Trấn Thủ Nhà Giam Trăm Năm, Xuất Thế Uy Áp Ma Tôn (Dịch)
Tử Hà Đao Quyết...
2024-10-30 10:30:22
꧁༒• Dịch: hunglv •༒꧂
----------------------------------------
Sau khi đột phá cảnh giới lần nữa, Tô Bạch cảm nhận rõ rệt sự gia tăng về sức mạnh. Cơ thể hắn như được nạp thêm sinh lực, từng thớ cơ căng đầy năng lượng, không khác gì một nguồn sức mạnh bất tận.
Dù vậy, Tô Bạch cũng hiểu rõ đây chỉ là cảm giác nhất thời sau khi đột phá cảnh giới, một dạng ảo giác thường gặp mà thôi.
Với một cú bật mạnh, hắn nhảy khỏi giường như cá chép vượt sóng!
Hắn bắt đầu vận động khắp phòng, lúc thì vung nắm đấm, lúc lại chạy qua chạy lại, thử thách khả năng cơ động của cơ thể. Sau khi cảm thấy đã đủ, hắn hài lòng dừng lại.
“So với Luyện Thể tầng một, sức mạnh và tốc độ của ta đã tăng lên đáng kể. Hiện tại, có lẽ ta đủ khả năng để trấn áp mấy tay đầu đường xó chợ, những kẻ chuyên đi gây rối.”
Tất nhiên, sức mạnh của hắn cũng chỉ có thể làm khó dễ những tên côn đồ thông thường, không có tu vi.
Hiện tại, hắn chỉ có một thân man lực mà thôi, chưa có bất kỳ công pháp Võ Đạo nào, nên còn lâu mới có thể sánh vai cùng những võ giả đã trải qua tu luyện bài bản.
Trong lòng tự đánh giá, Tô Bạch hiểu rằng, trong số những võ giả đạt đến Luyện Thể tầng hai, hắn có lẽ nằm trong nhóm yếu nhất. Dẫu vậy, hắn cũng không hề nôn nóng muốn có được công pháp Võ Đạo.
"Trong nhà giam này, có không ít võ giả cao thâm, ngay cả Đạt Thúc cũng sở hữu tu vi Thông Huyền tầng chín!"
Đại Hạ hoàng triều giam giữ rất nhiều tội phạm hùng mạnh, nếu các quản ngục không có võ nghệ tinh thông, thì khó lòng quản lý được đám ác ôn này.
“Nghe Đạt Thúc từng nói, ông đã từng dựa vào một môn võ công cường hãn - Thiết Sa chưởng mà quét sạch các đối thủ cùng cảnh giới,” Tô Bạch mỉm cười nghĩ thầm, “Có thể tìm cơ hội học vài chiêu từ ông ấy.”
Dù trong lời kể của Lý Đạt có phần khoác lác, nhưng cũng đủ để thấy ông rất tự tin vào Thiết Sa chưởng của mình, hẳn là có tài nghệ thực sự.
Tô Bạch tiếp tục kiểm tra thông tin cá nhân, nhận ra để đột phá lên Luyện Thể tầng ba, hắn cần tích lũy 300 điểm kinh nghiệm.
“Với hiệu suất hiện tại, chỉ cần mười lăm canh giờ nữa là ta có thể tích đủ 300 điểm kinh nghiệm.”
Dựa trên cảnh giới Luyện Thể hiện tại, mỗi lần nâng lên một tầng, hắn cần thêm 100 điểm kinh nghiệm. Sau một phép tính đơn giản, Tô Bạch dự đoán rằng chỉ cần nửa tháng là có thể đột phá đến Luyện Thể tầng chín.
Sau đó, hắn sẽ có thể chuẩn bị để tiến vào cảnh giới Thông Huyền. Với tốc độ tu luyện như này quả thực là quá nhanh.
“Có vẻ, trong tương lai ta cần phải học một pháp môn thu liễm khí tức.”
Dù phấn khởi với tốc độ tu hành, Tô Bạch vẫn giữ đầu óc tỉnh táo, không để điều này làm mờ mắt. Tư chất Võ Đạo của hắn vốn không cao, nếu không có phương pháp che giấu, thì tốc độ tu hành khác thường này rất dễ gây ra nghi ngờ!
Hắn lo rằng người ta sẽ nghĩ hắn tu luyện tà pháp hoặc bị yêu ma xâm chiếm thân thể. Khi ấy, có lẽ cả lực lượng Trảm Ma Ty của Đại Hạ hoàng triều cũng sẽ đến truy bắt hắn!
Nếu bị Trảm Ma Ty bắt đi nghiên cứu, thì đến lúc ấy, có khóc cũng chẳng kịp.
“Sống tạm thôi! Nhất định phải sống tạm!” Tô Bạch hít một hơi sâu, nhắc nhở bản thân trong lòng.
Kiếp trước hắn thường chơi các game MOBA, là một tay xạ thủ, hiểu rõ tầm quan trọng của việc ẩn mình phát triển. Những thất bại cay đắng vì quá hiếu chiến giúp hắn rút ra bài học sâu sắc về sự kiên nhẫn và cẩn trọng.
Sau khi hiểu rõ thực lực của mình, Tô Bạch bước ra khỏi phòng và bắt đầu kiểm tra các khu vực nhà giam thuộc nhóm Bính.
Khi thấy Lâm Hổ vẫn ổn, hắn gật đầu hài lòng, mặc cho những lời cầu xin tha thiết của Lâm Hổ rơi vào khoảng không.
Tiếp đó, hắn đến phòng giam của Toái Hoa Đao Lý Mộc, lặng lẽ nhìn vào bên trong. Lý Mộc đang co quắp ở góc tường, sắc mặt đờ đẫn, khí lực yếu ớt, tinh thần uể oải trông đến là thảm hại. Tô Bạch chẳng làm gì thêm, chỉ cần Lý Mộc chưa chết là đủ. Sau này khi hắn đột phá cảnh giới cao hơn, có thể bỏ qua việc nhận điểm kinh nghiệm từ Lý Mộc.
Ngày tháng cứ thế êm đềm trôi qua như dòng nước lặng. Thoáng chốc, mười ngày đã trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, Tô Bạch không thu hoạch quá lớn cũng không nhỏ, chỉ có thể nói mọi thứ diễn ra đều đều.
Vào ngày thứ bảy, nhà giam tiếp nhận thêm một phạm nhân mới. Nghe nói, người này từng đỗ đạt qua kỳ thi, học vấn cũng không phải tầm thường. Có điều, vì dám cãi lời trước mặt Hoàng đế Đại Hạ, lại hay cao đàm khoát luận, bác bỏ đồng liêu, và gièm pha các phú thương quyền quý, nên bị giáng chức liên tiếp, cuối cùng rơi vào cảnh bị nhốt vào nhà giam.
Tô Bạch đích thân áp giải hắn vào phòng giam và ngay lập tức thu được điểm kinh nghiệm từ người này thông qua Tẩy Tội Đỉnh.
Tuy vậy, tu vi của người này chỉ ở mức Luyện Thể Tầng Bốn, còn kém cả tu vi của Tô Bạch lúc này, nên phần thưởng mang lại vô cùng ít ỏi.
Sau mười ngày tu hành chăm chỉ, Tô Bạch đã thành công đột phá đến Luyện Thể Tầng Bẩy! Khoảng cách đến Luyện Thể bát trọng không còn bao xa.
Tuy nhiên, người mới đến này có mức độ tội nghiệt cực thấp, chưa đạt tới một sao, nên điểm kinh nghiệm thưởng chỉ là 3 điểm mỗi canh giờ, thấp đến đáng thương.
Dù điểm kinh nghiệm đã dư thừa, nhưng Tô Bạch chưa có ý định đột phá ngay lên Thông Huyền cảnh trong thời gian ngắn. Cảnh giới Luyện Thể còn không gây chú ý, nhưng nếu bước vào cảnh giới Thông Huyền, hắn sẽ lập tức lọt vào tầm ngắm của không ít người.
Đợi đến khi học được một pháp môn liễm khí, hắn sẽ đột phá lên cảnh giới cao hơn cũng không muộn.
“Lý Mộc, ăn sáng đi!”
Sáng sớm hôm sau, Tô Bạch mang theo thùng gỗ, đi đến phòng giam của Toái Hoa Đao Lý Mộc, cất tiếng gọi vào trong.
Lý Mộc nằm bẹp trên nền đất, bất động như một khối bùn nhão, hoàn toàn không phản ứng gì. Cảnh tượng khiến lòng Tô Bạch khẽ dâng lên một nỗi bất an.
“Chẳng lẽ hắn... đã chết rồi?” Tô Bạch nhíu mày, vẻ mặt thoáng lộ vẻ bất an.
“Tên quản ngục trẻ này! Ta thấy tên đó chết thật rồi!” Một cái đầu bẩn thỉu, bốc mùi khó chịu thò ra từ phòng giam bên cạnh. Tên phạm nhân cười nham hiểm, cầm một cái chén vỡ, nhe răng cười ghê rợn: “Hay là để ta ‘tiện nghi’ hắn chút đỉnh nhỉ?”
Sắc mặt Tô Bạch khẽ thay đổi. Hắn lập tức kiểm tra Tẩy Tội Đỉnh trong đầu mình, và quả nhiên phát hiện hình ảnh của Toái Hoa Đao Lý Mộc đang từ từ biến mất.
Không chần chừ, hắn rút chìa khóa từ trong ngực, mở cửa phòng giam và tiến vào dò xét thân thể Lý Mộc.
Quan sát kỹ, hắn nhận ra cơ thể Lý Mộc đã cứng đờ. Rõ ràng là hắn đã chết được một thời gian.
“Chắc là chết từ đêm qua,” Tô Bạch thầm nghĩ, có chút tiếc nuối. Trước khi đi ngủ, hắn vẫn thấy Lý Mộc đang cung cấp điểm kinh nghiệm cho mình, không ngờ sáng ra đã mất.
Mất đi một “nguồn điểm kinh nghiệm” cũng thật đáng tiếc, chưa kịp tận dụng hết tiềm năng của hắn.
Sau khi khóa lại phòng giam, Tô Bạch đi tìm Lý Đạt để báo cáo sự việc. Nghe tin, Lý Đạt chẳng có vẻ ngạc nhiên. Trên thực tế, rất nhiều phạm nhân trong nhà giam không sống được đến ngày xử trảm; nhiều tên đã chết trong thời gian giam giữ.
Riêng Lý Mộc, trong mười ngày qua đã bị tra tấn hết lần này đến lần khác, nhưng hắn không chịu tiết lộ bất cứ bí mật nào. Cái chết của hắn cũng chỉ khiến người ta thở dài, tiếc nuối đôi chút.
Lý Đạt sau đó giao cho Tô Bạch nhiệm vụ dọn dẹp nhà giam của Lý Mộc. Tô Bạch mất chừng một canh giờ để hoàn thành công việc đưa đồ ăn cho các phạm nhân khác và hoàn tất việc quét dọn.
Trở về phòng, Tô Bạch lập tức kiểm tra Tẩy Tội Đỉnh trong đầu.
“A? Đây là cái gì?”
Khi hình ảnh của Toái Hoa Đao Lý Mộc biến mất, Tô Bạch tưởng rằng hắn sẽ không bao giờ nhận được thêm phần thưởng nào từ Lý Mộc nữa. Không ngờ tại nơi hình ảnh của Lý Mộc vừa biến mất, lại xuất hiện một tinh điểm màu trắng mờ nhạt.
[Có thể thu hoạch một môn công pháp mà Toái Hoa Đao Lý Mộc đã tu luyện khi còn sống. Có muốn sử dụng không?]
Ngay khi ấn vào tinh điểm, trước mắt Tô Bạch hiện ra một lựa chọn.
“Thật không ngờ lại có món quà bất ngờ thế này!” Tô Bạch vui mừng, lập tức chọn "Sử dụng!"
Khi còn sống, Toái Hoa Đao Lý Mộc là một võ giả Thông Huyền cửu trọng, tu vi không tệ, lại từng tu luyện không ít công pháp. Tô Bạch đương nhiên rất mong muốn thu được thứ gì đó từ hắn.
Sau khi chọn “Sử dụng,” Tẩy Tội Đỉnh bỗng xuất hiện bảy chùm sáng với các màu sắc khác nhau.
Tô Bạch bất ngờ thu được một chùm sáng màu tím, nó chầm chậm dung nhập vào cơ thể hắn.
[Chúc mừng đỉnh chủ đã nhận được tam phẩm võ học – Tử Hà Đao Quyết!]
Ầm!
Ngay sau đó, vô số hình ảnh tu luyện tràn ngập trong tâm trí Tô Bạch.
Trong những hình ảnh đó, hắn thấy mình đang đứng trên đỉnh núi, kiên trì luyện đao suốt ngày đêm, không ngừng chuyên tâm rèn luyện kỹ năng đao pháp...
