suy yếu hơn một nửa, nên chẳng thể gây nổi sóng gió gì đâu!”
Nói xong, Thanh Lão vỗ nhẹ lên vai Tô Bạch, nhắc nhở: “Dù vậy, cũng không nên đến quá gần hắn. Với tu vi hiện tại của ngươi, rất dễ bị trúng tà pháp hoặc đồng thuật ma công của hắn, khiến thần hồn bị thương tổn, lúc đó phiền toái lắm đấy.”
“Đã có một quản ngục trẻ tuổi từng bị ảnh hưởng bởi tà thuật của một ma đầu, chỉ vì tiếp xúc quá gần mà bị nhìn chằm chằm cho đến c·hết!”
Tô Bạch nghe xong gật đầu lia lịa. Hắnkhông khỏi rùng mình khi nghĩ đến sự đáng sợ của những ma đầu này.
Một tên ma đầu như Xích Hỏa Đại Ma, chỉ trong nháy mắt đã thi triển ma công, thiêu rụi cả huyện thành khiến hơn chín vạn người bỏ mạng trong biển lửa. Chỉ nghe thôi cũng đủ khiến người ta rợn tóc gáy!
“Được rồi, vì ngươi đã vào đây, ta sẽ giới thiệu qua về những phạm nhân nguy hiểm nhất đang bị giam giữ ở khu vực màu đỏ này, để tránh cho ngươi gặp nguy hiểm mà không biết phòng tránh.”
Dù lời nói có chút cộc cằn, nhưng Thanh Lão rõ ràng đang lo lắng cho Tô Bạch. Nói xong, ông lấy ra một cuốn sổ đen nhỏ, dẫn Tô Bạch đi qua các phòng giam đặc biệt nhất trong khu vực.
Toàn bộ khu nhà giam màu đỏ chỉ có hai mươi mốt phòng giam, mỗi phòng đều giam giữ những phạm nhân đặc biệt nguy hiểm.
Tại phòng giam số 8, đang giam giữ một nhân vật đáng sợ – Đà Chủ của Hắc Liên Giáo.
Mặc dù tu vi của hắn không cao, chỉ ở Thần Lực cảnh tầng chín, có vẻ thua kém nhiều so với Xích Hỏa Đại Ma, nhưng tội ác của hắn không hề kém cạnh, thậm chí còn kinh khủng hơn.
Khi đến phòng giam số 9, Tô Bạch thấy một lão giả tóc bạc đang ngồi bên trong, ánh mắt hắn nhìn qua song sắt, lướt đến Thanh Lão và nhếch môi cười đầy vẻ mỉa mai.
“Sao hả, lão già kia, lại đến thăm bạn cũ sao?”
Lão giả đó liếc nhìn Thanh Lão với nụ cười ngạo mạn, ánh mắt còn dừng lại trên gương mặt Tô Bạch, đầy hứng thú.
“Có vẻ thú vị đây, chậc chậc…”
“Hóa ra lại có thêm một cai ngục trẻ tuổi vào đây thực tập hai tháng để chuẩn bị gia nhập Trấn Ngục Phủ sao?” Hắn liếm môi, cười với vẻ tà ác.
Người này có vẻ như biết rất rõ về khu vực màu đỏ và các quy tắc của Trấn Ngục Phủ, rõ ràng đã có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này.
“Hừ…” Thanh Lão cười lạnh, rồi quay sang dặn dò Tô Bạch:
“Tô tiểu tử, người này vốn là một thành viên của Trấn Ngục Phủ, nhưng do phạm tội nặng nên đã bị nhốt vào nhà giam. Khi vào Trấn Ngục Phủ, ngươi đừng vì chút lợi ích trước mắt mà sinh lòng tham lam, tránh đi vào vết xe đổ!”
“Ta cũng không muốn đến già rồi còn phải lôi ngươi vào đây để giam giữ lại đâu…” Nói rồi, Thanh Lão nhếch mép cười, vỗ vai Tô Bạch một cái.
