Đối sách.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Vu Nhai vì bảo vệ hình tượng 'vĩ đại' nên không chịu nói. Lúc này nhà đá trong Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh bị đánh sập, đám kỵ sĩ dự bị Dạ Tình đừng mơ biết được. Người đánh sập nhà đất chính là quang minh thánh nữ Lộ Luân Na.
Thời gian quay ngược về lúc đại quân Ma Pháp đế quốc áp sát Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh.
Dương Như Hóa cung cấp tình báo nói rõ trên Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh chỉ có mấy chục kỵ sĩ dự bị, hàng trăm tội phạm nên không cần sử dụng đại quân.
Quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na cùng Tạp Đức thiếu gia dẫn dắt thánh quang ma kỵ đoàn bước vào vào lều. Khuôn mặt sáng sủa, cười nhạt bỗng chốc ngẩn ngơ, nơi này trừ lều ra không có một bóng người.
Sau khí phá hủy lều thì chỉ còn lại nhà đất rách nát.
Vu Nhai khắc chữ rất to trong phút chốc lộ ra trước mặt người Quang Minh thần điện, cả binh sĩ Ma Pháp đế quốc đứng gần đó. Ai nấy lửa giận ngút trời, toát mồ hôi lạnh.
Hàng chữ khắc như sau:
[Quang minh thánh nữ muốn dùng dung binh thần thuật sao? Cũng được, chỉ cần ngươi nói một câu với Quang Minh thần là Quang Minh thần, bà nội ngươi. Lão nương không thờ phụng ngươi, lão nương muốn phản ra Quang Minh thần điện, lão nương muốn báo thù cho quang minh thánh nữ năm xưa!
Lời thẳng thắn thế này nếu quang minh thánh nữ nhịn được thì nàng đúng là quang minh. Câu trước chửi người hay câu sau 'Quang minh thánh nữ năm xưa' đều là khinh nhờn Quang Minh thần điện rất lớn.
Lộ Luân Na là một quang minh thánh nữ xứng chức nhất, tuyệt đối không cho phép điều này xảy ra. Đời quang minh thánh nữ hận nhất là thánh nữ yêu tiểu binh của Huyền Binh đế quốc, rời khỏi vòng tay Quang Minh thần.
Câu chuyện quang minh thánh nữ và tiểu binh qua ngâm du thi nhân lan truyền đã vào Ma Pháp đế quốc, bị xếp vào hàng cấm lan rộng. Nhưng nhiều người Ma Pháp đế quốc đều biết chuyện này, vô cùng nhục nhã.
Trước kia đã nói Ma Pháp đế quốc tự cho mình là ưu nhã, cao quý. Quý tộc, bình dân, cao thủ hay người thường đều gọi Huyền Binh đế quốc là kẻ thô lỗ. Quang minh thánh nữ của mình yêu tiểu binh Huyền Binh đế quốc là nhục nhã quá lớn, dân gian còn như thế càng đừng nói đến Quang Minh thần điện biết nội tình.
Giọng quang minh thánh nữ run run:
- Tạp Đức, ngươi nói đúng, tiểu binh này đúng là đáng chết.
Hai hàng chữ đụng vào nghịch lân toàn Ma Pháp đế quốc.
- Ngươi nói công chúa Nguyệt Lâm Sa thích loại nam nhân như vậy, quả nhiên nàng ta quay lưng với Quang Minh thần.
Tạp Đức thiếu gia chỉ bảo công chúa Nguyệt Lâm Sa có hứng thú với Vu Nhai, qua miệng quang minh thánh nữ biến thành thích.
Nếu Vu Nhai biết sẽ cảm thán quang minh thánh nữ cũng chỉ là người thường, không thể thản nhiên với mọi việc. Quang minh thánh nữ như bà tám thích phóng to sự việc, phóng đại sự thực.