Chỉ trong chốc lát, hình ảnh ấy mờ dần rồi biến mất. Khi nhìn lại thông tin cá nhân, Tô Bạch thấy mình đã có thêm một môn võ học mới:
[Công pháp: Tử Hà Đao Quyết (tam phẩm đao pháp)]
[Cảnh giới – Đăng Đường Nhập Thất! (2500/3000)]
----------------------------------------
Sau khi đột phá cảnh giới lần nữa, Tô Bạch cảm nhận rõ rệt sự gia tăng về sức mạnh. Cơ thể hắn như được nạp thêm sinh lực, từng thớ cơ căng đầy năng lượng, không khác gì một nguồn sức mạnh bất tận.
Dù vậy, Tô Bạch cũng hiểu rõ đây chỉ là cảm giác nhất thời sau khi đột phá cảnh giới, một dạng ảo giác thường gặp mà thôi.
Với một cú bật mạnh, hắn nhảy khỏi giường như cá chép vượt sóng!
Hắn bắt đầu vận động khắp phòng, lúc thì vung nắm đấm, lúc lại chạy qua chạy lại, thử thách khả năng cơ động của cơ thể. Sau khi cảm thấy đã đủ, hắn hài lòng dừng lại.
“So với Luyện Thể tầng một, sức mạnh và tốc độ của ta đã tăng lên đáng kể. Hiện tại, có lẽ ta đủ khả năng để trấn áp mấy tay đầu đường xó chợ, những kẻ chuyên đi gây rối.”
Tất nhiên, sức mạnh của hắn cũng chỉ có thể làm khó dễ những tên côn đồ thông thường, không có tu vi.
Hiện tại, hắn chỉ có một thân man lực mà thôi, chưa có bất kỳ công pháp Võ Đạo nào, nên còn lâu mới có thể sánh vai cùng những võ giả đã trải qua tu luyện bài bản.
Trong lòng tự đánh giá, Tô Bạch hiểu rằng, trong số những võ giả đạt đến Luyện Thể tầng hai, hắn có lẽ nằm trong nhóm yếu nhất. Dẫu vậy, hắn cũng không hề nôn nóng muốn có được công pháp Võ Đạo.
"Trong nhà giam này, có không ít võ giả cao thâm, ngay cả Đạt Thúc cũng sở hữu tu vi Thông Huyền tầng chín!"
Đại Hạ hoàng triều giam giữ rất nhiều tội phạm hùng mạnh, nếu các quản ngục không có võ nghệ tinh thông, thì khó lòng quản lý được đám ác ôn này.
“Nghe Đạt Thúc từng nói, ông đã từng dựa vào một môn võ công cường hãn - Thiết Sa chưởng mà quét sạch các đối thủ cùng cảnh giới,” Tô Bạch mỉm cười nghĩ thầm, “Có thể tìm cơ hội học vài chiêu từ ông ấy.”
Dù trong lời kể của Lý Đạt có phần khoác lác, nhưng cũng đủ để thấy ông rất tự tin vào Thiết Sa chưởng của mình, hẳn là có tài nghệ thực sự.
Tô Bạch tiếp tục kiểm tra thông tin cá nhân, nhận ra để đột phá lên Luyện Thể tầng ba, hắn cần tích lũy 300 điểm kinh nghiệm.
“Với hiệu suất hiện tại, chỉ cần mười lăm canh giờ nữa là ta có thể tích đủ 300 điểm kinh nghiệm.”
Dựa trên cảnh giới Luyện Thể hiện tại, mỗi lần nâng lên một tầng, hắn cần thêm 100 điểm kinh nghiệm. Sau một phép tính đơn giản, Tô Bạch dự đoán rằng chỉ cần nửa tháng là có thể đột phá đến Luyện Thể tầng chín.
Sau đó, hắn sẽ có thể chuẩn bị để tiến vào cảnh giới Thông Huyền. Với tốc độ tu luyện như này quả thực là quá nhanh.
“Có vẻ, trong tương lai ta cần phải học một pháp môn thu liễm khí tức.”
Dù phấn khởi với tốc độ tu hành, Tô Bạch vẫn giữ đầu óc tỉnh táo, không để điều này làm mờ mắt. Tư chất Võ Đạo của hắn vốn không cao, nếu không có phương pháp che giấu, thì tốc độ tu hành khác thường này rất dễ gây ra nghi ngờ!
Hắn lo rằng người ta sẽ nghĩ hắn tu luyện tà pháp hoặc bị yêu ma xâm chiếm thân thể. Khi ấy, có lẽ cả lực lượng Trảm Ma Ty của Đại Hạ hoàng triều cũng sẽ đến truy bắt hắn!
Nếu bị Trảm Ma Ty bắt đi nghiên cứu, thì đến lúc ấy, có khóc cũng chẳng kịp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Sống tạm thôi! Nhất định phải sống tạm!” Tô Bạch hít một hơi sâu, nhắc nhở bản thân trong lòng.
Kiếp trước hắn thường chơi các game MOBA, là một tay xạ thủ, hiểu rõ tầm quan trọng của việc ẩn mình phát triển. Những thất bại cay đắng vì quá hiếu chiến giúp hắn rút ra bài học sâu sắc về sự kiên nhẫn và cẩn trọng.
Sau khi hiểu rõ thực lực của mình, Tô Bạch bước ra khỏi phòng và bắt đầu kiểm tra các khu vực nhà giam thuộc nhóm Bính.
Khi thấy Lâm Hổ vẫn ổn, hắn gật đầu hài lòng, mặc cho những lời cầu xin tha thiết của Lâm Hổ rơi vào khoảng không.
Tiếp đó, hắn đến phòng giam của Toái Hoa Đao Lý Mộc, lặng lẽ nhìn vào bên trong. Lý Mộc đang co quắp ở góc tường, sắc mặt đờ đẫn, khí lực yếu ớt, tinh thần uể oải trông đến là thảm hại. Tô Bạch chẳng làm gì thêm, chỉ cần Lý Mộc chưa chết là đủ. Sau này khi hắn đột phá cảnh giới cao hơn, có thể bỏ qua việc nhận điểm kinh nghiệm từ Lý Mộc.
Ngày tháng cứ thế êm đềm trôi qua như dòng nước lặng. Thoáng chốc, mười ngày đã trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, Tô Bạch không thu hoạch quá lớn cũng không nhỏ, chỉ có thể nói mọi thứ diễn ra đều đều.
Vào ngày thứ bảy, nhà giam tiếp nhận thêm một phạm nhân mới. Nghe nói, người này từng đỗ đạt qua kỳ thi, học vấn cũng không phải tầm thường. Có điều, vì dám cãi lời trước mặt Hoàng đế Đại Hạ, lại hay cao đàm khoát luận, bác bỏ đồng liêu, và gièm pha các phú thương quyền quý, nên bị giáng chức liên tiếp, cuối cùng rơi vào cảnh bị nhốt vào nhà giam.
Tô Bạch đích thân áp giải hắn vào phòng giam và ngay lập tức thu được điểm kinh nghiệm từ người này thông qua Tẩy Tội Đỉnh.
Tuy vậy, tu vi của người này chỉ ở mức Luyện Thể Tầng Bốn, còn kém cả tu vi của Tô Bạch lúc này, nên phần thưởng mang lại vô cùng ít ỏi.
Sau mười ngày tu hành chăm chỉ, Tô Bạch đã thành công đột phá đến Luyện Thể Tầng Bẩy! Khoảng cách đến Luyện Thể bát trọng không còn bao xa.
Tuy nhiên, người mới đến này có mức độ tội nghiệt cực thấp, chưa đạt tới một sao, nên điểm kinh nghiệm thưởng chỉ là 3 điểm mỗi canh giờ, thấp đến đáng thương.
Dù điểm kinh nghiệm đã dư thừa, nhưng Tô Bạch chưa có ý định đột phá ngay lên Thông Huyền cảnh trong thời gian ngắn. Cảnh giới Luyện Thể còn không gây chú ý, nhưng nếu bước vào cảnh giới Thông Huyền, hắn sẽ lập tức lọt vào tầm ngắm của không ít người.
Đợi đến khi học được một pháp môn liễm khí, hắn sẽ đột phá lên cảnh giới cao hơn cũng không muộn.
“Lý Mộc, ăn sáng đi!”
Sáng sớm hôm sau, Tô Bạch mang theo thùng gỗ, đi đến phòng giam của Toái Hoa Đao Lý Mộc, cất tiếng gọi vào trong.
Lý Mộc nằm bẹp trên nền đất, bất động như một khối bùn nhão, hoàn toàn không phản ứng gì. Cảnh tượng khiến lòng Tô Bạch khẽ dâng lên một nỗi bất an.
“Chẳng lẽ hắn... đã chết rồi?” Tô Bạch nhíu mày, vẻ mặt thoáng lộ vẻ bất an.
“Tên quản ngục trẻ này! Ta thấy tên đó chết thật rồi!” Một cái đầu bẩn thỉu, bốc mùi khó chịu thò ra từ phòng giam bên cạnh. Tên phạm nhân cười nham hiểm, cầm một cái chén vỡ, nhe răng cười ghê rợn: “Hay là để ta ‘tiện nghi’ hắn chút đỉnh nhỉ?”
Sắc mặt Tô Bạch khẽ thay đổi. Hắn lập tức kiểm tra Tẩy Tội Đỉnh trong đầu mình, và quả nhiên phát hiện hình ảnh của Toái Hoa Đao Lý Mộc đang từ từ biến mất.
Không chần chừ, hắn rút chìa khóa từ trong ngực, mở cửa phòng giam và tiến vào dò xét thân thể Lý Mộc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quan sát kỹ, hắn nhận ra cơ thể Lý Mộc đã cứng đờ. Rõ ràng là hắn đã chết được một thời gian.
“Chắc là chết từ đêm qua,” Tô Bạch thầm nghĩ, có chút tiếc nuối. Trước khi đi ngủ, hắn vẫn thấy Lý Mộc đang cung cấp điểm kinh nghiệm cho mình, không ngờ sáng ra đã mất.
Mất đi một “nguồn điểm kinh nghiệm” cũng thật đáng tiếc, chưa kịp tận dụng hết tiềm năng của hắn.
Sau khi khóa lại phòng giam, Tô Bạch đi tìm Lý Đạt để báo cáo sự việc. Nghe tin, Lý Đạt chẳng có vẻ ngạc nhiên. Trên thực tế, rất nhiều phạm nhân trong nhà giam không sống được đến ngày xử trảm; nhiều tên đã chết trong thời gian giam giữ.
Riêng Lý Mộc, trong mười ngày qua đã bị tra tấn hết lần này đến lần khác, nhưng hắn không chịu tiết lộ bất cứ bí mật nào. Cái chết của hắn cũng chỉ khiến người ta thở dài, tiếc nuối đôi chút.
Lý Đạt sau đó giao cho Tô Bạch nhiệm vụ dọn dẹp nhà giam của Lý Mộc. Tô Bạch mất chừng một canh giờ để hoàn thành công việc đưa đồ ăn cho các phạm nhân khác và hoàn tất việc quét dọn.
Trở về phòng, Tô Bạch lập tức kiểm tra Tẩy Tội Đỉnh trong đầu.
“A? Đây là cái gì?”
Khi hình ảnh của Toái Hoa Đao Lý Mộc biến mất, Tô Bạch tưởng rằng hắn sẽ không bao giờ nhận được thêm phần thưởng nào từ Lý Mộc nữa. Không ngờ tại nơi hình ảnh của Lý Mộc vừa biến mất, lại xuất hiện một tinh điểm màu trắng mờ nhạt.
[Có thể thu hoạch một môn công pháp mà Toái Hoa Đao Lý Mộc đã tu luyện khi còn sống. Có muốn sử dụng không?]
Ngay khi ấn vào tinh điểm, trước mắt Tô Bạch hiện ra một lựa chọn.
“Thật không ngờ lại có món quà bất ngờ thế này!” Tô Bạch vui mừng, lập tức chọn "Sử dụng!"
Khi còn sống, Toái Hoa Đao Lý Mộc là một võ giả Thông Huyền cửu trọng, tu vi không tệ, lại từng tu luyện không ít công pháp. Tô Bạch đương nhiên rất mong muốn thu được thứ gì đó từ hắn.
Sau khi chọn “Sử dụng,” Tẩy Tội Đỉnh bỗng xuất hiện bảy chùm sáng với các màu sắc khác nhau.
Tô Bạch bất ngờ thu được một chùm sáng màu tím, nó chầm chậm dung nhập vào cơ thể hắn.
[Chúc mừng đỉnh chủ đã nhận được tam phẩm võ học – Tử Hà Đao Quyết!]
Ầm!
Ngay sau đó, vô số hình ảnh tu luyện tràn ngập trong tâm trí Tô Bạch.
Trong những hình ảnh đó, hắn thấy mình đang đứng trên đỉnh núi, kiên trì luyện đao suốt ngày đêm, không ngừng chuyên tâm rèn luyện kỹ năng đao pháp...
Chỉ trong chốc lát, hình ảnh ấy mờ dần rồi biến mất. Khi nhìn lại thông tin cá nhân, Tô Bạch thấy mình đã có thêm một môn võ học mới:
[Công pháp: Tử Hà Đao Quyết (tam phẩm đao pháp)]
[Cảnh giới – Đăng Đường Nhập Thất! (2500/3000)]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro