Trận Vấn Trường Sinh

Quý Thanh Bách

2024-11-20 21:53:14

Mặc Sơn không biết Quý Thanh Bách vì sao đột nhiên hỏi cái này, gật đầu nói: "Quý đại ca nói không sai, Họa Nhi tu hành ở Thông Tiên Môn, bây giờ tu vi là Luyện Khí tầng hai."

Quý Thanh Bách có chút khó tin: "Luyện Khí tầng hai, có thể vẽ trận pháp?"

Mặc Sơn nói: "Hẳn là không đến mức, chỉ là ở tông môn học được chút da lông, vẽ vài nét bút như hồ lô mà thôi."

"Mặc lão đệ khiêm tốn, vậy cũng đã không tồi rồi, mấy bút vừa rồi, có hình có dạng, nói rõ đứa nhỏ Mặc Họa này có thiên phú."

Mặc Sơn cười nói: "Nếu đúng là như vậy, vậy thì ta xin nhận lời khen của đại ca."

Quý Thanh Bách thở dài, nói: "Trong đám hậu bối săn yêu sư của chúng ta, đừng nói trận sư, có thể thông qua trận pháp, vẽ ra trận văn cũng không có mấy người. Năm trước ta đi tìm trận sư, nhờ hắn hỗ trợ vẽ trận pháp, bị uất ức đầy bụng, còn muốn tay bắt mặt mừng với hắn, sợ đắc tội hắn."

Quý Thanh Bách càng nghĩ càng giận: "Đơn giản chỉ là vẽ một trận pháp nhỏ, không chỉ dùng công phu sư tử ngoạm, mà còn cần hai trăm linh thạch, còn muốn chất nữ của ta cùng ăn cơm với hắn, kính rượu hắn, nếu ở Đại Hắc Sơn, ta thật hận không thể một đao chém hắn!"

Sắc mặt Mặc Sơn cũng trầm xuống, "Vậy mà cố tình gây sự?"

"Chứ còn gì nữa, nhưng ta biết phải làm sao bây giờ?" Quý Thanh Bách thở dài: "Trận pháp này chúng ta không biết, hậu bối lại không học, một khi có chuyện chỉ có thể hạ mình đi cầu xin trận sư của gia tộc. Bọn họ vênh váo tự đắc, chúng ta còn phải cười làm lành."

"Mặc lão đệ à... " Quý Thanh Bách nhìn Mặc Sơn trịnh trọng nói:" Đứa nhỏ Mặc Họa này, nếu như thật sự nguyện ý học tập trận pháp, nhất định phải để cho hắn học được, có khó khăn gì, cứ tới tìm ta, chỉ cần ta có thể làm được, tuyệt đối nghĩa bất dung từ!"

"Quý đại ca, nói quá lời! Đứa nhỏ Mặc Họa này nếu thật sự muốn học, ta nhất định sẽ để nó học tiếp." Mặc Sơn thần sắc nghiêm túc nói.

Quý Thanh Bách gật đầu.

Hai người lại hàn huyên một hồi, thương nghị chút chuyện săn yêu, Quý Thanh Bách liền cáo từ.

Mặc Sơn đưa hai cha con Quý Thanh Bách ra ngoài cửa.

Sau khi Quý Thanh Bách rời đi, hắn ta dẫn theo nhi tử đi đến nhà tiền bối ở phía tây đường Nam.

Trên đường, Quý Thanh Bách dặn dò con trai Quý Lễ:

"Ở Thanh Huyền thành bên kia, chuyện săn yêu càng ngày càng không dễ làm, cho nên lần này ta tới tìm Mặc thúc thúc của ngươi, cùng đi xem nội sơn Đại Hắc sơn, ngươi thiên phú không tồi, cũng có luyện khí tầng bảy, nên cùng đi theo tăng thêm kiến thức. Nhưng mà loại chuyện săn yêu này, do ta và Mặc thúc thúc của ngươi đến, không đến vạn bất đắc dĩ, ngươi không nên dễ dàng nhúng tay."

Quý Lễ nói: "Cha, con hiểu mà."

"Ta biết ngươi hiểu, nhưng dù sao ngươi tuổi còn trẻ, còn chưa hiểu rõ, loại yêu thú này, là ngoan lệ giả dối nhất, tu vi của ngươi thấp nhất, không ra tay còn tốt, một khi ra tay, để nó nhìn ra sơ hở, sẽ chịu thiệt thòi lớn."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Quý Lễ gật đầu, sau đó lại hiếu kỳ hỏi: "Cha, tu vi của Mặc thúc thúc có lợi hại không?"

"Đó là đương nhiên, Mặc thúc thúc ngươi là Liệp Yêu Sư có thiên phú nhất mà cha ngươi từng gặp nhiều năm, thiên phú tốt, phản ứng nhanh, kinh nghiệm săn yêu phong phú, chỉ đáng tiếc, loại tán tu như chúng ta, thành gia lập nghiệp, có hài tử, linh thạch đều cấp cho hài tử tu luyện, tự mình tu luyện sẽ ít đi..."

Quý Thanh Bách thở dài, nói tiếp: "Nếu không với tư chất của hắn ta mà cứ tu luyện thì rất có thể sẽ trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ."

Quý Lễ trầm mặc một lát, tu vi của cha hắn cũng có thể tiếp tục tinh tiến, chỉ là sau này kiếm được linh thạch đều cung cấp cho hắn tu luyện.

Nói đến tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Quý Lễ lại nhỏ giọng hỏi: "Thân thể của Trịnh lão gia gia..."

"Không xong rồi." Quý Thanh Bách thần sắc cô đơn: "Trịnh thúc là trưởng lão săn yêu duy nhất của Thanh Huyền Thành, nếu chẳng may lão nhân gia người không còn ở đây, những tán tu Luyện Khí kỳ như chúng ta có lẽ sẽ bị mấy gia tộc kia ức hiếp, cuộc sống sau này càng ngày càng khó..."

"Thông Tiên Thành có trưởng lão Trúc Cơ không?"

"Có, họ Du, tính tình không tốt lắm, nhưng cũng bao che khuyết điểm, săn yêu ở Thông Tiên Thành toàn ỷ vào hắn chống đỡ, mấy gia tộc cũng không dám làm gì quá phận. Tương lai thật sự không được, ngươi đến Thông Tiên Thành bên này tìm đạo lữ, cứ ở chỗ này yên ổn lại, ta cũng yên tâm một chút."

Quý Lễ trẻ tuổi, có chút đỏ mặt, "Cha, cái này còn sớm lắm."

Quý Thanh Bách cười cười: "Không còn sớm nữa, chuyện như vậy phải tính toán từ sớm."

Quý Lễ liền nghĩ đến chuyện đổi chủ đề, hỏi: "Tiểu huynh đệ kia của Mặc thúc thúc, Mặc Họa, thật sự có thể làm trận sư sao?"

"Không biết."Quý Thanh Bách nhíu mày:"Trận sư không dễ làm, từ học đồ đến trận sư không phẩm cấp, cuối cùng mới có thể định phẩm trở thành trận sư nhất phẩm."

"Đầu tiên, tên học đồ này không dễ làm, tán tu chúng ta lại không có truyền thừa, muốn học trận pháp, phải tìm một trận sư chuyên môn làm tiên sinh." Quý Thanh Bách nói.

"Chẳng phải tông môn cũng có trận pháp sao?" Quý Lễ hỏi.

"Còn kém xa lắm."Quý Thanh Bách Đạo: "Tông môn dạy, chỉ là da lông, là vì để cho các ngươi biết có trận pháp, mà không phải vì để các ngươi làm trận sư."

Quý Lễ líu lưỡi, khi hắn ta học trận pháp ở tông môn, cảm thấy khó chết, hóa ra đây vẫn chỉ là da lông.

"Tìm trận sư làm tiên sinh, nào có dễ dàng như vậy? Trận sư kia, người nào không phải mắt cao hơn đầu, ngưỡng cửa so với trời còn cao hơn, cầu bọn họ thu học đồ, đem tất cả của cải cũng không đủ."

Quý Thanh Bách vừa nhắc tới chuyện này đã tức giận: "Trận pháp khó như vậy, không có truyền thừa, không có tiên sinh dạy, làm sao có thể học được."

Quý Thanh Bách không khỏi lắc đầu.

Quý Lễ hỏi: "Vậy làm học đồ, có thể làm trận sư sao?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Học đồ chỉ là bắt đầu, còn phải không ngừng học, không ngừng luyện, mới có thể chậm rãi nâng trình độ lên, sau đó mới có thể làm trận sư, đây vẫn chỉ là không nhập phẩm. Phải học tiếp, học lại, có chút danh tiếng, mới có tư cách đi định phẩm. Định phẩm là do bên Đạo Đình tự mình quyết định, đó lại là một đạo đại hạm... Có một số trận sư, định phẩm có thể định đến già nhưng vẫn chưa thành trận sư nhất phẩm."

Quý Lễ nghe vậy đã tê cả da đầu, nhịn không được nói: "Mặc tiểu huynh đệ thật sự có thể làm trận sư sao?"

"Hi vọng đi." Quý Thanh Bách thở dài:"Cho dù ta si tâm vọng tưởng cũng được, tóm lại cũng có một tia hi vọng."

Mặc Họa trở về tiếp tục vẽ Minh Hỏa Trận, vài ngày sau, liền vẽ xong toàn bộ Minh Hỏa Trận. Lần này hắn thuần thục hơn rất nhiều, mười bộ thành công chín bộ, có thể kiếm được tám viên linh thạch.

Trước ngày cuối cùng của năm, Mặc Họa lại đi Hữu Duyên Trai, tìm quản sự béo đổi linh thạch.

Quản sự béo nhìn trận pháp Mặc Họa giao phó, có chút hài lòng.

"Thế mới đúng chứ, nếu đã bái tiên sinh, làm học đồ, nên vẽ đến trình độ này!"

Khi thanh toán quản sự cấp cho Mặc họa mười viên linh thạch, hai viên khác là đưa, "Đây là lễ mừng năm mới, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng cũng là một niềm vui mừng nho nhỏ!"

Đối với quản sự béo không nhiều, nhưng đối với Mặc Họa mà nói cũng không ít.

Mặc Họa rất vui vẻ, liền chọn một vài lời may mắn "Chúc quản sự làm ăn lớn mạnh, lại sáng tạo huy hoàng".

Quản sự béo mừng rỡ gật đầu.

Ngày hôm sau chính là giao thừa, một nhà Mặc Họa ba người cùng nhau ăn uống náo nhiệt.

Tập tục của Tu Giới ăn tết cùng với ký ức của Mặc Họa ở một thế giới khác có rất nhiều điểm tương tự, nhưng lại có chút khác biệt.

Ví dụ như tuy rằng đều dán câu đối xuân, nhưng chữ trên câu đối xuân sẽ phát sáng, vân văn trên chữ phúc sẽ di động, Kỳ Lân Thụy Thú trên tranh tết sẽ trừng to mắt nhìn ngươi, khi thì còn khịt mũi coi thường ngươi, phi thường mới lạ.

Bữa cơm tất niên là phong phú nhất trong năm, có một chút thịt, bình thường không ăn được thức ăn ngon như vậy.

Mặc Họa sống rất vui vẻ, chơi với tiểu đồng bọn mấy ngày, sau đó lại vẽ trận pháp cho Hữu Duyên Trai.

Dưới sự nỗ lực cả ngày lẫn đêm, Mặc Họa nhắm mắt cũng có thể vẽ ra trận đồ của Minh Hỏa Trận, vẽ mười bộ trận đồ chỉ cần ba ngày, xác suất thành công cũng duy trì trên chín thành.

Cứ như vậy cho đến ngày 15 tháng giêng, cũng chính là một ngày trước khi Thông Tiên Môn nhập học, Mặc Họa đã kiếm được gần 50 viên linh thạch.

Sau bữa cơm chiều Mặc Họa ở trong phòng thu thập hành lý ngày mai vào tông tu hành, Mặc Sơn và Liễu Như Hoa thì thương lượng chuyện học tập sự tình.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trận Vấn Trường Sinh

Số ký tự: 0