Tiếp tục đi qua các phòng giam khác, Thanh Lão giới thiệu cụ thể cho Tô Bạch về những phạm nhân đáng sợ đang bị giam giữ tại đây. Một số đã phạm tội ác không thể dung thứ, và chỉ cần lơ là một chút có thể sẽ phải trả giá bằng mạng sống.
Điều khiến Tô Bạch ngạc nhiên là một nửa số phòng giam trong khu vực này lại bỏ trống. Hắn thầm đoán có lẽ các phạm nhân trong đó đã bị xử tử hoặc được xử lý bí mật.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cuối cùng, họ dừng lại trước phòng giam số 21, đây là phòng giam cuối cùng trong khu vực màu đỏ. Tô Bạch nhận thấy ngay sự thay đổi trong thái độ của Thanh Lão. Ông không còn cười cợt như trước, mà gương mặt trở nên nghiêm nghị hơn hẳn.
Tô Bạch tập trung quan sát, nhìn vào bên trong nhà giam.
Trong góc tối của phòng giam, có một sinh vật với hình thể méo mó, giống người nhưng lại có vô số chân nhỏ bò quanh thân mình. Sinh vật này nằm co ro trong góc, tỏa ra mùi hôi thối nồng nặc, khiến người ta không khỏi rùng mình.
Thân thể nó bị giam chặt bởi những sợi xích vàng, máu đen rỉ ra từ vết thương. Một sợi xích màu lam xuyên qua đầu sinh vật, phong ấn tà khí bên trong cơ thể nó.
“Tô Bạch, sinh vật bị giam giữ ở đây chính là một quái vật của Vạn Ma Quật, sở hữu khả năng đoạt hồn rất đặc biệt. Tuy nhiên, nó đang dần cạn kiệt sức sống nên không còn đáng ngại nữa.”
Sau khi xem xét xong từng phòng giam, hai người rời khỏi khu vực. Tô Bạch cúi đầu cảm tạ: “Đa tạ Thanh Lão đã chỉ dẫn.”
Thanh Lão bật cười, vỗ vai hắn: “Ha ha! Cũng chỉ là chút tin tức cần biết thôi mà, ngươi cứ yên tâm mà học hỏi!”
Sau một hồi chuyện trò thân tình, Tô Bạch quay về phòng riêng của mình. Hắn ngồi xuống, lẩm bẩm: “Xem một chút thông tin của Xích Hỏa Đại Ma nào!”
Tô Bạch tập trung tinh thần, mở Tẩy Tội Đỉnh để kiểm tra thông tin của Xích Hỏa Đại Ma:
---
[Tội phạm: Xích Viêm Hổ]
[Tội nghiệt phẩm cấp: Năm sao]
[Thực lực: Siêu Phàm tầng chín]
[Trạng thái: Trọng thương (đang bị giam giữ) ]
[Tỷ lệ trấn áp: 1%]
[Phần thưởng: 200 điểm kinh nghiệm / canh giờ]
---
“Mỗi canh giờ nhận được tận 200 điểm kinh nghiệm!”
Tô Bạch không giấu được vẻ hài lòng khi nhìn thấy mức thưởng. Quả thật, Xích Hỏa Đại Ma xứng đáng với danh tiếng của một ma đầu Siêu Phàm tầng chín!
Dù hiện tại hắnchỉ có thể trấn áp được 1%, nhưng lượng điểm kinh nghiệm thưởng đã vượt xa so với các phạm nhân Khí Hải cảnh thông thường.
Chỉ cần nhờ vào Xích Hỏa Đại Ma, mỗi ngày Tô Bạch có thể nhận được 2,400 điểm kinh nghiệm – một nguồn thu nhập vô cùng đáng kể!
Hơn nữa, Xích Hỏa Đại Ma chỉ là một trong những ma đầu bị giam giữ, nhưng đã mang lại cho Tô Bạch một lượng điểm kinh nghiệm đáng kể. Hắn tin rằng khu vực nhà giam màu đỏ này sẽ còn nhiều tên phạm nhân khét tiếng khác bị đưa vào đây.
Với suy nghĩ ấy, Tô Bạch kiên nhẫn chờ đợi suốt ba ngày.
Vào buổi chiều ngày thứ ba, lại có một phạm nhân mới được đưa vào khu vực màu đỏ. Tuy nhiên, lần này tên phạm nhân không quá mạnh, chỉ có tu vi Thần Lực cảnh tầng bảy, mang lại rất ít điểm kinh nghiệm cho Tô Bạch. Vì vậy, hắn chỉ nhốt vào một phòng giam bình thường.
Sáng ngày thứ tư, khu vực màu đỏ tiếp nhận thêm hai cai ngục trẻ tuổi khác. Cả hai đều đã đạt đến Khí Hải cảnh tầng năm. Cũng giống như Tô Bạch, họ được Trần đại nhân từ Trấn Ngục Phủ chọn vào để trải qua một giai đoạn thử thách trong khu vực này.
Mặc dù cùng là đồng nghiệp tương lai, nhưng mối quan hệ giữa họ và Tô Bạch khá lạnh nhạt, không quá thân thiện cũng chẳng quá xa cách. So với mối quan hệ gần gũi ở nhà giam khu chữ Bính, không khí trong khu vực này có vẻ thờ ơ hơn nhiều. Tuy nhiên, công việc ở đây cũng rõ ràng nhàn hơn phần nào.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chỉ trong vài ngày, khu vực nhà giam màu đỏ lại tiếp nhận thêm ba tên ma đầu khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhờ đó, số lượng ma đầu trong Tẩy Tội Đỉnh của Tô Bạch đã tăng thêm ba tên phạm nhân thuộc cảnh giới Siêu Phàm!
---
[Tội phạm: Lâm Cuồng
[Tội nghiệt phẩm cấp: Bốn sao]
[Thực lực: Siêu Phàm tầng ba]
[Trạng thái: Sắp chết (đang bị giam giữ) ]
[Tỷ lệ trấn áp: 1%]
[Phần thưởng: 110 điểm kinh nghiệm / canh giờ]
---
[Tội phạm: Bạch Quỷ]
[Tội nghiệt phẩm cấp: Bốn sao]
[Thực lực: Siêu Phàm tầng bốn]
[Trạng thái: Trọng thương (đang bị giam giữ) ]
[Tỷ lệ trấn áp: 1%]
[Phần thưởng: 130 điểm kinh nghiệm / canh giờ]
---
[Tội phạm: Trần Minh]
[Tội nghiệt phẩm cấp: Năm sao]
[Thực lực: Siêu Phàm tầng tám]
[Trạng thái: Trọng thương (đang bị giam giữ) ]
[Tỷ lệ trấn áp: 1%]
[Phần thưởng: 190 điểm kinh nghiệm / canh giờ]
---
“Khu vực màu đỏ này có ít phạm nhân hơn các khu khác, nhưng mỗi tên bị giam ở đây đều là những quái vật khét tiếng!” Tô Bạch thầm nghĩ khi xem xét thông tin mới trong Tẩy Tội Đỉnh.
Trong thời gian vừa qua, ngoài các ma đầu mạnh mẽ, Tô Bạch cũng giam giữ thêm một số phạm nhân có tu vi thấp hơn, nhờ đó lượng điểm kinh nghiệm hắn thu được mỗi ngày đã vượt qua ngưỡng 50,000!
Vài ngày sau, trong nơi ở riêng của mình, Tô Bạch mở mắt ra, trong lòng đầy hứng khởi: “Cuối cùng cũng đạt đến Thần Lực tầng chín!”
Hắn mừng rỡ với thành quả này và hướng đến mục tiêu tiếp theo.
Bước kế tiếp chính là bước vào cảnh giới Siêu Phàm!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro