Treasure Of The General God

Bão (3)

Triin

2024-05-26 00:41:02

Nghe thấy lời chú nhỏ nói. Tôi lại càng hùng hổ hơn mà nói: " Chú quát cháu? Chú quát cháu vì cô ta đúng chứ? Chú quát xong rồi đó,để cháu yên!!"

Thấy tôi vẫn chưa hiểu chú không thèm nói thêm tiếng nào nữa. Chú liền quay sang cầm đồ của tôi rồi cúi người xuống vác cả người tôi về.

Tôi giật mình mà giãy giụa: " Chú bỏ cháu ra!! Chú làm gì vậy hả? Bỏ cháu ra!"

Chú nhỏ vừa đi vừa nói: " Tốt nhất em nên nằm im, em mà giãy giụa đừng trách tại sao em té!"

Nghe đến tôi cũng sợ một chút xíu nên cũng đành để yên cho chú nhỏ vác mình xuống. Không thèm liếc nhìn xung quang chú nhỏ cứ thế mà đưa tôi vào xe.

Trên đường đi. Tôi không thèm liếc sang nhìn chú một cái cũng chả thèm nói chuyện. Thấy tôi có vẻ đang cáu chú nhỏ liền nói:

- Tôi xin lỗi, nãy tôi có lớn tiếng với em

Tôi: “…”

- Em còn không thèm nhìn tôi một tí nào sao?

Tôi: “…”

Thấy tôi chả nói gì.Chú nhỏ không chần chừ mà liền thắng xe lại đột ngột giữa con đường vắng tanh không một bóng người.

Vừa thắng xe chú nhỏ liền nới lỏng cà vạt ra mà liền nhảy bổ tới chỗ tôi. Tôi giật mình mà co rúm người lại:

- Chú muốn…l-làm gì?

Chú nhỏ nhìn tôi mà đáp lại: " Tất nhiên là làm điều tôi muốn.!"

Dứt câu chú nhỏ liền càm chặt 2 tay tôi để ra sau ghế rồi liền cưỡng hôn tôi ngay trong xe. Tôi giật mình mà phản kháng lại.

- Ưm…ỏ a~ (Bỏ ra)

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thấy tôi cứ phản kháng chú nhỏ liền nhấn điều khiển ghế nằm xuống.Tôi giật mình mà ngã ngửa ra sau nhưng lại có tay chú nhỏ đỡ ở sau ngáy. Vừa ngã ngửa ra sau chú lại hôn tiếp vào môi tôi. Khiến tôi không thể nào lấy hơi thở nổi. Bên tay còn lại của chú thì cứ nhấc đùi tôi lên.

Hôn một lúc lâu chú nhỏ mới đáng buông tha cho môi của tôi. Tôi tức giận mà đẩy chú ra:

- Chú…

Chú nhỏ hôn tôi xong liền về lại chỗ cũ mà nói: " Em mà còn không trả lời tôi thì đừng trách tôi hôn em lần nữa."

Nghe đến tôi liền lấy 2 tay che miệng mình lại rồi gật đầu lia lại với chú. Chú khẽ nhìn tôi rồi tiếp tục lái xe về đến nhà.

Vừa về đến nhà thì thấy quản gia và cô ả đó đã đứng trước cửa đợi. Thấy ả ta càng khiến tôi chán ghét chú nhỏ hơn. Không cần chú nhỏ mở cửa tôi cứ thế mà mở cửa ra rồi chạy vào nhà.

Chú nhỏ thấy vậy cũng liền bước ra mà chạy theo sau tôi nhưng lại bị ả ta chặn lại. " Anh à~ con bé…"

Chú nhỏ liếc nhìn ả với ánh mắt hình viên đạn. " Có vẻ lời tôi nói vừa nãy cô không nghe rõ nhỉ?"

Thấy vậy ả ta sợ hãi mà buông tay ra khỏi chú nhỏ.Chú nhỏ mặc kệ ả ta đứng đó mà chạy theo tôi lên trên lầu.

Vừa đóng cửa thì đã thấy chú nhỏ từ đằng sau cửa chặn lại " Mở cửa ra cho tôi."

Tôi thấy chả thèm đếm xỉa gì, chỉ nghe lời chú nhỏ mà mở ra. " Chú muốn gì? Hôn thì cũng đã hôn. Chú còn muốn làm gì?"

Chú nhỏ cau mày lại mà đẩy tôi vào phòng rồi đóng cửa lại: " Em nghĩ tôi chỉ muốn làm vậy?"

Tôi hất tay chú nhỏ ra mà ngước lên nói: " Chứ còn gì? Chú chỉ coi cháu là món đồ chơi thích làm gì làm thôi mà? Thích thì chơi chán thì vứt. "

Thấy tôi nói chuyện vô lý mà chú khó chịu ra mặt nói với tôi: " Ai nói với em là tôi đối với em như vậy?"

Tôi bình thản mà đáp lại: " Cháu không biết. Cháu biết ý của chú là như vậy mà.!"

Chú nhỏ: Em nói chuyện càng lúc càng vô lý đó Nguyệt Nguyệt. Chỉ vì một chút chuyện đó mà làm như vậy đối với tôi sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe đến tôi liền cảm thấy tức giận mà hét vào mặt chú: " Cháu là như vậy đấy. Cháu ích kỷ vậy đấy…dù gì cũng chỉ là chú cháu có gì mà chú phải lo như vậy?"

Chú nhỏ: “Em…”

Tôi không nghĩ chỉ vì chút chuyện này mà tôi lại nhạy cảm đến thế. Tôi lại càng sấn tới hơn mà nói:

- Vào đêm mà chú đã làm với cháu. Đáng nhẽ ra cháu sẽ không bao giờ làm chuyện đó với chú cả, nhưng vì cháu…

Nói đến đó tôi ngập ngừng không biết dám nói hay không, chú nhỏ thì lại tò mò mà hỏi tôi,tôi chỉ biết gạt qua một bên mà nói tiếp:

- Cháu đã cho chú lần đầu của cháu…cả lần 2 cháu cũng cho chú…cuối cùng cũng chỉ là món đồ chú thích chơi thì chơi thích vứt thì vứt mà thôi.

Chú nhỏ không hiểu tôi nói gì mà liên tục phủ nhận: " Tôi…"

Tôi: " Như vậy là đủ rồi.Chú mau về phòng đi,cháu không muốn nói nữa.!"

Tôi vừa nói vừa đẩy mạnh chú nhỏ ra khỏi phòng mình ngay lập tức. Đẩy mạnh thêm phát nữa chú nhỏ ra khỏi hẳn tôi liền đóng mạnh cửa phòng rồi khoá trái lại.

Chú nhỏ ở ngoài đập cửa mà kêu tôi,tôi cứ như không nghe gì mà không thèm trả lời. Trong thâm tâm tôi bây giờ không hiểu tại sao mình lại nói những chuyện vừa nãy.

Có vẻ mình quá nhạy cảm rồi, chỉ vì chút chuyện cỏn con mà mình cũng nhảy cẫng lên như con điên vậy.

Đúng như lời ả nói, chú nhỏ cũng chỉ coi mình là một món đồ chơi thôi. Vậy mà…mình lại trao cả thân xác lần đầu này cho chú nhỏ…chỉ vì mình thích chú ấy và yêu chú ấy thôi sao?

Điên chết mất!





Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Treasure Of The General God

Số ký tự: 0