Triệu Hoán Thần Binh

Hai thanh binh khí nát

Hạ Nhật Dịch Lãnh

2024-07-23 06:43:18

Tân binh của tổ Kỳ Binh không biết cũng không có gì kỳ quái. Hắn lại hỏi:

- Vậy tổ Kỳ Binh chúng ta có người nào lọt vào danh sách đứng đầu hay không?

- Ách, không!

Thành viên của tổ Kỳ Binh lúng túng nói:

- Chỉ có điều Thái ca, một trong một trăm người đứng đầu lại thua ở trong tay Vu Nhai ngươi. Tiếp theo kỳ binh có lẽ có thể xuất hiện trong danh sách đi. Hơn nữa, thực lực Thủy Tinh cũng rất cường đại. Tuyệt đối cũng phải có tên trong trăm người đứng đầu!

Vu Nhai lắc đầu. Thực lực Thủy Tinh đâu chỉ đơn giản đứng trong trăm người đứng đầu chứ? Lúc đó mình đã sử dụng Thất Tinh Thần Kích!

- Vị đại sư này, ta muốn sửa hai thanh vũ khí, trường kích tam giai và huyền kiếm tứ giai, không biết có được không?

Vu Nhai không lại tiếp tục câu chuyện này nữa, đi về phía vị người lùn kia nói. Đây không phải là lần đầu tiên Vu Nhai nhìn thấy người lùn. Trước kia, khi hắn còn thủ thành, loại người nào cũng đã gặp qua, chỉ có điều nhìn vẫn rất buồn cười. Hắn rất muốn biết nếu như bọn họ cạo râu mép sẽ biến thành bộ dạng thế nào.

- Huyền Binh bản mạng hay Huyền Binh bình thường?

Xem ra thái độ của người lùn không tệ. Hiển nhiên vừa rồi Vu Nhai tỏ ra bạo lực như vậy rất đúng khẩu vị của hắn.

- Hai thanh đều là Huyền Binh bình thường.

- Vào đi

Người lùn gật đầu, dẫn Vu Nhai đi vào. Nhiệt độ không khí chợt tăng lên. Bên trong, một lò sắt đang thiêu đốt. Vu Nhai đưa trường kích và huyền kiếm tới. Người lùn nhìn qua một chút, không có phản ứng lớn, gật đầu, tính trước hết ra tay với trường kích tương đối dễ dàng hơn.

- Chờ một chút. Chỗ của ta có nguyên liệu, không biết có thể dung nhập vào hay không?

- Nguyên liệu gì? Chỗ của ta muốn gì cũng có hết... Tinh sắt Ô Huyền. Trời ạ, còn là một khối lớn như thế?

Người lùn mặt không đổi nhìn xuống. Khi mắt nhìn thấy thứ trên tay Vu Nhai, hai mắt đột nhiên trợn trừng. Rất nhanh hắn cướp lấy, cẩn thận quan sát một chút:

- Thực sự là tinh sắt Ô Huyền, còn là loại cực phẩm nhất.

- Ách, có thể sử dụng nó để sửa hai thanh vũ khí cho ta được không?

Vu Nhai không nghĩ tới hắn có phản ứng lớn như vậy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Cái gì? Ngươi nhất định muốn sử dụng khối tinh sắt Ô Huyền này để sửa hai thanh vũ khí không phải là Huyền Binh bản mạng sao?

Người lùn đột nhiên trừng nói.

- Đúng vậy, có vấn đề gì không?

- Ngươi xác định, đây không phải là Huyền Binh bản mạng của ngươi sao? Tinh sắt Ô Huyền này có thể nâng cao chất lượng Huyền Binh bản mạng, có thể trợ giúp ngươi có được Binh Linh. Ngươi thật sự muốn dùng nó để sử hai thanh nát binh náy ao?

Mắt người lùn càng trợn trừng lớn hơn.

Lúc này Vu Nhai mới nhớ ra, Huyền Binh bản mạng cũng phân đẳng cấp. Muốn trở thành Linh Binh Sư, nhất định phải để Huyền Binh bản mạng tự động nhập thể phát sinh linh tính hoặc là bắt linh hồn ma thú dung hợp vào. Mỗi cái đều có ưu thế riêng, tạm thời không nói rõ ai mạnh ai yếu. Huyền Binh bản mạng phải sinh ra linh tính, chất lượng nhất định phải vượt qua thử thách. Nếu không, cũng chỉ có thể chậm rãi sử dụng huyền khí lấy ra chất lượng. Giống như huyền khí của Vu Thiên Tuyết năm đó, chính là bị rút đi chế luyện Huyền Binh, dùng huyền khí của bản thân để chế luyện, có thể làm ít công to.

Đương nhiên, ở đế quốc Huyền Binh đã ra lệnh cấm loại chuyện này. Chí ít là ngoài mặt cấm. Cho nên Vu Nhai vì chuyện này của Vu Thiên Tuyết mới có thể tức giận như thế. Đương nhiên, cũng có sử dụng hồn người chế luyện Huyền Binh. Loại này chính là thủ pháp ma đạo.

Huyền Binh bản mạng của Vu Nhai căn bản không cần nâng cao chất lượng. A, có thể cần. Phương pháp nâng cao chính là khiến bên trong có nhiều Thần Binh hơn. Vu Nhai lắc đầu, nói:

- Đúng vậy, vẫn dùng nó để sửa!

Khóe miệng người lùn giật giật vài cái, hình như rất muốn ném cây búa trong tay hắn vào đầu Vu Nhai. Tiểu tử này não tàn rồi sao?

Chỉ có điều hắn cũng không có cách nào. Người ta là khách, cũng không làm trái với quy tắc, lại càng không giống như những gia hỏa đáng chết vừa rồi, muốn mình chế luyện giá đỡ để đi đường. Mẹ nó, mình giống với một thợ rèn chế luyện loại đồ dùng hàng ngày sao?

- Được rồi, tuy rằng ta rất muốn một búa đập chết ngươi, nhưng vẫn phải chế luyện cho ngươi.

Người lùn rất buồn bực nói,.

Hắn bắt đầu động thủ. Đầu tiên sửa trường kích đi. Sửa tam giai vẫn dễ hơn một chút. Cái dễ làm trước. Mỗi khi hắn luyện tinh sắt Ô Huyền, râu mép trên mặt đều sẽ run rẩy một cái, có lẽ là do đau lòng. Lại nghe hắn vừa sửa vừa nói:

- Lát nữa ta không cần thù lao của ngươi, chỉ cần cho ta những mảnh vụn sau khi luyện là được.

- Ách, được, nhưng không thể bớt xén nguyên vật liệu!

- Mong ngươi hãy tôn trọng nhân phẩm của người lùn chúng ta. Chúng ta không phải là nhân loại các ngươi. Chúng ta cũng không phải là kẻ giảo hoạt.

Người lùn cả giận nói. Nếu không nể tình những mảnh vụn tinh sắt Ô Huyền, sợ rằng hắn đã đuổi người.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Vu Nhai, không nên đáp ứng. Ta nghe nói sắt Ô Huyền là bảo vật vô giá. Sau khi dùng nó để sửa, sẽ trực tiếp nâng cao chất lượng lên một cấp!

Một người trong tổ Kỳ Binh đứng phía sau nhắc nhở, thầm trách Vu Nhai đáp ứng quá nhanh.

- Không sai. Có thể nâng cao huyền kiếm tứ giai này lên một cấp hay không ta không biết, nhưng thanh trường kích tam giai này, tuyệt đối có thể nâng cao một cấp. Nếu có người cầm tới Huyền Binh bản mệnh nhập thể, Linh Binh Sư không phải là mộng nữa!

Người lùn thẳng thắn trả lời:

- Chỉ có điều ngươi vừa mới đáp ứng ta, mong ngươi không nên đổi ý, nhân loại giảo hoạt!

- Gia hỏa này sao ngươi lại nói chuyện như vậy? Ngươi làm vậy là lừa dối!

- Được rồi. Cùng lắm sau này ta có thể sửa Huyền Binh miễn phí giúp ngươi!

Người lùn lại nói. Cuối cùng, Vu Nhai vẫn đáp ứng. Trong tay hắn còn có khối tinh sắt Ô Huyền thứ hai. Xem ra tiểu muội muội Phong Doanh nói không sai. Hai khối như thế quả nhiên còn tốt hơn là rương châu bảo.

Nửa giờ sau, trường kích đã được sửa xong. Vu Nhai để Phong Doanh xem qua một chút. Đúng là không bớt xén nguyên vật liệu, thật sự đánh ra được trường kích tứ giai. Kỹ thuật của người lùn này thật sự không tồi. Hắn lại lấy ra huyền kiếm tứ giai. Lần này người lùn có chút ngưng trọng, đem tinh sắt Ô Huyền còn dư lại ra luyện, sau đó đặt thanh kiếm bị tổn hại vào trong lò luyện. Lửa nóng điên cuồng thiêu đốt khiến kiếm biến thành màu đỏ.

- Chờ một chút!

Ngay khi người lùn chuẩn bị giơ búa hạ xuống, Vu Nhai đột nhiên lên tiếng:

- Có thể trong lúc sửa, thay đổi hình thái của thanh kiếm này một chút hay không? Có lẽ ta có biện pháp khiến thanh kiếm tăng lên tới ngũ giai!

- Cái gì, ngươi cũng là thợ rèn sao?

Người lùn ngừng lại, nghi ngờ hỏi.

- Không phải. Nhưng ta có thể khiến kiếm nâng cao phẩm cấp. Chỉ cần ngươi chế tạo theo phương pháp của ta là được!

- Ngươi nói kỹ thuật rèn sắt của ta không tốt sao?

Người lùn nổi giận.

- Ngươi làm vậy là hoài nghi Khắc Lạp Ngạo thợ rèn người lùn vĩ đại ta sao?

- Ách, ta không phải có ý này. Thôi đi, ngươi chỉ cần làm theo lời ta nói là được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0