Trên Quốc Lộ Cầu Sinh, Ta Tích Trữ Gấp Đôi Vật Tư
A
2024-10-22 21:29:43
Dù mấy bác game thủ đã ở trong game được một tháng, tay cũng có chút đỉnh tài sản, nhưng mà nguồn cung cấp cho việc ăn uống tắm rửa các thứ thì chỉ tạm đủ dùng, còn đâu muốn làm gì hơn thì bó tay.
Thế nên cái thẻ này coi như là chị nhà hôi của được đó.
Bởi vì trong game nông trại của chị còn có một cái giếng nước xài hoài không hết.
Cái giếng này đã được chị nâng cấp lên đời mấy chục lần rồi, tha hồ đáp ứng nhu cầu sử dụng hàng ngày với cả tưới cây, phần nước còn lại ngoài việc tối tối chị mang ra bán vài tiếng thì vẫn còn dư kha khá.
Nguồn nước dồi dào như vậy nên chị mới đủ tự tin rinh cái thẻ nhà vệ sinh này về.
Có nhà vệ sinh rồi thì cuộc sống của chị cũng trở nên dễ thở hơn hẳn, ít nhất là việc đánh răng rửa mặt với giải quyết nỗi buồn mỗi ngày không cần phải lội ra ngoài nữa.
Dù chả có ma nào ở đó, nhưng mà cái vụ "giải quyết" giữa thanh thiên bạch nhật nó vẫn khiến chị thấy ngại ngùng lắm.
Giờ có nhà vệ sinh rồi thì khỏi phải lo gặp phải cái tình huống khó xử ấy nữa.
Mỗi lần tắm xong chị lại dùng luôn nước tắm để giặt đồ, phơi luôn trong nhà vệ sinh, bởi vì bên trong đó có cái máy sấy mà chị mở rương ra được.
Giờ quần áo chưa dày lắm, chia ra làm hai lần là sấy khô cong.
Máy sấy thì phải cần điện, mà cái thẻ Lộ Lộ kia thì đúng là kiểu "muốn gì được nấy".
Một cái thẻ Lộ Lộ có thể đổi được ba cái thẻ điện, mà thời gian sử dụng của một thẻ cũng dài phết, ít nhất là cái máy sấy trong tay chị đến giờ vẫn chưa phải thay thẻ lần nào.
Có thẻ điện rồi, dĩ nhiên là cũng phải có thẻ nước.
Nhà vệ sinh muốn dùng thì phải cắm thẻ nước, nhưng mà cách đổi thẻ nước thì lại linh hoạt hơn.
Ngoài việc dùng thẻ Lộ Lộ để đổi thì còn có thể dùng nguồn nước sạch để đổi.
Số thẻ trong tay Vương Thanh Nghiên đều là đổi kiểu này đó.
Ban đầu chị còn tính làm ăn bằng nghề bán thẻ nước, dùng nước giếng trong game ruộng nương để đổi lấy thẻ nước, ai dè cái hệ thống sinh tồn này nó ki bo quá.
Lại còn đặt ra cái quy định mỗi ngày chỉ được đổi nước một lần.
Thế là chị nhà ngậm ngùi bỏ lỡ cơ hội làm giàu ngon lành cành đào này, định bụng tiết kiệm một tí để dành dụm được vài cái thẻ nước, cơ mà cái lượng nước trong thẻ nó cũng chỉ đủ dùng cho một ngày.
Mỗi lần dội nước chị đều dùng nước tắm, dù đã dè xẻn đến mức ấy rồi mà vẫn không dành dụm được một cái thẻ nước nào.
Dùng nước sạch để đổi thẻ nước thì có giới hạn, còn dùng thẻ Lộ Lộ để đổi thì dĩ nhiên là không giới hạn rồi, giống như thẻ điện, một thẻ Lộ Lộ đổi được ba thẻ nước.
Đợi đến lúc chị lấy đồ từ máy sấy ra thì trời đã tối om om rồi.
May mà lúc trước, khi nhận được thẻ trang trí, chị đã dùng thẻ Lộ Lộ để mua nguyên một bộ rèm che nắng cho xe.
Giá của nó cũng tương đương với hai cái thẻ gia cố.
Đắt xắt ra miếng mà lị.
Tối đến, chỉ cần mở hết rèm che từ bảng điều khiển là bên ngoài không thể lọt vào một tia sáng nào.
Con người mà, thiếu gì thì thiếu chứ không thể thiếu ánh sáng được, những ngày tháng không có rèm che, chị toàn phải bật cái ánh sáng xanh lè lè của hệ thống, tối om như vậy mà chị vẫn sợ sẽ thu hút mấy con quái vật tinh mắt.
Giờ có rèm che rồi, dù chỉ là một tia sáng cũng không lọt ra ngoài, chị cũng có thể yên tâm mà đi ngủ.
Thế nên cái thẻ này coi như là chị nhà hôi của được đó.
Bởi vì trong game nông trại của chị còn có một cái giếng nước xài hoài không hết.
Cái giếng này đã được chị nâng cấp lên đời mấy chục lần rồi, tha hồ đáp ứng nhu cầu sử dụng hàng ngày với cả tưới cây, phần nước còn lại ngoài việc tối tối chị mang ra bán vài tiếng thì vẫn còn dư kha khá.
Nguồn nước dồi dào như vậy nên chị mới đủ tự tin rinh cái thẻ nhà vệ sinh này về.
Có nhà vệ sinh rồi thì cuộc sống của chị cũng trở nên dễ thở hơn hẳn, ít nhất là việc đánh răng rửa mặt với giải quyết nỗi buồn mỗi ngày không cần phải lội ra ngoài nữa.
Dù chả có ma nào ở đó, nhưng mà cái vụ "giải quyết" giữa thanh thiên bạch nhật nó vẫn khiến chị thấy ngại ngùng lắm.
Giờ có nhà vệ sinh rồi thì khỏi phải lo gặp phải cái tình huống khó xử ấy nữa.
Mỗi lần tắm xong chị lại dùng luôn nước tắm để giặt đồ, phơi luôn trong nhà vệ sinh, bởi vì bên trong đó có cái máy sấy mà chị mở rương ra được.
Giờ quần áo chưa dày lắm, chia ra làm hai lần là sấy khô cong.
Máy sấy thì phải cần điện, mà cái thẻ Lộ Lộ kia thì đúng là kiểu "muốn gì được nấy".
Một cái thẻ Lộ Lộ có thể đổi được ba cái thẻ điện, mà thời gian sử dụng của một thẻ cũng dài phết, ít nhất là cái máy sấy trong tay chị đến giờ vẫn chưa phải thay thẻ lần nào.
Có thẻ điện rồi, dĩ nhiên là cũng phải có thẻ nước.
Nhà vệ sinh muốn dùng thì phải cắm thẻ nước, nhưng mà cách đổi thẻ nước thì lại linh hoạt hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngoài việc dùng thẻ Lộ Lộ để đổi thì còn có thể dùng nguồn nước sạch để đổi.
Số thẻ trong tay Vương Thanh Nghiên đều là đổi kiểu này đó.
Ban đầu chị còn tính làm ăn bằng nghề bán thẻ nước, dùng nước giếng trong game ruộng nương để đổi lấy thẻ nước, ai dè cái hệ thống sinh tồn này nó ki bo quá.
Lại còn đặt ra cái quy định mỗi ngày chỉ được đổi nước một lần.
Thế là chị nhà ngậm ngùi bỏ lỡ cơ hội làm giàu ngon lành cành đào này, định bụng tiết kiệm một tí để dành dụm được vài cái thẻ nước, cơ mà cái lượng nước trong thẻ nó cũng chỉ đủ dùng cho một ngày.
Mỗi lần dội nước chị đều dùng nước tắm, dù đã dè xẻn đến mức ấy rồi mà vẫn không dành dụm được một cái thẻ nước nào.
Dùng nước sạch để đổi thẻ nước thì có giới hạn, còn dùng thẻ Lộ Lộ để đổi thì dĩ nhiên là không giới hạn rồi, giống như thẻ điện, một thẻ Lộ Lộ đổi được ba thẻ nước.
Đợi đến lúc chị lấy đồ từ máy sấy ra thì trời đã tối om om rồi.
May mà lúc trước, khi nhận được thẻ trang trí, chị đã dùng thẻ Lộ Lộ để mua nguyên một bộ rèm che nắng cho xe.
Giá của nó cũng tương đương với hai cái thẻ gia cố.
Đắt xắt ra miếng mà lị.
Tối đến, chỉ cần mở hết rèm che từ bảng điều khiển là bên ngoài không thể lọt vào một tia sáng nào.
Con người mà, thiếu gì thì thiếu chứ không thể thiếu ánh sáng được, những ngày tháng không có rèm che, chị toàn phải bật cái ánh sáng xanh lè lè của hệ thống, tối om như vậy mà chị vẫn sợ sẽ thu hút mấy con quái vật tinh mắt.
Giờ có rèm che rồi, dù chỉ là một tia sáng cũng không lọt ra ngoài, chị cũng có thể yên tâm mà đi ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro