Trấn Thủ Nhà Giam Trăm Năm, Xuất Thế Uy Áp Ma Tôn (Dịch)

Viêm Ma Chân Th...

2024-11-21 16:54:26

꧁༒• Dịch: hunglv •༒꧂

----------------------------------------

“Tô Bạch!!”

“Không đúng! Ngươi không phải là Tô Bạch! Rốt cuộc ngươi là ai!?”

Nhìn thấy toàn bộ âm thanh trong phòng bị phong tỏa hoàn toàn bởi một luồng thần thức cực mạnh, Hứa Vân lập tức cảm thấy nặng nề, trong lòng như có tảng đá đè nặng! Hắn nhìn chăm chăm vào thân ảnh của Tô Bạch, sắc mặt liên tục biến đổi, trong lòng không ngừng kinh hãi đến khó tin.

Vốn dĩ Tô Bạch là một kẻ bình thường không có gì đặc biệt, vậy mà giờ đây, hắn lại là một cường giả có thần thức còn đáng sợ hơn hắn rất nhiều người. Hơn nữa, điều này còn có nghĩa là, toàn bộ kế hoạch của hắn đã bị Tô Bạch nhìn thấu, mọi hành động đều có thể đã lọt vào mắt đối phương từ lâu.

Trong phút chốc, sắc mặt Hứa Vân trở nên âm trầm, toàn thân toát ra một cỗ chân khí xích hồng mang theo hơi nóng ngùn ngụt. Hắn nói giọng đanh thép:

“Ta không biết ngươi là ai, nhưng đây là nhà giam của Đại Hạ hoàng triều, một nơi có đông đảo cường giả trấn giữ. Nếu biết điều, ngươi hãy lập tức rời khỏi đây, nếu không hậu quả sẽ không lường được!”

Đối mặt với kẻ có thần thức mạnh hơn mình gấp bội, Hứa Vân không thể làm gì hơn ngoài việc lấy danh Đại Hạ hoàng triều ra hù dọa, mong rằng điều đó sẽ khiến Tô Bạch kiêng dè mà nương tay. Trong lòng hắn không dám manh động, cũng chẳng dám đối đầu trực diện với đối phương.

Bởi lẽ, Tô Bạch trước mắt chắc chắn không chỉ là một kẻ bình thường ở tu vi Khí Hải cảnh như hắn vẫn thấy, mà thực lực chân thật của hắn nhất định đã vượt xa cảnh giới Tiên Thiên. Thậm chí, trong những kẻ Hóa Linh cảnh, cũng hiếm ai có thể đạt đến mức cường đại như hắn!

Tu vi của Hứa Vân chỉ ở Tiên Thiên cảnh tầng chín, chưa đột phá đến Hóa Linh cảnh. Sở dĩ hắn sở hữu thần thức mạnh là nhờ vào một phần tổ huyết trong người, khiến Thức Hải của hắn trải qua quá trình thuế biến. Nhưng dù vậy, trước một đối thủ cách biệt như thế này, Hứa Vân chỉ có thể gắng gượng giữ bình tĩnh và lên tiếng với hy vọng mong manh.

Nghe thấy lời đe dọa của Hứa Vân, Tô Bạch nở một nụ cười cổ quái, ánh mắt hiện lên vẻ khinh bỉ. Một kẻ như Hứa Vân, điện hạ của Viêm Ma nhất mạch, vốn là ngoại tộc, định phá hủy Đại Hạ hoàng triều, gây náo loạn trong nhà giam, vậy mà giờ đây, khi đối diện sinh tử, lại dám lấy Đại Hạ ra làm lá chắn cho mình. Quả thật là...

Không biết xấu hổ!

Trong lòng Hứa Vân lúc này, nỗi lo lắng ngày càng dâng cao. Hắn bắt đầu suy tính cách vượt qua hiểm họa này. Kế hoạch của hắn vốn là cứu đệ của mình, rồi nhân lúc nhà giam hỗn loạn sẽ tranh thủ thoát khỏi Đại Hạ, trở về lãnh thổ của tộc. Nhưng chẳng thể ngờ, ngay lúc sắp triển khai kế hoạch, lại xuất hiện một kẻ mạnh khủng khiếp như Tô Bạch, bất ngờ phá hỏng mọi thứ!

“Nếu ngươi không chịu nói, vậy đừng trách ta ra tay sưu hồn!” Tô Bạch khẽ cười một tiếng.

Ngay lập tức, trong ánh mắt hoảng sợ của Hứa Vân, hơn mười thanh kiếm bạc sắc bén ngưng tụ từ thần thức xuất hiện lơ lửng ngay trước mặt hắn!

“Chết tiệt! Lại là thần thức hóa kiếm!!”

Thần thức của Tô Bạch đã đạt đến mức độ đáng sợ như thế này sao!?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứa Vân mặt mày tái nhợt, vội vàng hốt hoảng mở miệng cầu xin: “Tô Bạch! Đại nhân Tô Bạch!”

“Xin đừng giết ta! Ta là Tam điện hạ của Viêm Ma nhất mạch, có quyền cao chức trọng, có thể đem đến cho ngài rất nhiều tài nguyên quý giá, tạo mọi điều kiện tốt nhất cho ngài trong tu hành!”

“Còn nữa... Ta có thể làm nô lệ của ngài, sẵn sàng phục tùng, trở thành sủng nô của ngài, chỉ cần ngài chịu tha mạng cho ta, ngài thấy sao?”

Hứa Vân cố gắng kìm nén sợ hãi, khom lưng cúi đầu van lơn, mồ hôi trên trán không ngừng nhỏ xuống, từng giọt từng giọt rơi lên sàn nhà sáng bóng, vang lên từng tiếng tí tách rõ rệt trong không gian tĩnh lặng.

Tuy nhiên, trước lời cầu xin của hắn, Tô Bạch hoàn toàn không để tâm, mắt điếc tai ngơ. Hắn khẽ động tâm niệm, lập tức hơn mười thanh kiếm từ thần thức ngưng tụ lao thẳng về phía Thức Hải của Hứa Vân với tốc độ kinh hồn!

“Chết tiệt!!”

Hứa Vân gầm lên giận dữ, chỉ trong chớp mắt, cả cơ thể hắn bùng lên một làn ma diễm xích hồng!

Những hoa văn cổ xưa hiện lên toàn thân hắn, chỉ trong thoáng chốc, hắn đã biến thành một thân hình khổng lồ, cao đến mấy trượng – một Viêm Ma hung tợn, khủng bố!

Đây chính là thân thể chân thật của Hứa Vân – Viêm Ma trong hình dạng nguyên bản!

Ngay khi hơn mười thanh kiếm thần thức của Tô Bạch đánh mạnh vào Thức Hải của hắn, một điều kỳ dị xảy ra. Một giọt máu bạc kỳ quái trong cơ thể Hứa Vân chợt phát sáng, cản lại và hóa giải được một nửa đợt công kích từ Tô Bạch. Tuy nhiên, chính vì vậy mà giọt máu ấy trở nên mờ đục và yếu đi trông thấy.

“A? Đây là loại huyết dịch gì vậy?” – Tô Bạch kinh ngạc tự hỏi, ánh mắt tràn ngập tò mò.

Phốc!

Dù giọt tổ huyết trong cơ thể giúp hóa giải một phần công kích thần thức của Tô Bạch, nhưng Hứa Vân vẫn không tránh khỏi một đòn đánh nặng nề. Hắn khuỵu hẳn xuống, cả cơ thể đổ rạp, một chân chống đất, miệng phun ra những dòng máu đỏ đậm đặc, hơi thở yếu ớt.

Ánh mắt hắn mỗi lúc một thêm đờ đẫn, Thức Hải đã bị phá hủy quá nửa, chỉ còn lại chút ít sức sống yếu ớt bám víu. Nếu không phải vì sức sống mãnh liệt của tộc nhân Viêm Ma, thì thương thế này đủ để khiến bất cứ võ giả Tiên Thiên cảnh tầng chín tử vong ngay tức khắc.

Ngẫm lại, như với Xích Hỏa Đại Ma khi nãy, chỉ một nhát kiếm từ thần thức của Tô Bạch đã đủ để phá nát toàn bộ Thức Hải của hắn, khiến hắn mất mạng ngay lập tức.

Giây tiếp theo, khi vừa ngẩng đầu lên, Hứa Vân bàng hoàng nhận ra tay phải của Tô Bạch đang cuộn trào một luồng thần thức đậm đặc, trực tiếp nhắm thẳng vào đầu hắn mà chộp tới!.

Nếu đang ở trạng thái đỉnh phong, có thể hắn còn kịp né tránh, nhưng lúc này, hắn đã hoàn toàn kiệt sức, không còn chút sức phản kháng. Trong tích tắc, đầu hắn đã nằm gọn trong tay Tô Bạch!

Biểu cảm trên mặt Tô Bạch trở nên lạnh lùng, sắc bén.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Để xem nào, bí pháp luyện thần trong Ngự Yêu Quyết có hiệu quả thế nào đây!”

Tô Bạch chỉ khẽ lẩm bẩm, rồi không chần chừ, hắn vận Ngự Yêu Quyết, khiến bàn tay phải đột nhiên phủ đầy một lớp yêu khí thâm trầm và u ám!

Ông!

Cùng lúc đó, Kim Tử chân khí trong cơ thể hắn cũng sôi trào mãnh liệt, giống như một ngọn lửa vô hình đang thiêu đốt mọi thứ xung quanh!

“Ngươi... ngươi là... Yêu... Tôn...?”

Khi nhìn thấy Tô Bạch thi triển bí pháp luyện thần, sắc mặt Hứa Vân đột nhiên tái nhợt, ánh mắt hiện lên nỗi kinh hoàng tột độ, hoang mang như chưa bao giờ hoang mang đến vậy. Cuối cùng, trong những tiếng gào thét tuyệt vọng vang lên liên hồi, đầu hắn bị bàn tay Tô Bạch bóp nát thành từng mảnh!

Toàn bộ Thức Hải vỡ vụn của Hứa Vân hóa thành những mảnh thần thức tan tác, rồi bị Tô Bạch vận dụng thần thức vung tay luyện hóa không chút chậm trễ!

Trong khi đó, từ không gian Ngự Yêu, con Hắc Yêu Long từng được Tô Bạch thu phục trước đây cũng nhanh chóng lao ra, vô cùng hớn hở, liếm sạch những mảnh thần thức còn sót lại trong không khí. Nó giống như một chú chó con ngoan ngoãn, đôi mắt tròn xoe ánh lên niềm vui mừng, cái đuôi dài ngoe nguẩy liên hồi, mong chờ sự tán thưởng của chủ nhân.

Những mảnh thần thức của tộc Viêm Ma quả thực có sức hấp dẫn mạnh mẽ đối với nó, nhất là với một Viêm Ma như Hứa Vân, người sở hữu sức mạnh của Tiên Thiên cảnh tầng chín.

Nhìn thấy sự mong chờ của nó, Tô Bạch khẽ mỉm cười, đưa tay xoa đầu rồng của nó, rồi hào phóng ném cho nó một mảnh thần thức còn sót lại của Hứa Vân. Con Hắc Yêu Long phấn khích, lập tức ngậm chặt miệng lại, nghiền nát thần thức thành từng mảnh nhỏ, để rồi yêu lực trong cơ thể nó bất ngờ tăng vọt.

Sau đó, Tô Bạch nhẹ nhàng lật tay, đưa con Yêu Long trở lại không gian Ngự Yêu, để nó tự tiêu hóa dưỡng chất vừa thu được.

Không chần chừ, hắn tiếp tục vận dụng Ngự Yêu Quyết, không ngừng thôi động bí pháp luyện thần, hấp thu và luyện hóa toàn bộ những tàn mảnh thần thức còn lại của Hứa Vân!

Thông thường, dù võ giả có thu được thần thức của đối thủ thì cũng chỉ có thể dùng để sưu hồn, tra xét ký ức mà khó có thể luyện hóa thành dưỡng chất cho chính mình. Tuy nhiên, bí pháp luyện thần mà Tô Bạch sử dụng lại đặc biệt ở chỗ không chỉ giúp hắn lấy được ký ức đối thủ mà còn biến thần thức của đối thủ thành dưỡng chất, có tác dụng trực tiếp trong việc tăng cường sức mạnh thần thức của bản thân!

Ông!!

Chỉ sau một lát, Tô Bạch đã luyện hóa thành công những điểm sáng màu bạc, rồi nuốt trọn chúng một cách gọn gàng.

Ngay tức khắc, một luồng ánh sáng bạc chói lòa lan tỏa khắp tâm trí hắn, như dòng sông ngân hà đổ vào biển ý thức, mạnh mẽ và kỳ diệu.

Dưới sự tác động của ngân mang, Linh Hải thần thức trong đầu Tô Bạch dâng lên như biển lớn, những giọt thần thức hóa thành từng hồ nước, ánh lên một tầng hào quang ngân bạch lấp lánh, toàn bộ thần thức của hắn bỗng tăng trưởng mạnh mẽ rõ rệt, uy lực của nó đã nâng lên một tầm cao mới!

Đồng thời, ngay khi Tô Bạch hạ sát Hứa Vân, chiếc đỉnh Tẩy Tội trong nhà giam cũng bắt đầu truyền tới những rung động khác thường!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trấn Thủ Nhà Giam Trăm Năm, Xuất Thế Uy Áp Ma Tôn (Dịch)

Số ký tự: 0