Trăng Thượng Huyền

Chương 57

Nhiên Dư

2024-11-22 14:36:46

Trái tim Tần Tranh dần bình tĩnh, lại cảm giác đầu ngón tay như có dòng điện ấp áp, từ từ chảy tới trái tim cô.

Cô nghịch ngợm chớp chớp mắt, giọt nước đọng trên hàng mi rớt xuống.

“Chẳng lẽ em chưa phải sao?”

Việt Triêu Tịch hơi ngẩn ra, sau đó nở nụ cười: “Là em, đương nhiên là em rồi.”

Anh siết chặt cô vào vòng tay mình, ngón tay vuốt ve mái tóc dài ướt sũng của cô, góc khuyết trong sâu thẳm trái tim dường như đã được cô lấp đầy.

Tần Tranh đỡ bờ vai anh, hơi ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng hôn lên môi anh.

Cô vừa định tách ra, lại bị tay anh đè gáy lại, kéo dài nụ hôn.

Nụ hôn dần dần thay đổi hương vị ban đầu, bắt đầu trở nên kịch liệt.

Dưới nụ hôn cường thế của anh, cơ thể cô dần dần mềm nhũn, hai chân đang vòng quanh eo anh cũng càng lúc càng chặt hơn.

Bên cạnh bể bởi có đặt một ly rượu vang chưa uống xong, anh ngửa đầu uống một ngụm, sau đó ngậm trong miệng đút cho cô.

Chất lỏng đỏ tươi từ môi anh tràn ra, thấm ướt đầu lưỡi rồi thâm nhập sâu vào khoang miệng cô.

Cô ngửi được mùi hương nồng nàn êm dịu, khiến tâm trí càng trở nên mơ màng.

Người đàn ông trước mắt còn phản ứng mạnh hơn cả cô, như nắng hạn gặp mưa rào triền miên trên môi cô.

Đôi môi ướt át cùng chiếc lưỡi không ngừng chuyển động khiến cô phát ra những tiếng rên rỉ khe khẽ.

Gương mặt cô dần dần nóng lên, lộ ra ráng hồng, bên khóe môi có một giọt rượu chảy xuống, làm nổi bật da thịt trắng nõn.

Ánh mắt anh nhìn cô càng thêm nóng rực, vươn đầu lưỡi liếm đi giọt rượu kia, vạch một vết nước dọc theo da thịt cô, sau đó lại chen vào giữa môi răng cô.

Tay anh dần dần đi xuống, tiến thẳng vào bên trong áo thun rộng rãi, kéo áo lót của cô xuống rồi thả trôi trên mặt nước.

Áo thun bị anh kéo lên cao, hai tay anh bắt lấy bầu vú rồi đẩy lên, nụ hoa đỏ tươi ló ra khỏi mặt nước.

Trên bộ ngực trắng nõn đầy đặn đọng lại những giọt nước, anh xoa nắn vài cái, cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa của cô.

“A...ưm...”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô khẽ ngâm nga một tiếng, cúi đầu nhìn đỉnh đầu đen nhánh của người đàn ông đang di chuyển trước ngực cô.

Anh há miệng mút vào, cảm giác tê dại như sóng nước dập dềnh đánh lên khắp người cô, cô không khỏi thẳng lưng, khát vọng muốn anh ngậm sâu hơn, càng dùng sức hơn.

Một bàn tay di chuyển khỏi bầu ngực cô, dọc theo da thịt trơn mềm mò mẫm xuống phía dưới, đầu ngón tay kéo mép quần lót ra, tiến vào bên trong rồi trực tiếp đâm vào.

“Ưm...” Cô không khỏi rên rỉ, bấu chặt cánh tay anh.

Dòng nước lành lạnh theo ngón tay anh thâm nhập vào trong, ngón tay anh cong lên khuấy động phần thịt mềm, lại từ từ đẩy ra, từng chút từng chút tiến vào.

Động tác của anh chậm rãi nhưng làm người khác đê mê, đôi môi vẫn ra sức triền miên, liếm mút đầu nhũ, hô hấp cũng dần dần thô nặng.

Ngón tay thon dài ra ra vào vào trong cơ thể cô, cô cảm nhận được vách thịt bên trong đang tiết ra dịch mật.

Khoái cảm ở trên nhũ hoa dâng cao, làm cô khát vọng nhanh chóng được lấp đầy.

Cô không nhịn được duỗi tay sờ lên dây quần của anh, quần bơi màu đen chật hẹp, phía trước đã phồng to.

Cô dùng lòng bàn tay xoa nắn, chợt cảm nhận được cơ thể anh cứng lại.

Ngón trỏ của cô nắm lấy mép quần kéo xuống, vật nam tính sưng to nhảy mạnh ra ngoài, đánh vào lòng bàn tay cô.

Hai người đều dừng động tác, thở gấp nhìn đối phương.

Tay anh vẫn nắm lấy một bên bầu ngực của cô, hai ngón tay vân vê đầu nhũ.

Trong mắt cô lập tức nổi lên một tầng nước, cắn môi kìm nén tiếng rên rỉ.

“Muốn rồi sao?”

Những ngón tay nghịch ngợm của anh xoa nắn nhũ hoa đã cứng ngắc cho đến khi sưng to lên như nụ hoa nở rộ.

Ánh mắt anh dần dần chứa đầy tình dục, lại cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm láp những giọt nước dính trên bầu ngực cô.

Gương mặt vừa di chuyển, anh vừa liếm mút vừa nhìn cô, ánh mắt khoá chặt lấy cô.

Ngón tay phía dưới cũng đâm sâu vào trong, dòng nước cũng theo động tác của ngón tay tiến vào, mang theo hơi lạnh làm cô không khống chế được thở dốc.

“Ưm...”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Em muốn gì nào?”

Việt Triêu Tịch liếc mắt nhìn cô, đầu lưỡi vòng quanh bầu ngực, cuốn lấy nhũ hoa.

“Muốn anh.”

Tay cô bấu chặt lấy cơ bắp căng chặt của anh, nhìn anh với ánh mắt đầy dục vọng.

Đầu ngón tay anh vẫn còn vuốt ve thịt mềm bên trong, đi tìm nơi bí ẩn nhạy cảm nhất của cô.

Đột nhiên, ngón tay cô cắm vào da thịt anh, hàm răng cũng cắn chặt lấy cánh môi dưới.

Đôi mắt anh sáng lên, vẻ mặt lại bình tĩnh lạ thường, động tác trên tay cũng trở nên kịch liệt hơn.

Đầu ngón trỏ đang cọ mạnh vào chỗ nhô lên ở bên trong, đốt ngón giữa cong lại ma sát bên ngoài hoa huy*t.

Kích thích đến từ nhiều phía làm hô hấp của Tần Tranh hỗn loạn, thân thể cô căng chặt, đập vào mắt anh là đôi mắt đọng đầy nước mắt.

“Ưm...Chậm một chút, chậm một chút...A...”

Động tác của anh đột nhiên nhanh hơn, khiến cô suýt chút nữa đã khóc thành tiếng.

Đôi mắt sâu thẳm của anh luôn nhìn cô, ngón tay từ từ rút ra, khiến cô cảm thấy mất mát vì sắp đạt đến đỉnh điểm.

“Đừng...Em muốn...”

Cô dường như treo cả cơ thể lên người anh, để mặc anh thong thả ung dung ở trong nước cởi bỏ quần lót cho cô.

Hai chân cô lần nữa vòng chặt lấy hông anh, anh vỗ nhẹ một cái lên mông cô: “Kẹp chặt vào.”

Anh đỡ lấy vật nam tính, đặt bên ngoài cửa động ướt át của cô.

“Muốn cái này sao?” Anh cố nén dục vọng, tiếng nói trầm thấp khàn khàn kèm theo hơi thở dốc.

“Ừm.”

Cô chủ động siết chặt chân, quấn chặt lấy hông anh, để nơi đó càng sát lại gần.

Anh ngừng thở, bóp chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, tiến quân thần tốc, hung hăng đâm mạnh vào.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trăng Thượng Huyền

Số ký tự: 0