Đang làm cái quỷ gì (hạ)?
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Nghe Lưu Hàn Trạch nói xong, nếu không phải Huyền Thần điện chủ mơ hồ biết Lưu Hàn Trạch có xích mích với Yến đại nhân còn tưởng đâu bọn họ chung nhóm. Có kiểu giúp đối thủ như vậy sao? Lưu Hàn Trạch làm sao lên chức kỵ sĩ chính thức được?
Huyền Thần điện chủ không có ấn tượng tốt với Vu Nhai. Hừ, dám lấy Độc Cô gia ra đè đầu ta? Nơi này là đế đô! Dưới đáy lòng Huyền Thần điện chủ cho rằng Vu Nhai có liên quan vụ giết người này, nhưng Tư Mã Tường che chở hắn nên lão không tiện nói gì.
Chuyện kỳ binh giả không thể tham gia là việc nhỏ, mấy kỳ binh giả có được tham gia thánh hội hay không ở trong mắt Huyền Thần điện chủ như con kiến giành quyền vua kiến. Chuyện này nói rồi quên không sao, chờ thánh hội kết thúc có bất mãn mấy cũng phai nhạt.
Ai biết Lưu Hàn Trạch tự cho là thông minh đứng ra lên tiếng, trong câu nói chẳng khác nào nâng đỡ Vu Nhai.
Lưu Hàn Trạch đang khiêu chiến quyền uy của Huyền Thần điện. Cha nó, chúng ta loại kỳ binh giả ra, không thể tham gia thánh hội nhưng hắn thong dong xông vào giữa vòng vây hai mươi kỵ sĩ chính thức trẻ. Chuyện quái quỷ gì đây? Rõ ràng là tự tát mặt mình.
Nếu không ai nhắc thì Huyền Thần điện chủ bỏ qua chuyện này, nhưng Lưu Hàn Trạch . . .
Vu Nhai trợn to mắt. Lưu Hàn Trạch đúng là thẳng thắn, người tốt. Không lẽ tuy Lưu Hàn Trạch rời khỏi kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu nhưng vẫn suy nghĩ cho phúc lợi của Bắc Đầu hành tỉnh? Hắn đã trách lầm Lưu Hàn Trạch?
Tất nhiên không thể nào. Vu Nhai giống như mọi người nhìn Lưu Hàn Trạch bằng ánh mắt nhìn đồ ngu. Tư Mã Tường cười thành tiếng. Huyền Thần điện chủ tức giận muốn bóp chết Lưu Hàn Trạch. Nếu Tư Mã Tường không có mặt còn đỡ, giờ Huyền Thần điện chủ càng mất mặt, càng khó xử hơn, lão thật sự phải cho tiểu tử họ Vu cơ hội đó.
Đương nhiên nếu có bằng chứng thép chứng minh tiểu tử này là hung thủ giết người thì dễ xử.
Huyền Thần điện chủ gác qua chuyện này:
- Ừm! Ta biết rồi, sau này nói tiếp. Lâu chủ Huyền Bảo Lâu đã trở về.
Cùng lúc đó đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu vội vàng chạy tới.
Huyền Thần điện chủ hỏi:
- Như thế nào? Không phát hiện gì?
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu đáp:
- Vâng thưa điện chủ, trong Huyền Binh bảo các không có bất cứ phát hiện gì, hết thảy bình thường.
Mọi người ngớ ra, cùng nhìn hướng Huyền Thần điện chủ.
Huyền Thần điện chủ nhíu mày, chuyện này thành kỳ án, sao có thể không chút manh mối? Phải điều tra lại lần nữa, chắc chắn có dấu vết.
Đang lúc Huyền Thần điện chủ định điều tra lại thì Vu Nhai bỗng bước ra nói:
- Điện chủ, ta có đề nghị nho nhỏ.
Mọi người bất ngờ, tiểu tử này định làm gì?
- Chẳng phải bảo đối phương lấy không gian giới chỉ của hai vị kỵ sĩ đã chết sao? Không gian giới chỉ chắc chắn có ấn ký thuộc về Huyền Thần điện, trong không gian giới chỉ của bọn họ chắc cũng có trang bị này nọ, đều có ấn ký đúng không?
Mọi người ngẩn ra, đúng là có ấn ký, mỗi kỵ sĩ Huyền Thần điện đều có, dùng để liên lạc với nhau. Nhưng nếu đối phương lặng lẽ tiêu diệt người im lặng, người âm trầm, cướp đi không gian giới chỉ thì không lý nào không xóa ấn ký.
Nói câu khó nghe là điều tiểu tử kỳ binh giả nhà ngươi nghĩ ra làm sao kẻ trộm không ngờ tới?
Không đợi mọi người nói chuyện, Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Ta biết khả năng đối phương xóa ấn ký rất cao, nhưng nếu không xóa hết thì sao? Cứ thử xem.
- Hy vọng đối phương có sai sót, vậy thì ta cũng có thể xóa sạch nghi ngờ trong lòng vài người, cho mọi người biết người Bắc Đầu hành tỉnh ta không phải kẻ trộm, không phải đối tượng bị người mắt chó khinh người.
Vu Nhai từ các đoạn đối thoại biết trong một ngày kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu bị đối xử như thế nào, rõ ràng là kỳ thị. Vu Nhai rất tức giận, hắn không đè nén mà bùng nổ. Ý Vu Nhai là Bắc Đầu hành tỉnh chúng ta không dễ bị ăn hiếp.
- Ngươi . . .!
- Được rồi, Vu tiểu kỵ sĩ nói rất có lý, đi thử xem.
Huyền Thần điện chủ biết kiềm chế hơn người khác, vội trấn áp người sắp bùng nổ, nhìn Vu Nhai chằm chằm.
Huyền Thần điện chủ thầm nghĩ:
- Tiểu tử này đang có âm mưu gì? Muốn thừa dịp khuấy đục nước? Hay muốn mượn cơ hội lấy lại công bằng cho Bắc Đầu hành tỉnh?
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu bắt đầu tìm tòi ấn ký.
Hai thiên binh sư đã chết là thuộc hạ của đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu nên gã rành ấn ký nhất. Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu không mấy chú trọng, gã cảm thấy chưa chắc có kết quả gì, xác suất còn thấp hơn là hung thủ núp trong Huyền Binh bảo các. Người đã chết, xóa ấn ký dễ như húp cháo. Nhưng đang lúc đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu tìm qua loa thì chợt trợn to mắt.
Huyền Thần điện chủ hỏi:
- Như thế nào? Tìm được rồi?
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu ngơ ngác nói:
- Đã tìm được, cách Huyền Thần điện chúng ta không xa.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu không chào hỏi Huyền Thần điện chủ, vội vã chạy ra ngoài. Với thực lực đỉnh thiên binh sư của đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu tìm ra vị trí không gian giới chỉ người im lặng, người âm trầm dễ như uống nước. Rất nhanh đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lao về, tay cầm hai không gian giới chỉ giao cho Huyền Thần điện chủ.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu thẫn thờ nói:
- Cách con đường trước ngoại điện không xa, trừ hai chiếc nhẫn ra không có thứ gì khác hoặc dấu vết để lại.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu cảm thấy sự việc càng lúc càng quỷ dị khó lường, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Vài ánh mắt nhìn hướng Vu Nhai. Tiểu tử này đang làm cái quỷ gì? Cách này là Vu Nhai đề nghị, sao hắn biết ấn ký trên nhãn chưa bị xóa đi? Nếu thật sự có âm mưu thì Vu Nhai tính làm gì?
Huyền Thần điện chủ, Thủy Tinh rất là thắc mắc.
Huyền Thần điện chủ bản năng thả ý thức vào không gian giới chỉ. Có chuyện khiến Huyền Thần điện chủ thấy lạ hơn, hai không gian giới chỉ không bị người đụng qua, không, lão phát hiện có một nơi bị người đụng vào.
Thư, có mấy phong thư bị người đụng vào. Huyền Thần điện chủ liếc Vu Nhai, không lấy thư ra mà dùng ý thức đọc. Huyền Thần điện chủ chợt đứng bật dậy, khí thế bộc phát nhìn Vu Nhai chằm chằm.
Keng keng keng!
Huyền Thần điện chủ bùng nổ, đám kỵ sĩ bị kéo theo, huyền binh rút ra chỉ hướng Vu Nhai.
Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu cảm giác áp lực khủng khiếp, suýt tan vỡ, đầu óc trống rỗng không biết phản ứng ra sao. Bọn họ không hiểu tại sao Huyền Thần điện bùng nổ.
- Điện chủ đại nhân đang làm gì vậy? Người còn muốn chèn ép Bắc Đầu chúng ta sao? Có khinh thường cũng không cần làm rõ ra mặt thế này đi? Người là Huyền Thần điện chủ, nên đối xử bình đẳng mới đúng.
Áp lực bỗng nhẹ hẫng, một bóng người tiến tới, chỉ mấy bước đã chặn lại áp lực cho kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu, mặt treo nụ cười.
Huyền Thần điện chủ không có ấn tượng tốt với Vu Nhai. Hừ, dám lấy Độc Cô gia ra đè đầu ta? Nơi này là đế đô! Dưới đáy lòng Huyền Thần điện chủ cho rằng Vu Nhai có liên quan vụ giết người này, nhưng Tư Mã Tường che chở hắn nên lão không tiện nói gì.
Chuyện kỳ binh giả không thể tham gia là việc nhỏ, mấy kỳ binh giả có được tham gia thánh hội hay không ở trong mắt Huyền Thần điện chủ như con kiến giành quyền vua kiến. Chuyện này nói rồi quên không sao, chờ thánh hội kết thúc có bất mãn mấy cũng phai nhạt.
Ai biết Lưu Hàn Trạch tự cho là thông minh đứng ra lên tiếng, trong câu nói chẳng khác nào nâng đỡ Vu Nhai.
Lưu Hàn Trạch đang khiêu chiến quyền uy của Huyền Thần điện. Cha nó, chúng ta loại kỳ binh giả ra, không thể tham gia thánh hội nhưng hắn thong dong xông vào giữa vòng vây hai mươi kỵ sĩ chính thức trẻ. Chuyện quái quỷ gì đây? Rõ ràng là tự tát mặt mình.
Nếu không ai nhắc thì Huyền Thần điện chủ bỏ qua chuyện này, nhưng Lưu Hàn Trạch . . .
Vu Nhai trợn to mắt. Lưu Hàn Trạch đúng là thẳng thắn, người tốt. Không lẽ tuy Lưu Hàn Trạch rời khỏi kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu nhưng vẫn suy nghĩ cho phúc lợi của Bắc Đầu hành tỉnh? Hắn đã trách lầm Lưu Hàn Trạch?
Tất nhiên không thể nào. Vu Nhai giống như mọi người nhìn Lưu Hàn Trạch bằng ánh mắt nhìn đồ ngu. Tư Mã Tường cười thành tiếng. Huyền Thần điện chủ tức giận muốn bóp chết Lưu Hàn Trạch. Nếu Tư Mã Tường không có mặt còn đỡ, giờ Huyền Thần điện chủ càng mất mặt, càng khó xử hơn, lão thật sự phải cho tiểu tử họ Vu cơ hội đó.
Đương nhiên nếu có bằng chứng thép chứng minh tiểu tử này là hung thủ giết người thì dễ xử.
Huyền Thần điện chủ gác qua chuyện này:
- Ừm! Ta biết rồi, sau này nói tiếp. Lâu chủ Huyền Bảo Lâu đã trở về.
Cùng lúc đó đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu vội vàng chạy tới.
Huyền Thần điện chủ hỏi:
- Như thế nào? Không phát hiện gì?
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu đáp:
- Vâng thưa điện chủ, trong Huyền Binh bảo các không có bất cứ phát hiện gì, hết thảy bình thường.
Mọi người ngớ ra, cùng nhìn hướng Huyền Thần điện chủ.
Huyền Thần điện chủ nhíu mày, chuyện này thành kỳ án, sao có thể không chút manh mối? Phải điều tra lại lần nữa, chắc chắn có dấu vết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đang lúc Huyền Thần điện chủ định điều tra lại thì Vu Nhai bỗng bước ra nói:
- Điện chủ, ta có đề nghị nho nhỏ.
Mọi người bất ngờ, tiểu tử này định làm gì?
- Chẳng phải bảo đối phương lấy không gian giới chỉ của hai vị kỵ sĩ đã chết sao? Không gian giới chỉ chắc chắn có ấn ký thuộc về Huyền Thần điện, trong không gian giới chỉ của bọn họ chắc cũng có trang bị này nọ, đều có ấn ký đúng không?
Mọi người ngẩn ra, đúng là có ấn ký, mỗi kỵ sĩ Huyền Thần điện đều có, dùng để liên lạc với nhau. Nhưng nếu đối phương lặng lẽ tiêu diệt người im lặng, người âm trầm, cướp đi không gian giới chỉ thì không lý nào không xóa ấn ký.
Nói câu khó nghe là điều tiểu tử kỳ binh giả nhà ngươi nghĩ ra làm sao kẻ trộm không ngờ tới?
Không đợi mọi người nói chuyện, Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Ta biết khả năng đối phương xóa ấn ký rất cao, nhưng nếu không xóa hết thì sao? Cứ thử xem.
- Hy vọng đối phương có sai sót, vậy thì ta cũng có thể xóa sạch nghi ngờ trong lòng vài người, cho mọi người biết người Bắc Đầu hành tỉnh ta không phải kẻ trộm, không phải đối tượng bị người mắt chó khinh người.
Vu Nhai từ các đoạn đối thoại biết trong một ngày kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu bị đối xử như thế nào, rõ ràng là kỳ thị. Vu Nhai rất tức giận, hắn không đè nén mà bùng nổ. Ý Vu Nhai là Bắc Đầu hành tỉnh chúng ta không dễ bị ăn hiếp.
- Ngươi . . .!
- Được rồi, Vu tiểu kỵ sĩ nói rất có lý, đi thử xem.
Huyền Thần điện chủ biết kiềm chế hơn người khác, vội trấn áp người sắp bùng nổ, nhìn Vu Nhai chằm chằm.
Huyền Thần điện chủ thầm nghĩ:
- Tiểu tử này đang có âm mưu gì? Muốn thừa dịp khuấy đục nước? Hay muốn mượn cơ hội lấy lại công bằng cho Bắc Đầu hành tỉnh?
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu bắt đầu tìm tòi ấn ký.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai thiên binh sư đã chết là thuộc hạ của đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu nên gã rành ấn ký nhất. Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu không mấy chú trọng, gã cảm thấy chưa chắc có kết quả gì, xác suất còn thấp hơn là hung thủ núp trong Huyền Binh bảo các. Người đã chết, xóa ấn ký dễ như húp cháo. Nhưng đang lúc đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu tìm qua loa thì chợt trợn to mắt.
Huyền Thần điện chủ hỏi:
- Như thế nào? Tìm được rồi?
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu ngơ ngác nói:
- Đã tìm được, cách Huyền Thần điện chúng ta không xa.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu không chào hỏi Huyền Thần điện chủ, vội vã chạy ra ngoài. Với thực lực đỉnh thiên binh sư của đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu tìm ra vị trí không gian giới chỉ người im lặng, người âm trầm dễ như uống nước. Rất nhanh đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lao về, tay cầm hai không gian giới chỉ giao cho Huyền Thần điện chủ.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu thẫn thờ nói:
- Cách con đường trước ngoại điện không xa, trừ hai chiếc nhẫn ra không có thứ gì khác hoặc dấu vết để lại.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu cảm thấy sự việc càng lúc càng quỷ dị khó lường, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Vài ánh mắt nhìn hướng Vu Nhai. Tiểu tử này đang làm cái quỷ gì? Cách này là Vu Nhai đề nghị, sao hắn biết ấn ký trên nhãn chưa bị xóa đi? Nếu thật sự có âm mưu thì Vu Nhai tính làm gì?
Huyền Thần điện chủ, Thủy Tinh rất là thắc mắc.
Huyền Thần điện chủ bản năng thả ý thức vào không gian giới chỉ. Có chuyện khiến Huyền Thần điện chủ thấy lạ hơn, hai không gian giới chỉ không bị người đụng qua, không, lão phát hiện có một nơi bị người đụng vào.
Thư, có mấy phong thư bị người đụng vào. Huyền Thần điện chủ liếc Vu Nhai, không lấy thư ra mà dùng ý thức đọc. Huyền Thần điện chủ chợt đứng bật dậy, khí thế bộc phát nhìn Vu Nhai chằm chằm.
Keng keng keng!
Huyền Thần điện chủ bùng nổ, đám kỵ sĩ bị kéo theo, huyền binh rút ra chỉ hướng Vu Nhai.
Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu cảm giác áp lực khủng khiếp, suýt tan vỡ, đầu óc trống rỗng không biết phản ứng ra sao. Bọn họ không hiểu tại sao Huyền Thần điện bùng nổ.
- Điện chủ đại nhân đang làm gì vậy? Người còn muốn chèn ép Bắc Đầu chúng ta sao? Có khinh thường cũng không cần làm rõ ra mặt thế này đi? Người là Huyền Thần điện chủ, nên đối xử bình đẳng mới đúng.
Áp lực bỗng nhẹ hẫng, một bóng người tiến tới, chỉ mấy bước đã chặn lại áp lực cho kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu, mặt treo nụ cười.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro