Cắn ngược lại.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Dương Tiên Tuấn thấy Vu Nhai chính là người giao không gian giới chỉ thì ngây ra rồi bật cười, trong mắt càng tỏ rõ coi rẻ. May mắn lúc trước gã suy nghĩ các cách đối phó hắn.
- Thì ra ngươi diễn trò hề trước cửa thành là vì ta, nói sớm cho rồi. Hại ta còn phải thu không gian giới chỉ giúp ngươi.
Vu Nhai từ trước cửa thành chậm rãi quay người, nói:
- Không biết ta có tài đức gì khiến ngươi chú trọng như vậy?
Dương Tiên Tuấn nghe Vu Nhai trả lời, nghi hăọc nhìn hắn một lúc, mỉm cười nói:
- Thứ đê tiện đừng nói như thể ngươi tài trí mưu mô. Thứ rác rưởi như ngươi dám bày trò khôn vặt trước mặt ta? Ra tay bắt hắn đi! Hừ, ngươi hỏi ngươi có tài đức gì? Ha ha ha ha ha ha! Chờ ta bắt ngươi rồi rất nhanh ngươi sẽ biết!
- Được rồi, nếu ngươi không nói thì để ta đoán. Bởi vì ngươi mới là gian tế của Ma Pháp đế quốc nên muốn biết tại sao ta có thể phát động dung binh thần thuật trong Hàn Kiếm thành, muốn lấy dung binh thần thuật của ta đúng không?
- Ngươi nói cái gì?
- Xem ra đúng như ta đoán, quả nhiên mục tiêu của ngươi là dung binh thần thuật. Đừng phản bác, ta đã báo cáo với Huyền Binh đế quốc về lý do có được dung binh thần thuật. Nếu ngươi là người Huyền Binh đế quốc thì sẽ không chắc chắn ta là người Ma Pháp đế quốc, mà ngươi mới chính là người Ma Pháp đế quốc muốn có được dung binh thần thuật, ngươi là gian tế.
Dương Tiên Tuấn chớp mắt lia. Tên này bị khùng sao? Hắn đang nói gì? Cái gì mà dung binh thần thuật? Gã chưa từng nghe thấy.
- Chết đi, gian tế của Ma Pháp đế quốc!
Vu Nhai mặc kệ Dương Tiên Tuấn khó hiểu. Vu Nhai biết chắc Dương Tiên Tuấn không phải gian tế của Ma Pháp đế quốc, nếu hắn đoán đúng thì gã là người Hoàng Phủ Nhàn, mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương phái đến đối phó với hắn. Mới rồi Dương tướng quân nói đại tướng quân của Kiếm Sơn hùng quan, cũng là chỉ huy cao nhất họ Hoàng Phủ. Nếu không phải người của mẫu thân Độc Cô Cửu Dương thì sao biết tên Vu Nhai? Hắn không nổi tiếng, dù có nổi danh thì Dương Tiên Tuấn không cần thiết nhắm vào hắn.
Lúc trước Vu Nhai diễn kịch là muốn xem tên họ Dương định làm gì, là vì kỵ sĩ dự bị của ba hành tỉnh khác đả kích Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị hay có ẩn khuất khác?
Mới đầu Vu Nhai cho rằng Dương Tiên Tuấn vì lợi lộc, nhưng nếu chỉ có thế sau khi gã lấy được vài không gian giới chỉ nên đổi sắc mặt. Vu Nhai làm binh sĩ thủ thành đã lâu, hắn rất rõ ràng điều này.
Cố tình Dương Tiên Tuấn còn đòi nữa, vậy là gã cố tình gây sự.
Mặc kệ Dương Tiên Tuấn vì lý do gì, là mấy chiếc không gian giới chỉ hay toàn bộ, chờ vào Kiếm Sơn hùng quan là Vu Nhai có cách khiến gã ói ra cả vốn lẫn lời. Buồn cười, trước giờ toàn là Vu Nhai trấn lột người ta, có lý nào bị ai bắt chẹt lại?
Không ngờ Dương Tiên Tuấn nhằm vào Vu Nhai.
Nếu đã vậy Vu Nhai sẽ không khách sáo với Dương Tiên Tuấn, chiếm đại nghĩ trước sau đó ra tay. Dù Dương Tiên Tuấn không gây hấn thì Vu Nhai cũng sẽ tìm cơ hội đánh gã thành đầu heo. Mặt Dương Tiên Tuấn vốn đáng đánh.
Dương Tiên Tuấn cũng muốn kéo đại nghĩa về bên mình, buộc Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ra tay, là chiến sĩ Huyền Binh đế quốc bị làm khó thế này sẽ không nhịn nhục. Dương Tiên Tuấn nhằm vào Vu Nhai quá rõ ràng, trong Kiếm Sơn hùng quan không phải bá phụ của gã một tay che trời. Bất đắc dĩ Vu Nhai không giống chiến sĩ nhiệt huyết khác, Dương Tiên Tuấn đành điểm tên hắn.
Quả nhiên không suôn sẻ, Dương Tiên Tuấn bị Vu Nhai cắn ngược lại một cái!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vu Nhai gọi ra Huyền Binh Điển, một cục gạch đánh bay Dương Tiên Tuấn. Một cục gạch còn ít, thực lực của Dương Tiên Tuấn rất mạnh, Vu Nhai phải thừa thắng truy kích.
- Gian tế của Ma Pháp đế quốc, trước cục gạch của ta thì ngươi còn gì để nói? Cái gì? Dám chống cự? Đi chết đi!
Vu Nhai đánh đuổi tới tấp, thỉnh thoảng chụp mũ gian tế Ma Pháp đế quốc lên đầu Dương Tiên Tuấn, cục gạch không ngừng đập xuống. Lúc trước Vu Nhai không muốn gây sự, hắn có thể tạm thời cho mấy chiếc không gian giới chỉ. Nhưng nếu Dương Tiên Tuấn đã nhằm vào hắn thì Vu Nhai sẵn sàng chơi đùa cùng gã.
- Ngươi còn dám cướp không gian giới chỉ của chúng ta, chết tiệt! Ta cứ tưởng ngươi định kiểm tra cái gì, ra là có mục đích khác. Nói đi, ngươi muốn nhiều không gian giới chỉ làm gì? Điều tra tình huống Huyền Thần điện trong không gian giới chỉ sao?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vu Nhai nói một đống xen lẫn với tiếng nổ đì đùng, khói bụi bay lên, lòng mọi người cũng cuồn cuộn. Bên Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị hay binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan đều ngẩn ngơ. Chỉ vài người hiểu rõ Vu Nhai mới biết chuyện trước mắt là bình thường, từ lúc hắn cười gian là họ đoán được tên họ Dương tàn đời. Nhưng bọn họ không ngờ Vu Nhai hung dữ như vậy, đứng trên điểm đạo đức cao thượng tấn công tới tấp.
Vu Nhai có thể dùng huyền binh khác nhưng hắn lại sử dụng cục gạch, không biết vì tôn trọng họ Dương nên dùng huyền binh bản mệnh hay cố ý cầm cục gạch vẽ mặt gã.
Vu Nhai vừa đập vừa chửi:
- Cho ngươi cướp không gian giới chỉ của chúng ta, gian tế Ma Pháp đế quốc chết tiệt, cho ngươi cướp này!
Một lúc lâu sau bụi lắng xuống, chiến đấu chếm dứt, a không, vẫn còn. Vu Nhai đạp liên tục vào người Dương Tiên Tuấn mình đầy tro bụi nằm bẹp dưới đất, có vẻ gã đã xỉu.
- Dừng . . . Dừng . . . Dừng tay!
Binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan phản ứng lại, vội lao lên. Các binh sĩ bị chuyện trước mắt hù sợ. Người từ đâu đến mà dám giẫm đạp Dương đại nhân như vậy? Chuyện gì đây?
Mãi đến bây giờ đám lính vẫn không rõ chuyện gì xảy ra.
Biểu tình Vu Nhai bi thương nói:
- Xin lỗi, ta đã thất lễ, đời ta hận nhất là người Ma Pháp đế quốc. Mỗi khi thấy ma pháp sư của Ma Pháp đế quốc là ta không kiềm được xúc động. Ta hận đám con chuột Ma Pháp đế quốc núp trong đế quốc hơn.
Vu Nhai nghiến răng nghiến lợi lên án:
- Là bọn chúng đưa tình báo của chúng ta đi. Chúng là sát thủ vô hình hại chết bao nhiêu huynh đệ của Huyền Binh đế quốc, chúng đáng hận hơn là ma pháp sư giết huynh đệ chúng ta trên chiến trường.
Người không biết còn tưởng Vu Nhai nhiệt tình, yêu nước biết mấy. Các binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan chạy tới không hiểu con người Vu Nhai.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Đáng hận nhất là những con chuột Ma Pháp đế quốc này còn là huyền binh giả, bọn chúng không xứng có được huyền binh!
- Đây là huyền binh bản mệnh của hắn đúng không? Rất tốt, hôm nay ta đập nát huyền binh của hắn!
Rầm!
Dương Tiên Tuấn rú lên:
- A!
Thanh kiếm to rớt khỏi người Dương Tiên Tuấn từ bao giờ đã cong vẹo dưới chân Vu Nhai. Nếu đã làm thì phải làm thật ác, tiếc rằng kiếm của Dương Tiên Tuấn quá cứng, nếu Vu Nhai không dùng thần binh thì khó chém đứt.
Dù vậy kiếm to bị Vu Nhai uốn cong vòng.
Khi kiếm to bị tàn phá không thành hình, đám lính phản ứng lại, nói nhanh:
- Dừng . . . Dừng tay, đừng đánh nữa. Dù thế nào chờ đến phủ đại tướng quân rồi nói.
- Thì ra ngươi diễn trò hề trước cửa thành là vì ta, nói sớm cho rồi. Hại ta còn phải thu không gian giới chỉ giúp ngươi.
Vu Nhai từ trước cửa thành chậm rãi quay người, nói:
- Không biết ta có tài đức gì khiến ngươi chú trọng như vậy?
Dương Tiên Tuấn nghe Vu Nhai trả lời, nghi hăọc nhìn hắn một lúc, mỉm cười nói:
- Thứ đê tiện đừng nói như thể ngươi tài trí mưu mô. Thứ rác rưởi như ngươi dám bày trò khôn vặt trước mặt ta? Ra tay bắt hắn đi! Hừ, ngươi hỏi ngươi có tài đức gì? Ha ha ha ha ha ha! Chờ ta bắt ngươi rồi rất nhanh ngươi sẽ biết!
- Được rồi, nếu ngươi không nói thì để ta đoán. Bởi vì ngươi mới là gian tế của Ma Pháp đế quốc nên muốn biết tại sao ta có thể phát động dung binh thần thuật trong Hàn Kiếm thành, muốn lấy dung binh thần thuật của ta đúng không?
- Ngươi nói cái gì?
- Xem ra đúng như ta đoán, quả nhiên mục tiêu của ngươi là dung binh thần thuật. Đừng phản bác, ta đã báo cáo với Huyền Binh đế quốc về lý do có được dung binh thần thuật. Nếu ngươi là người Huyền Binh đế quốc thì sẽ không chắc chắn ta là người Ma Pháp đế quốc, mà ngươi mới chính là người Ma Pháp đế quốc muốn có được dung binh thần thuật, ngươi là gian tế.
Dương Tiên Tuấn chớp mắt lia. Tên này bị khùng sao? Hắn đang nói gì? Cái gì mà dung binh thần thuật? Gã chưa từng nghe thấy.
- Chết đi, gian tế của Ma Pháp đế quốc!
Vu Nhai mặc kệ Dương Tiên Tuấn khó hiểu. Vu Nhai biết chắc Dương Tiên Tuấn không phải gian tế của Ma Pháp đế quốc, nếu hắn đoán đúng thì gã là người Hoàng Phủ Nhàn, mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương phái đến đối phó với hắn. Mới rồi Dương tướng quân nói đại tướng quân của Kiếm Sơn hùng quan, cũng là chỉ huy cao nhất họ Hoàng Phủ. Nếu không phải người của mẫu thân Độc Cô Cửu Dương thì sao biết tên Vu Nhai? Hắn không nổi tiếng, dù có nổi danh thì Dương Tiên Tuấn không cần thiết nhắm vào hắn.
Lúc trước Vu Nhai diễn kịch là muốn xem tên họ Dương định làm gì, là vì kỵ sĩ dự bị của ba hành tỉnh khác đả kích Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị hay có ẩn khuất khác?
Mới đầu Vu Nhai cho rằng Dương Tiên Tuấn vì lợi lộc, nhưng nếu chỉ có thế sau khi gã lấy được vài không gian giới chỉ nên đổi sắc mặt. Vu Nhai làm binh sĩ thủ thành đã lâu, hắn rất rõ ràng điều này.
Cố tình Dương Tiên Tuấn còn đòi nữa, vậy là gã cố tình gây sự.
Mặc kệ Dương Tiên Tuấn vì lý do gì, là mấy chiếc không gian giới chỉ hay toàn bộ, chờ vào Kiếm Sơn hùng quan là Vu Nhai có cách khiến gã ói ra cả vốn lẫn lời. Buồn cười, trước giờ toàn là Vu Nhai trấn lột người ta, có lý nào bị ai bắt chẹt lại?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không ngờ Dương Tiên Tuấn nhằm vào Vu Nhai.
Nếu đã vậy Vu Nhai sẽ không khách sáo với Dương Tiên Tuấn, chiếm đại nghĩ trước sau đó ra tay. Dù Dương Tiên Tuấn không gây hấn thì Vu Nhai cũng sẽ tìm cơ hội đánh gã thành đầu heo. Mặt Dương Tiên Tuấn vốn đáng đánh.
Dương Tiên Tuấn cũng muốn kéo đại nghĩa về bên mình, buộc Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ra tay, là chiến sĩ Huyền Binh đế quốc bị làm khó thế này sẽ không nhịn nhục. Dương Tiên Tuấn nhằm vào Vu Nhai quá rõ ràng, trong Kiếm Sơn hùng quan không phải bá phụ của gã một tay che trời. Bất đắc dĩ Vu Nhai không giống chiến sĩ nhiệt huyết khác, Dương Tiên Tuấn đành điểm tên hắn.
Quả nhiên không suôn sẻ, Dương Tiên Tuấn bị Vu Nhai cắn ngược lại một cái!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vu Nhai gọi ra Huyền Binh Điển, một cục gạch đánh bay Dương Tiên Tuấn. Một cục gạch còn ít, thực lực của Dương Tiên Tuấn rất mạnh, Vu Nhai phải thừa thắng truy kích.
- Gian tế của Ma Pháp đế quốc, trước cục gạch của ta thì ngươi còn gì để nói? Cái gì? Dám chống cự? Đi chết đi!
Vu Nhai đánh đuổi tới tấp, thỉnh thoảng chụp mũ gian tế Ma Pháp đế quốc lên đầu Dương Tiên Tuấn, cục gạch không ngừng đập xuống. Lúc trước Vu Nhai không muốn gây sự, hắn có thể tạm thời cho mấy chiếc không gian giới chỉ. Nhưng nếu Dương Tiên Tuấn đã nhằm vào hắn thì Vu Nhai sẵn sàng chơi đùa cùng gã.
- Ngươi còn dám cướp không gian giới chỉ của chúng ta, chết tiệt! Ta cứ tưởng ngươi định kiểm tra cái gì, ra là có mục đích khác. Nói đi, ngươi muốn nhiều không gian giới chỉ làm gì? Điều tra tình huống Huyền Thần điện trong không gian giới chỉ sao?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vu Nhai nói một đống xen lẫn với tiếng nổ đì đùng, khói bụi bay lên, lòng mọi người cũng cuồn cuộn. Bên Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị hay binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan đều ngẩn ngơ. Chỉ vài người hiểu rõ Vu Nhai mới biết chuyện trước mắt là bình thường, từ lúc hắn cười gian là họ đoán được tên họ Dương tàn đời. Nhưng bọn họ không ngờ Vu Nhai hung dữ như vậy, đứng trên điểm đạo đức cao thượng tấn công tới tấp.
Vu Nhai có thể dùng huyền binh khác nhưng hắn lại sử dụng cục gạch, không biết vì tôn trọng họ Dương nên dùng huyền binh bản mệnh hay cố ý cầm cục gạch vẽ mặt gã.
Vu Nhai vừa đập vừa chửi:
- Cho ngươi cướp không gian giới chỉ của chúng ta, gian tế Ma Pháp đế quốc chết tiệt, cho ngươi cướp này!
Một lúc lâu sau bụi lắng xuống, chiến đấu chếm dứt, a không, vẫn còn. Vu Nhai đạp liên tục vào người Dương Tiên Tuấn mình đầy tro bụi nằm bẹp dưới đất, có vẻ gã đã xỉu.
- Dừng . . . Dừng . . . Dừng tay!
Binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan phản ứng lại, vội lao lên. Các binh sĩ bị chuyện trước mắt hù sợ. Người từ đâu đến mà dám giẫm đạp Dương đại nhân như vậy? Chuyện gì đây?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mãi đến bây giờ đám lính vẫn không rõ chuyện gì xảy ra.
Biểu tình Vu Nhai bi thương nói:
- Xin lỗi, ta đã thất lễ, đời ta hận nhất là người Ma Pháp đế quốc. Mỗi khi thấy ma pháp sư của Ma Pháp đế quốc là ta không kiềm được xúc động. Ta hận đám con chuột Ma Pháp đế quốc núp trong đế quốc hơn.
Vu Nhai nghiến răng nghiến lợi lên án:
- Là bọn chúng đưa tình báo của chúng ta đi. Chúng là sát thủ vô hình hại chết bao nhiêu huynh đệ của Huyền Binh đế quốc, chúng đáng hận hơn là ma pháp sư giết huynh đệ chúng ta trên chiến trường.
Người không biết còn tưởng Vu Nhai nhiệt tình, yêu nước biết mấy. Các binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan chạy tới không hiểu con người Vu Nhai.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Đáng hận nhất là những con chuột Ma Pháp đế quốc này còn là huyền binh giả, bọn chúng không xứng có được huyền binh!
- Đây là huyền binh bản mệnh của hắn đúng không? Rất tốt, hôm nay ta đập nát huyền binh của hắn!
Rầm!
Dương Tiên Tuấn rú lên:
- A!
Thanh kiếm to rớt khỏi người Dương Tiên Tuấn từ bao giờ đã cong vẹo dưới chân Vu Nhai. Nếu đã làm thì phải làm thật ác, tiếc rằng kiếm của Dương Tiên Tuấn quá cứng, nếu Vu Nhai không dùng thần binh thì khó chém đứt.
Dù vậy kiếm to bị Vu Nhai uốn cong vòng.
Khi kiếm to bị tàn phá không thành hình, đám lính phản ứng lại, nói nhanh:
- Dừng . . . Dừng tay, đừng đánh nữa. Dù thế nào chờ đến phủ đại tướng quân rồi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro