Khôi giáp đỏ sậm (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Nghe lời Vu Nhai nói Tạ Tam kinh ngạc suýt rớt cằm. Quang minh thánh nữ cũng đến, má ơi.
Dạ Tình nhìn Tiểu Thúy bay qua, lòng chua xót.
- Vu Nhai . . .
Ba ngày chiến đấu gian khổ, không ngừng đối mặt nguy hiểm chết chóc nàng cũng không quan tâm. Vu Nhai không nói chuyện với Dạ Tình nhưng Tiểu Thúy đã đại biểu hắn quan tâm nàng.
Dạ Tình hít sâu, chiến đấu bắt đầu.
Quang minh thánh tử nhìn Vu Nhai, thản nhiên nói:
- Vu Nhai, ta chính thức ghi nhớ tên của ngươi, vì những gì ngươi làm ở Phiêu Tuyết hành tỉnh rất đặc sắc.
Quang minh thánh tử có chút thưởng thức Vu Nhai.
- Nhưng ngươi vẫn chỉ là nhân loại, không phải thần. Ngươi không tác chiến cùng khưu phong thú, ngươi cho rằng lời ta nói lúc ba ngày trước là thật? Ta không tự tin bắt được ngươi sao?
Vu Nhai hờ hững đáp:
- Quang minh thánh nữ còn có huyền binh phòng ngự đập mãi không nứt, quang minh thánh tử nhà ngươi sẽ không có sao?
Vu Nhai biến mất tại chỗ, kiếm quang màu xanh hiện ra quanh thân quang minh thánh tử. Chớp mắt kiếm quang tan biến, bị Thiết Phong8 dễ dàng chặn lại. Vài ánh sáng trắng nhạt nhẽo hầu như không nhìn thấy biến mất theo kiếm quang.
- Nếu ngươi đã biết không phải đối thủ của ta còn dám đơn độc khiêu chiến? Tinh thần hy sinh vì chiến hữu sao?
Vu Nhai nói:
- Sao ngươi biết ta không có cách giải quyết ngươi?
Vu Nhai nhanh chóng đến gần quang minh thánh tử, chợt có cánh cửa ánh sáng xuất hiện ngăn hắn lại. Mỗi khi Vu Nhai vòng qua cánh cửa ánh sáng là lại có cánh cửa thứ hai xuất hiện, bất giác hắn bị ngăn lại.
- Ngươi không có lực lượng đến gần ta còn muốn giải quyết ta?
Quang minh thánh tử đứng yên tại chỗ.
- Ngươi có thể thử làm như ba ngày trước, khống chế lực lượng quang minh của ta xem?
Vu Nhai sẽ không khống chế ngược lại, hắn biết rõ ba ngày trước làm được là vì thực lực quang minh thánh nữ yếu, cộng thêm chưa chuẩn bị. Quang minh thánh tử cao hơn Vu Nhai một đẳng cấp lớn, nếu hắn lợi dụng vì dẫn động lực lượng cắn nuốt, các khí làm binh đấu với quang minh thánh tử thì là không biết tự lượng sức.
Vu Nhai không nói chuyện, hắn vận động đủ loại công kích.
Kiếm, Thất Tinh Thần Kích, tên, phản nghịch chi chuy, Vu Nhai liên tục công kích và áp sát quang minh thánh tử nhưng không cách nào đụng một cọng lông của gã. Quang minh thánh tử nhìn Vu Nhai như ngó đồ chơi, từ đầu đến cuối gã chỉ phòng ngự.
Kỵ chiến bên trên còn đang sôi sục. Đám người Độc Cô Cửu Tà, Dạ Tình thỉnh thoảng nhìn tình hình bên dưới, vô cùng lo lắng.
Độc Cô Cửu Tà lắc đầu, nói:
- Vu Nhai đang làm cái quỷ gì? Rất chật vật.
Lực lượng không bằng đối thủ thì chật vật là bình thường, nhưng Độc Cô Cửu Tà không tin Vu Nhai sẽ không có chút cơ hội chống cự.
Đương nhiên chiến đấu trên bầu trời không cho nhóm Độc Cô Cửu Tà, Dạ Tình phân tâm thời gian dài. May mắn có đám người Tạ Tam giúp đỡ, dù gã không phải thiên tài gì nhưng làm phân điện chủ một thành thị ít nhất có thực lực địa binh sư sơ đoạn. Những người đi theo Tạ Tam chắc chắn là tinh anh trong phân điện, phòng ngự rất khá.
Dù có Tạ Tam tham gia nhưng lực lượng hai bên vẫn cách biệt xa. Bội La Tây Tư Mạc có thực lực không kém gì Tạ Tam, bọn họ không thể nào phòng ngự cả đời. Vẫn chiến thuật cũ, chạy trốn, sau đó tập kích này nọ. Có kinh nghiệm ba ngày trước nên Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị hành động thoải mái hơn.
Cũng có tấm gương Vu Nhai trong Thanh Man tiểu thành ảnh hưởng mọi người.
Độc Cô Cửu Tà hợp tác với mấy cao thủ phản kích điên cuồng, những người khác mượn cơ hội lẻn vào rừng rậm. bọn họ không thấy Vu Nhai chiến đấu nữa.
Quang minh thánh tử không quan tâm chiến đấu bên trên, gã chỉ để ý mình chơi vui hay không.
- Chán quá, cứ tưởng ngươi sẽ cho ta chút vui vẻ, ai ngờ ngươi yếu quá sức.
Quang minh thánh tử tiếp tục bảo:
- Thôi, đến lượt ta công kích, để ta lĩnh giáo U Linh kiếm ý của U Linh kiếm các Độc Cô gia có chỗ nào lợi hại. Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, ta còn muốn biết bí mật phù văn trên người của ngươi. Nếu ngươi không dùng U Linh kiếm ý có lẽ sẽ biến thành người thực vật.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Quang minh thánh tử dứt lời liền công kích, lần này gã không chút giữ lại hoặc giữ chút ít thực lực. Vẫn là thánh quang thứ đơn giản nhưng nhanh hơn trước, mạnh hơn rất nhiều.
Vu Nhai bị quang minh bao phủ phát ra tiếng gầm thảm thiết.
Quang minh thánh tử nghi hoặc:
- A?
Với tốc độ của Vu Nhai dư sức tránh né, tại sao hắn không né? Chẳng lẽ vì bị lời gã nói kích thích?
quang minh tán đi, bị bặm lắng xuống. Vu Nhai xuất hiện trước mặt quang minh thánh tử, trên tay hắn cầm một miếng che ngực, màu đỏ sậm, cảm giác cực kỳ bá khí. Miếng che ngực khắc hai con quái long.
- Quang minh thánh tử, tuy ta không ngại sử dụng U Linh kiếm ý chạy trốn nhưng ta không muốn dùng với ngươi. Ba ngày trước ngươi hỏi ta còn bao nhiêu thủ đoạn ngươi không đoán ra? Giờ ta cho ngươi biết một thủ đoạn trong số đó.
Vu Nhai chậm rãi mặc tấm che ngực, rồi lấy từng món ra khỏi không gian giới chỉ, bao tay, che vai, mặt nạ, hộp kiếm khí vân vân, cùng một màu đỏ sậm. Đây là bộ sáo trang Đế Long tộc không bình thường, Vu Nhai tìm được bộ sáo trang đẳng cấp càng cao từ chiến trường cổ trong Minh Huyễn cổ lâm dưới Thiên Tội Uyên. Khi trong ảo giác chiến trường, Vu Nhai nhìn thấy sáo trang Đế Long tộc bốn đẳng cấp, trong đó mạnh nhất là kim giáp, rồi đẳng cấp thứ hai, ba và cấp bậc hắn có được nhiều nhất.
Khi đó Vu Nhai được đến một bộ đẳng cấp thứ ba là sáo trang Đế Long tộc hắn đang từ từ mặc vào.
Quang minh thánh tử không hứng thú thủ đoạn của Vu Nhai, hỏi:
- A! Khôi giáp kỳ lạ, ngươi muốn làm gì?
- Ba ngày trước quang minh thánh nữ cho ta gợi ý, khi huyền binh giả và ma pháp sư va chạm, huyền binh giả cố gắng tới gần ma pháp sư. Nhưng huyền binh giả rất khó áp sát, đặc biệt trong tình huống cảnh giới của ma pháp sư cao hơn huyền binh giả rất nhiều.
Vu Nhai mặc sáo trang Đế Long tộc xong, chiến giáp đỏ sậm bao bọc troàn thân hắn, quái dị mà bá khí. Tuy Vu Nhai không thể kích phát phù văn trong sáo trang Đế Long tộc nhưng từng con quái long trên thân giáp cho người cảm giác rung động.
- Nếu ta có mai rùa giống như quang minh thánh tử, khiến ma pháp của ngươi đánh vào người mà không có cảm giác gì thì ngươi nói xem ta khiêu chiến vượt cấp có cơ hội thắng không?
Quang minh thánh tử con ngươi co rút, sao đó cười ung dung:
- Đúng là cách hay, nhưng ngươi dựa vào bộ khôi giáp này sao? Ma pháp sư chúng ta có huyền binh bản mệnh phòng ngự, cơ hội huyền binh bản mệnh một lần duy nhất các ngươi toàn dùng vào vũ khí, không thể lại có khôi giáp kín không kẽ hở. Trừ phi ngươi là song huyền binh giả, hơn nữa ngươi phải dung hợp trọn bộ khôi giáp mới được.
Vu Nhai cười gian:
- Đúng là không có khôi giáp kín không kẽ hở, nhưng với lực lượng của quang minh thánh tử nhà ngươi chưa chắc tìm được khe hở. Ma pháp của ngươi không đâm vào được.
Dạ Tình nhìn Tiểu Thúy bay qua, lòng chua xót.
- Vu Nhai . . .
Ba ngày chiến đấu gian khổ, không ngừng đối mặt nguy hiểm chết chóc nàng cũng không quan tâm. Vu Nhai không nói chuyện với Dạ Tình nhưng Tiểu Thúy đã đại biểu hắn quan tâm nàng.
Dạ Tình hít sâu, chiến đấu bắt đầu.
Quang minh thánh tử nhìn Vu Nhai, thản nhiên nói:
- Vu Nhai, ta chính thức ghi nhớ tên của ngươi, vì những gì ngươi làm ở Phiêu Tuyết hành tỉnh rất đặc sắc.
Quang minh thánh tử có chút thưởng thức Vu Nhai.
- Nhưng ngươi vẫn chỉ là nhân loại, không phải thần. Ngươi không tác chiến cùng khưu phong thú, ngươi cho rằng lời ta nói lúc ba ngày trước là thật? Ta không tự tin bắt được ngươi sao?
Vu Nhai hờ hững đáp:
- Quang minh thánh nữ còn có huyền binh phòng ngự đập mãi không nứt, quang minh thánh tử nhà ngươi sẽ không có sao?
Vu Nhai biến mất tại chỗ, kiếm quang màu xanh hiện ra quanh thân quang minh thánh tử. Chớp mắt kiếm quang tan biến, bị Thiết Phong8 dễ dàng chặn lại. Vài ánh sáng trắng nhạt nhẽo hầu như không nhìn thấy biến mất theo kiếm quang.
- Nếu ngươi đã biết không phải đối thủ của ta còn dám đơn độc khiêu chiến? Tinh thần hy sinh vì chiến hữu sao?
Vu Nhai nói:
- Sao ngươi biết ta không có cách giải quyết ngươi?
Vu Nhai nhanh chóng đến gần quang minh thánh tử, chợt có cánh cửa ánh sáng xuất hiện ngăn hắn lại. Mỗi khi Vu Nhai vòng qua cánh cửa ánh sáng là lại có cánh cửa thứ hai xuất hiện, bất giác hắn bị ngăn lại.
- Ngươi không có lực lượng đến gần ta còn muốn giải quyết ta?
Quang minh thánh tử đứng yên tại chỗ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngươi có thể thử làm như ba ngày trước, khống chế lực lượng quang minh của ta xem?
Vu Nhai sẽ không khống chế ngược lại, hắn biết rõ ba ngày trước làm được là vì thực lực quang minh thánh nữ yếu, cộng thêm chưa chuẩn bị. Quang minh thánh tử cao hơn Vu Nhai một đẳng cấp lớn, nếu hắn lợi dụng vì dẫn động lực lượng cắn nuốt, các khí làm binh đấu với quang minh thánh tử thì là không biết tự lượng sức.
Vu Nhai không nói chuyện, hắn vận động đủ loại công kích.
Kiếm, Thất Tinh Thần Kích, tên, phản nghịch chi chuy, Vu Nhai liên tục công kích và áp sát quang minh thánh tử nhưng không cách nào đụng một cọng lông của gã. Quang minh thánh tử nhìn Vu Nhai như ngó đồ chơi, từ đầu đến cuối gã chỉ phòng ngự.
Kỵ chiến bên trên còn đang sôi sục. Đám người Độc Cô Cửu Tà, Dạ Tình thỉnh thoảng nhìn tình hình bên dưới, vô cùng lo lắng.
Độc Cô Cửu Tà lắc đầu, nói:
- Vu Nhai đang làm cái quỷ gì? Rất chật vật.
Lực lượng không bằng đối thủ thì chật vật là bình thường, nhưng Độc Cô Cửu Tà không tin Vu Nhai sẽ không có chút cơ hội chống cự.
Đương nhiên chiến đấu trên bầu trời không cho nhóm Độc Cô Cửu Tà, Dạ Tình phân tâm thời gian dài. May mắn có đám người Tạ Tam giúp đỡ, dù gã không phải thiên tài gì nhưng làm phân điện chủ một thành thị ít nhất có thực lực địa binh sư sơ đoạn. Những người đi theo Tạ Tam chắc chắn là tinh anh trong phân điện, phòng ngự rất khá.
Dù có Tạ Tam tham gia nhưng lực lượng hai bên vẫn cách biệt xa. Bội La Tây Tư Mạc có thực lực không kém gì Tạ Tam, bọn họ không thể nào phòng ngự cả đời. Vẫn chiến thuật cũ, chạy trốn, sau đó tập kích này nọ. Có kinh nghiệm ba ngày trước nên Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị hành động thoải mái hơn.
Cũng có tấm gương Vu Nhai trong Thanh Man tiểu thành ảnh hưởng mọi người.
Độc Cô Cửu Tà hợp tác với mấy cao thủ phản kích điên cuồng, những người khác mượn cơ hội lẻn vào rừng rậm. bọn họ không thấy Vu Nhai chiến đấu nữa.
Quang minh thánh tử không quan tâm chiến đấu bên trên, gã chỉ để ý mình chơi vui hay không.
- Chán quá, cứ tưởng ngươi sẽ cho ta chút vui vẻ, ai ngờ ngươi yếu quá sức.
Quang minh thánh tử tiếp tục bảo:
- Thôi, đến lượt ta công kích, để ta lĩnh giáo U Linh kiếm ý của U Linh kiếm các Độc Cô gia có chỗ nào lợi hại. Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, ta còn muốn biết bí mật phù văn trên người của ngươi. Nếu ngươi không dùng U Linh kiếm ý có lẽ sẽ biến thành người thực vật.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quang minh thánh tử dứt lời liền công kích, lần này gã không chút giữ lại hoặc giữ chút ít thực lực. Vẫn là thánh quang thứ đơn giản nhưng nhanh hơn trước, mạnh hơn rất nhiều.
Vu Nhai bị quang minh bao phủ phát ra tiếng gầm thảm thiết.
Quang minh thánh tử nghi hoặc:
- A?
Với tốc độ của Vu Nhai dư sức tránh né, tại sao hắn không né? Chẳng lẽ vì bị lời gã nói kích thích?
quang minh tán đi, bị bặm lắng xuống. Vu Nhai xuất hiện trước mặt quang minh thánh tử, trên tay hắn cầm một miếng che ngực, màu đỏ sậm, cảm giác cực kỳ bá khí. Miếng che ngực khắc hai con quái long.
- Quang minh thánh tử, tuy ta không ngại sử dụng U Linh kiếm ý chạy trốn nhưng ta không muốn dùng với ngươi. Ba ngày trước ngươi hỏi ta còn bao nhiêu thủ đoạn ngươi không đoán ra? Giờ ta cho ngươi biết một thủ đoạn trong số đó.
Vu Nhai chậm rãi mặc tấm che ngực, rồi lấy từng món ra khỏi không gian giới chỉ, bao tay, che vai, mặt nạ, hộp kiếm khí vân vân, cùng một màu đỏ sậm. Đây là bộ sáo trang Đế Long tộc không bình thường, Vu Nhai tìm được bộ sáo trang đẳng cấp càng cao từ chiến trường cổ trong Minh Huyễn cổ lâm dưới Thiên Tội Uyên. Khi trong ảo giác chiến trường, Vu Nhai nhìn thấy sáo trang Đế Long tộc bốn đẳng cấp, trong đó mạnh nhất là kim giáp, rồi đẳng cấp thứ hai, ba và cấp bậc hắn có được nhiều nhất.
Khi đó Vu Nhai được đến một bộ đẳng cấp thứ ba là sáo trang Đế Long tộc hắn đang từ từ mặc vào.
Quang minh thánh tử không hứng thú thủ đoạn của Vu Nhai, hỏi:
- A! Khôi giáp kỳ lạ, ngươi muốn làm gì?
- Ba ngày trước quang minh thánh nữ cho ta gợi ý, khi huyền binh giả và ma pháp sư va chạm, huyền binh giả cố gắng tới gần ma pháp sư. Nhưng huyền binh giả rất khó áp sát, đặc biệt trong tình huống cảnh giới của ma pháp sư cao hơn huyền binh giả rất nhiều.
Vu Nhai mặc sáo trang Đế Long tộc xong, chiến giáp đỏ sậm bao bọc troàn thân hắn, quái dị mà bá khí. Tuy Vu Nhai không thể kích phát phù văn trong sáo trang Đế Long tộc nhưng từng con quái long trên thân giáp cho người cảm giác rung động.
- Nếu ta có mai rùa giống như quang minh thánh tử, khiến ma pháp của ngươi đánh vào người mà không có cảm giác gì thì ngươi nói xem ta khiêu chiến vượt cấp có cơ hội thắng không?
Quang minh thánh tử con ngươi co rút, sao đó cười ung dung:
- Đúng là cách hay, nhưng ngươi dựa vào bộ khôi giáp này sao? Ma pháp sư chúng ta có huyền binh bản mệnh phòng ngự, cơ hội huyền binh bản mệnh một lần duy nhất các ngươi toàn dùng vào vũ khí, không thể lại có khôi giáp kín không kẽ hở. Trừ phi ngươi là song huyền binh giả, hơn nữa ngươi phải dung hợp trọn bộ khôi giáp mới được.
Vu Nhai cười gian:
- Đúng là không có khôi giáp kín không kẽ hở, nhưng với lực lượng của quang minh thánh tử nhà ngươi chưa chắc tìm được khe hở. Ma pháp của ngươi không đâm vào được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro