Bấy nhiêu thời gian đã đủ.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Vu Nhai không chỉ muốn chấn thương thiên binh sư, chỉ bấy nhiêu không đủ đánh gục gã. Vu Nhai muốn thiên binh sư bị thương nặng, gã phải trọng thương.
Phập!
Cuối cùng Vu Nhai tìm ra một khe hở, Thất Tinh Thần Kích nặng nề đâm qua. Thất Tinh Thần Kích hình móc câu đâm xuyên người là cảm giác gì? Bây giờ Vu Nhai chỉ cần nhấc rồi xoay Thất Tinh Thần Kích là thiên binh sư tiêu đời.
Vu Nhai hất Thất Tinh Thần Kích lên.
Có lẽ cảm giác mình sắp chết nên thiên binh sư cuồng rống:
- A!
Vu Nhai toàn thân thiên binh sư đè ép Thất Tinh Thần Kích, bụng gã nổ đẩy Thất Tinh Thần Kích ra ngoài cơ thể.
Chênh lệch huyền khí giúp thiên binh sư thành công, Vu Nhai không chặn lại được.
Vu Nhai cũng không mong sẽ kiềm chế được thiên binh sư. Nếu thiên binh sư dễ dàng bị giết thì không thể gọi là thiên binh sư. Thất Tinh Thần Kích mạnh vung, thiên binh sư bị hất văng ra ngoài. Tiểu Thúy lại tăng tốc đuổi theo thiên binh sư.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Giết!
Tương khí mãnh liệt, U Hoang và u linh kiếm ý làm chủ tương khí biến thành một điểm đâm vào thiên binh sư phía đối diện. Gã là thiên binh sư, chờ gã có thời gian bình tĩnh lại thì Vu Nhai không chút cơ hội, nên hắn phải liên tục tấn công đè đầu gã. Vẫn câu nói cũ, dù không giết được thiên binh sư cũng phải lấy không gian giới chỉ từ tay gã.
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi không giết được ta, tuy rằng ta không biết ngươi nói đã giết hai kỵ sĩ thiên binh sư có thật không nhưng với thực lực hiện tại của ngươi không thể giết ta. Nếu không phải mới rồi ta phân tâm thì sẽ không bị chút vết thương.
Cuối cùng thiên binh sư vẫn có thời gian thở dốc. Tuy Vu Nhai công kích điên cuồng, mãnh liệt nhưng không thể giết thiên binh sư hay thậm chí tổn thương gã.
- Hừ! Ngươi không có cách nào ngăn cản Cửu Dương thiếu gia hồi phục huyền binh bản mệnh. Chờ thiếu gia hồi phục lại là ngày tàn của ngươi.
Giọng Vu Nhai càng âm trầm:
- Phải không? Sao ta không giết ngươi được? Ngươi muốn nhìn xem hai kỵ sĩ thiên binh sư chết như thế nào trong tay ta? Vậy ta thành toàn ngươi, ngươi là thuộc hạ của Hoàng Phủ Nhàn nên biết ta đi ra từ tuyệt địa gì của Độc Cô gia, tại sao gia chủ đồng ý cho ta thân phận kim bào.
- Có nghe nói, nhưng rồi sao? Có lẽ ngươi có thực lực ám sát ta nhưng ngươi đừng quên đây là đâu. Nơi này chính là Kiếm Dương sơn trang của Cửu Dương thiếu gia, xung quanh toàn là người chúng ta.
Thiên binh sư biết rõ U linh kiếm các tồn tại nhưng lúc trước vì Hoàng Phủ Nhàn bày cạm bẫy giết Vu Nhai có lộ ra chút ít thông tin cho gã, ví dụ kiếm các bí ẩn nhất Độc Cô gia. Ban đầu thiên binh sư bị Vu Nhai tấn công dồn dập rất là hoảng, bây giờ gã đã tỉnh táo lại. Gã là thiên binh sư, chỗ này là địa bàn của gã, rất nhanh sẽ có người vây giết Vu Nhai.
Chỉ cần tìm về cơ hội thì Vu Nhai đừng hòng được trọng bảo kia, dù hắn ám sát thiên binh sư trút giận thì làm được gì?
- Nếu ta không nhớ lầm thì hành động hiện tại của ngươi thuộc tội mạnh mẽ xông vào đất tộc nhân, còn cướp vật riêng của tộc nhân, dù chúng ta không dám giết ngươi thì ít nhất khiến ngươi hấp hối. Ngươi tốt nhất là mau chạy đi khi còn kịp.
Thiên binh sư khựng lại sau đó cười khẩy nói:
- Ngươi căn bản không có thời gian giết ta.
Vu Nhai nghe thiên binh sư nói, lòng không hề dao động, lạnh lùng hỏi:
- Nói xong chưa? Vậy mời ngươi xem xung quanh là đâu? Khi nào nơi này là Kiếm Dương sơn trang?
- Cái gì? Xung quanh không phải Kiếm Dương sơn trang?
Thiên binh sư ngẩn người, phản xạ nhìn bốn phía sau đó biến sắc mặt. Từ khi nào thiên binh sư đã cách Kiếm Dương sơn trang rất xa, không lẽ tiểu tử này có quyển trục ma pháp truyền tống không gian sao? Lần trước Vu Nhai dùng Dung binh thần thuật" tạo bóng ma trong lòng người theo Độc Cô Cửu Dương. Không đúng, xung quanh vẫn trong đệ nhị kiếm hoàn.
Phải rồi, tốc độ của Vu Nhai, hắn công kích luôn được khưu phong thú kỳ lạ trợ giúp, mỗi kích đánh bay thiên binh sư ra xa. Nhiều kích đẩy đi, bất giác thiên binh sư rời xa Kiếm Dương sơn trang.
Thiên binh sư nhìn Vu Nhai liên tục vung kích, cảnh tượng hai bên không ngừng thụt lùi, gã lập tức phán đoán ra tình huống. Chỉ cần không phải quyển trục ma pháp ma pháp gì đó là ổn, dù xa mấy cũng không quá xa, rất nhanh sẽ có người đuổi theo.
Vu Nhai to tiếng nói:
- Có phải ngươi cảm thấy chút khoảng cách này không đủ xa? Có chút thời gian đó ta không diệt được ngươi? Ha ha, không sai, chỉ bấy nhiêu thời gian đủ cho ta diệt ngươi, cướp đồ của ngươi, làm ngươi tuyệt vọng.
Tương khí với sát khí làm chủ công kích tinh thần thiên binh sư. Giây lát sau Vu Nhai nhảy xuống lưng Tiểu Thúy, tay đổi thành U Hoang kiếm. Vu Nhai vốn định đổi thành Thí Thần Ma Nhẫn nhưng nó không chịu nghe lời, may mắn tiêu diệt thiên binh sư chỉ dùng U Hoang kiếm là đủ.
Vu Nhai sử dụng kiếm thì nguyên Độc Cô gia là sân nhà của hắn. Đừng quên Vu Nhai có thể dẫn động lực lượng kiếm tâm kiếm ảnh trận, lúc trước hắn không dùng là vì có dùng cũng không tăng tốc độ cho Tiểu Thúy được, hắn không tự tin dùng nó sẽ giết thiên binh sư ngay. Vu Nhai chờ tới lúc này xuất kỳ bất ý, nhất kích tất sát!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Rõ ràng vẫn là ban ngày nhưng thiên binh sư cảm giác như bóng tối buông xuống, đó là do sát khí của Vu Nhai. Một luồng kiếm quang kỳ dị chợt lóe, thiên binh sư lại ngửi được mũi tử vong ập vào mặt. Luồng kiếm quang tối đen xuất hiện.
thiên binh sư cảm giác cổ tê tê, đó là mũi kiếm liên tục gần sát. Vu Nhai dùng Thất Tinh Thần Kích công kích liên tục khiến cơ thể thiên binh sư không còn sức di chuyển, nghiêng người rơi xuống. Trong không trung thiên binh sư không có điểm tựa, nhưng thiên binh sư vốn không cần điểm tựa, huyền khí siêu cường đại là điểm tựa của gã. Thiên binh sư vặn người.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tiếng vải rách vang lên, chỉ có tiếng y phục bị rách, không có tiếng da thịt bị đâm vào. Thiên binh sư tránh thoát một kiếm tất sát của Vu Nhai. Nhưng Vu Nhai chỉ chém ra một kiếm sao?
Thiên binh sư lạnh lùng cười:
- Chỉ bằng vào một kiếm này? Quá yếu!
Một kiếm tất sát của Vu Nhai rất đáng sợ nhưng không đủ lực lượng tổn thương thiên binh sư, thêm vài kiếm cũng không sao. Thiên binh sư cảm giác hơi thở đồng bạn từ xa chạy lại, tiểu tử này chết chắc rồi.
- Đương nhiên không chỉ một kiếm, mới chỉ làm nóng người.
Vu Nhai nhìn ra coi rẻ trong mắt thiên binh sư, hắn đang muốn điều đó.
Vang tiếng nổ điếc tai. Lực lượng cường đại từ trên trời giáng xuống khiến thiên binh sư, Tư Mã Tường con ngươi co rút.
Vu Nhai nói:
- Độc Cô Cửu Dương không nói với ngươi là ta giống như hắn có sức mạnh dẫn động kiếm ảnh trận của Độc Cô gia sao?
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Vu Nhai dứt lời, kiếm quang tối đen như mưa rào đổ xuống, kết hợp huyền khí toàn thân, dẫn động lực lượng ám ảnh tiệt sát thuật chi minh sát không ngừng xoắn vào thiên binh sư.
Phập!
Cuối cùng Vu Nhai tìm ra một khe hở, Thất Tinh Thần Kích nặng nề đâm qua. Thất Tinh Thần Kích hình móc câu đâm xuyên người là cảm giác gì? Bây giờ Vu Nhai chỉ cần nhấc rồi xoay Thất Tinh Thần Kích là thiên binh sư tiêu đời.
Vu Nhai hất Thất Tinh Thần Kích lên.
Có lẽ cảm giác mình sắp chết nên thiên binh sư cuồng rống:
- A!
Vu Nhai toàn thân thiên binh sư đè ép Thất Tinh Thần Kích, bụng gã nổ đẩy Thất Tinh Thần Kích ra ngoài cơ thể.
Chênh lệch huyền khí giúp thiên binh sư thành công, Vu Nhai không chặn lại được.
Vu Nhai cũng không mong sẽ kiềm chế được thiên binh sư. Nếu thiên binh sư dễ dàng bị giết thì không thể gọi là thiên binh sư. Thất Tinh Thần Kích mạnh vung, thiên binh sư bị hất văng ra ngoài. Tiểu Thúy lại tăng tốc đuổi theo thiên binh sư.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Giết!
Tương khí mãnh liệt, U Hoang và u linh kiếm ý làm chủ tương khí biến thành một điểm đâm vào thiên binh sư phía đối diện. Gã là thiên binh sư, chờ gã có thời gian bình tĩnh lại thì Vu Nhai không chút cơ hội, nên hắn phải liên tục tấn công đè đầu gã. Vẫn câu nói cũ, dù không giết được thiên binh sư cũng phải lấy không gian giới chỉ từ tay gã.
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi không giết được ta, tuy rằng ta không biết ngươi nói đã giết hai kỵ sĩ thiên binh sư có thật không nhưng với thực lực hiện tại của ngươi không thể giết ta. Nếu không phải mới rồi ta phân tâm thì sẽ không bị chút vết thương.
Cuối cùng thiên binh sư vẫn có thời gian thở dốc. Tuy Vu Nhai công kích điên cuồng, mãnh liệt nhưng không thể giết thiên binh sư hay thậm chí tổn thương gã.
- Hừ! Ngươi không có cách nào ngăn cản Cửu Dương thiếu gia hồi phục huyền binh bản mệnh. Chờ thiếu gia hồi phục lại là ngày tàn của ngươi.
Giọng Vu Nhai càng âm trầm:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Phải không? Sao ta không giết ngươi được? Ngươi muốn nhìn xem hai kỵ sĩ thiên binh sư chết như thế nào trong tay ta? Vậy ta thành toàn ngươi, ngươi là thuộc hạ của Hoàng Phủ Nhàn nên biết ta đi ra từ tuyệt địa gì của Độc Cô gia, tại sao gia chủ đồng ý cho ta thân phận kim bào.
- Có nghe nói, nhưng rồi sao? Có lẽ ngươi có thực lực ám sát ta nhưng ngươi đừng quên đây là đâu. Nơi này chính là Kiếm Dương sơn trang của Cửu Dương thiếu gia, xung quanh toàn là người chúng ta.
Thiên binh sư biết rõ U linh kiếm các tồn tại nhưng lúc trước vì Hoàng Phủ Nhàn bày cạm bẫy giết Vu Nhai có lộ ra chút ít thông tin cho gã, ví dụ kiếm các bí ẩn nhất Độc Cô gia. Ban đầu thiên binh sư bị Vu Nhai tấn công dồn dập rất là hoảng, bây giờ gã đã tỉnh táo lại. Gã là thiên binh sư, chỗ này là địa bàn của gã, rất nhanh sẽ có người vây giết Vu Nhai.
Chỉ cần tìm về cơ hội thì Vu Nhai đừng hòng được trọng bảo kia, dù hắn ám sát thiên binh sư trút giận thì làm được gì?
- Nếu ta không nhớ lầm thì hành động hiện tại của ngươi thuộc tội mạnh mẽ xông vào đất tộc nhân, còn cướp vật riêng của tộc nhân, dù chúng ta không dám giết ngươi thì ít nhất khiến ngươi hấp hối. Ngươi tốt nhất là mau chạy đi khi còn kịp.
Thiên binh sư khựng lại sau đó cười khẩy nói:
- Ngươi căn bản không có thời gian giết ta.
Vu Nhai nghe thiên binh sư nói, lòng không hề dao động, lạnh lùng hỏi:
- Nói xong chưa? Vậy mời ngươi xem xung quanh là đâu? Khi nào nơi này là Kiếm Dương sơn trang?
- Cái gì? Xung quanh không phải Kiếm Dương sơn trang?
Thiên binh sư ngẩn người, phản xạ nhìn bốn phía sau đó biến sắc mặt. Từ khi nào thiên binh sư đã cách Kiếm Dương sơn trang rất xa, không lẽ tiểu tử này có quyển trục ma pháp truyền tống không gian sao? Lần trước Vu Nhai dùng Dung binh thần thuật" tạo bóng ma trong lòng người theo Độc Cô Cửu Dương. Không đúng, xung quanh vẫn trong đệ nhị kiếm hoàn.
Phải rồi, tốc độ của Vu Nhai, hắn công kích luôn được khưu phong thú kỳ lạ trợ giúp, mỗi kích đánh bay thiên binh sư ra xa. Nhiều kích đẩy đi, bất giác thiên binh sư rời xa Kiếm Dương sơn trang.
Thiên binh sư nhìn Vu Nhai liên tục vung kích, cảnh tượng hai bên không ngừng thụt lùi, gã lập tức phán đoán ra tình huống. Chỉ cần không phải quyển trục ma pháp ma pháp gì đó là ổn, dù xa mấy cũng không quá xa, rất nhanh sẽ có người đuổi theo.
Vu Nhai to tiếng nói:
- Có phải ngươi cảm thấy chút khoảng cách này không đủ xa? Có chút thời gian đó ta không diệt được ngươi? Ha ha, không sai, chỉ bấy nhiêu thời gian đủ cho ta diệt ngươi, cướp đồ của ngươi, làm ngươi tuyệt vọng.
Tương khí với sát khí làm chủ công kích tinh thần thiên binh sư. Giây lát sau Vu Nhai nhảy xuống lưng Tiểu Thúy, tay đổi thành U Hoang kiếm. Vu Nhai vốn định đổi thành Thí Thần Ma Nhẫn nhưng nó không chịu nghe lời, may mắn tiêu diệt thiên binh sư chỉ dùng U Hoang kiếm là đủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vu Nhai sử dụng kiếm thì nguyên Độc Cô gia là sân nhà của hắn. Đừng quên Vu Nhai có thể dẫn động lực lượng kiếm tâm kiếm ảnh trận, lúc trước hắn không dùng là vì có dùng cũng không tăng tốc độ cho Tiểu Thúy được, hắn không tự tin dùng nó sẽ giết thiên binh sư ngay. Vu Nhai chờ tới lúc này xuất kỳ bất ý, nhất kích tất sát!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Rõ ràng vẫn là ban ngày nhưng thiên binh sư cảm giác như bóng tối buông xuống, đó là do sát khí của Vu Nhai. Một luồng kiếm quang kỳ dị chợt lóe, thiên binh sư lại ngửi được mũi tử vong ập vào mặt. Luồng kiếm quang tối đen xuất hiện.
thiên binh sư cảm giác cổ tê tê, đó là mũi kiếm liên tục gần sát. Vu Nhai dùng Thất Tinh Thần Kích công kích liên tục khiến cơ thể thiên binh sư không còn sức di chuyển, nghiêng người rơi xuống. Trong không trung thiên binh sư không có điểm tựa, nhưng thiên binh sư vốn không cần điểm tựa, huyền khí siêu cường đại là điểm tựa của gã. Thiên binh sư vặn người.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tiếng vải rách vang lên, chỉ có tiếng y phục bị rách, không có tiếng da thịt bị đâm vào. Thiên binh sư tránh thoát một kiếm tất sát của Vu Nhai. Nhưng Vu Nhai chỉ chém ra một kiếm sao?
Thiên binh sư lạnh lùng cười:
- Chỉ bằng vào một kiếm này? Quá yếu!
Một kiếm tất sát của Vu Nhai rất đáng sợ nhưng không đủ lực lượng tổn thương thiên binh sư, thêm vài kiếm cũng không sao. Thiên binh sư cảm giác hơi thở đồng bạn từ xa chạy lại, tiểu tử này chết chắc rồi.
- Đương nhiên không chỉ một kiếm, mới chỉ làm nóng người.
Vu Nhai nhìn ra coi rẻ trong mắt thiên binh sư, hắn đang muốn điều đó.
Vang tiếng nổ điếc tai. Lực lượng cường đại từ trên trời giáng xuống khiến thiên binh sư, Tư Mã Tường con ngươi co rút.
Vu Nhai nói:
- Độc Cô Cửu Dương không nói với ngươi là ta giống như hắn có sức mạnh dẫn động kiếm ảnh trận của Độc Cô gia sao?
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Vu Nhai dứt lời, kiếm quang tối đen như mưa rào đổ xuống, kết hợp huyền khí toàn thân, dẫn động lực lượng ám ảnh tiệt sát thuật chi minh sát không ngừng xoắn vào thiên binh sư.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro