Trì Âm (H)

Khách Sạn Năm S...

2024-08-17 09:56:48

Tháng tư, sự kiện chính của công ty VH đang đến gần, họ sẽ tham gia hội nghị khoa học kỹ thuật quốc tế sắp tới tổ chức tại thành phố C.

Hội nghị thượng đỉnh công nghệ lần này là hội nghị trao đổi công nghệ tiên tiến nhất, những người tham dự bao gồm các công ty công nghệ từ khắp nơi trên thế giới, là một cơ hội tuyệt vời để quảng bá và giới thiệu. Đồng thời, hội nghị cũng sẽ tổ chức các diễn đàn công nghệ, mời các chuyên gia trong ngành từ nhiều nơi đến chia sẻ, Chủ tịch VH Jeffrey cũng nằm trong số những người được mời.

Đoạn thời gian trước, tin tức về việc thu mua đã lan truyền rầm rộ, bên ngoài không khỏi sinh ra hoài nghi đối với VH, Liệu có phải rằng công ty đang gặp khủng hoảng kinh doanh, hay rơi vào tình trạng khó khăn phát triển. Đối với VH mà nói, đây chính là cơ hội tốt để phá vỡ mọi nghi ngờ từ bên ngoài.

Với tư cách là người phụ trách sự kiện này, Thẩm Từ Âm đang ngủ gà ngủ gật trên máy bay đến thành phố C.

Tiểu Thịnh ngồi bên cạnh, dựa vào cửa sổ để chụp ảnh tự sướng, giơ điện thoại di động "tách tách tách", một hơi chụp mấy chục tấm. Cô ấy vui vẻ ngắm nghía thành phẩm một lần, sau đó đưa điện thoại di động qua hỏi Thẩm Từ Âm: "Chị Âm Âm, chị cảm thấy tấm nào đẹp?"

Thẩm Từ Âm miễn cưỡng tỉnh táo một chút, nhìn kỹ một hồi: "Tấm thứ nhất và tấm thứ ba đi, ánh sáng tương đối tốt."

“Ok, vậy chọn hai tấm này thôi, xuống máy bay là em đăng luôn.” Tiểu Thịnh thuận miệng đề cập: “Nhưng mà chị Âm Âm, hình như em chưa thấy chị đăng ảnh lên mạng xã hội bao giờ? Bạn bè của em toàn đăng ảnh selfie thôi, đẹp lắm, chị còn đẹp hơn mà, phải đăng lên khoe nhiều vào chứ.”

Thẩm Từ Âm không có hứng thú: "Thôi bỏ đi, chị không thích khóe cuộc sống của mình cho người khác xem."

"Tính cảnh giác của chị cũng cao ghê... Em thì không thế, em thích đăng này kia lắm, một ngày phải đăng mấy bài lận."

Tiểu Thịnh huyên thuyên không dứt, Thẩm Từ Âm lướt qua đầu vai cô ấy để nhìn ra ngoài cửa sổ, máy bay đang lượn vòng hạ cánh, mặt biển trong xanh mênh mông vô bờ.

Đã lâu lắm rồi cô không đi biển.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xuống máy bay, thời tiết ở thành phố C âm u, nhìn như sắp mưa, hai người đi taxi từ sân bay về khách sạn, bị choáng ngợp trước sự sang trọng của đại sảnh khách sạn.

"Không hổ là khách sạn năm sao..." Giọng Tiểu Thịnh không kiềm chế được hưng phấn: “Cho tới bây giờ em chưa từng ở khách sạn nào tốt như vậy."

Vốn dĩ nhân viên đi công tác được chi trả phí ăn ở, nhưng vừa khéo là VH và khách sạn này từng hợp tác, bởi vậy nên được giảm giá, giá cả hai phòng vừa vặn ở trong phạm vi chi trả.

Trong đại sảnh yên tĩnh trống trải, chính giữa bày một chiếc đàn dương cầm, một người diễn tấu mặc âu phục đang chậm rãi đánh đàn, bản nhạc trữ tình mượt mà chảy chậm như dòng nước ấm đổ tràn qua tai, thấm vào bầu không khí thoải mái.

Do lượng người đến nhận phòng khá đông nên trước quầy lễ tân xếp một hàng dài, phải mất một lúc hai người mới thành công lấy được thẻ phòng.

Bầu trời xám xịt, từ cửa sổ tầng trệt nhìn xuống, vừa hay có thể thấy dáng vẻ của trung tâm triển lãm.

Tiểu Thịnh m thích thú không thôi, vừa tham quan vừa khen ngợi nhiệt tình, Thẩm Từ Âm lấy máy tính ra đặt ở trên bàn, nhắc nhở nói: "Phải làm việc."

“Vâng ạ, em đến ngay đây.” Tiểu Thịnh ngoài miệng than thở nhưng vẫn thành thật ngồi xuống: “Em sẽ nói chuyện với thư ký Jeffery về quy trình diễn đàn ngày mai."

Một khi công việc bắt đầu thì mãi chẳng hết được, sắc trời ngoài cửa sổ dần tối, Thẩm Từ Âm liếc mắt nhìn thời gian: "Buổi tối ra ngoài ăn sao?"

“Không muốn đâu.” Tiểu Thịnh ngồi phịch xuống bàn: “Có thể gọi đồ ăn bên ngoài không?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trì Âm (H)

Số ký tự: 0