Khiêu chiến
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Vu Tiểu Dạ lại càng lo lắng hơn. Chẳng lẽ biểu ca thật sự vẫn hoài niệm Độc Cô gia. Nếu không tại sao lại trở thành hưng phấn như thế?
- Xôn xao...
Đúng lúc này, xung quanh lại ồ lên. Vu Nhai cũng thu hồi tâm tình nhìn về phía mọi người.
Hóa ra chấp sự Mặc Dung tuyên bố phần thưởng dành cho những người còn lại. Người mất đi huy hiệu được thưởng, còn thưởng cho những người có số huy hiệu nhiều. Cuối cùng sáu tổ liên minh của Vu Nhai rõ ràng là được thưởng gấp đôi. Điều khiến cho hắn hưng phấn chính là, bọn họ vẫn có cơ hội lấy được một loại chiến kỹ của Huyền Thần Điện. Rất nhanh có thể lấy được.
Chiến kỹ a, đây chính là thứ không phải cứ có tiền là lấy được. Cũng chính bởi vậy, Vu Nhai mới đến đây.
Sở dĩ bọn họ nhận được phần thưởng này, cũng bởi vì bọn họ đoàn kết. Đây là điều mà đế quốc Huyền Binh cùng Huyền Thần Điện muốn thấy nhất.
- Được rồi, ngoại trừ kỵ sĩ dự bị ra, tất cả mọi người đều có nhiệm vụ. Chính là sửa sang lại tiểu thành Thanh Man cho ta!
Mặc Dung đột nhiên lại ra một mệnh lệnh khiến người ta không thể tưởng tượng nổi. Hắn lại muốn mọi người đi tu sửa thành.
- Thế nào, không muốn sao? Tùy thôi, nhưng phần thưởng trước đó sẽ không có nữa.
Mặc Dung cười quỷ dị nói.
Mẹ nó, cấp trên cũng chỉ cho chút tiền xuống như vậy, trong đó cũng có không ít nguyên vật liệu sử dụng ở trên Thánh Hội, bị tiểu tử họ Vu đáng chết kia chiếm lấy, đâu còn có tiền tu sửa thành chứ? Trước mắt nhiều lao động giá rẻ như vậy, hắn tất nhiên phải lợi dụng một chút.
- Được rồi. Tất cả giải tán!
Cuối cùng Mặc Dung tuyên bố. Đột nhiên hắn lại nhìn thấy các kỵ sĩ dự bị lúc trước vẻ mặt lạnh lùng, đang chuẩn bị đi về phía đám người Vu Nhai, hắn liền hét lên:
- Các ngươi xem những chấp sự chúng ta trở thành không khí sao? Cút về, tu sửa thành đi.
- Nhưng chúng ta...
- Ta không quan tâm các ngươi có gia tộc gì, thân phận gì. Hiện tại các ngươi chỉ là một nhân công tu sửa thành. Bọn họ, là kỵ sĩ dự bị, là người đưa ra cống hiến đối với Thánh Hội, đối với Huyền Thần Điện thậm chí là đế quốc Huyền Binh. Người đối địch với bọn họ, chính là đối địch với Huyền Thần Điện. Các ngươi đã nghĩ xong chưa?
Mặc Dung thản nhiên nói.
Huyền Thần Điện, a, mặc dù bây giờ nghèo một chút, nhưng vẫn có sự ưu việt của bọn họ.
Cuối cùng, mọi người chỉ có thể kìm chế thù hận xuống, làm công việc tu sửa thành của bọn họ.
Các chấp sự, giáo quan và diễn viên quần chúng khác đều tản ra. Ở chỗ này, cho dù là Lưu Hàn Trạch cũng không dám động thủ. Kỵ sĩ chính thức cũng phân chia đẳng cấp. Cấp bậc của Lưu Hàn Trạch kém hơn so với Yến đại nhân rất nhiều.
Cùng lúc đó, năm mươi kỵ sĩ dự bị mới đều đã mặc vào trang bị của kỵ sĩ dự bị vào, cưỡi trên Lân Giác Mã, chuẩn bị đi tới doanh địa trước Thanh Man Cốc lúc trước để nghỉ ngơi dưỡng sức. Tạm thời còn có một đám người còn chưa đi được.
Đợi hơn nửa canh giờ, mới nghe được những tiếng động ầm ầm. Tất cả mọi người bao gồm đám chấp sự Mặc Dung đều ngây dại. Chỉ thấy bên trong thành đổ nát, có một đám ma thú với đủ loại chạy đến. Có Địa Yểm Thú, có Bạch Nhung Thanh Cương Lang, có Nộ Giác Mã. Chạy ở phía trước nhất chính là một người một ngựa. Người là trang phục kỵ sĩ dự bị, vật cưỡi là Lân Giác Mã. Đó chính là Vu Nhai.
Nếu Yến đại nhân đã đưa tất cả mọi thứ hắn thu hoạch ở Thanh Man Cốc lần này cho hắn, tất nhiên hắn phải về trong thành thu hồi lại tất cả mọi vậy.
- Kỵ sĩ Vu Nhai, ngươi đây là...
Mặc Dung và Vu Nhai xem như rất thân quen. Lúc trước, sau khi nghe tới biểu hiện của Vu Nhai, đã âm thầm may mắn vì lúc trước tạo dựng mối quan hệ tốt với hắn. Tuy rằng gia hỏa này tạm thời vẫn chỉ là kỵ sĩ dự bị, nhưng hắn lại được Yến đại nhân xem trọng.
- Ách, Yến đại nhân đã tặng ta tất cả mọi thứ ta thu hoạch ở Thanh Man Cốc lần này. Những vật cưỡi ma thú này hẳn cũng tính là thu hoạch của ta chứ?
Vu Nhai chớp nháy mắt hỏi.
Mọi người trầm mặc. Đám người Dạ Tình thật muốn cách xa gia hỏa này ra một chút. Sao lại có người da mặt dày như vậy?
- Cái này, cái này, tất nhiên cũng coi như thu hoạch của ngươi!
Mặc Dung cuối cùng vẫn cắn răng nói.
Trong lòng hắn lại oán giận Yến đại nhân này một hồi. Những ma thú này tuy nói là do Huyền Thần Điện phân phối xuống, nhưng cũng phải do chấp sự Huyền Thần Điện phía bên Bắc Đấu bọn họ bỏ tiền ra. Nhớ tới những viên U Linh Châu đã thu của Vu Nhai trước đó, trong lòng hắn rầu rĩ. Xem như là đầu tư đi.
Hắn âm thầm thề, nhất định phải sửa lại tiểu thành Thanh Man tật tốt. Nhất định phải ép khô tất cả sức lao động có thể dùng, biến nơi đây trở thành trung tâm tài chính của Thanh Man Cốc thậm chí cả các vùng lân cận. Hắn nhất định phải kiếm về tất cả những gì đã tổn thất.
Không biết vì sao, các thành viên Thánh Hội đột nhiên rùng mình một cái.
- Cảm ơn Mặc chấp sự!
Vu Nhai mặt mày rạng rỡ, cùng các kỵ sĩ dự bị khác tập hợp. Năm mươi người cưỡi cùng dắt theo rất nhiều ma thú, chạy như bay về phía trước Thanh Man Cốc.
- Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không đi tu sửa thành cho ta!
Từ phía xa, dường như vẫn có thể nghe được tiếng Mặc Dung rít gào.
...
Sáng sớm, trải qua ba ngày nghỉ dưỡng sức đội kỵ sĩ dự bị mới lại một lần nữa đầy sức sống. Hôm nay là thời điểm bọn họ rời đi. Gần như năm mươi kỵ sĩ đã đến đông đủ. Chỉ là gần như. Bởi vì vẫn thiếu hai người.
Vu Nhai và Vũ Qua không thấy đâu.
Ngay lúc bình minh, Vũ Qua rốt cuộc đã tìm được Vu Nhai. Sau ba ngày dưỡng thương, hắn cơ bản đã khôi phục gần hết. Hắn đưa ra lời khiêu chiến với Vu Nhai. Sau đó hai người biến mất khỏi doanh địa phía trước Thanh Man Cốc.
Hiện tại, mọi người đang chờ đợi kết quả của cuộc chiến đấu. Nếu không phải vì vậy, hiện tại mọi người đã rời khỏi đây.
Yến đại nhân cũng không quy định bọn họ phải xuất phát tập thể. Chỉ cần nửa tháng sau đến Bắc Đấu Thành tập hợp là được. Nếu không phải như vậy, đội ngũ này cũng sẽ không ăn ý tập trung cùng một chỗ như vậy.
Hiện tại đội ngũ này trên cơ bản đã chia làm hai tổ chức. Một là kỵ sĩ dự bị mới do Vu Nhai dẫn đầu. Còn một chính là đám người Lý Thân Phách, kỵ sĩ dự bị cũ, do Độc Cô Cửu Tà dẫn đầu.
Nói thật ra, trong số các kỵ sĩ dự bị mới ngoại trừ mấy người, các kỵ sĩ dự bị cũ đều khinh thường. Đừng quên, ngoại trừ Tiết tổ trưởng có tuổi tác hơi lớn, còn có Kỳ Binh Giả như Răng Lớn, Huyết Lệnh.
Hơn nữa, các kỵ sĩ dự bị cũ đều người của các thế lực lớn, không quan tâm bọn họ ở trong thế lực có thân phận ra sao.
Trong số mấy người bọn họ công nhận, có Vu Nhai và Vũ Qua. Vu Nhai tất không cần phải nói. Vũ Qua cũng có thể chiến thắng vượt cấp không ít người trong số bọn họ. Trong ba ngày qua, hắn vẫn điên cuồng khiêu chiến với người khác, chứng minh thực lực của hắn.
Bởi vậy, các kỵ sĩ dự bị mới có thể cảm thấy hứng thú đối với cuộc chiến đấu của Vu Nhai cùng Vũ Qua.
- Xôn xao...
Đúng lúc này, xung quanh lại ồ lên. Vu Nhai cũng thu hồi tâm tình nhìn về phía mọi người.
Hóa ra chấp sự Mặc Dung tuyên bố phần thưởng dành cho những người còn lại. Người mất đi huy hiệu được thưởng, còn thưởng cho những người có số huy hiệu nhiều. Cuối cùng sáu tổ liên minh của Vu Nhai rõ ràng là được thưởng gấp đôi. Điều khiến cho hắn hưng phấn chính là, bọn họ vẫn có cơ hội lấy được một loại chiến kỹ của Huyền Thần Điện. Rất nhanh có thể lấy được.
Chiến kỹ a, đây chính là thứ không phải cứ có tiền là lấy được. Cũng chính bởi vậy, Vu Nhai mới đến đây.
Sở dĩ bọn họ nhận được phần thưởng này, cũng bởi vì bọn họ đoàn kết. Đây là điều mà đế quốc Huyền Binh cùng Huyền Thần Điện muốn thấy nhất.
- Được rồi, ngoại trừ kỵ sĩ dự bị ra, tất cả mọi người đều có nhiệm vụ. Chính là sửa sang lại tiểu thành Thanh Man cho ta!
Mặc Dung đột nhiên lại ra một mệnh lệnh khiến người ta không thể tưởng tượng nổi. Hắn lại muốn mọi người đi tu sửa thành.
- Thế nào, không muốn sao? Tùy thôi, nhưng phần thưởng trước đó sẽ không có nữa.
Mặc Dung cười quỷ dị nói.
Mẹ nó, cấp trên cũng chỉ cho chút tiền xuống như vậy, trong đó cũng có không ít nguyên vật liệu sử dụng ở trên Thánh Hội, bị tiểu tử họ Vu đáng chết kia chiếm lấy, đâu còn có tiền tu sửa thành chứ? Trước mắt nhiều lao động giá rẻ như vậy, hắn tất nhiên phải lợi dụng một chút.
- Được rồi. Tất cả giải tán!
Cuối cùng Mặc Dung tuyên bố. Đột nhiên hắn lại nhìn thấy các kỵ sĩ dự bị lúc trước vẻ mặt lạnh lùng, đang chuẩn bị đi về phía đám người Vu Nhai, hắn liền hét lên:
- Các ngươi xem những chấp sự chúng ta trở thành không khí sao? Cút về, tu sửa thành đi.
- Nhưng chúng ta...
- Ta không quan tâm các ngươi có gia tộc gì, thân phận gì. Hiện tại các ngươi chỉ là một nhân công tu sửa thành. Bọn họ, là kỵ sĩ dự bị, là người đưa ra cống hiến đối với Thánh Hội, đối với Huyền Thần Điện thậm chí là đế quốc Huyền Binh. Người đối địch với bọn họ, chính là đối địch với Huyền Thần Điện. Các ngươi đã nghĩ xong chưa?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc Dung thản nhiên nói.
Huyền Thần Điện, a, mặc dù bây giờ nghèo một chút, nhưng vẫn có sự ưu việt của bọn họ.
Cuối cùng, mọi người chỉ có thể kìm chế thù hận xuống, làm công việc tu sửa thành của bọn họ.
Các chấp sự, giáo quan và diễn viên quần chúng khác đều tản ra. Ở chỗ này, cho dù là Lưu Hàn Trạch cũng không dám động thủ. Kỵ sĩ chính thức cũng phân chia đẳng cấp. Cấp bậc của Lưu Hàn Trạch kém hơn so với Yến đại nhân rất nhiều.
Cùng lúc đó, năm mươi kỵ sĩ dự bị mới đều đã mặc vào trang bị của kỵ sĩ dự bị vào, cưỡi trên Lân Giác Mã, chuẩn bị đi tới doanh địa trước Thanh Man Cốc lúc trước để nghỉ ngơi dưỡng sức. Tạm thời còn có một đám người còn chưa đi được.
Đợi hơn nửa canh giờ, mới nghe được những tiếng động ầm ầm. Tất cả mọi người bao gồm đám chấp sự Mặc Dung đều ngây dại. Chỉ thấy bên trong thành đổ nát, có một đám ma thú với đủ loại chạy đến. Có Địa Yểm Thú, có Bạch Nhung Thanh Cương Lang, có Nộ Giác Mã. Chạy ở phía trước nhất chính là một người một ngựa. Người là trang phục kỵ sĩ dự bị, vật cưỡi là Lân Giác Mã. Đó chính là Vu Nhai.
Nếu Yến đại nhân đã đưa tất cả mọi thứ hắn thu hoạch ở Thanh Man Cốc lần này cho hắn, tất nhiên hắn phải về trong thành thu hồi lại tất cả mọi vậy.
- Kỵ sĩ Vu Nhai, ngươi đây là...
Mặc Dung và Vu Nhai xem như rất thân quen. Lúc trước, sau khi nghe tới biểu hiện của Vu Nhai, đã âm thầm may mắn vì lúc trước tạo dựng mối quan hệ tốt với hắn. Tuy rằng gia hỏa này tạm thời vẫn chỉ là kỵ sĩ dự bị, nhưng hắn lại được Yến đại nhân xem trọng.
- Ách, Yến đại nhân đã tặng ta tất cả mọi thứ ta thu hoạch ở Thanh Man Cốc lần này. Những vật cưỡi ma thú này hẳn cũng tính là thu hoạch của ta chứ?
Vu Nhai chớp nháy mắt hỏi.
Mọi người trầm mặc. Đám người Dạ Tình thật muốn cách xa gia hỏa này ra một chút. Sao lại có người da mặt dày như vậy?
- Cái này, cái này, tất nhiên cũng coi như thu hoạch của ngươi!
Mặc Dung cuối cùng vẫn cắn răng nói.
Trong lòng hắn lại oán giận Yến đại nhân này một hồi. Những ma thú này tuy nói là do Huyền Thần Điện phân phối xuống, nhưng cũng phải do chấp sự Huyền Thần Điện phía bên Bắc Đấu bọn họ bỏ tiền ra. Nhớ tới những viên U Linh Châu đã thu của Vu Nhai trước đó, trong lòng hắn rầu rĩ. Xem như là đầu tư đi.
Hắn âm thầm thề, nhất định phải sửa lại tiểu thành Thanh Man tật tốt. Nhất định phải ép khô tất cả sức lao động có thể dùng, biến nơi đây trở thành trung tâm tài chính của Thanh Man Cốc thậm chí cả các vùng lân cận. Hắn nhất định phải kiếm về tất cả những gì đã tổn thất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không biết vì sao, các thành viên Thánh Hội đột nhiên rùng mình một cái.
- Cảm ơn Mặc chấp sự!
Vu Nhai mặt mày rạng rỡ, cùng các kỵ sĩ dự bị khác tập hợp. Năm mươi người cưỡi cùng dắt theo rất nhiều ma thú, chạy như bay về phía trước Thanh Man Cốc.
- Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không đi tu sửa thành cho ta!
Từ phía xa, dường như vẫn có thể nghe được tiếng Mặc Dung rít gào.
...
Sáng sớm, trải qua ba ngày nghỉ dưỡng sức đội kỵ sĩ dự bị mới lại một lần nữa đầy sức sống. Hôm nay là thời điểm bọn họ rời đi. Gần như năm mươi kỵ sĩ đã đến đông đủ. Chỉ là gần như. Bởi vì vẫn thiếu hai người.
Vu Nhai và Vũ Qua không thấy đâu.
Ngay lúc bình minh, Vũ Qua rốt cuộc đã tìm được Vu Nhai. Sau ba ngày dưỡng thương, hắn cơ bản đã khôi phục gần hết. Hắn đưa ra lời khiêu chiến với Vu Nhai. Sau đó hai người biến mất khỏi doanh địa phía trước Thanh Man Cốc.
Hiện tại, mọi người đang chờ đợi kết quả của cuộc chiến đấu. Nếu không phải vì vậy, hiện tại mọi người đã rời khỏi đây.
Yến đại nhân cũng không quy định bọn họ phải xuất phát tập thể. Chỉ cần nửa tháng sau đến Bắc Đấu Thành tập hợp là được. Nếu không phải như vậy, đội ngũ này cũng sẽ không ăn ý tập trung cùng một chỗ như vậy.
Hiện tại đội ngũ này trên cơ bản đã chia làm hai tổ chức. Một là kỵ sĩ dự bị mới do Vu Nhai dẫn đầu. Còn một chính là đám người Lý Thân Phách, kỵ sĩ dự bị cũ, do Độc Cô Cửu Tà dẫn đầu.
Nói thật ra, trong số các kỵ sĩ dự bị mới ngoại trừ mấy người, các kỵ sĩ dự bị cũ đều khinh thường. Đừng quên, ngoại trừ Tiết tổ trưởng có tuổi tác hơi lớn, còn có Kỳ Binh Giả như Răng Lớn, Huyết Lệnh.
Hơn nữa, các kỵ sĩ dự bị cũ đều người của các thế lực lớn, không quan tâm bọn họ ở trong thế lực có thân phận ra sao.
Trong số mấy người bọn họ công nhận, có Vu Nhai và Vũ Qua. Vu Nhai tất không cần phải nói. Vũ Qua cũng có thể chiến thắng vượt cấp không ít người trong số bọn họ. Trong ba ngày qua, hắn vẫn điên cuồng khiêu chiến với người khác, chứng minh thực lực của hắn.
Bởi vậy, các kỵ sĩ dự bị mới có thể cảm thấy hứng thú đối với cuộc chiến đấu của Vu Nhai cùng Vũ Qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro