Trang Trại Tiên Gia Của Tôi Chinh Phục Thế Giới

Chương 12

2024-11-08 19:00:34

Nhìn lại con gái, gương mặt trắng trẻo của cô lúc này đen sì như bôi than, trông thật kinh khủng.

Mẹ cô kêu lên:

“Trời ơi, con làm sao thế này? Sao phòng này lại hôi như vậy? Để mẹ đi tìm y tá!”

Phương Vân vội kêu lên:

“Mẹ, đừng đi! Quay lại đi, con có chuyện muốn nói!”

Có vẻ muốn giấu bệnh viện, trước tiên cô phải vượt qua “cửa ải” của mẹ.

Phương Vân nghĩ nhanh và nhớ đến những “sư phụ đa tài” trong tiểu thuyết.

Cô bắt đầu nghiêm túc nói với mẹ:

“Mẹ, con nói cho mẹ nghe, sư phụ con vừa tới đây, còn đưa cho con một viên đan trị thương.”

“Người nói rằng sau khi uống đan dược, cơ thể con sẽ hồi phục nhanh chóng. Những chất bẩn này là do viên đan dược bài tiết ra.”

“Mẹ lấy cho con một chậu nước rửa mặt, giúp con lau sạch đi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mẹ cô không dễ bị lừa như vậy.

Bà lập tức phản bác:

“Sư phụ? Con có sư phụ từ khi nào mà mẹ không biết?”

Phương Vân làm nũng:

“Trời ạ, con đi làm ở thành phố, dù có bái sư con nhưng con không nói thì làm sao mẹ biết được!”

Mẹ cô vẫn cảnh giác:

“Vân Vân, con có chắc là không bị lừa không? Thời nay nhiều kẻ lừa đảo lắm, nói dối khéo lắm. Chỉ cần sơ suất, con có thể bị lừa ngay.”

Phương Vân nghe mẹ nói thế, thầm tán dương trong lòng, mẹ cô thật sự rất thông minh, chẳng trách chưa bao giờ bị ai lừa tiền hay mắc bẫy ai.

Mẹ cô luôn suy nghĩ thấu đáo và không thích chiếm lợi người khác, đương nhiên tránh được nhiều rủi ro.

Mẹ thường lo con gái bị lừa, thường gửi các bài viết tuyên truyền của công an cho cô đọc để nhắc nhở cô phải cẩn thận, tự bảo vệ mình khi sống và làm việc xa nhà.

Mặc dù thường ngày cô thấy những lời nhắc nhở ấy rất ấm áp, nhưng giờ phút này lại khiến cô thấy hơi khó xử.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mẹ không dễ bị lừa thế này, biết phải làm sao?

Phương Vân đành phải chứng minh bằng sự thật:

“Mẹ, sư phụ con không phải lừa đảo đâu. Mẹ nhìn con bẩn thế này, lấy nước giúp con lau sạch đi, mẹ sẽ thấy ngay thôi.”

“Có phải hiọng nói của con đầy sức sống, vang hơn lúc trước không?”

Nghe con gái nhắc nhở, mẹ Phương Vân cũng nhận ra điều khác thường, liền vui mừng nói:

“Con nói vậy mẹ mới để ý, đúng thật là thế! Đợi một chút, mẹ sẽ đi lấy nước rửa mặt cho con.”

Vào đến nhà vệ sinh, mẹ cô mới sực nhớ:

“Trời ơi, ở đây không có chậu và khăn, mẹ phải xuống siêu thị dưới lầu mua mới được. Con yêu, ráng đợi mẹ một chút nhé, mẹ quay lại ngay.”

Nói xong, bà vội vàng ra ngoài mua đồ.

Phương Vân thở phào một hơi.

Cảm giác cơ thể đã có thể cử động linh hoạt, cô rút hết các thiết bị kết nối với cơ thể, nhảy lò cò ra cửa khóa trái, rồi vào nhà vệ sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trang Trại Tiên Gia Của Tôi Chinh Phục Thế Giới

Số ký tự: 0