- Đúng vậy! Nhưng có lẽ công chúa Nguyệt Lâm Sa bị nam nhân này ba hoa lừa gạt.
Ma Pháp đế quốc đều biết Tạp Đức thiếu gia yêu mến công chúa Nguyệt Lâm Sa, tất nhiên gã sẽ lên tiếng bênh vực nàng. Mọi người cũng biết quang minh thánh nữ và công chúa Nguyệt Lâm Sa xích mích với nhau. Quang minh thánh nữ lạnh lùng liếc Tạp Đức thiếu gia. Tạp Đức toát mồ hôi lạnh, không nên thêm gì nữa.
Quang minh thánh nữ lạnh lùng nói:
- Vậy càng chứng minh lòng công chúa Nguyệt Lâm Sa không đủ kiên định.
Có lẽ quang minh thánh nữ để Tạp Đức thiếu gia theo bên cạnh cũng là vì có xích mích với công chúa Nguyệt Lâm Sa, mọi người chỉ dám thầm ác ý nghĩ như vậy.
Quang minh thánh nữ nói:
- Lôi Áo Phu đại soái, ngươi nói chờ mười ngày kẻ khinh nhờn chết tiệt này sẽ ngoan ngoãn đợi đại quân ma pháp chúng ta sang bằng Kiếm Phong lĩnh. Tại sao bây giờ không có một bóng người?
- Cái này . . .
Lôi Áo Phu đại soái luôn ở bên cạnh quan sát, cẩn thận suy ngẫm dòng chữ Vu Nhai khắc. Vu Nhai biết Quang Minh thần điện đến, chuyện này đã bị giới nghiêm giữ kín, hay đây là cái bẫy của Dương Như Hóa?
Nghĩ đến đây Lôi Áo Phu đại soái toát mồ hôi lạnh.
Lôi Áo Phu đại soái không nói cho Quang Minh thần điện biết gã cùng Dương Như Hóa bàn kế hoạch vì để chứng minh gã cường đại, biểu hiện khoe khoang trước mặt Quang Minh thần điện. Tuyệt đối đừng để xảy ra chuyện, nếu không gã chết chắc rồi. Quá sơ suất, tự cho là không sai sót gì. Lôi Áo Phu đại soái muốn thể hiện mình tài trí lắm mưu trước Quang Minh thần điện nên không chú ý điều tra gì nhiều.
Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh không đáng giá khiến Lôi Áo Phu đại soái bỏ công điều tra kỹ càng, bây giờ xem ra gã đã đánh giá thấp họ Vu.
Một binh sĩ Ma Pháp đế quốc điều tra chạy tới báo cáo:
- Báo cáo đại soái, chúng ta tra được hai chỗ có dấu móng ngựa, một đi hướng Kiếm Sơn hùng quan, một đi hướng tây.
- Trong đó có trăm móng ngựa đi hướng tây, hướng Kiếm Sơn hùng quan chỉ có một móng ngựa. Xem dấu móng ngựa thì bọn họ rời đi chưa tới một canh giờ.
Mắt Lôi Áo Phu đại soái lóe tia sáng, đã là thủ lĩnh yếu tắc tuyệt đối không phải người bình thường. Lôi Áo Phu đại soái chậm trễ mười ngày có điều tra kỹ càng, nếu là cạm bẫy của Dương Như Hóa thì quá tỉ mỉ. Nếu không phải thì giải thích ra sao chuyện Vu Nhai biết tin Quang Minh thần điện đến?
Có lẽ chỗ nào để lộ tiếng gió, nếu Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị biết tin đại quân Ma Pháp đế quốc xuất phát đã rút từ lâu, làm gì vội vàng trong một canh giờ? Vậy là đại quân Ma Pháp đế quốc rời khỏi Tuyết Lĩnh cương Vu Nhai mới nhận được tin.
- Lập tức phái hai mươi con ma ưng kỵ bắt người đi hướng Kiếm Sơn hùng quan.
Lôi Áo Phu đại soái suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng xác định người chạy đi Kiếm Sơn hùng quan là quan trọng.
Lôi Áo Phu đại soái nhìn hướng tây, nói:
- Đội ma ưng kỵ còn lại nghe lệnh, đuổi theo dấu móng ngựa, cho thánh nữ . . .
Quang minh thánh nữ lạnh lùng ngắt lời:
- Không cần, Quang Minh thần điện đủ đối phó những người này.
Quang minh thánh nữ nói xong vung tay lên, thánh quang ma kỵ đoàn đuổi theo trăm dấu móng ngựa, không quan tâm ý kiến của Lôi Áo Phu đại soái, không trưng cầu ý quang minh thánh tử.
Quang minh thánh tử thờ ơ với mọi việc.
Tạp Đức thiếu gia thì mong ước lập tức đuổi theo Vu Nhai, xé xác hắn ra.
Quan quân thuộc hạ Lôi Áo Phu đại soái hỏi:
- Đại soái, cái này . . .
- Hết cách, với cá tính của quang minh thánh nữ nếu không cần chúng ta thì tất nhiên sẽ không dùng, nếu đi theo thì không tốt. Bây giờ mới biết họ Vu kia cực kỳ gian xảo, chúng ta đã đánh giá thấp hắn tạo thành kết quả hiện nay. Nếu quang minh thánh tử, thánh nữ bị gì là chúng ta tàn đời.
Lôi Áo Phu đại soái cảm thấy nhức đầu, hầu hạ người trẻ tuổi tính cách kiêu ngạo thật rắc rối.
- Nếu dùng ma pháp tủy tung bình thường trên người bọn họ sẽ bị phát hiện ra ngay. Vậy đi, chúng ta hợp tác pphát động ma pháp truy tung ẩn giấu thiên giai, ít nhất biết quang minh thánh tử, thánh nữ bình an.
Các cao thủ ma pháp trong quân khóe môi co giật. May mắn thần quyền rất mạnh trong Ma Pháp đế quốc, được tôn trọng, quân lính tín phụng thần nếu không đã chửi thề.
Thời gian quay ngược về lúc đại quân Ma Pháp đế quốc áp sát Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh.
Dương Như Hóa cung cấp tình báo nói rõ trên Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh chỉ có mấy chục kỵ sĩ dự bị, hàng trăm tội phạm nên không cần sử dụng đại quân.
Quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na cùng Tạp Đức thiếu gia dẫn dắt thánh quang ma kỵ đoàn bước vào vào lều. Khuôn mặt sáng sủa, cười nhạt bỗng chốc ngẩn ngơ, nơi này trừ lều ra không có một bóng người.
Sau khí phá hủy lều thì chỉ còn lại nhà đất rách nát.
Vu Nhai khắc chữ rất to trong phút chốc lộ ra trước mặt người Quang Minh thần điện, cả binh sĩ Ma Pháp đế quốc đứng gần đó. Ai nấy lửa giận ngút trời, toát mồ hôi lạnh.
Hàng chữ khắc như sau:
[Quang minh thánh nữ muốn dùng dung binh thần thuật sao? Cũng được, chỉ cần ngươi nói một câu với Quang Minh thần là Quang Minh thần, bà nội ngươi. Lão nương không thờ phụng ngươi, lão nương muốn phản ra Quang Minh thần điện, lão nương muốn báo thù cho quang minh thánh nữ năm xưa!
Lời thẳng thắn thế này nếu quang minh thánh nữ nhịn được thì nàng đúng là quang minh. Câu trước chửi người hay câu sau 'Quang minh thánh nữ năm xưa' đều là khinh nhờn Quang Minh thần điện rất lớn.
Lộ Luân Na là một quang minh thánh nữ xứng chức nhất, tuyệt đối không cho phép điều này xảy ra. Đời quang minh thánh nữ hận nhất là thánh nữ yêu tiểu binh của Huyền Binh đế quốc, rời khỏi vòng tay Quang Minh thần.
Câu chuyện quang minh thánh nữ và tiểu binh qua ngâm du thi nhân lan truyền đã vào Ma Pháp đế quốc, bị xếp vào hàng cấm lan rộng. Nhưng nhiều người Ma Pháp đế quốc đều biết chuyện này, vô cùng nhục nhã.
Trước kia đã nói Ma Pháp đế quốc tự cho mình là ưu nhã, cao quý. Quý tộc, bình dân, cao thủ hay người thường đều gọi Huyền Binh đế quốc là kẻ thô lỗ. Quang minh thánh nữ của mình yêu tiểu binh Huyền Binh đế quốc là nhục nhã quá lớn, dân gian còn như thế càng đừng nói đến Quang Minh thần điện biết nội tình.
Giọng quang minh thánh nữ run run:
- Tạp Đức, ngươi nói đúng, tiểu binh này đúng là đáng chết.
Hai hàng chữ đụng vào nghịch lân toàn Ma Pháp đế quốc.
- Ngươi nói công chúa Nguyệt Lâm Sa thích loại nam nhân như vậy, quả nhiên nàng ta quay lưng với Quang Minh thần.
Tạp Đức thiếu gia chỉ bảo công chúa Nguyệt Lâm Sa có hứng thú với Vu Nhai, qua miệng quang minh thánh nữ biến thành thích.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu Vu Nhai biết sẽ cảm thán quang minh thánh nữ cũng chỉ là người thường, không thể thản nhiên với mọi việc. Quang minh thánh nữ như bà tám thích phóng to sự việc, phóng đại sự thực.
- Đúng vậy! Nhưng có lẽ công chúa Nguyệt Lâm Sa bị nam nhân này ba hoa lừa gạt.
Ma Pháp đế quốc đều biết Tạp Đức thiếu gia yêu mến công chúa Nguyệt Lâm Sa, tất nhiên gã sẽ lên tiếng bênh vực nàng. Mọi người cũng biết quang minh thánh nữ và công chúa Nguyệt Lâm Sa xích mích với nhau. Quang minh thánh nữ lạnh lùng liếc Tạp Đức thiếu gia. Tạp Đức toát mồ hôi lạnh, không nên thêm gì nữa.
Quang minh thánh nữ lạnh lùng nói:
- Vậy càng chứng minh lòng công chúa Nguyệt Lâm Sa không đủ kiên định.
Có lẽ quang minh thánh nữ để Tạp Đức thiếu gia theo bên cạnh cũng là vì có xích mích với công chúa Nguyệt Lâm Sa, mọi người chỉ dám thầm ác ý nghĩ như vậy.
Quang minh thánh nữ nói:
- Lôi Áo Phu đại soái, ngươi nói chờ mười ngày kẻ khinh nhờn chết tiệt này sẽ ngoan ngoãn đợi đại quân ma pháp chúng ta sang bằng Kiếm Phong lĩnh. Tại sao bây giờ không có một bóng người?
- Cái này . . .
Lôi Áo Phu đại soái luôn ở bên cạnh quan sát, cẩn thận suy ngẫm dòng chữ Vu Nhai khắc. Vu Nhai biết Quang Minh thần điện đến, chuyện này đã bị giới nghiêm giữ kín, hay đây là cái bẫy của Dương Như Hóa?
Nghĩ đến đây Lôi Áo Phu đại soái toát mồ hôi lạnh.
Lôi Áo Phu đại soái không nói cho Quang Minh thần điện biết gã cùng Dương Như Hóa bàn kế hoạch vì để chứng minh gã cường đại, biểu hiện khoe khoang trước mặt Quang Minh thần điện. Tuyệt đối đừng để xảy ra chuyện, nếu không gã chết chắc rồi. Quá sơ suất, tự cho là không sai sót gì. Lôi Áo Phu đại soái muốn thể hiện mình tài trí lắm mưu trước Quang Minh thần điện nên không chú ý điều tra gì nhiều.
Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh không đáng giá khiến Lôi Áo Phu đại soái bỏ công điều tra kỹ càng, bây giờ xem ra gã đã đánh giá thấp họ Vu.
Một binh sĩ Ma Pháp đế quốc điều tra chạy tới báo cáo:
- Báo cáo đại soái, chúng ta tra được hai chỗ có dấu móng ngựa, một đi hướng Kiếm Sơn hùng quan, một đi hướng tây.
- Trong đó có trăm móng ngựa đi hướng tây, hướng Kiếm Sơn hùng quan chỉ có một móng ngựa. Xem dấu móng ngựa thì bọn họ rời đi chưa tới một canh giờ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mắt Lôi Áo Phu đại soái lóe tia sáng, đã là thủ lĩnh yếu tắc tuyệt đối không phải người bình thường. Lôi Áo Phu đại soái chậm trễ mười ngày có điều tra kỹ càng, nếu là cạm bẫy của Dương Như Hóa thì quá tỉ mỉ. Nếu không phải thì giải thích ra sao chuyện Vu Nhai biết tin Quang Minh thần điện đến?
Có lẽ chỗ nào để lộ tiếng gió, nếu Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị biết tin đại quân Ma Pháp đế quốc xuất phát đã rút từ lâu, làm gì vội vàng trong một canh giờ? Vậy là đại quân Ma Pháp đế quốc rời khỏi Tuyết Lĩnh cương Vu Nhai mới nhận được tin.
- Lập tức phái hai mươi con ma ưng kỵ bắt người đi hướng Kiếm Sơn hùng quan.
Lôi Áo Phu đại soái suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng xác định người chạy đi Kiếm Sơn hùng quan là quan trọng.
Lôi Áo Phu đại soái nhìn hướng tây, nói:
- Đội ma ưng kỵ còn lại nghe lệnh, đuổi theo dấu móng ngựa, cho thánh nữ . . .
Quang minh thánh nữ lạnh lùng ngắt lời:
- Không cần, Quang Minh thần điện đủ đối phó những người này.
Quang minh thánh nữ nói xong vung tay lên, thánh quang ma kỵ đoàn đuổi theo trăm dấu móng ngựa, không quan tâm ý kiến của Lôi Áo Phu đại soái, không trưng cầu ý quang minh thánh tử.
Quang minh thánh tử thờ ơ với mọi việc.
Tạp Đức thiếu gia thì mong ước lập tức đuổi theo Vu Nhai, xé xác hắn ra.
Quan quân thuộc hạ Lôi Áo Phu đại soái hỏi:
- Đại soái, cái này . . .
- Hết cách, với cá tính của quang minh thánh nữ nếu không cần chúng ta thì tất nhiên sẽ không dùng, nếu đi theo thì không tốt. Bây giờ mới biết họ Vu kia cực kỳ gian xảo, chúng ta đã đánh giá thấp hắn tạo thành kết quả hiện nay. Nếu quang minh thánh tử, thánh nữ bị gì là chúng ta tàn đời.
Lôi Áo Phu đại soái cảm thấy nhức đầu, hầu hạ người trẻ tuổi tính cách kiêu ngạo thật rắc rối.
- Nếu dùng ma pháp tủy tung bình thường trên người bọn họ sẽ bị phát hiện ra ngay. Vậy đi, chúng ta hợp tác pphát động ma pháp truy tung ẩn giấu thiên giai, ít nhất biết quang minh thánh tử, thánh nữ bình an.
Các cao thủ ma pháp trong quân khóe môi co giật. May mắn thần quyền rất mạnh trong Ma Pháp đế quốc, được tôn trọng, quân lính tín phụng thần nếu không đã chửi thề.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro