Diễu hành thị chúng
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Độc Cô gia bọn họ đã phản lại đế quốc Huyền Binh. Lời hiệu triệu này vừa phát ra đã có người hưởng ứng. Đương nhiên, hiện tại dám trực tiếp tuyên bố hưởng ứng Độc Cô gia phần lớn vẫn là thế lực ở tỉnh Kiếm Vực.
Tỉnh Kiếm Vực cách Bách tộc rất gần. Thậm chí đã có người hưởng ứng xuất phát trợ giúp Bách tộc...
Những thế lực có khoảng cách xa như Tần gia vậy, tạm thời còn chưa có nhận được tin tức. Mặc dù có nhận được, chỉ sợ cũng âm thầm suy xét hoặc âm thầm hưởng ứng. Dù sao vẫn phải cẩn thận một chút, xem đại thế thế nào. Nhưng bất kể thế nào, tất cả đều có thể thấy được uy tín của Độc Cô gia khủng khiếp tới mức nào!
Huyền Binh Đế Đô...
Vu Nhai đã mượn truyền tống trận đến đây. Kúc này hắn đã dịch dung, dáng vẻ không có gì bắt mắt. Hắn tới Huyền Binh Đế Đô chỉ có một mục đích, đó chính là đưa thi thể Luyện Khinh Vũ và đạo cụ ma pháp ghi lại hình ảnh của Luyện Khinh Vũ trả lại cho công chúa Linh Vũ. Có thể, điều này đối với công chúa Linh Vũ có chút tàn khốc, nhưng hắn vẫn phải trả lại cho nàng. Dù sao chuyện này cũng cần phải có một kết cục.
Thật ra Vu Nhai còn có chút do dự. Nhưng cuối cùng hắn vẫn nắm chặt nắm đấm quyết định thực hiện. Chung quy phải cho Luyện Khinh Vũ đã chết, một câu trả lời thỏa đáng. Dù sao đã ghi lại thời khắc cuối cùng khi hắn chết, còn có lời hắn muốn nói với công chúa Linh Vũ...
- Lữ gia chủ, Lý huynh, ta tin tưởng các ngươi nhất định sẽ có biện pháp trở lại Kích Lĩnh. Tạm thời từ biệt nơi này. Tất cả cứ theo kế hoạch chúng ta đã vạch ra trước đó để hành động.
Đương nhiên, trước đó hắn đã tìm được được một nơi đặc biệt bí ẩn, thả tất cả đám người của Lữ gia và Lý gia ra. Sau đó nói với bọn họ.
Trước đó, khi còn ở trong Huyền Binh Điển, Vu Nhai đã cùng bọn họ nói chuyện rõ ràng, đồng thời vạch ra kế hoạch. Không quan tâm Tần gia có làm theo lời đã nói hay không, bọn họ đều phải mau chóng trở lại Kích Lĩnh...
Đúng vậy, trở lại Kích Lĩnh, sau đó Lữ gia có thể lập tức đưa ra sự an bài. Đồng thời, Lý gia cũng có thể âm thầm lẻn vào Chùy Lĩnh, triệu tập các cao thủ Lý gia đã ẩn vào chỗ tối ra, tiếp đó mới có thể khởi binh...
Đế quốc Huyền Binh khẳng định đã biết đám người Độc Cô gia từ trên biển Thần Huyền trở lại đại lục Thần Huyền sắp lên tới đất liền. Tuy người của bọn họ chưa ctrở về nhưng có thể truyền tin. Chỉ sợ bọn họ đã dự đoán được người của Lữ gia và Lý gia sẽ từ Giản Lĩnh quay trở lại Kích Lĩnh và Chùy Lĩnh. Ở đây, rất khả năng đã bố trí mai phục. Hơn nữa chuyện Độc Cô gia đối đầu với Kinh Thiên Nhất Kiếm gây ra ầm ĩ rất lớn. Rất nhanh sẽ có người có tâm để ý. Bởi vậy Vu Nhai mới có thể làm ngược lại, đưa Lý gia và Lữ gia đến đế đô, lại từ đế đô quay ngược trở lại. Như vậy sẽ an toàn hơn nhiều.
Với tình hình hiện tại, hành sự phải đặc biệt cẩn thận.
- Bảo trọng. Chúng ta sẽ chờ ngươi trở về...
Mọi người chắp tay hướng về phía Vu Nhai, sau đó cũng không nhiều lời, liếc mắt nhìn Vu Nhai một cái. Bọn họ cũng đã sớm dịch dung rất nhanh đã lẩn vào trong đám người. Cuộc chiến của bọn họ và gia tộc bọn họ đã chính thức bắt đầu.
- Phù...
Vu Nhai hít một hơi thật sâu. Cuộc chiến đấu của hắn cũng sắp mở ra.
- Mau lên mau lên. Nghe nói đế quốc đã bắt được một nhân vật phản nghịch quan trọng của Bách tộc, đang đi diễu hành thị chúng. Mau tới xem một chút.
Đúng lúc Vu Nhai lao về phía hoàng thành được vài bước, hắn lại đột nhiên nghe được có người lớn tiếng hô. Trong lòng hắn thầm run lên...
Trong phút chốc Vu Nhai dừng bước, sau đó cũng lao về hướng dân chúng đang rời đi.
Nhân vật quan trọng của Bách tộc, sẽ là ai đây...
Bất kể là ai, hắn đều phải cứu người ra. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới mình đến đế đô trả thi thể Luyện Khinh Vũ sẽ gặp phải chuyện như vậy. Trong lòng hắn vừa kinh sợ vừa tức giận lại cảm thấy mình rất may mắn. May là mình tới đây.
- Chính là hắn. Chính là Đan Đạo Hùng hội trưởng nghiệp đoàn võ học trước kia. Có người nói hắn là nhạc phụ của nghịch tặc Vu Nhai. Hắc hắc, không nghĩ tới hắn lại bị bắt đi diễu hành thị chúng. Không biết khi Vu Nhai biết nhạc phụ của hắn biến thành bộ dạng như vậy sẽ có biểu tình thế nào? Có thể trực tiếp vọt tới đế đô đi tìm cái chết hay không?
Vu Nhai còn chưa tới gần, liền nghe được lời bàn tán như vậy.
Ầm.
Trong đầu hắn thoáng cái nổ tung. Không ngờ là Đan Đạo Hùng?
Hắn nhanh chóng nhìn về phía lực lượng của đế đô. Quả nhiên, lúc này trong phố chính của đế đô có rất nhiều vệ binh áp tải một chiếc xe tù. Trên xe tù không ngờ chính là Đan Đạo Hùng.
Đan Đạo Hùng lại bị bắt sao?
Chỉ thấy toàn thân hắn đầy những vết thương. Trên người còn có gông xiềng lộ ra huyền khí rất cường đại, phong tỏa chặt chẽ huyền khí Thần Binh Trận của hắn. Chỉ thấy trên mặt hắn vẫn lộ vẻ kiên nghị, sắc mặt không đổi. Mặc dù bị thương nặng cũng không khiến tim hắn dao động được...
Trong nháy mắt, Vu Nhai chỉ cảm thấy nhiệt huyết dâng lên, muốn xông tới cứu người...
- Không đúng...
Nhưng mặc dù là loại tình huống này, Vu Nhai vẫn duy trì một chút bình tĩnh. Cũng chính bởi chút bình tĩnh này, khiến linh giác cường đại của hắn cảm giác được một khí tức được che giấu rất sâu. Nếu như không phải thực lực của hắn đạt tới Thần Vương, nếu như không phải các loại cảm ngộ của hắn đã vô cùng cường đại, sợ rằng vẫn không phát hiện ra được. Khí tức được che giấu rất sâu kia rõ ràng là đến từ một Thần Hoàng.
Bên trong Huyền Binh Đế Đô còn có Thần Hoàng, hơn nữa thoạt nhìn là đang chờ đợi mình...
- Chỉ là diễu hành thị chúng, còn chưa tới giờ xử trảm... Không, chỉ cần ta không xuất hiện, vậy nhạc phụ tương lai của ta sẽ tạm thời không có việc gì. Bình tĩnh, trước hết phải tỉnh táo lại... Nguy rồi, Đan bá phụ bị bắt, như vậy Thủy Tinh chỉ sợ sẽ không thể giữ dược tỉnh táo giống như mình? Sợ rằng hiện tại nàng cũng đã đi tới Huyền Binh Đế Đô?
Sau khi tỉnh táo lại Vu Nhai đột nhiên nghĩ đến một chuyện còn đáng sợ hơn. Càng nghĩ hắn lại càng lo lắng. Hắn cũng không dám vận dụng linh giác, chỉ đưa mắt tìm kiếm thật nhanh ở trong đám người đông đúc...
- Sao?
Đúng lúc thời điểm vô cùng khẩn trương này, Vu Nhai đột nhiên nhìn thấy được một nữ nhân dáng dấp bình thường đứng ở trong đám người. Bộ dạng của nàng thực sự không bắt mắt, nhưng trên vai nàng vẫn nằm một con chuột kim sắc đáng yêu. Đây là chuột kim sắc rất được nữ nhân đại lục Thần Huyền sủng ái. Nhưng Vu Nhai lại cảm giác được trên người nữ nhân bình thường này có khí tức đặc biệt quen thuộc. Ở sâu bên trong khí tức này dường như có cuồng phong mưa rào.
Đúng vậy, dường như sẽ lập tức bạo phát ra.
Rất rõ ràng, người này chính là Thủy Tinh. Con chuột kim sắc trên vai nàng chính là Tiểu Hắc. Thủy Tinh quả thực đã tới đây.
Không dám chậm trễ, Vu Nhai lặng lẽ chen về phía Thủy Tinh. Từ lúc còn ở trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới, hắn rèn luyện năng lực ẩn nấp gần như ngay cả Thần Hoàng cũng không dễ dàng bắt được.
Tỉnh Kiếm Vực cách Bách tộc rất gần. Thậm chí đã có người hưởng ứng xuất phát trợ giúp Bách tộc...
Những thế lực có khoảng cách xa như Tần gia vậy, tạm thời còn chưa có nhận được tin tức. Mặc dù có nhận được, chỉ sợ cũng âm thầm suy xét hoặc âm thầm hưởng ứng. Dù sao vẫn phải cẩn thận một chút, xem đại thế thế nào. Nhưng bất kể thế nào, tất cả đều có thể thấy được uy tín của Độc Cô gia khủng khiếp tới mức nào!
Huyền Binh Đế Đô...
Vu Nhai đã mượn truyền tống trận đến đây. Kúc này hắn đã dịch dung, dáng vẻ không có gì bắt mắt. Hắn tới Huyền Binh Đế Đô chỉ có một mục đích, đó chính là đưa thi thể Luyện Khinh Vũ và đạo cụ ma pháp ghi lại hình ảnh của Luyện Khinh Vũ trả lại cho công chúa Linh Vũ. Có thể, điều này đối với công chúa Linh Vũ có chút tàn khốc, nhưng hắn vẫn phải trả lại cho nàng. Dù sao chuyện này cũng cần phải có một kết cục.
Thật ra Vu Nhai còn có chút do dự. Nhưng cuối cùng hắn vẫn nắm chặt nắm đấm quyết định thực hiện. Chung quy phải cho Luyện Khinh Vũ đã chết, một câu trả lời thỏa đáng. Dù sao đã ghi lại thời khắc cuối cùng khi hắn chết, còn có lời hắn muốn nói với công chúa Linh Vũ...
- Lữ gia chủ, Lý huynh, ta tin tưởng các ngươi nhất định sẽ có biện pháp trở lại Kích Lĩnh. Tạm thời từ biệt nơi này. Tất cả cứ theo kế hoạch chúng ta đã vạch ra trước đó để hành động.
Đương nhiên, trước đó hắn đã tìm được được một nơi đặc biệt bí ẩn, thả tất cả đám người của Lữ gia và Lý gia ra. Sau đó nói với bọn họ.
Trước đó, khi còn ở trong Huyền Binh Điển, Vu Nhai đã cùng bọn họ nói chuyện rõ ràng, đồng thời vạch ra kế hoạch. Không quan tâm Tần gia có làm theo lời đã nói hay không, bọn họ đều phải mau chóng trở lại Kích Lĩnh...
Đúng vậy, trở lại Kích Lĩnh, sau đó Lữ gia có thể lập tức đưa ra sự an bài. Đồng thời, Lý gia cũng có thể âm thầm lẻn vào Chùy Lĩnh, triệu tập các cao thủ Lý gia đã ẩn vào chỗ tối ra, tiếp đó mới có thể khởi binh...
Đế quốc Huyền Binh khẳng định đã biết đám người Độc Cô gia từ trên biển Thần Huyền trở lại đại lục Thần Huyền sắp lên tới đất liền. Tuy người của bọn họ chưa ctrở về nhưng có thể truyền tin. Chỉ sợ bọn họ đã dự đoán được người của Lữ gia và Lý gia sẽ từ Giản Lĩnh quay trở lại Kích Lĩnh và Chùy Lĩnh. Ở đây, rất khả năng đã bố trí mai phục. Hơn nữa chuyện Độc Cô gia đối đầu với Kinh Thiên Nhất Kiếm gây ra ầm ĩ rất lớn. Rất nhanh sẽ có người có tâm để ý. Bởi vậy Vu Nhai mới có thể làm ngược lại, đưa Lý gia và Lữ gia đến đế đô, lại từ đế đô quay ngược trở lại. Như vậy sẽ an toàn hơn nhiều.
Với tình hình hiện tại, hành sự phải đặc biệt cẩn thận.
- Bảo trọng. Chúng ta sẽ chờ ngươi trở về...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mọi người chắp tay hướng về phía Vu Nhai, sau đó cũng không nhiều lời, liếc mắt nhìn Vu Nhai một cái. Bọn họ cũng đã sớm dịch dung rất nhanh đã lẩn vào trong đám người. Cuộc chiến của bọn họ và gia tộc bọn họ đã chính thức bắt đầu.
- Phù...
Vu Nhai hít một hơi thật sâu. Cuộc chiến đấu của hắn cũng sắp mở ra.
- Mau lên mau lên. Nghe nói đế quốc đã bắt được một nhân vật phản nghịch quan trọng của Bách tộc, đang đi diễu hành thị chúng. Mau tới xem một chút.
Đúng lúc Vu Nhai lao về phía hoàng thành được vài bước, hắn lại đột nhiên nghe được có người lớn tiếng hô. Trong lòng hắn thầm run lên...
Trong phút chốc Vu Nhai dừng bước, sau đó cũng lao về hướng dân chúng đang rời đi.
Nhân vật quan trọng của Bách tộc, sẽ là ai đây...
Bất kể là ai, hắn đều phải cứu người ra. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới mình đến đế đô trả thi thể Luyện Khinh Vũ sẽ gặp phải chuyện như vậy. Trong lòng hắn vừa kinh sợ vừa tức giận lại cảm thấy mình rất may mắn. May là mình tới đây.
- Chính là hắn. Chính là Đan Đạo Hùng hội trưởng nghiệp đoàn võ học trước kia. Có người nói hắn là nhạc phụ của nghịch tặc Vu Nhai. Hắc hắc, không nghĩ tới hắn lại bị bắt đi diễu hành thị chúng. Không biết khi Vu Nhai biết nhạc phụ của hắn biến thành bộ dạng như vậy sẽ có biểu tình thế nào? Có thể trực tiếp vọt tới đế đô đi tìm cái chết hay không?
Vu Nhai còn chưa tới gần, liền nghe được lời bàn tán như vậy.
Ầm.
Trong đầu hắn thoáng cái nổ tung. Không ngờ là Đan Đạo Hùng?
Hắn nhanh chóng nhìn về phía lực lượng của đế đô. Quả nhiên, lúc này trong phố chính của đế đô có rất nhiều vệ binh áp tải một chiếc xe tù. Trên xe tù không ngờ chính là Đan Đạo Hùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đan Đạo Hùng lại bị bắt sao?
Chỉ thấy toàn thân hắn đầy những vết thương. Trên người còn có gông xiềng lộ ra huyền khí rất cường đại, phong tỏa chặt chẽ huyền khí Thần Binh Trận của hắn. Chỉ thấy trên mặt hắn vẫn lộ vẻ kiên nghị, sắc mặt không đổi. Mặc dù bị thương nặng cũng không khiến tim hắn dao động được...
Trong nháy mắt, Vu Nhai chỉ cảm thấy nhiệt huyết dâng lên, muốn xông tới cứu người...
- Không đúng...
Nhưng mặc dù là loại tình huống này, Vu Nhai vẫn duy trì một chút bình tĩnh. Cũng chính bởi chút bình tĩnh này, khiến linh giác cường đại của hắn cảm giác được một khí tức được che giấu rất sâu. Nếu như không phải thực lực của hắn đạt tới Thần Vương, nếu như không phải các loại cảm ngộ của hắn đã vô cùng cường đại, sợ rằng vẫn không phát hiện ra được. Khí tức được che giấu rất sâu kia rõ ràng là đến từ một Thần Hoàng.
Bên trong Huyền Binh Đế Đô còn có Thần Hoàng, hơn nữa thoạt nhìn là đang chờ đợi mình...
- Chỉ là diễu hành thị chúng, còn chưa tới giờ xử trảm... Không, chỉ cần ta không xuất hiện, vậy nhạc phụ tương lai của ta sẽ tạm thời không có việc gì. Bình tĩnh, trước hết phải tỉnh táo lại... Nguy rồi, Đan bá phụ bị bắt, như vậy Thủy Tinh chỉ sợ sẽ không thể giữ dược tỉnh táo giống như mình? Sợ rằng hiện tại nàng cũng đã đi tới Huyền Binh Đế Đô?
Sau khi tỉnh táo lại Vu Nhai đột nhiên nghĩ đến một chuyện còn đáng sợ hơn. Càng nghĩ hắn lại càng lo lắng. Hắn cũng không dám vận dụng linh giác, chỉ đưa mắt tìm kiếm thật nhanh ở trong đám người đông đúc...
- Sao?
Đúng lúc thời điểm vô cùng khẩn trương này, Vu Nhai đột nhiên nhìn thấy được một nữ nhân dáng dấp bình thường đứng ở trong đám người. Bộ dạng của nàng thực sự không bắt mắt, nhưng trên vai nàng vẫn nằm một con chuột kim sắc đáng yêu. Đây là chuột kim sắc rất được nữ nhân đại lục Thần Huyền sủng ái. Nhưng Vu Nhai lại cảm giác được trên người nữ nhân bình thường này có khí tức đặc biệt quen thuộc. Ở sâu bên trong khí tức này dường như có cuồng phong mưa rào.
Đúng vậy, dường như sẽ lập tức bạo phát ra.
Rất rõ ràng, người này chính là Thủy Tinh. Con chuột kim sắc trên vai nàng chính là Tiểu Hắc. Thủy Tinh quả thực đã tới đây.
Không dám chậm trễ, Vu Nhai lặng lẽ chen về phía Thủy Tinh. Từ lúc còn ở trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới, hắn rèn luyện năng lực ẩn nấp gần như ngay cả Thần Hoàng cũng không dễ dàng bắt được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro