Không an gia ngõ hẹp (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Vu Nhai dứt lời, trông thấy đoàn đội thả lỏng nhiều. Vu Nhai mừng thầm, may mắn hắn không nói mình là săn ma nhân, không thì đã xảy ra chuyện.
Săn ma nhân là loại người hay ra vào các hiểm địa, thực lực của bọn họ dù không mạnh nhưng tuyệt đối không lạc đường, không thể nào không biết rõ địa hình, địa điểm. Giữa các săn ma nhân hay xảy ra chiến đấu, xung đột vì thảo dược, ma thú dã ngoại, chết người như cơm bữa. Cho nên đoàn đội này mới hỏi kỹ càng.
Quả nhiên tiếp theo luận lợi hơn nhiều, đoàn đội nhận Vu Nhai vào, hai bên nói bóng gió thăm dò. Vu Nhai thuận nước giong tuyền kể ra hắn là tử tôn một gia tộc nhỏ, tìm hiểu chỗ này là đâu.
- Chu đoàn trưởng nói là gần đây kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện Hàn Kiếm thành luôn gặp rắc rối?
Đây là một đội săn ma nhân, đoàn trưởng tên là Chu Uy, thực lực không mạnh nhưng cũng không yếu, cỡ hoàng binh sư ngũ đoan. Kiếp trước Vu Nhai lành ngành tình báo, lời nói hiền hòa nên rất nhanh quen thân với Chu Uy. Vu Nhai được biết vài chuyện về Hàn Kiếm thành, kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện. Thì ra Vu Nhai siêu may mắn rơi vào phía bắc Kiếm vực hành tỉnh.
Vu Nhai phải quay về kỵ sĩ dự bị, chuyện Độc Cô gia đã chấm dứt, hắn sẽ không ní muốn quay về làm nhân tuyển dự khuyết các chủ U Linh kiếm các, hay muốn đi cướp gì. Vu Nhai họ Vu, hắn ở trước mặt gia chủ, nhiều người nói sẽ không trở lại họ Độc Cô. Dù Độc Cô gia chủ đã hứa với Vu Nhai là 'chỉ cần Vu Nhai leo lên Thiên Tội Uyên thì sẽ không truy cứu hắn họ gì', nhưng những người khác rất khó nói. Vu Nhai đã gặp nhiều kiểu ra tay độc ác sau lưng.
Lúc xưa Vu Nhai có nói muốn dùng tư cách dự khuyết các chủ đổi lại gia chủ bảo vệ mẫu thân, tuy cuối cùng là Độc Cô Thanh Hải đồng ý.
Vu Nhai trừ có thù với gia đình Độc Cô Chiến Phong ra không ấn tượng xấu về Độc Cô gia, hay thậm chí là không tệ. Vu Nhai còn kết bạn cùng Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Chu. Có trưởng bối đối xử tốt với Vu Nhai như Độc Cô Thanh Hải, Độc Cô Chiến U. Nhưng Vu Nhai không có cảm xúc trung thành gì, hắn thà quay về sân nhỏ Anh Hùng nhai Bắc Đẩu thành.
Vẫn câu cũ, bất cứ vinh diệu gì trong thế giới này không liên quan đến hắn, Vu Nhai chỉ muốn người bên cạnh mình sống tốt. Mong mỏi duy nhất của Vu Nhai là tự do ngắm mỹ nữ, có được thứ mình muốn trong thế giới này.
Nếu nhất định muốn vinh diệu thì đó là quang vinh thuộc về Vu Nhai.
Chu Uy cười tủm tỉm nói:
- Đúng vậy! Hình như bắt đầu từ một tháng trước, nghe nói là đắc tội ai đó. Sao? Sao vu tiểu huynh đệ quan tâm những kỵ sĩ dự bị như vậy? Thật ra các kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện đến từ Bắc Đẩu cũng không có gì ghê gớm, nếu ta không có bằng hữu buôn bán chút đỉnh với bọn họ thì chưa chắc biết có kỵ sĩ dự bị.
Vu Nhai biết ở trong mắt người Kiếm vực hành tỉnh thì Bắc Đẩu hành tỉnh là vùng quê nhỏ bé, hắn nói:
- Ta cũng có bằng hữu ở bên trong nên định nương náu, ai ngờ có rắc rối. Chu đoàn trưởng không biết bọn họ đắc tội với ai sao?
- Ta không biết, nhưng Vu tiểu huynh đệ có bằng hữu trong kỵ sĩ dự bị Bắc Đẩu?
Vu Nhai nói:
- Kỵ sĩ dự bị trừ người hành tỉnh bản xứ ra còn xen lẫn hành tỉnh khác, trong kỵ sĩ dự bị có dòng chính Lý gia Chuy Lĩnh, có người Độc Cô gia hàng chữ cửu. Chu đoàn trưởng đừng khinh thường.
Vu Nhai thầm cảm thán, đã thấy qua ngân bào, tử bào Độc Cô gia thì kỵ sĩ dự bị bản xứ Bắc Đẩu hành tỉnh đúng là không ra gì. Đây còn là nhờ trộn lẫn cao thủ hành tỉnh khác, nếu không kỵ sĩ dự bị Bắc Đẩu hành tỉnh càng tệ hơn nữa.
Chu Uy gật đầu, nói:
- Vậy sao? Hàng chữ cửu, xem ra là đi rèn luyện.
Chu Uy vẫn không quá để bụng.
Nếu không có người hàng chữ cửu của Độc Cô gia thì Chu Uy không hứng thú trò chuyện. Dòng chính Lý gia Chuy Lĩnh hành tỉnh? Ở trong mắt người Kiếm vực hành tỉnh chỉ có mấy đại gia tộc Kiếm Vực, thậm chí với hoàng tộc bọn họ chỉ tôn trọng mặt ngoài, Lý gia không đáng quan tâm.
Vu Nhai bất đắc dĩ, giải hích lại thân phận của mình.
Lúc trước Vu Nhai không nói mình là kỵ sĩ dự bị không phải sợ bị coi thường, quỷ biết kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện đến Kiếm vực hành tỉnh gặp đối xử thế nào. Lỡ như kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện xui xẻo bỗng nhiên kéo đến mấy kẻ thù thì chết.
Vu Nhai không biết chỗ này là đâu, ai biết đội săn ma nhân này có biết kỵ sĩ dự bị không?
Cuối cùng Vu Nhai khá may mắn, nghe ý của Chu Uy thì nơi này cách Hàn Kiếm thành không quá xa, đi mấy ngày đường là tới, nên gã mới biết kỵ sĩ dự bị tồn tại.
Vu Nhai đã đoán đúng, quả nhiên kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện đắc tội với người.
Chu Uy mở miệng nói:
- Ta loáng thoáng nghe bằng hữu kia nói có người Độc Cô gia muốn gây sự với Huyền Thần điện, giờ xem ra đây là không thể, dù sao trong kỵ sĩ dự bị có người Độc Cô gia.
Vu Nhai vụt ngẩng đầu, mắt lóe tia sáng. Độc Cô Cửu Dương, chẳng lẽ là Độc Cô Cửu Dương định đối phó kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện?
Độc Cô Cửu Dương sẽ quan tâm có Độc Cô Cửu Tà hay không sao?
Không thể nào, nếu có cơ hội Độc Cô Cửu Dương thậm chí xử luôn Độc Cô Cửu Tà. Chu Uy cũng thuộc loại người tầng dưới chót, không biết nội bộ Độc Cô gia cạnh tranh tàn nhẫn.
- Nhưng lạ thật, nếu có người hàng chữ cửu Độc Cô gia thì ai dám đối phó kỵ sĩ dự bị?
Chu Uy lại đặt dấu hỏi, rất nhanh gã lắc đầu, nói:
- Vu tiểu huynh đệ, ta khuyên ngươi hãy tìm hiểu rõ ràng rồi đầu vào, nếu không thì tìm công hội kỵ vận về nhà cho rồi. Thế giới bên ngoài rất khắc nghiệt.
Vu Nhai gật đầu cảm ơn, vẫn theo đội săn ma nhân đi tới.
* * *
Trời nhá nhem tối, bởi vì đổ cơn tuyết lớn trải lớp tuyết dày cho khắp vùng núi. Ánh trăng bạc đan xen ánh hoàng hôn, nhuộm màu trắng thành sắc đỏ, chỗ bóng ma lấp lánh ánh bạc điểm xuyết, đẹp không sao tả xiết.
Đội săn ma nhân của Chu Uy không tâm tình ngắm cảnh, nếu không thừa dịp thời gian còn sớm vượt qua sơn cốc trước mặt thì đêm nay chỉ có thể tiếp tục cắm trại tại chỗ. Đội săn ma nhân ở trong núi đã hơn mười ngày, đến sơn cốc bên kia là có thể vào trấn nhỏ bên ngoài, bọn họ sẽ được ngủ một giấc thoải mái.
Nhưng đội săn ma nhân mới đến cửa cốc đã bị ngăn lại, vài người canh gác hung ác nhìn chằm chằm.
- Săn ma nhân? Tất cả đi đường vòng cho ta!
- Các ngươi là ai? Dựa vào cái gì không cho chúng ta đi qua?
Người săn ma nhân quanh năm đi giữa đường sống và cõi chết, tính tình không dễ chịu. Mấy săn ma nhân nóng nảy đã triệu háon huyền binh, đám người đối diện không cho lý do hợp lý hoặc bồi thường thì hôm nay sẽ có trận chiến.
Chuyện phong cốc không lạ, có lẽ đám người đối diện muốn bắt ma thú gì đó, nhưng phải cho bồi thường.
Người gác cửa cốc kiêu căng nói:
- Là ai? Các ngươi mù mắt sao? Hãy nhìn kỹ xem chúng ta là ai!
Săn ma nhân là loại người hay ra vào các hiểm địa, thực lực của bọn họ dù không mạnh nhưng tuyệt đối không lạc đường, không thể nào không biết rõ địa hình, địa điểm. Giữa các săn ma nhân hay xảy ra chiến đấu, xung đột vì thảo dược, ma thú dã ngoại, chết người như cơm bữa. Cho nên đoàn đội này mới hỏi kỹ càng.
Quả nhiên tiếp theo luận lợi hơn nhiều, đoàn đội nhận Vu Nhai vào, hai bên nói bóng gió thăm dò. Vu Nhai thuận nước giong tuyền kể ra hắn là tử tôn một gia tộc nhỏ, tìm hiểu chỗ này là đâu.
- Chu đoàn trưởng nói là gần đây kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện Hàn Kiếm thành luôn gặp rắc rối?
Đây là một đội săn ma nhân, đoàn trưởng tên là Chu Uy, thực lực không mạnh nhưng cũng không yếu, cỡ hoàng binh sư ngũ đoan. Kiếp trước Vu Nhai lành ngành tình báo, lời nói hiền hòa nên rất nhanh quen thân với Chu Uy. Vu Nhai được biết vài chuyện về Hàn Kiếm thành, kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện. Thì ra Vu Nhai siêu may mắn rơi vào phía bắc Kiếm vực hành tỉnh.
Vu Nhai phải quay về kỵ sĩ dự bị, chuyện Độc Cô gia đã chấm dứt, hắn sẽ không ní muốn quay về làm nhân tuyển dự khuyết các chủ U Linh kiếm các, hay muốn đi cướp gì. Vu Nhai họ Vu, hắn ở trước mặt gia chủ, nhiều người nói sẽ không trở lại họ Độc Cô. Dù Độc Cô gia chủ đã hứa với Vu Nhai là 'chỉ cần Vu Nhai leo lên Thiên Tội Uyên thì sẽ không truy cứu hắn họ gì', nhưng những người khác rất khó nói. Vu Nhai đã gặp nhiều kiểu ra tay độc ác sau lưng.
Lúc xưa Vu Nhai có nói muốn dùng tư cách dự khuyết các chủ đổi lại gia chủ bảo vệ mẫu thân, tuy cuối cùng là Độc Cô Thanh Hải đồng ý.
Vu Nhai trừ có thù với gia đình Độc Cô Chiến Phong ra không ấn tượng xấu về Độc Cô gia, hay thậm chí là không tệ. Vu Nhai còn kết bạn cùng Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Chu. Có trưởng bối đối xử tốt với Vu Nhai như Độc Cô Thanh Hải, Độc Cô Chiến U. Nhưng Vu Nhai không có cảm xúc trung thành gì, hắn thà quay về sân nhỏ Anh Hùng nhai Bắc Đẩu thành.
Vẫn câu cũ, bất cứ vinh diệu gì trong thế giới này không liên quan đến hắn, Vu Nhai chỉ muốn người bên cạnh mình sống tốt. Mong mỏi duy nhất của Vu Nhai là tự do ngắm mỹ nữ, có được thứ mình muốn trong thế giới này.
Nếu nhất định muốn vinh diệu thì đó là quang vinh thuộc về Vu Nhai.
Chu Uy cười tủm tỉm nói:
- Đúng vậy! Hình như bắt đầu từ một tháng trước, nghe nói là đắc tội ai đó. Sao? Sao vu tiểu huynh đệ quan tâm những kỵ sĩ dự bị như vậy? Thật ra các kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện đến từ Bắc Đẩu cũng không có gì ghê gớm, nếu ta không có bằng hữu buôn bán chút đỉnh với bọn họ thì chưa chắc biết có kỵ sĩ dự bị.
Vu Nhai biết ở trong mắt người Kiếm vực hành tỉnh thì Bắc Đẩu hành tỉnh là vùng quê nhỏ bé, hắn nói:
- Ta cũng có bằng hữu ở bên trong nên định nương náu, ai ngờ có rắc rối. Chu đoàn trưởng không biết bọn họ đắc tội với ai sao?
- Ta không biết, nhưng Vu tiểu huynh đệ có bằng hữu trong kỵ sĩ dự bị Bắc Đẩu?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vu Nhai nói:
- Kỵ sĩ dự bị trừ người hành tỉnh bản xứ ra còn xen lẫn hành tỉnh khác, trong kỵ sĩ dự bị có dòng chính Lý gia Chuy Lĩnh, có người Độc Cô gia hàng chữ cửu. Chu đoàn trưởng đừng khinh thường.
Vu Nhai thầm cảm thán, đã thấy qua ngân bào, tử bào Độc Cô gia thì kỵ sĩ dự bị bản xứ Bắc Đẩu hành tỉnh đúng là không ra gì. Đây còn là nhờ trộn lẫn cao thủ hành tỉnh khác, nếu không kỵ sĩ dự bị Bắc Đẩu hành tỉnh càng tệ hơn nữa.
Chu Uy gật đầu, nói:
- Vậy sao? Hàng chữ cửu, xem ra là đi rèn luyện.
Chu Uy vẫn không quá để bụng.
Nếu không có người hàng chữ cửu của Độc Cô gia thì Chu Uy không hứng thú trò chuyện. Dòng chính Lý gia Chuy Lĩnh hành tỉnh? Ở trong mắt người Kiếm vực hành tỉnh chỉ có mấy đại gia tộc Kiếm Vực, thậm chí với hoàng tộc bọn họ chỉ tôn trọng mặt ngoài, Lý gia không đáng quan tâm.
Vu Nhai bất đắc dĩ, giải hích lại thân phận của mình.
Lúc trước Vu Nhai không nói mình là kỵ sĩ dự bị không phải sợ bị coi thường, quỷ biết kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện đến Kiếm vực hành tỉnh gặp đối xử thế nào. Lỡ như kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện xui xẻo bỗng nhiên kéo đến mấy kẻ thù thì chết.
Vu Nhai không biết chỗ này là đâu, ai biết đội săn ma nhân này có biết kỵ sĩ dự bị không?
Cuối cùng Vu Nhai khá may mắn, nghe ý của Chu Uy thì nơi này cách Hàn Kiếm thành không quá xa, đi mấy ngày đường là tới, nên gã mới biết kỵ sĩ dự bị tồn tại.
Vu Nhai đã đoán đúng, quả nhiên kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện đắc tội với người.
Chu Uy mở miệng nói:
- Ta loáng thoáng nghe bằng hữu kia nói có người Độc Cô gia muốn gây sự với Huyền Thần điện, giờ xem ra đây là không thể, dù sao trong kỵ sĩ dự bị có người Độc Cô gia.
Vu Nhai vụt ngẩng đầu, mắt lóe tia sáng. Độc Cô Cửu Dương, chẳng lẽ là Độc Cô Cửu Dương định đối phó kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện?
Độc Cô Cửu Dương sẽ quan tâm có Độc Cô Cửu Tà hay không sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không thể nào, nếu có cơ hội Độc Cô Cửu Dương thậm chí xử luôn Độc Cô Cửu Tà. Chu Uy cũng thuộc loại người tầng dưới chót, không biết nội bộ Độc Cô gia cạnh tranh tàn nhẫn.
- Nhưng lạ thật, nếu có người hàng chữ cửu Độc Cô gia thì ai dám đối phó kỵ sĩ dự bị?
Chu Uy lại đặt dấu hỏi, rất nhanh gã lắc đầu, nói:
- Vu tiểu huynh đệ, ta khuyên ngươi hãy tìm hiểu rõ ràng rồi đầu vào, nếu không thì tìm công hội kỵ vận về nhà cho rồi. Thế giới bên ngoài rất khắc nghiệt.
Vu Nhai gật đầu cảm ơn, vẫn theo đội săn ma nhân đi tới.
* * *
Trời nhá nhem tối, bởi vì đổ cơn tuyết lớn trải lớp tuyết dày cho khắp vùng núi. Ánh trăng bạc đan xen ánh hoàng hôn, nhuộm màu trắng thành sắc đỏ, chỗ bóng ma lấp lánh ánh bạc điểm xuyết, đẹp không sao tả xiết.
Đội săn ma nhân của Chu Uy không tâm tình ngắm cảnh, nếu không thừa dịp thời gian còn sớm vượt qua sơn cốc trước mặt thì đêm nay chỉ có thể tiếp tục cắm trại tại chỗ. Đội săn ma nhân ở trong núi đã hơn mười ngày, đến sơn cốc bên kia là có thể vào trấn nhỏ bên ngoài, bọn họ sẽ được ngủ một giấc thoải mái.
Nhưng đội săn ma nhân mới đến cửa cốc đã bị ngăn lại, vài người canh gác hung ác nhìn chằm chằm.
- Săn ma nhân? Tất cả đi đường vòng cho ta!
- Các ngươi là ai? Dựa vào cái gì không cho chúng ta đi qua?
Người săn ma nhân quanh năm đi giữa đường sống và cõi chết, tính tình không dễ chịu. Mấy săn ma nhân nóng nảy đã triệu háon huyền binh, đám người đối diện không cho lý do hợp lý hoặc bồi thường thì hôm nay sẽ có trận chiến.
Chuyện phong cốc không lạ, có lẽ đám người đối diện muốn bắt ma thú gì đó, nhưng phải cho bồi thường.
Người gác cửa cốc kiêu căng nói:
- Là ai? Các ngươi mù mắt sao? Hãy nhìn kỹ xem chúng ta là ai!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro