Có gan vào hay không
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Thời điểm Vu Nhai tiếp nhận
sự cảnh tỉnh luân phiên của các Binh Linh, Luyện Khinh Vũ lại lên tiếng. Vu Nhai theo lời của hắn nhìn về phía cuối rừng đá. Đó là một rừng cây
lá kim. Cây lá kim đặc biệt cao lớn, thoạt nhìn màu xanh trải dài. Màu
xanh lục như vậy ở sau sát trận đáng sợ khiến người ta buông lỏng cảnh
giác. Ánh mắt mọi người liền sáng ngời,
Nhưng lúc này Vu Nhai không loại cảm giác này. Bởi vì hắn nghĩ đến câu Luyện Khinh Vũ vừa nói với hắn. Cũng chính là có lẽ đến chỗ tuyệt địa tiếp theo có thể biết hắn cái gọi là nỗi khổ tâm.
Hắn cứ nhìn chằm chằm vào rừng cây lá kim. Chỉ có điều còn chưa tới gần, hắn căn bản nhìn không ra được rừng cây này có gì khác với rừng cây bình thường. Hắn chỉ có thể nhẫn nại tiếp tục tiến về phía trước. Rất bị động. Hắn bị Luyện Khinh Vũ làm cho thật sự bị động.
Vu Nhai thật sự không thích cảm giác như vậy. Nhưng bây giờ hắn không tìm được điểm đột phá để phản kích. Hắn cần hiểu rõ hơn về Luyện Khinh Vũ.
- Rừng cây lá kim? Trưởng công chúa, không biết lần này lại có thứ gì lợi hại vậy?
Có người đưa ra vấn đề nói.
- Nếu như các ngươi nhìn mỗi cái lá của rừng cây lá kim thành từng cây châm thật sự, hoặc nói là từng thanh trường kiếm. Hoặc giả là mỗi cây châm và mỗi thanh trường kiếm đều được một Huyền Binh Giả cầm, không biết các ngươi sẽ có cảm giác gì?
Trưởng công chúa cười nói. Vừa đi tới nơi này nàng liền cười, theo bản năng nhìn về phía Luyện Khinh Vũ. Hắc hắc, trận pháp loại này đúng là sân nhà cường đại nhất của bọn họ.
- Cái gì? Mỗi lá cây giống như có một người cầm một thanh kiếm. Đây... đây... đây là một Huyền Binh Trận sao?
- Cũng có thể nói như vậy. Giống như các chiến sĩ đế quốc Huyền Binh chúng ta xếp ra chiến trận Huyền Binh. Ta còn nghe nói Bách Tộc Vương có kiếm trận của mình. Có thể một mình khống chế hai trăm thanh kiếm. Đạo lý cũng giống nhau. Hơn nữa, ở trong rừng lá kim này không có bất kỳ nguyên tố thiên địa nào tồn tại. Nhìn một màu xanh lục như vậy, nhưng không có chút nguyên tố mộc nào.
Trưởng công chúa lại giải thích.
- Không có bất kỳ nguyên tố nào. Từng cái châm... Châm trận sao?
Nghe được trưởng công chúa nói vạy, Vu Nhai bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó. Hắn lại quay đầu nhìn chằm chằm vào Luyện Khinh Vũ. Trong đầu hắn đang điên cuồng suy nghĩ.
Nơi này là nơi thần bí ẩn chứa trận pháp không hoàn chỉnh của sáu đại Nguyên Giới. Trước đó trận pháp của năm đại Nguyên Giới đã lần lượt xuất hiện. Chỉ còn lại có Huyền Thiên Nguyên Giới. Dựa theo lời trưởng công chúa nói, thuộc tính của rừng cây lá kim trước mắt rất rõ ràng không nằm trong nhóm của năm đại địa giới. Vậy chỉ còn lại Huyền Thiên Nguyên Giới. Loại thuộc tính này lại tương tự với châm trận của Luyện Khinh Vũ...
Không, phải nói là châm trận Luyện Khinh Vũ trước đây so với cái này càng non nớt hơn rất nhiều.
Trước đó công chúa Linh Vũ cũng đã nói, Luyện Khinh Vũ có thể ở trong nơi thần bí này phát huy tác dụng. Huyền Binh Đại Đế cũng muốn có ý để Luyện Khinh Vũ tuyệt sát mình. Nếu như dựa theo suy đoán của mình trước đó...
Rất rõ ràng, sẽ liên hệ với cái mà Luyện Khinh Vũ trước mắt gọi là nỗi khổ tâm. Nơi hắn có thể phát huy tác dụng chính là rừng cây lá kim tương tự với Huyền Binh Chiến Trận này. Rừng cây lá kim chính là Huyền Thiên Trận Pháp. Như vậy châm trận của Luyện Khinh Vũ chính là Huyền Thiên Trận Pháp.
Hoặc nói là Huyền Thiên Binh Trận!
Châm trận là Huyền Thiên Binh Trận. Như vậy lúc này thân phận của Luyện Khinh Vũ đã trở nên sinh động.
Nếu như hắn không phải là Huyền Thiên Chân Thần, vậy khẳng định chính là người bị Huyền Thiên Chân Thần lựa chọn, giống như Bạch Trọc của nghiệp đoàn Lữ Giả. Có thể Luyện Khinh Vũ ngày hôm qua vẫn thật sự là Luyện Khinh Vũ, là người bị Huyền Thiên Chân Thần lựa chọn. Mà Luyện Khinh Vũ hôm nay lại giống như tình huống của Độc Cô Khiếu Qua lúc đó, bị Huyền Thiên Chân Thần bám vào người...
Cho nên tính cách của hắn mới có thể thay đổi lớn như vậy, mới biến thành bộ dạng giống như cao nhân ẩn nấp ở trong đội ngũ. Như vậy mới có thể giải thích được vì sao Luyện Khinh Vũ trước mắt có thể nắm giữ ký ức vốn có của Luyện Khinh Vũ lại mất đi tính cách ban đầu.
Nhịp tim chợt điên cuồng tăng nhanh. Vu Nhai biết, vừa rồi đám người Vu Thuấn nhắc nhở không có sai, thậm chí còn nghiêm trọng hơn.
Nhưng Vu Nhai vẫn có rất nhiều nghi vấn. Nói ví dụ như vì sao Huyền Binh Đại Đế cần công chúa Linh Vũ tới kích thích Luyện Khinh Vũ ban đầu. Nếu Luyện Khinh Vũ trước mắt chính là Huyền Thiên Chân Thần hoặc là người được lựa chọn, vì sao Huyền Binh Đại Đế lại không biết gì về Huyền Thiên Nguyên Giới?
Trước đó bộ dạng Huyền Binh Đại Đế căn bản không giống như đang diễn trò. Hắn thật sự không biết gì về Huyền Thiên Nguyên Giới.
Nếu như Luyện Khinh Vũ là Huyền Thiên Chân Thần hoặc là người được lựa chọn, vậy vì sao hắn lại không nói ra? Vì sao hắn còn khiến Huyền Binh Đại Đế thậm chí toàn bộ đế quốc Huyền Binh đều chẳng hay biết gì? Rốt cuộc Huyền Thiên Chân Thần có mục đích gì?
- Vu Nhai, xem đi. Ta đã nói, chỉ cần ngươi rời khỏi sát trận là có thể hiểu nỗi khổ tâm của ta.
Luyện Khinh Vũ đón ánh mắt Vu Nhai mỉm cười. Hiện tại hắn đã không tiếp tục gọi Vu Nhai là đại ca nữa. Thời điểm Vu Nhai biết châm trận là Huyền Thiên Binh Trận, thân phận của Luyện Khinh Vũ gần như đã lộ ra ngoài ánh sáng. Một vị Huyền Thiên Chân Thần hoặc người đại diện cho Huyền Thiên Nguyên Giới làm sao có thể gọi Vu Nhai là đại ca được?
- Ngươi có mục đích gì?
Vu Nhai nhỏ giọng hỏi.
- Mục đích gì sao? Tất nhiên là đế quốc Huyền Binh muốn cái gì ta cho hắn cái đó. Đương nhiên, ta có con đường ta phải đi. Ta nói là đế quốc Huyền Binh muốn cái gì, mà không phải là Huyền Binh Đại Đế này muốn làm gì.
Luyện Khinh Vũ nhún vai một cái nói. Nhưng mục đích là tương đồng.
- Luyện Khinh Vũ, ngươi...
Trưởng công chúa đột nhiên nói chen vào. Nhưng nàng vẫn chưa nói hết, Luyện Khinh Vũ cho nàng một ánh mắt. Không biết vì sao, chỉ ánh mắt này khiến nàng không thể nào nói ra được nữa. Đột nhiên nàng có cảm giác không rét mà run.
Nàng vốn muốn nói không ngờ ngươi nói ngươi có con đường của mình, lại còn khinh thường Huyền Binh Đại Đế.
Đúng vậy, lời đối thoại giữa Vu Nhai cùng Luyện Khinh Vũ căn bản không có âm thầm tiến hành. Mọi người ở đây đều nghe được rõ ràng. Nhưng bọn họ lại không chút cố kỵ nói ra. Lời của bọn họ khiến ai nghe thấy cũng cảm thấy choáng váng mơ hồ. Nhưng khẳng định một điều, bọn họ đã hiểu đươc rất nhiều điều ở nơi thần bí này. Đó là điều người khác không biết.
Còn nữa, Luyện Khinh Vũ vẫn đứng ở phí bên đế quốc Huyền Binh. Về điểm ấy bọn họ thật ra nghe được rất rõ ràng.
Vu Nhai không dừng lại, vẫn đi về phía trước. Mọi người cũng đi theo. Rừng cây lá kim lại càng lúc càng gần.
- Nói như vậy ngươi chuẩn bị động thủ ở rừng cây lá kim phía trước sao?
Vu Nhai trái lại hỏi.
- Nếu như ta muốn động thủ, có phải ngươi sẽ không dám tiến vào rừng nữa hay không?
Nhưng lúc này Vu Nhai không loại cảm giác này. Bởi vì hắn nghĩ đến câu Luyện Khinh Vũ vừa nói với hắn. Cũng chính là có lẽ đến chỗ tuyệt địa tiếp theo có thể biết hắn cái gọi là nỗi khổ tâm.
Hắn cứ nhìn chằm chằm vào rừng cây lá kim. Chỉ có điều còn chưa tới gần, hắn căn bản nhìn không ra được rừng cây này có gì khác với rừng cây bình thường. Hắn chỉ có thể nhẫn nại tiếp tục tiến về phía trước. Rất bị động. Hắn bị Luyện Khinh Vũ làm cho thật sự bị động.
Vu Nhai thật sự không thích cảm giác như vậy. Nhưng bây giờ hắn không tìm được điểm đột phá để phản kích. Hắn cần hiểu rõ hơn về Luyện Khinh Vũ.
- Rừng cây lá kim? Trưởng công chúa, không biết lần này lại có thứ gì lợi hại vậy?
Có người đưa ra vấn đề nói.
- Nếu như các ngươi nhìn mỗi cái lá của rừng cây lá kim thành từng cây châm thật sự, hoặc nói là từng thanh trường kiếm. Hoặc giả là mỗi cây châm và mỗi thanh trường kiếm đều được một Huyền Binh Giả cầm, không biết các ngươi sẽ có cảm giác gì?
Trưởng công chúa cười nói. Vừa đi tới nơi này nàng liền cười, theo bản năng nhìn về phía Luyện Khinh Vũ. Hắc hắc, trận pháp loại này đúng là sân nhà cường đại nhất của bọn họ.
- Cái gì? Mỗi lá cây giống như có một người cầm một thanh kiếm. Đây... đây... đây là một Huyền Binh Trận sao?
- Cũng có thể nói như vậy. Giống như các chiến sĩ đế quốc Huyền Binh chúng ta xếp ra chiến trận Huyền Binh. Ta còn nghe nói Bách Tộc Vương có kiếm trận của mình. Có thể một mình khống chế hai trăm thanh kiếm. Đạo lý cũng giống nhau. Hơn nữa, ở trong rừng lá kim này không có bất kỳ nguyên tố thiên địa nào tồn tại. Nhìn một màu xanh lục như vậy, nhưng không có chút nguyên tố mộc nào.
Trưởng công chúa lại giải thích.
- Không có bất kỳ nguyên tố nào. Từng cái châm... Châm trận sao?
Nghe được trưởng công chúa nói vạy, Vu Nhai bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó. Hắn lại quay đầu nhìn chằm chằm vào Luyện Khinh Vũ. Trong đầu hắn đang điên cuồng suy nghĩ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nơi này là nơi thần bí ẩn chứa trận pháp không hoàn chỉnh của sáu đại Nguyên Giới. Trước đó trận pháp của năm đại Nguyên Giới đã lần lượt xuất hiện. Chỉ còn lại có Huyền Thiên Nguyên Giới. Dựa theo lời trưởng công chúa nói, thuộc tính của rừng cây lá kim trước mắt rất rõ ràng không nằm trong nhóm của năm đại địa giới. Vậy chỉ còn lại Huyền Thiên Nguyên Giới. Loại thuộc tính này lại tương tự với châm trận của Luyện Khinh Vũ...
Không, phải nói là châm trận Luyện Khinh Vũ trước đây so với cái này càng non nớt hơn rất nhiều.
Trước đó công chúa Linh Vũ cũng đã nói, Luyện Khinh Vũ có thể ở trong nơi thần bí này phát huy tác dụng. Huyền Binh Đại Đế cũng muốn có ý để Luyện Khinh Vũ tuyệt sát mình. Nếu như dựa theo suy đoán của mình trước đó...
Rất rõ ràng, sẽ liên hệ với cái mà Luyện Khinh Vũ trước mắt gọi là nỗi khổ tâm. Nơi hắn có thể phát huy tác dụng chính là rừng cây lá kim tương tự với Huyền Binh Chiến Trận này. Rừng cây lá kim chính là Huyền Thiên Trận Pháp. Như vậy châm trận của Luyện Khinh Vũ chính là Huyền Thiên Trận Pháp.
Hoặc nói là Huyền Thiên Binh Trận!
Châm trận là Huyền Thiên Binh Trận. Như vậy lúc này thân phận của Luyện Khinh Vũ đã trở nên sinh động.
Nếu như hắn không phải là Huyền Thiên Chân Thần, vậy khẳng định chính là người bị Huyền Thiên Chân Thần lựa chọn, giống như Bạch Trọc của nghiệp đoàn Lữ Giả. Có thể Luyện Khinh Vũ ngày hôm qua vẫn thật sự là Luyện Khinh Vũ, là người bị Huyền Thiên Chân Thần lựa chọn. Mà Luyện Khinh Vũ hôm nay lại giống như tình huống của Độc Cô Khiếu Qua lúc đó, bị Huyền Thiên Chân Thần bám vào người...
Cho nên tính cách của hắn mới có thể thay đổi lớn như vậy, mới biến thành bộ dạng giống như cao nhân ẩn nấp ở trong đội ngũ. Như vậy mới có thể giải thích được vì sao Luyện Khinh Vũ trước mắt có thể nắm giữ ký ức vốn có của Luyện Khinh Vũ lại mất đi tính cách ban đầu.
Nhịp tim chợt điên cuồng tăng nhanh. Vu Nhai biết, vừa rồi đám người Vu Thuấn nhắc nhở không có sai, thậm chí còn nghiêm trọng hơn.
Nhưng Vu Nhai vẫn có rất nhiều nghi vấn. Nói ví dụ như vì sao Huyền Binh Đại Đế cần công chúa Linh Vũ tới kích thích Luyện Khinh Vũ ban đầu. Nếu Luyện Khinh Vũ trước mắt chính là Huyền Thiên Chân Thần hoặc là người được lựa chọn, vì sao Huyền Binh Đại Đế lại không biết gì về Huyền Thiên Nguyên Giới?
Trước đó bộ dạng Huyền Binh Đại Đế căn bản không giống như đang diễn trò. Hắn thật sự không biết gì về Huyền Thiên Nguyên Giới.
Nếu như Luyện Khinh Vũ là Huyền Thiên Chân Thần hoặc là người được lựa chọn, vậy vì sao hắn lại không nói ra? Vì sao hắn còn khiến Huyền Binh Đại Đế thậm chí toàn bộ đế quốc Huyền Binh đều chẳng hay biết gì? Rốt cuộc Huyền Thiên Chân Thần có mục đích gì?
- Vu Nhai, xem đi. Ta đã nói, chỉ cần ngươi rời khỏi sát trận là có thể hiểu nỗi khổ tâm của ta.
Luyện Khinh Vũ đón ánh mắt Vu Nhai mỉm cười. Hiện tại hắn đã không tiếp tục gọi Vu Nhai là đại ca nữa. Thời điểm Vu Nhai biết châm trận là Huyền Thiên Binh Trận, thân phận của Luyện Khinh Vũ gần như đã lộ ra ngoài ánh sáng. Một vị Huyền Thiên Chân Thần hoặc người đại diện cho Huyền Thiên Nguyên Giới làm sao có thể gọi Vu Nhai là đại ca được?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngươi có mục đích gì?
Vu Nhai nhỏ giọng hỏi.
- Mục đích gì sao? Tất nhiên là đế quốc Huyền Binh muốn cái gì ta cho hắn cái đó. Đương nhiên, ta có con đường ta phải đi. Ta nói là đế quốc Huyền Binh muốn cái gì, mà không phải là Huyền Binh Đại Đế này muốn làm gì.
Luyện Khinh Vũ nhún vai một cái nói. Nhưng mục đích là tương đồng.
- Luyện Khinh Vũ, ngươi...
Trưởng công chúa đột nhiên nói chen vào. Nhưng nàng vẫn chưa nói hết, Luyện Khinh Vũ cho nàng một ánh mắt. Không biết vì sao, chỉ ánh mắt này khiến nàng không thể nào nói ra được nữa. Đột nhiên nàng có cảm giác không rét mà run.
Nàng vốn muốn nói không ngờ ngươi nói ngươi có con đường của mình, lại còn khinh thường Huyền Binh Đại Đế.
Đúng vậy, lời đối thoại giữa Vu Nhai cùng Luyện Khinh Vũ căn bản không có âm thầm tiến hành. Mọi người ở đây đều nghe được rõ ràng. Nhưng bọn họ lại không chút cố kỵ nói ra. Lời của bọn họ khiến ai nghe thấy cũng cảm thấy choáng váng mơ hồ. Nhưng khẳng định một điều, bọn họ đã hiểu đươc rất nhiều điều ở nơi thần bí này. Đó là điều người khác không biết.
Còn nữa, Luyện Khinh Vũ vẫn đứng ở phí bên đế quốc Huyền Binh. Về điểm ấy bọn họ thật ra nghe được rất rõ ràng.
Vu Nhai không dừng lại, vẫn đi về phía trước. Mọi người cũng đi theo. Rừng cây lá kim lại càng lúc càng gần.
- Nói như vậy ngươi chuẩn bị động thủ ở rừng cây lá kim phía trước sao?
Vu Nhai trái lại hỏi.
- Nếu như ta muốn động thủ, có phải ngươi sẽ không dám tiến vào rừng nữa hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro