Kiếm đạo chi tâm của Vu Nhai
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Độc Cô Khiếu Long nói:
- Có lẽ nguyên nhân là vì Kiếm Ảnh Trận, có lẽ nguyên nhân là thanh kiếm thần bí. Có lẽ là nguyên nhân thần kiếm...
- Nói chung, các ngươi chỉ cần biết rằng, cảm ngộ kiếm đạo chi tâm có khả năng lĩnh hội kiếm đạo mạnh nhất.
- Về phần điều đó cùng kiếm tâm bên trong Kiếm Ảnh Trận có liên hệ gì, ta cũng không biết. Có lẽ là vật tương tự... Có thể nói chỉ cần lấy được kiếm tâm của Kiếm Ảnh Trận, có thể trở thành lực lượng nòng cốt của huyền kiếm bản mạng. Nhưng không hơn. Không có gì chắc chắn ngươi là người thích hợp nhất... Nhưng kiếm đạo chi tâm, cũng là thứ thật sự sinh ra từ bản tâm của ngươi, sẽ trở thành lực lượng của chính bản thân ngươi.
- Có thể, khi một người nắm giữ kiếm đạo chi tâm chết, kiếm đạo chi tâm của hắn sẽ hóa thành kiếm tâm trong Kiếm Ảnh Trận?
Được rồi, Độc Cô Khiếu Long giải thích nhiều như vậy, hai mắt các trưởng lão Độc Cô gia vẫn đang xoay vòng, căn bản nghe không hiểu. Bọn họ chỉ biết, chỉ cần cảm ngộ được kiếm đạo chi tâm, như vậy sẽ biến thành tồn tại trâu bò nhất trong cùng đẳng cấp.
Không trách được không có ghi chép lại. Thứ này quá huyền bí. Mặc dù biết cũng không hiểu phải cảm ngộ thế nào.
Thậm chí sau khi biết, ngược lại sẽ khiến ngươi có ý niệm suy nghĩ, do đó áp chế lý giải của ngươi đối với bản chất của kiếm. Như vậy trái lại sẽ không tốt. Sở dĩ Độc Cô Khiếu Long giải thích nhiều như vậy, cũng bởi vì hắn nhìn thấy xung quanh đều là trưởng lão, gần như không tiền đồ phát triển.
Nếu như bên trong có thiên tài trẻ tuổi, hắn cũng không muốn giải thích thêm.
Trên thực tế, Vu Nhai cũng không biết hắn làm thế nào lại bắt được linh quang trong nháy mắt đó. Hắn chỉ biết là, khi hắn đang đối mặt với Độc Cô Chiến Phong, hắn tuyệt đối không thể bị đánh bại. Có thể cũng bởi vì niềm tin này đã chống đỡ, khiến hắn cảm ngộ ra được.
Vừa rồi Độc Cô Khiếu Long cũng đã nói, cảm ngộ được kiếm đạo chi tâm, có thể sinh ra lực lượng của chính bản thân hắn.
Nhưng hiện tại Vu Nhai cũng không biết lực lượng kiếm đạo chi tâm của hắn là thế nào. Hắn chỉ cảm giác được kiếm của hắn trở nên cường đại hơn. Hình như còn có thể mạnh hơn nữa. Chỉ có vậy không hơn. Có thể hắn vẫn chưa hoàn toàn hiểu được. Nếu không hoàn toàn hiểu được, vậy đánh tới khi hắn hoàn toàn hiểu là được rồi.
- Keng keng keng...
Kiếm quang lại lóe lên. Lúc này Độc Cô Chiến Phong không còn đánh thoải mái như lúc trước nữa. Vu Nhai cuối cùng có thực lực uy hiếp được hắn. Nhưng tương đối mà nói, chỉ là không ung dung giống như lúc trước, nhưng Độc Cô Chiến Phong vẫn thật sự ung dung.
Nói cách khác, ở trên phương diện kiếm đạo Vu Nhai vẫn chưa đạt được loại cảnh giới cực hạn như của Độc Cô Chiến Phong.
- Cũng khó trách được. Độc Cô Chiến Phong là phụ thân của Vu Nhai, so với hắn, cũng tu luyện nhiều hơn bao nhiêu năm tháng.
Tất cả trưởng lão cũng đã nhìn ra. Trong lòng bọn họđồng thời cảm than. Hai vị cấp thiên tài cực kỳ yêu nghiệt. Ai có thời gian tu luyện dài hơn, dĩ nhiên là có ưu thế hơn.
- Vẫn hợp lại chỉ có điều sao? Vậy nhập ma... Ám diện kiếm đạo.
Ầm...
Vu Nhai cúi đầu nói một câu. Sau đó, kiếm đạo vốn rất cường đại trong nháy mắt trở nên càng cường đại hơn. Đừng quên, hắn ở trước mặt Lạc Thiên Kiếm Linh từng dung hợp từng vô số tiền bối thiên tài điên cuồng và oán niệm của Độc Cô gia. Bởi vì lúc đó hấp thu không hết, mà bị hắn sử dụng thái cực ý cảnh chuyển hóa thành Ám diện kiếm đạo. Ở trong nháy mắt này, kiếm đạo của hắn trở nên tà ác.
Tuy rằng vẫn tràn ngập một vài thuộc tính của năm loại kiếm đạo Chữ thiên, nhưng lại trở nên cường đại hơn.
- Ám diện kiếm đạo? Kiếm đạo nhập ma. Có chút ý tứ. Quả thực cũng mạnh mẽ hơn một chút. Chỉ như vậy còn chưa đủ. Hơn nữa, không biết ngươi có thể ở trong Ám diện kiếm đạo chống đỡ không phát điên được bao lâu?
Giọng nói của Độc Cô Chiến Phong lạnh như băng truyền vào trong tai mọi người.
Cuộc chiến đấu vẫn tiếp tục. Độc Cô Chiến Phong căn bản sẽ không có ý tứ hạ thủ lưu tình. Hắn ngoại trừ không phát ra kiếm đạo cấp Thần Vương ra, những cái khác lực lượng của hắn đều là mạnh nhất. Trước đó hắn từng nói qua, hắn muốn thử sử dụng kiếm đạo cấp Thần Tướng bắt Vu Nhai. Thậm chí, kiếm đạo của Độc Cô Chiến Phong cũng đang không ngừng tiến bước. Đây mới là điểm mấu chốt khiến hắn thật sự muốn đánh tiếp.
Vu Nhai quả thực có thể dẫn dắt hắn, người có thiên phú giống như hắn, chỉ cần một lần nhìn, như vậy là có thể tiếp thu.
Nếu không, ngươi cho rằng lấy tính cách của Độc Cô Chiến Phong, sẽ thật sự nhàm chán đánh với Vu Nhai lâu như vậy sao? Còn phí nhiều lời như vậy? Còn áp chế lực lượng để đánh? Thật sự tưởng rằng phụ thân đang dạy dỗ nhi tử sao? Nực cười. Phía trên cũng đã nói, hắn là kiếm si.
- Không được. Tiếp tục như vậy cũng không được. Kiếm đạo chi tâm của ta, kiếm đạo chi tâm của ta rốt cuộc là cái gì? Tiến thẳng không lùi sao? Thù hận đối với Độc Cô Chiến Phong sao? Hay niềm tin không dao động? Hay là thuộc tính nào trong phong thuỷ lôi điện? Không, tất cả đều không phải. Ta không phải là loại người chỉ biết xông về phía trước. Mặc dù hận Độc Cô Chiến Phong là điều giúp ta cố gắng tiến bộ. Nhưng đó không phải là điểm mấu chốt nhất. Lực lượng nguyên tố càng không được. Vương giả, cắn nuốt cũng không sao. Vậy, kiếm đạo chi tâm của ta là gì?
Trong đầu Vu Nhai đang không ngừng suy nghĩ, điên cuồng muốn tìm ra kiếm đạo chi tâm của hắn. Tuy rằng hắn đã cảm ngộ được, nhưng như Độc Cô Khiếu Long đã nói, loại vật này quá huyền bí. Cho dù ngươi bước vào, cũng có thể không biết đó là cái gì.
- Là nó, là nó. Kiếm đạo của ta là nó... Thái cực!
Vừa rồi thời điểm Vu Nhai đang điên cuồng suy nghĩ, đột nhiên hắn thấy được một quang ảnh trong bóng tối. Đó là tồn tại khiến hắn dung hòa hai mặt ám diện và chính diện của kiếm đạo. Tính cách của hắn cũng vậy. Có thể nói hắn có cảnh giới thái cực đánh giá cao quá mức tính tình của hắn. Hắn còn chưa đạt được tâm tình đặc biệt hòa hài như vậy. Tính cách của hắn chính là đánh được thì đánh, đánh không lại thì bỏ chạy...
Đồng thời hắn cũng thích thú hưởng thụ cảm giác thoải mái, thích sự an nhàn. Chỉ có điều nhiều chuyện diễn ra ép hắn không được an nhàn mà thôi.
Đương nhiên, tính cách cũng không có nghĩa là kiếm. Chỉ có thể nói là một phần quan trọng tạo thành kiếm đạo chi tâm.
Hãy nói một chút về kiếm đạo của hắn. Kiếm đạo của hắn có hai mặt trái và phải, dung hợp đủ loại kiếm ý, cũng dung hợp rất nhiều oán khí và ý nghĩ điên cuồng.
Thế gian này làm gì có người nào lại có nhiều kiếm ý như hắn chứ?
Không. Nếu có sợ rằng đã phát điên chết rồi. Nhưng bởi vì thái cực ý lại làm cho hắn dung hợp tất cả mọi thứ lại với nhau. Như vậy, lực lượng chủ chốt trong kiếm đạo của hắn sao có thể không phải là thái cực?
- Mau nhìn kia. Khí tức của Vu Nhai lại phát sinh biến hóa. Đã có chuyện gì xảy ra với hắn vậy?
Các trưởng lão Độc Cô gia luôn luôn chú ý tới cuộc chiến đấu của hai người.
- Có lẽ nguyên nhân là vì Kiếm Ảnh Trận, có lẽ nguyên nhân là thanh kiếm thần bí. Có lẽ là nguyên nhân thần kiếm...
- Nói chung, các ngươi chỉ cần biết rằng, cảm ngộ kiếm đạo chi tâm có khả năng lĩnh hội kiếm đạo mạnh nhất.
- Về phần điều đó cùng kiếm tâm bên trong Kiếm Ảnh Trận có liên hệ gì, ta cũng không biết. Có lẽ là vật tương tự... Có thể nói chỉ cần lấy được kiếm tâm của Kiếm Ảnh Trận, có thể trở thành lực lượng nòng cốt của huyền kiếm bản mạng. Nhưng không hơn. Không có gì chắc chắn ngươi là người thích hợp nhất... Nhưng kiếm đạo chi tâm, cũng là thứ thật sự sinh ra từ bản tâm của ngươi, sẽ trở thành lực lượng của chính bản thân ngươi.
- Có thể, khi một người nắm giữ kiếm đạo chi tâm chết, kiếm đạo chi tâm của hắn sẽ hóa thành kiếm tâm trong Kiếm Ảnh Trận?
Được rồi, Độc Cô Khiếu Long giải thích nhiều như vậy, hai mắt các trưởng lão Độc Cô gia vẫn đang xoay vòng, căn bản nghe không hiểu. Bọn họ chỉ biết, chỉ cần cảm ngộ được kiếm đạo chi tâm, như vậy sẽ biến thành tồn tại trâu bò nhất trong cùng đẳng cấp.
Không trách được không có ghi chép lại. Thứ này quá huyền bí. Mặc dù biết cũng không hiểu phải cảm ngộ thế nào.
