Cải trang
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Hắn vận dụng Huyền Binh cũng càng thêm quen thuộc, biết làm sao có thể dùng ít sức, hơn nữa chiêu lại cũng siêu cấp lớn.
Thở hổn hển vài hơi, Vu Nhai lại uống thuốc hồi phục huyền. Không thể ở lại quá lâu ở địa bàn của quái nhân liêm đao, nhưng hắn cũng không thể lập tức rời khỏi. Hai đứa bé kia tuy rằng không có bất cứ quan hệ gì với hắn, nhưng nếu đã gặp, dù thế nào hắn cũng phải thử cứu bọn chúng ra một lần. Hắn tuy rằng không thích mạo hiểm, nhưng ở có vài thời điểm hắn cũng không phải lãnh huyết.
Nếu như không thử một lần, sợ rằng cả đời này lương tâm cũng sẽ không bình yên.
Đương nhiên, nếu đã biết sự lợi hại của loại quái nhân liêm đao, biết tất cả đều là sát thủ ám dạ, hắn phải chuẩn bị tốt tất cả. Hắn không phải đi chịu chết.
Sau khi hồi phục huyền khí, Vu Nhai lại cầm theo ba thi thể liêm đao quái nhân rời khỏi khu vực mảnh vụn Huyền Binh, tìm kiếm một hồi. Cuối cùng ở trên vách đá hắn tìm được một sơn động vẫn tính là bí ẩn. Hắn lấy bệ rèn ra, đồng thời lại lấy ra một ít nguyên liệu. Đó cũng không phải mảnh nhỏ Huyền Binh bên ngoài, mà là nguyên liệu lấy được lúc trước ở tiểu thành Thanh Man, tương đối thấp cấp.
Hiện tại Vu Nhai cần không phải là chất lượng, mà là tốc độ.
- Keng keng keng...
Vu Nhai mở thi thể quái nhân liêm đao, lấy ra những thứ khác hẳn nhân loại ở trên người bọn họ, sau đó bắt đầu rèn.
Đối với Vu Nhai mà nói, rèn kim loại không khó, nhưng rèn tứ chi của những quái nhân liêm đao lại không thể dễ dàng như vậy. May là, không cần tu sửa quá nhiều. Chỉ cần gắn mấy thứ này lên trên bền mặt linh kiện là được.
Cũng không tốn bao nhiêu thời gian, quái nhân liêm đao Vu Nhai đã ra đời.
- Có thể quá suất hay không?
Vu Nhai buồn bực nói.
Không phải hắn tự kỷ, mà những quái nhân liêm đao kia thật sự quá xấu. Không có cách nào, chỉ có thể vẽ một chút lên trên mặt. May là, trước đây trong chiếc nhẫn không gian Dạ Tình đưa hắn còn để một chút dịch dung, chính là dịch dung sử dụng khi tiến vào vương quốc Lạc Thiên để thi hành nhiệm vụ.
Như vậy, Vu Nhai bôi bôi xóa xóa, cuối cùng cũng tạo ra chút hình dạng, tuy rằng vẫn có chút suất.
Sau khi xử lý xong, hắn liền thu hai thi thể còn lại vào trong nhẫn không gian, quang minh chính đại từ bên trong đi ra.
- Hi vọng những quái nhân liêm đao cũng có kẻ ục ịch một chút, nếu không thì phiền toái.
Vu Nhai thì thào tự nói. Thân thể có thể cao hơn một chút, cũng có thể béo hơn một chút, nhưng muốn gầy một chút sẽ không dễ làm. May là bộ dạng hắn cũng hơi gầy.
Vu Nhai biến thành quái nhân liêm đao từ trên vách đá nhảy xuống, đi ngược với hướng của đống mảnh vụn Huyền Binh. Trên đường đi, hắn cũng không gặp phải bất kỳ quái nhân liêm đao nào. Rất âm u tĩnh mịch. Hắn khẽ nhíu mày, lập tức biết chuyện gì xảy ra. Đống mảnh vụn Huyền Binh kia hẳn là cấm địa.
Nếu như Vu Nhai từ hướng này đi qua, nhất định sẽ bị bắt, không quan tâm hắn làm như quái nhân liêm đao như thế nào.
Không có cách nào, Vu Nhai chỉ có thể đi lên phía trên, đến sau thâm uyên, lại cẩn thận từng li từng tí tránh đám quái nhân liêm đao tuần tra. Hắn lại vòng ra ngoài, tốn không ít thời gian, rốt cuộc mới tìm được một khu dân cư nhỏ, nhìn thấy được quái nhân liêm đao bình dân.
Khi Vu Nhai thoáng lướt qua bọn họ, những quái nhân liêm đao cũng không mấy chú ý tới hắn.
Thở hắt ra một hơi, cửa ải thứ nhất cuối cùng cũng đã qua, cũng không bị bọn họ quan tâm nhiều. Đáng tiếc, Vu Nhai không hiểu ngôn ngữ của bọn họ, nếu không hắn chắc hẳn sẽ trao đổi với bọn họ một chút, tìm hiểu xem bọn họ là sinh vật gì.
...
Vu Nhai phát hiện hình như các quái nhân liêm đao đều rất hưng phấn, hơn nữa còn đứng tốp năm tốp ba đi về chỗ nào đó phía trước.
Nghĩ đến trước đó Tướng quân Tạp Lạc Đặc nói tới hiến tế gì đó, Vu Nhai chắc hẳn những quái nhân liêm đao này chắc là đi tới đó tham dự. Hắn không do dự đi theo.
Rất nhanh, hắn lại đi đến bên cạnh thâm uyên. Ở đây có rất nhiều quái nhân liêm đao, đều đang chờ ở dưới vách núi. Vu Nhai lẩn vào trong đó, đặc biệt không chớp mắt. Hắn cũng không sốt ruột, đứng ở bên cạnh quan sát tình huống dưới vách núi.
Đó là vài ma thú to lớn, phía trên có thể chở khoảng năm quái nhân liêm đao. Chúng có bốn móng sắc bén. Lúc lên ngồi, cần nộp một số lượng loại khoáng thạch Tinh Tinh. Chắc là tiền ở đây. Trừ điều đó ra, không có bất kỳ biện pháp kiểm tra nào.
Nhìn đến đây, Vu Nhai cũng không chút do dự chen lấn vào, sau đó nộp lượng khoáng thạch Tinh Tinh. Trên người ba quái đao liêm đao lợi hại đã bị hắn giết trước đó, tất nhiên không có khả năng không có khoáng thạch. Chẳng những có, hơn nữa còn rất nhiều. Dường như là rất cao cấp.
Không ai nghi ngờ hắn. Vu Nhai leo lên ma thú xuống dưới vách núi, ánh mắt cũng rơi vào phía dưới vách núi.
Hắn thấy được ánh sáng. Tuy rằng không quá sáng, nhưng ở trong bóng tối lại giống như ánh bình minh. So với ánh sáng màu lục của Thần Minh Quả trước đó, thực sự dễ chịu hơn nhiều.
Dưới ánh sáng là một khu dân cư lớn. Chắc hẳn chính là trung tâm của những quái nhân liêm đao kia. Tính khoảng cách, Tướng quân Tạp Lạc Đặc kia hẳn là từ nơi này chạy tới đống mảnh vụn Huyền Binh.
Không bao lâu, Vu Nhai đã thuận lợi tới khu dân cư. So với ở phía trên nhìn thấy, nơi này còn phồn hoa hơn rất nhiều. Chỉ có điều, so với thành thị của nhân loại ở đại lục Thần Huyền, ở đây chỉ có thể xem như là sơn trại.
- Nha a...
Xung quanh hình như có người nào đó nói chuyện với nhau. Thấy Vu Nhai tương đối Thấp Bé liền lại gần nói chuyện. Vu Nhai phiền muộn. Hiện tại điều hắn muốn không phải là nói chuyện, mà là không bị để ý tới. Nhưng hắn không có cách nào chỉ có thể chỉ miệng mình a a a vài tiếng...
Quái nhân liêm đao này trợn trừng mắt, cho Vu Nhai ánh mắt khi dễ, tựa hồ muốn nói, câm điếc cũng tới đây xem náo nhiệt cái gì?
Vu Nhai lau mồ hôi. May là quái nhân liêm đao cũng có kẻ câm điếc!
- Ô ô...
Đột nhiên, ngay thời điểm Vu Nhai đang suy nghĩ thế nào để có thể lẻn đến chỗ không có bóng người, xung quanh truyền đến tiếng kèn. Sau đó, trong nháy mắt các quái nhân liêm đao ở xung quanh trở nên khẩn trương. Sắc mặt mỗi người đều đại biến. Mặt Vu Nhai cũng đại biến, sau đó hành động theo các quái nhân liêm đao xung quanh.
Mẹ nó, chắc là Tạp Lạc Đặc đợi ba tên kia lâu không thấy đến, đã phái người đi tìm.
- Bình tĩnh. Bọn họ không chắc có thể phát hiện ra chúng ta!
Ngay khi Vu Nhai đi theo các quái nhân liêm đao xung quanh, khoa chân múa tay giống như kẻ ngu ngốc, đột nhiên nghe được tiếng nói khe khẽ. Giọng nói đặc biệt nhẹ, thuộc về giọng nữ tính. Trong những tiếng nói kỳ quái xung quanh, giọng nói này đặc biệt rõ ràng.
Đương nhiên, cũng chỉ có Vu Nhai có thể nghe được. Các quái nhân liêm đao xung quanh hẳn đều là bình dân, thực lực đặc biệt yếu.
Tim Vu Nhai đập mạnh, nhìn theo hướng giọng nói vừa phát ra. Nơi đó cũng có mấy quái nhân liêm đao, cũng khoa chân múa tay theo các quái nhân liêm đao khác.
Thở hổn hển vài hơi, Vu Nhai lại uống thuốc hồi phục huyền. Không thể ở lại quá lâu ở địa bàn của quái nhân liêm đao, nhưng hắn cũng không thể lập tức rời khỏi. Hai đứa bé kia tuy rằng không có bất cứ quan hệ gì với hắn, nhưng nếu đã gặp, dù thế nào hắn cũng phải thử cứu bọn chúng ra một lần. Hắn tuy rằng không thích mạo hiểm, nhưng ở có vài thời điểm hắn cũng không phải lãnh huyết.
Nếu như không thử một lần, sợ rằng cả đời này lương tâm cũng sẽ không bình yên.
Đương nhiên, nếu đã biết sự lợi hại của loại quái nhân liêm đao, biết tất cả đều là sát thủ ám dạ, hắn phải chuẩn bị tốt tất cả. Hắn không phải đi chịu chết.
Sau khi hồi phục huyền khí, Vu Nhai lại cầm theo ba thi thể liêm đao quái nhân rời khỏi khu vực mảnh vụn Huyền Binh, tìm kiếm một hồi. Cuối cùng ở trên vách đá hắn tìm được một sơn động vẫn tính là bí ẩn. Hắn lấy bệ rèn ra, đồng thời lại lấy ra một ít nguyên liệu. Đó cũng không phải mảnh nhỏ Huyền Binh bên ngoài, mà là nguyên liệu lấy được lúc trước ở tiểu thành Thanh Man, tương đối thấp cấp.
Hiện tại Vu Nhai cần không phải là chất lượng, mà là tốc độ.
- Keng keng keng...
Vu Nhai mở thi thể quái nhân liêm đao, lấy ra những thứ khác hẳn nhân loại ở trên người bọn họ, sau đó bắt đầu rèn.
Đối với Vu Nhai mà nói, rèn kim loại không khó, nhưng rèn tứ chi của những quái nhân liêm đao lại không thể dễ dàng như vậy. May là, không cần tu sửa quá nhiều. Chỉ cần gắn mấy thứ này lên trên bền mặt linh kiện là được.
Cũng không tốn bao nhiêu thời gian, quái nhân liêm đao Vu Nhai đã ra đời.
- Có thể quá suất hay không?
Vu Nhai buồn bực nói.
Không phải hắn tự kỷ, mà những quái nhân liêm đao kia thật sự quá xấu. Không có cách nào, chỉ có thể vẽ một chút lên trên mặt. May là, trước đây trong chiếc nhẫn không gian Dạ Tình đưa hắn còn để một chút dịch dung, chính là dịch dung sử dụng khi tiến vào vương quốc Lạc Thiên để thi hành nhiệm vụ.
Như vậy, Vu Nhai bôi bôi xóa xóa, cuối cùng cũng tạo ra chút hình dạng, tuy rằng vẫn có chút suất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi xử lý xong, hắn liền thu hai thi thể còn lại vào trong nhẫn không gian, quang minh chính đại từ bên trong đi ra.
- Hi vọng những quái nhân liêm đao cũng có kẻ ục ịch một chút, nếu không thì phiền toái.
Vu Nhai thì thào tự nói. Thân thể có thể cao hơn một chút, cũng có thể béo hơn một chút, nhưng muốn gầy một chút sẽ không dễ làm. May là bộ dạng hắn cũng hơi gầy.
Vu Nhai biến thành quái nhân liêm đao từ trên vách đá nhảy xuống, đi ngược với hướng của đống mảnh vụn Huyền Binh. Trên đường đi, hắn cũng không gặp phải bất kỳ quái nhân liêm đao nào. Rất âm u tĩnh mịch. Hắn khẽ nhíu mày, lập tức biết chuyện gì xảy ra. Đống mảnh vụn Huyền Binh kia hẳn là cấm địa.
Nếu như Vu Nhai từ hướng này đi qua, nhất định sẽ bị bắt, không quan tâm hắn làm như quái nhân liêm đao như thế nào.
Không có cách nào, Vu Nhai chỉ có thể đi lên phía trên, đến sau thâm uyên, lại cẩn thận từng li từng tí tránh đám quái nhân liêm đao tuần tra. Hắn lại vòng ra ngoài, tốn không ít thời gian, rốt cuộc mới tìm được một khu dân cư nhỏ, nhìn thấy được quái nhân liêm đao bình dân.
Khi Vu Nhai thoáng lướt qua bọn họ, những quái nhân liêm đao cũng không mấy chú ý tới hắn.
Thở hắt ra một hơi, cửa ải thứ nhất cuối cùng cũng đã qua, cũng không bị bọn họ quan tâm nhiều. Đáng tiếc, Vu Nhai không hiểu ngôn ngữ của bọn họ, nếu không hắn chắc hẳn sẽ trao đổi với bọn họ một chút, tìm hiểu xem bọn họ là sinh vật gì.
...
Vu Nhai phát hiện hình như các quái nhân liêm đao đều rất hưng phấn, hơn nữa còn đứng tốp năm tốp ba đi về chỗ nào đó phía trước.
Nghĩ đến trước đó Tướng quân Tạp Lạc Đặc nói tới hiến tế gì đó, Vu Nhai chắc hẳn những quái nhân liêm đao này chắc là đi tới đó tham dự. Hắn không do dự đi theo.
Rất nhanh, hắn lại đi đến bên cạnh thâm uyên. Ở đây có rất nhiều quái nhân liêm đao, đều đang chờ ở dưới vách núi. Vu Nhai lẩn vào trong đó, đặc biệt không chớp mắt. Hắn cũng không sốt ruột, đứng ở bên cạnh quan sát tình huống dưới vách núi.
Đó là vài ma thú to lớn, phía trên có thể chở khoảng năm quái nhân liêm đao. Chúng có bốn móng sắc bén. Lúc lên ngồi, cần nộp một số lượng loại khoáng thạch Tinh Tinh. Chắc là tiền ở đây. Trừ điều đó ra, không có bất kỳ biện pháp kiểm tra nào.
Nhìn đến đây, Vu Nhai cũng không chút do dự chen lấn vào, sau đó nộp lượng khoáng thạch Tinh Tinh. Trên người ba quái đao liêm đao lợi hại đã bị hắn giết trước đó, tất nhiên không có khả năng không có khoáng thạch. Chẳng những có, hơn nữa còn rất nhiều. Dường như là rất cao cấp.
Không ai nghi ngờ hắn. Vu Nhai leo lên ma thú xuống dưới vách núi, ánh mắt cũng rơi vào phía dưới vách núi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn thấy được ánh sáng. Tuy rằng không quá sáng, nhưng ở trong bóng tối lại giống như ánh bình minh. So với ánh sáng màu lục của Thần Minh Quả trước đó, thực sự dễ chịu hơn nhiều.
Dưới ánh sáng là một khu dân cư lớn. Chắc hẳn chính là trung tâm của những quái nhân liêm đao kia. Tính khoảng cách, Tướng quân Tạp Lạc Đặc kia hẳn là từ nơi này chạy tới đống mảnh vụn Huyền Binh.
Không bao lâu, Vu Nhai đã thuận lợi tới khu dân cư. So với ở phía trên nhìn thấy, nơi này còn phồn hoa hơn rất nhiều. Chỉ có điều, so với thành thị của nhân loại ở đại lục Thần Huyền, ở đây chỉ có thể xem như là sơn trại.
- Nha a...
Xung quanh hình như có người nào đó nói chuyện với nhau. Thấy Vu Nhai tương đối Thấp Bé liền lại gần nói chuyện. Vu Nhai phiền muộn. Hiện tại điều hắn muốn không phải là nói chuyện, mà là không bị để ý tới. Nhưng hắn không có cách nào chỉ có thể chỉ miệng mình a a a vài tiếng...
Quái nhân liêm đao này trợn trừng mắt, cho Vu Nhai ánh mắt khi dễ, tựa hồ muốn nói, câm điếc cũng tới đây xem náo nhiệt cái gì?
Vu Nhai lau mồ hôi. May là quái nhân liêm đao cũng có kẻ câm điếc!
- Ô ô...
Đột nhiên, ngay thời điểm Vu Nhai đang suy nghĩ thế nào để có thể lẻn đến chỗ không có bóng người, xung quanh truyền đến tiếng kèn. Sau đó, trong nháy mắt các quái nhân liêm đao ở xung quanh trở nên khẩn trương. Sắc mặt mỗi người đều đại biến. Mặt Vu Nhai cũng đại biến, sau đó hành động theo các quái nhân liêm đao xung quanh.
Mẹ nó, chắc là Tạp Lạc Đặc đợi ba tên kia lâu không thấy đến, đã phái người đi tìm.
- Bình tĩnh. Bọn họ không chắc có thể phát hiện ra chúng ta!
Ngay khi Vu Nhai đi theo các quái nhân liêm đao xung quanh, khoa chân múa tay giống như kẻ ngu ngốc, đột nhiên nghe được tiếng nói khe khẽ. Giọng nói đặc biệt nhẹ, thuộc về giọng nữ tính. Trong những tiếng nói kỳ quái xung quanh, giọng nói này đặc biệt rõ ràng.
Đương nhiên, cũng chỉ có Vu Nhai có thể nghe được. Các quái nhân liêm đao xung quanh hẳn đều là bình dân, thực lực đặc biệt yếu.
Tim Vu Nhai đập mạnh, nhìn theo hướng giọng nói vừa phát ra. Nơi đó cũng có mấy quái nhân liêm đao, cũng khoa chân múa tay theo các quái nhân liêm đao khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro