Trên Quốc Lộ Cầu Sinh, Ta Tích Trữ Gấp Đôi Vật Tư
A
2024-10-22 21:29:43
Chờ lúc nào làm thịt kho tàu xong, có thể thử bỏ thịt vào xem sao.
Cô nàng vừa mới đặt thịt lên ghế sau thì bên ngoài lại bắt đầu mưa tầm tã.
Vương Thanh Nghiên cũng không nán lại đây nữa, vội vàng lái xe đi tiếp.
Lại thêm hơn tiếng đồng hồ nữa thì gặp được rương thứ 3, lần này canh giữ vẫn là một con ếch quái dị.
Sau khi xuống xe Vương Thanh Nghiên cũng làm như hai lần trước, trực tiếp solo với con ếch quái dị.
Lần này sau khi giết ếch quái dị xong chỉ nhận được một mảnh thuộc tính, tuy nhiên ghép với 4 mảnh thuộc tính còn lại từ hôm qua thì lại biến thành một tấm thẻ thuộc tính hoàn chỉnh.
Vẫn cộng điểm thuộc tính vào lực tấn công, cộng một hai điểm thì chưa thấy gì rõ rệt, cộng đến điểm thứ ba thì cảm nhận rõ ràng một luồng sức mạnh tràn trề trong cơ thể.
Cảm giác cả người như nhẹ bỗng.
Không dám tưởng tượng, nếu thực sự cứ dùng thẻ thuộc tính để cộng điểm thì cơ thể cô nàng sẽ bá đạo đến mức nào.
Mở rương kho báu bên cạnh ra, một chai xăng cỡ vừa, một thẻ cường hóa động cơ và một chai nước khoáng.
Thẻ thì dùng luôn trên bảng điều khiển, những thứ còn lại thì cho hết vào ba lô.
Sáng nay mới mở được có ba cái rương, Vương Thanh Nghiên tuy có hơi sốt ruột nhưng cũng đành chịu.
Trên trời vẫn mưa lất phất, tuy đã gần trưa nhưng cô nàng vẫn muốn lái xe đi thêm một đoạn nữa.
Lái xe khoảng nửa tiếng đồng hồ, vẫn chưa thấy bóng dáng cái rương nào.
Vương Thanh Nghiên dừng xe, tính bụng ăn cho no đã.
Lấy bánh sandwich làm từ sáng ra, thêm một chai nước khoáng, coi như là đã ăn một bữa no nê.
Bên ngoài vẫn mưa bụi mờ ảo, Vương Thanh Nghiên không định nán lại đây lâu, cô nàng định đi thêm một đoạn đường nữa.
Chạy khoảng một tiếng đồng hồ, cuối cùng Vương Thanh Nghiên cũng nhìn thấy rương kho báu thứ 4.
Bên cạnh rương kho báu này không phải ếch quái dị nữa, mà là một con cá trê quái dị.
Tuy không có chân nhưng vẫn đứng vững vàng trên mặt đất, thậm chí còn có thể trượt về phía trước.
Nhìn mà Vương Thanh Nghiên thấy mí mắt giật giật.
Trời ơi đất hỡi, cái thứ gì dị hợm thế kia?
Đúng là đang ở trong game mà lị, cá có thể lên bờ còn có thể tung tăng dạo chơi, thế mới nói chớ dùng logic thông thường để định nghĩa game.
Vương Thanh Nghiên chứng kiến cảnh tượng quái dị này cũng chẳng chần chừ, tranh thủ thời gian cày quái, mở rương, gom góp vật tư.
Cả buổi chiều chỉ hốt được vỏn vẹn 4 cái rương, đồ bên trong cũng không có gì là hiếm lạ lắm.
Nhưng ít ra cả ngày hôm nay cô nàng cũng loot được 7 cái rương.
Vương Thanh Nghiên dừng xe, thu hoạch mùa vụ trong game nông trại, tiện thể liếc mắt qua kênh thế giới.
Trên kênh thế giới, thiên hạ than trời trách đất, ai nấy đều kêu ca là cày cả buổi trời mới thấy được cái rương.
Bên ngoài trời vẫn mưa như trút nước, xuống xe đánh quái cũng mệt mỏi ra phết.
Có một game thủ than thở trên kênh thế giới, bảo là cày cuốc cả ngày trời mà mới chỉ mở được 5 cái rương.
So với người ta, Thanh Nghiên ít ra cả ngày cũng mở được 7 cái, cô nàng cảm thấy cũng mãn nguyện lắm rồi.
Cơ mà con người ta không nên so mình với người khác, một đám người thường với lũ đen đủi đang yên đang lành, tự dưng xuất hiện một thánh nhọ đến khoe khoang.
[Thời Ninh: Tui không hiểu tại sao mọi người cứ lên kênh than vãn về số lượng rương ít ỏi của mình vậy, có phải đang giấu nghề không?]
[Xin hỏi vị huynh đài hôm nay thu hoạch được bao nhiêu rương rồi?]
Cô nàng vừa mới đặt thịt lên ghế sau thì bên ngoài lại bắt đầu mưa tầm tã.
Vương Thanh Nghiên cũng không nán lại đây nữa, vội vàng lái xe đi tiếp.
Lại thêm hơn tiếng đồng hồ nữa thì gặp được rương thứ 3, lần này canh giữ vẫn là một con ếch quái dị.
Sau khi xuống xe Vương Thanh Nghiên cũng làm như hai lần trước, trực tiếp solo với con ếch quái dị.
Lần này sau khi giết ếch quái dị xong chỉ nhận được một mảnh thuộc tính, tuy nhiên ghép với 4 mảnh thuộc tính còn lại từ hôm qua thì lại biến thành một tấm thẻ thuộc tính hoàn chỉnh.
Vẫn cộng điểm thuộc tính vào lực tấn công, cộng một hai điểm thì chưa thấy gì rõ rệt, cộng đến điểm thứ ba thì cảm nhận rõ ràng một luồng sức mạnh tràn trề trong cơ thể.
Cảm giác cả người như nhẹ bỗng.
Không dám tưởng tượng, nếu thực sự cứ dùng thẻ thuộc tính để cộng điểm thì cơ thể cô nàng sẽ bá đạo đến mức nào.
Mở rương kho báu bên cạnh ra, một chai xăng cỡ vừa, một thẻ cường hóa động cơ và một chai nước khoáng.
Thẻ thì dùng luôn trên bảng điều khiển, những thứ còn lại thì cho hết vào ba lô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sáng nay mới mở được có ba cái rương, Vương Thanh Nghiên tuy có hơi sốt ruột nhưng cũng đành chịu.
Trên trời vẫn mưa lất phất, tuy đã gần trưa nhưng cô nàng vẫn muốn lái xe đi thêm một đoạn nữa.
Lái xe khoảng nửa tiếng đồng hồ, vẫn chưa thấy bóng dáng cái rương nào.
Vương Thanh Nghiên dừng xe, tính bụng ăn cho no đã.
Lấy bánh sandwich làm từ sáng ra, thêm một chai nước khoáng, coi như là đã ăn một bữa no nê.
Bên ngoài vẫn mưa bụi mờ ảo, Vương Thanh Nghiên không định nán lại đây lâu, cô nàng định đi thêm một đoạn đường nữa.
Chạy khoảng một tiếng đồng hồ, cuối cùng Vương Thanh Nghiên cũng nhìn thấy rương kho báu thứ 4.
Bên cạnh rương kho báu này không phải ếch quái dị nữa, mà là một con cá trê quái dị.
Tuy không có chân nhưng vẫn đứng vững vàng trên mặt đất, thậm chí còn có thể trượt về phía trước.
Nhìn mà Vương Thanh Nghiên thấy mí mắt giật giật.
Trời ơi đất hỡi, cái thứ gì dị hợm thế kia?
Đúng là đang ở trong game mà lị, cá có thể lên bờ còn có thể tung tăng dạo chơi, thế mới nói chớ dùng logic thông thường để định nghĩa game.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vương Thanh Nghiên chứng kiến cảnh tượng quái dị này cũng chẳng chần chừ, tranh thủ thời gian cày quái, mở rương, gom góp vật tư.
Cả buổi chiều chỉ hốt được vỏn vẹn 4 cái rương, đồ bên trong cũng không có gì là hiếm lạ lắm.
Nhưng ít ra cả ngày hôm nay cô nàng cũng loot được 7 cái rương.
Vương Thanh Nghiên dừng xe, thu hoạch mùa vụ trong game nông trại, tiện thể liếc mắt qua kênh thế giới.
Trên kênh thế giới, thiên hạ than trời trách đất, ai nấy đều kêu ca là cày cả buổi trời mới thấy được cái rương.
Bên ngoài trời vẫn mưa như trút nước, xuống xe đánh quái cũng mệt mỏi ra phết.
Có một game thủ than thở trên kênh thế giới, bảo là cày cuốc cả ngày trời mà mới chỉ mở được 5 cái rương.
So với người ta, Thanh Nghiên ít ra cả ngày cũng mở được 7 cái, cô nàng cảm thấy cũng mãn nguyện lắm rồi.
Cơ mà con người ta không nên so mình với người khác, một đám người thường với lũ đen đủi đang yên đang lành, tự dưng xuất hiện một thánh nhọ đến khoe khoang.
[Thời Ninh: Tui không hiểu tại sao mọi người cứ lên kênh than vãn về số lượng rương ít ỏi của mình vậy, có phải đang giấu nghề không?]
[Xin hỏi vị huynh đài hôm nay thu hoạch được bao nhiêu rương rồi?]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro