Trăng Thượng Huyền

Chương 26

Nhiên Dư

2024-11-22 14:36:46

Cơn gió mát lạnh ngoài cửa sổ thổi bay bức rèm cửa, bức rèm liên tục phất phơ, bóng đêm lưu chuyển làm cho căn phòng càng trở nên yên tĩnh.

Cơ thể hai người càng dựa sát vào nhau, trong phòng vang vọng âm thanh trao đổi nước bọt.

Nụ hôn có xu thế khiến người ta càng lúc càng ý loạn tình mê, Tần Tranh nhịn không được muốn đẩy anh ra.

“Việt Triêu Tịch, tắt đèn được không?”

Ngón tay của Việt Triêu Tịch vẫn đặt phía sau tai cô, trán anh chạm vào trán cô, ánh mắt dịu dàng như nước.

“Không tắt.”

Ngữ khí bá đạo làm cho Tần Tranh giật mình ngơ ngẩn.

Bởi vì anh không muốn, nên khi ở trong bóng tối nghe thấy giọng của anh, cô lại tưởng là một người nào khác đang nhấp nhô trên người cô.

Đầu ngón tay của Việt Triêu Tịch nhẹ nhàng vuốt ve nốt ruồi son nấp sau vành tai cô.

Lòng bàn tay mang theo vết chai mỏng ma sát lên vành tai, kích thích da thịt mềm mại non nớt, làm Tần Tranh phát ra âm thanh rên rỉ yêu kiều.

Cô vô thức kẹp chặt hai chân, cảm nhận được bên trong hoa huy*t đang có một dòng nước chảy ra.

Lần đầu tiên cô nhận ra mình mẫn cảm đến vậy.

Việt Triêu Tịch cũng nhận ra được cô đang động tình, tim anh đột nhiên mềm mại hẳn đi.

Cô giống như một nụ hoa kiều diễm, dưới sự âu yếm của anh, từ từ nở rộ trong lòng bàn tay anh.

Muốn biến cô trở thành người của anh, mãi mãi.

Ánh mắt anh vô cùng dịu dàng, năm ngón vòng qua cổ cô, nhẹ nhàng nâng lên.

Anh cúi đầu xuống mổ lên môi cô vài cái, sau đó nụ hôn tinh tế rơi xuống sườn cổ trắng nõn rồi chìm ngập trong xương quai xanh quyến rũ của cô.

Đầu lưỡi anh thè ra, nhẹ nhàng liếm láp chỗ hõm ở xương quai xanh.

“Tôi vẫn chưa tắm...” Tần Tranh nhẹ giọng nói.

Bây giờ cô mới sực nhớ ra, bởi vì anh đến quá nhanh nên cô chưa có thời gian đi tắm.

Việt Triêu Tịch ngẩn người, nhanh chóng ôm cô lên đi về phía nhà vệ sinh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Vậy thì đi tắm.”

“Anh buông tôi ra trước đi.”

“Không, tôi tắm giúp em.”

Phòng vệ sinh cũng không quá rộng, nhưng có phân ra khu vực khô và ướt.

Chỗ vòi sen có vách ngăn, tuy nhiên, khi hai người đứng vào trong thì không gian rõ ràng không đủ nhiều.

Tần Tranh thậm chí còn cảm thấy không khí hơi loãng, có cảm giác thở không nổi.

Cô khẽ đẩy anh ra một chút, nhưng anh không hề xê dịch, lại làm như không hiểu mở nước giúp cô.

Tóc của anh vẫn chưa khô hoàn toàn, mềm mại dính vào trán, làm cho cô nhớ tới lúc bọn họ vừa mới quen biết, anh của khi đó vẫn còn rất trẻ.

“Việt Triêu Tịch...”

Cô liếm liếm môi, đang tìm kiếm câu từ để bảo anh đi ra ngoài.

Việt Triêu Tịch cố định vòi sen, lại lần nữa bước về phía trước đè cô lên mặt tường.

Tần Tranh ngẩng đầu lên, hàng mi run run, tim đập càng lúc càng nhanh.

Anh vừa chăm chú nhìn cô vừa cởi sạch đồ trên người cô ra.

Cơ thể trắng nõn bị bóc ra từng lớp, đường cong lồi lõm càng trở nên quyến rũ dưới ánh đèn vàng ấm áp.

Việt Triêu Tịch nhìn cô không rời, tầm mắt di chuyển từ trên xuống dưới, ánh mắt cũng dần u tối.

“Chút nữa anh sẽ bị ướt đấy.” Tần Tranh lại đẩy anh ra.

Việt Triêu Tịch thấp giọng cười, anh cởi quần áo trên người mình xuống.

“Như này sẽ không ướt nữa.”

Hai người mặt đối mặt, hô hấp cũng bắt đầu chậm rãi dồn dập.

Có một loại ý vị trần trụi trong ánh mắt thẳng thắn của anh, cô định tránh đi, nhưng vừa cúi xuống đã nhìn thấy nơi khiến cô càng thêm xấu hổ.

Đối diện với cơ thể săn chắc của anh, ánh mắt cô không biết đặt nơi nào cho phải, chỉ có thể yên lặng xoay người nhìn sang chỗ khác.

Anh bước một bước sát lại gần cô, cơ thể Tần Tranh có chút cứng đờ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vật nam tính ở giữa háng anh xẹt qua khe mông cô, chạm vào phần lưng dưới của cô rồi từ từ có xu hướng ngẩng cao đầu.

Cô cảm nhận được quy đầu to tròn đang áp sát vào hõm eo cô, vô thức cọ xát, cũng bắt đầu nóng lên và trướng to.

Thậm chí cô còn cảm nhận được lỗ nhỏ của anh đang mấp máy, làm thấm ướt da thịt ở phần hõm eo cô.

Là vật nam tính của anh đang phun dịch.

Tay Việt Triêu Tịch đưa về phía trước cầm lấy eo cô.

Động tác cọ xát làm da thịt dần nóng lên, khiến cho da đầu cô tê dại, không nhịn được phải cắn chặt môi dưới.

Tay anh vặn van nước trước mặt cô, dòng nước trong suốt từ trên cao chảy xuống, bắn những tia nước li ti lên đầu vai tròn trịa của cô.

Dòng nước uốn lượn dọc theo đường cong cơ thể đang dính chặt của hai người, từ từ rớt xuống.

Mùi thơm của sữa tắm hoa súng xanh nhanh chóng tràn ngập trong căn phòng phủ đầy hơi nước mờ mịt này.

Anh đứng phía sau vươn tay vuốt ve vòng eo thon thả của cô, lòng bàn tay trơn trượt dính đầy sữa tắm.

Hô hấp nóng rực mang theo tiếng thở dốc khe khẽ vang lên bên tai cô.

Tiếng thở dốc của anh quyến rũ đến mức khiến trái tim cô rung động.

Tần Tranh nhịn không được nhắm mắt lại, theo tiết tấu của anh bắt đầu nhẹ giọng thở dốc.

Bàn tay to rộng dán sát vào bụng dưới của cô, một độ nóng như thiêu đốt truyền đến làm cơ thể mỏng mảnh của cô run lên khe khẽ.

Cảm nhận được sự kích động của cô, anh thấp giọng cười, mổ nhẹ lên đầu vai cô.

“Đừng sợ, tôi sẽ từ từ giúp em tắm rửa sạch sẽ.”

Lòng bàn tay anh vòng qua rốn cô, ấn lên da thịt xung quanh, chậm rãi cọ xát, tiết tấu làm người ta động tình.

Hai cánh tay cô chống lên mặt tường trước mặt, dòng nước chảy qua ngực cô, len qua những kẽ ngón tay thon dài của anh rồi biến mất giữa hai chân cô.

Nước ấm kích thích hai cánh hoa đang đóng chặt, làm những đầu ngón chân cô cũng co quắp lại. nhưng cô có thể cảm nhận mật dịch đang không ngừng tuôn ra khỏi hoa huy*t.

Cô nhẹ giọng thở dốc, hơi híp mắt lại, đột nhiên ngẩng đầu lên ‘ưm’ một tiếng.

Tay anh đột nhiên di chuyển, từ phía dưới mò mẫm lên trên, cầm lấy bầu ngực cao ngất của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trăng Thượng Huyền

Số ký tự: 0