Thậm chí sau khi biết, ngược lại sẽ khiến ngươi có ý niệm suy nghĩ, do đó áp chế lý giải của ngươi đối với bản chất của kiếm. Như vậy trái lại sẽ không tốt. Sở dĩ Độc Cô Khiếu Long giải thích nhiều như vậy, cũng bởi vì hắn nhìn thấy xung quanh đều là trưởng lão, gần như không tiền đồ phát triển.
Nếu như bên trong có thiên tài trẻ tuổi, hắn cũng không muốn giải thích thêm.
Trên thực tế, Vu Nhai cũng không biết hắn làm thế nào lại bắt được linh quang trong nháy mắt đó. Hắn chỉ biết là, khi hắn đang đối mặt với Độc Cô Chiến Phong, hắn tuyệt đối không thể bị đánh bại. Có thể cũng bởi vì niềm tin này đã chống đỡ, khiến hắn cảm ngộ ra được.
Vừa rồi Độc Cô Khiếu Long cũng đã nói, cảm ngộ được kiếm đạo chi tâm, có thể sinh ra lực lượng của chính bản thân hắn.
Nhưng hiện tại Vu Nhai cũng không biết lực lượng kiếm đạo chi tâm của hắn là thế nào. Hắn chỉ cảm giác được kiếm của hắn trở nên cường đại hơn. Hình như còn có thể mạnh hơn nữa. Chỉ có vậy không hơn. Có thể hắn vẫn chưa hoàn toàn hiểu được. Nếu không hoàn toàn hiểu được, vậy đánh tới khi hắn hoàn toàn hiểu là được rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Keng keng keng...
Kiếm quang lại lóe lên. Lúc này Độc Cô Chiến Phong không còn đánh thoải mái như lúc trước nữa. Vu Nhai cuối cùng có thực lực uy hiếp được hắn. Nhưng tương đối mà nói, chỉ là không ung dung giống như lúc trước, nhưng Độc Cô Chiến Phong vẫn thật sự ung dung.
Nói cách khác, ở trên phương diện kiếm đạo Vu Nhai vẫn chưa đạt được loại cảnh giới cực hạn như của Độc Cô Chiến Phong.
- Cũng khó trách được. Độc Cô Chiến Phong là phụ thân của Vu Nhai, so với hắn, cũng tu luyện nhiều hơn bao nhiêu năm tháng.
Tất cả trưởng lão cũng đã nhìn ra. Trong lòng bọn họđồng thời cảm than. Hai vị cấp thiên tài cực kỳ yêu nghiệt. Ai có thời gian tu luyện dài hơn, dĩ nhiên là có ưu thế hơn.
- Vẫn hợp lại chỉ có điều sao? Vậy nhập ma... Ám diện kiếm đạo.
Ầm...
Vu Nhai cúi đầu nói một câu. Sau đó, kiếm đạo vốn rất cường đại trong nháy mắt trở nên càng cường đại hơn. Đừng quên, hắn ở trước mặt Lạc Thiên Kiếm Linh từng dung hợp từng vô số tiền bối thiên tài điên cuồng và oán niệm của Độc Cô gia. Bởi vì lúc đó hấp thu không hết, mà bị hắn sử dụng thái cực ý cảnh chuyển hóa thành Ám diện kiếm đạo. Ở trong nháy mắt này, kiếm đạo của hắn trở nên tà ác.
Tuy rằng vẫn tràn ngập một vài thuộc tính của năm loại kiếm đạo Chữ thiên, nhưng lại trở nên cường đại hơn.
- Ám diện kiếm đạo? Kiếm đạo nhập ma. Có chút ý tứ. Quả thực cũng mạnh mẽ hơn một chút. Chỉ như vậy còn chưa đủ. Hơn nữa, không biết ngươi có thể ở trong Ám diện kiếm đạo chống đỡ không phát điên được bao lâu?
Giọng nói của Độc Cô Chiến Phong lạnh như băng truyền vào trong tai mọi người.
Cuộc chiến đấu vẫn tiếp tục. Độc Cô Chiến Phong căn bản sẽ không có ý tứ hạ thủ lưu tình. Hắn ngoại trừ không phát ra kiếm đạo cấp Thần Vương ra, những cái khác lực lượng của hắn đều là mạnh nhất. Trước đó hắn từng nói qua, hắn muốn thử sử dụng kiếm đạo cấp Thần Tướng bắt Vu Nhai. Thậm chí, kiếm đạo của Độc Cô Chiến Phong cũng đang không ngừng tiến bước. Đây mới là điểm mấu chốt khiến hắn thật sự muốn đánh tiếp.
Vu Nhai quả thực có thể dẫn dắt hắn, người có thiên phú giống như hắn, chỉ cần một lần nhìn, như vậy là có thể tiếp thu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu không, ngươi cho rằng lấy tính cách của Độc Cô Chiến Phong, sẽ thật sự nhàm chán đánh với Vu Nhai lâu như vậy sao? Còn phí nhiều lời như vậy? Còn áp chế lực lượng để đánh? Thật sự tưởng rằng phụ thân đang dạy dỗ nhi tử sao? Nực cười. Phía trên cũng đã nói, hắn là kiếm si.
- Không được. Tiếp tục như vậy cũng không được. Kiếm đạo chi tâm của ta, kiếm đạo chi tâm của ta rốt cuộc là cái gì? Tiến thẳng không lùi sao? Thù hận đối với Độc Cô Chiến Phong sao? Hay niềm tin không dao động? Hay là thuộc tính nào trong phong thuỷ lôi điện? Không, tất cả đều không phải. Ta không phải là loại người chỉ biết xông về phía trước. Mặc dù hận Độc Cô Chiến Phong là điều giúp ta cố gắng tiến bộ. Nhưng đó không phải là điểm mấu chốt nhất. Lực lượng nguyên tố càng không được. Vương giả, cắn nuốt cũng không sao. Vậy, kiếm đạo chi tâm của ta là gì?
Trong đầu Vu Nhai đang không ngừng suy nghĩ, điên cuồng muốn tìm ra kiếm đạo chi tâm của hắn. Tuy rằng hắn đã cảm ngộ được, nhưng như Độc Cô Khiếu Long đã nói, loại vật này quá huyền bí. Cho dù ngươi bước vào, cũng có thể không biết đó là cái gì.
- Là nó, là nó. Kiếm đạo của ta là nó... Thái cực!
Vừa rồi thời điểm Vu Nhai đang điên cuồng suy nghĩ, đột nhiên hắn thấy được một quang ảnh trong bóng tối. Đó là tồn tại khiến hắn dung hòa hai mặt ám diện và chính diện của kiếm đạo. Tính cách của hắn cũng vậy. Có thể nói hắn có cảnh giới thái cực đánh giá cao quá mức tính tình của hắn. Hắn còn chưa đạt được tâm tình đặc biệt hòa hài như vậy. Tính cách của hắn chính là đánh được thì đánh, đánh không lại thì bỏ chạy...
Đồng thời hắn cũng thích thú hưởng thụ cảm giác thoải mái, thích sự an nhàn. Chỉ có điều nhiều chuyện diễn ra ép hắn không được an nhàn mà thôi.
Đương nhiên, tính cách cũng không có nghĩa là kiếm. Chỉ có thể nói là một phần quan trọng tạo thành kiếm đạo chi tâm.
Hãy nói một chút về kiếm đạo của hắn. Kiếm đạo của hắn có hai mặt trái và phải, dung hợp đủ loại kiếm ý, cũng dung hợp rất nhiều oán khí và ý nghĩ điên cuồng.
Thế gian này làm gì có người nào lại có nhiều kiếm ý như hắn chứ?
Không. Nếu có sợ rằng đã phát điên chết rồi. Nhưng bởi vì thái cực ý lại làm cho hắn dung hợp tất cả mọi thứ lại với nhau. Như vậy, lực lượng chủ chốt trong kiếm đạo của hắn sao có thể không phải là thái cực?
- Mau nhìn kia. Khí tức của Vu Nhai lại phát sinh biến hóa. Đã có chuyện gì xảy ra với hắn vậy?
Các trưởng lão Độc Cô gia luôn luôn chú ý tới cuộc chiến đấu của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro