Kiếm Sơn hùng quan.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Bây giờ hàng chữ cửu của Độc Cô gia không ai có thiên phú như Độc Cô Chiến Phong sao?
Nếu đã không biết nói sao thì Vu Nhai giả bộ ngủ, để Dạ Tình thích một người hư ảo rất đáng thương, chẳng bằng tiếp tục làm hôn phu hôn thê. Nếu Dạ Tình thích Vu Nhai quên U Hoang càng tốt.
Vu Nhai vừa ích kỷ vừa thấy sung sướng vì trả thù Dạ Tình đã phỉ báng mình.
- Vu Nhai, hãy tỉnh lại cho ta, tỉnh tỉnh . . .
Thời gian càng kéo dài lâu thì Dạ Tình càng buồn bực, không chừng U Hoang đứng bên cạnh đang nhìn. Dạ Tình bóp cổ Vu Nhai lắc đầu hắn lắc lư.
Khóe môi Vu Nhai co giật, cô nàng này quá bạo lực.
Nếu có ngày nào hắn cưới Dạ Tình làm thê tử, quá buồn ngủ không làm 'chuyện đó' với nàng, có khi nào nàng cũng bóp cổ hắn mạnh mẽ đè xuống? Vu Nhai tuyệt đối không dám nói lời này thành tiếng.
Nói thật thì nói, lão tử bất chấp! Dù sao không phải không đánh lại nàng, đến lúc đó nếu Dạ Tình dám liều mạng thì dùng bạo lực. Lúc trước Vu Nhai bị Dạ Tình ô miệt vẫn chưa đánh mấy chục cái vào mộng, cứ giằng co thế này không phải là cách. Vu Nhai quyết định nói thẳng ta chính là U Hoang, người nàng tôn sùng là kẻ vô sỉ ta đây, nàng hãy từ bỏ ý định đi.
- Dạ Tình, đừng lắc, thật ra ta chính là U . . . A!
Vu Nhai chưa nói hết câu thì bi kịch.
Bởi vì Vu Nhai đặt quyết tâm, hắn dùng sức quá lớn, ngẩng đầu quá nhanh. Dạ Tình đang rối rắm, xúc động, nói dễ hiểu là 'tới tháng', khi nàng lắc cổ Vu Nhai khoảng cách quá gần.
Môi Vu Nhai lỡ ấn lên môi Dạ Tình, động tác này gọi là môi chạm môi hay còn gọi là hôn môi.
Dạ Tình trợn to mắt ú ớ:
- Ư . . . ư . . . ư . . .
Dạ Tình muốn đẩy Vu Nhai ra nhưng không hiểu sao mất hết sức lực. Còn Vu Nhai? Hắn cũng không có kinh nghiệm, choáng váng mặt mày, chỉ cảm giác mùi vị không tệ.
Hai người môi chạm môi, mắt to trừng mắt nhỏ.
Tâm lý Vu Nhai mạnh mẽ hơn, hắn chậm rãi phản ứng lại. Hôn môi, có vẻ hắn không chịu thiệt, có nên làm thêm điều gì không? Nếu không làm có khi bị cho là không bằng cầm thú.
Ví dụ đút lưỡi vào, tay luồn vào vị trí mềm mại nào đó?
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Mềm mại, hình như tay thật sự cảm nhận được mềm mại.
Vu Nhai co tay lại, phát hiện hắn bất giác đã cong tay bấu dãy núi mềm. Về bản chất hắn quả nhiên là dê xồm, nhưng kinh nghiệm quá ít nên còn cách lớp vài. Có nên tiến một bước hay giữ nguyên như cũ?
Hai lựa chọn cầm thú hoặc không bằng cầm thú là lựa chọn rất tốt cho người 'ngồi trong lòng không loạn'.
Vu Nhai đang định tiến thêm một bước thì giọng Tiểu Mỹ trong trẻo vang lên:
- Dạ Tình tỷ . . .
Sau đó Tiểu Mỹ nói tiếp:
- Ta không thấy gì hết, không thấy gì, các ngươi tiếp tục chơi trò hôn đi . . .
Miệng Tiểu Mỹ nói không thấy nhưng không có vẻ định rời đi. Năm ngón tay che mắt lộ khe hở to, đôi mắt to tròn xoe lấp lánh. Cô nương này không biết điều, tò mò xem hiện trường.
Ban đêm vốn yên lặng, cộng với huấn luyện mấy tháng, các kỵ sĩ có linh giác như dã thú. Chớp mắt mọi người lao ra khỏi lều, phản ứng siêu nhanh, nếu lúc chiến đấu bọn họ cũng có phản xạ mau như vậy thì không cần sợ gì nữa. Dạ Tình phản ứng cũng mau, khi Tiểu Mỹ hét lên thì nàng đã phản ứng lại, nhanh chóng đẩy Vu Nhai ra.
Độc Cô Cửu Tà là kẻ e sợ thiên hạ không loạn, gã lên tiếng là không có chuyện gì tốt:
- Nói này Vu Nhai, tuy chúng ta biết hai ngươi tương thân tương ái nhưng có cần quang minh chính đại vậy không? Ít nhất hãy tìm địa điểm khuất góc chút. Ngươi làm như vậy còn mặt mũi nào gặp Cửu Huyền? Nói sao thì nàng xem như là đại phu nhân đi? Nên xếp vị trí thứ nhất bảng nồng nhiệt mới đúng.
Những người khác không quen thân với Vu Nhai, người như Lữ Nham thì . . . Ngươi nghĩ gã sẽ buông lời trêu chọc được sao?
Từ mặt nào đó thấy được đoàn đội này chưa đủ mạnh, chưa đủ đoàn kết, lực ngưng tụ còn thiếu nhiều. Tuy rằng mọi người đều biết Vu Nhai rất lợi hại nhưng thiếu thử thách sống chết, đoàn đội tác chiến.
Cuối cùng Dạ Tình phản ứng lại:
- A! Vu Nhai, ngươi đi chết đi!
Nếu là trước khi gặp Vu Nhai cùng lắm Dạ Tình đỏ mặt bỏ chạy, nhưng giờ nàng tưởng tượng U Hoang ở bên cạnh nhìn là tâ tình càng rối rắm hơn. Song chùy ngưng tụ đâm hướng Vu Nhai.
- Mưu sát chồng!
Vu Nhai câm nín, nữ nhân quả nhiên là sinh vật đầy cảm tính, ta không phải cố ý! Bàn tay sờ là bản năng, không xem như cố ý. Con người Vu Nhai càng như vậy, ngươi càng phản đối thì hắn càng thích đối nghịch. Hai tay Vu Nhai bắt chặt đôi tay Dạ Tình, với thực lực của hắn bây giờ nàng không phải là đối thủ.
- Thả ta ra!
Huyền khí cuồng bạo, Dạ Tình vùng vẫy kịch liệt nhưng vẫn bị Vu Nhai áp chế chặt chẽ.
- Thả ra đế nàng giết sao? Chúng ta hãy tỉnh táo lại, bình tĩnh nói chuyện đi.
Dạ Tình không tâm tình nói chuyện với Vu Nhai:
- Thả ra!
- Không thả!
Độc Cô Cửu Tà bực mình nói:
- Bà nội nó, ta không nhìn được nữa. Các ngươi đang kích thích đám độc thân chúng ta sao?
Tuy còn cách song chùy nhưng động tác của Vu Nhai, Dạ Tình rất mập mờ.
- A!
Dạ Tình không chịu nổi cặp mắt của nhiều người, lòng rối rắm. Dạ Tình thu song chùy về chạy đi xa.
- Dạ Tình tỷ, chờ ta với!
Tiểu Mỹ chạy theo. Nghiêm Sương hung dữ trừng Vu Nhai, đuổi theo Dạ Tình.
Khóe môi Vu Nhai co giật. Lúc này nên là nam nhân đuổi theo, điện ảnh, phim truyền hình đều diễn như vậy. Thôi, chờ ngày mai rồi tính. Sao cứ cảm giác là lỗi của mình? Rõ ràng là nàng luôn cố ý tuyên truyền vị hôn phu hôn thê làm hắn thành công địch của các trai đẹp, hắn chỉ vô tình trả thù một ván.
Chuyện U Hoang thì hắn cứu Dạ Tình chẳng lẽ có sai sao? Hắn không bảo nàng vừa thấy đã yêu!
Vu Nhai lắc đầu, không suy nghĩ nhiều, tìm một góc tu luyện. Có quá nhiều thứ cần tu luyện, phù văn, các loại tuyệt kỹ, công pháp vân vân, Vu Nhai không rảnh lãng phí thời gian với nữ nhân.
Không có kịch hay để xem, mọi người tản ra.
Lý Thân Bá hơi buồn bực, không biết có phải gã đã hoàn toàn từ bỏ theo đuổi Dạ Tình? Tóm lại tiếp theo chiến đấu, huấn luyện, Lý Thân Bá quyết tâm chiến thắng Vu Nhai, dù hắn lại sử dụng Miên Hoa quyền gã cũng muốn thắng.
Bỗng giọng Yến đại nhân vang lên sau lưng Vu Nhai:
- Vu Nhai!
Yến đại nhân cũng thích xem náo nhiệt sao?
Vu Nhai hành lễ:
- Yến đại nhân, lần trước chưa cảm tạ người chuyện Thiên Kiếm hùng quan.
Yến đại nhân lắc đầu, nói:
- Không cần, nếu ta là người dẫn đội tất nhiên sẽ chịu trách nhiệm với các ngươi.
Yến đại nhân tiếp tục bảo:
- Ta tìm ngươi là muốn hỏi chuyện ngươi dùng dung binh thần thuật. Loại ma pháp này năm xưa tạo khủng hoảng cực kỳ đáng sợ, Huyền Binh đế quốc từng vì hủy diệt ma pháp này trả giá rất đắt. Bây giờ ma pháp này đột nhiên xuất hiện, e rằng sẽ không bình tĩnh.
Nếu đã không biết nói sao thì Vu Nhai giả bộ ngủ, để Dạ Tình thích một người hư ảo rất đáng thương, chẳng bằng tiếp tục làm hôn phu hôn thê. Nếu Dạ Tình thích Vu Nhai quên U Hoang càng tốt.
Vu Nhai vừa ích kỷ vừa thấy sung sướng vì trả thù Dạ Tình đã phỉ báng mình.
- Vu Nhai, hãy tỉnh lại cho ta, tỉnh tỉnh . . .
Thời gian càng kéo dài lâu thì Dạ Tình càng buồn bực, không chừng U Hoang đứng bên cạnh đang nhìn. Dạ Tình bóp cổ Vu Nhai lắc đầu hắn lắc lư.
Khóe môi Vu Nhai co giật, cô nàng này quá bạo lực.
Nếu có ngày nào hắn cưới Dạ Tình làm thê tử, quá buồn ngủ không làm 'chuyện đó' với nàng, có khi nào nàng cũng bóp cổ hắn mạnh mẽ đè xuống? Vu Nhai tuyệt đối không dám nói lời này thành tiếng.
Nói thật thì nói, lão tử bất chấp! Dù sao không phải không đánh lại nàng, đến lúc đó nếu Dạ Tình dám liều mạng thì dùng bạo lực. Lúc trước Vu Nhai bị Dạ Tình ô miệt vẫn chưa đánh mấy chục cái vào mộng, cứ giằng co thế này không phải là cách. Vu Nhai quyết định nói thẳng ta chính là U Hoang, người nàng tôn sùng là kẻ vô sỉ ta đây, nàng hãy từ bỏ ý định đi.
- Dạ Tình, đừng lắc, thật ra ta chính là U . . . A!
Vu Nhai chưa nói hết câu thì bi kịch.
Bởi vì Vu Nhai đặt quyết tâm, hắn dùng sức quá lớn, ngẩng đầu quá nhanh. Dạ Tình đang rối rắm, xúc động, nói dễ hiểu là 'tới tháng', khi nàng lắc cổ Vu Nhai khoảng cách quá gần.
Môi Vu Nhai lỡ ấn lên môi Dạ Tình, động tác này gọi là môi chạm môi hay còn gọi là hôn môi.
Dạ Tình trợn to mắt ú ớ:
- Ư . . . ư . . . ư . . .
Dạ Tình muốn đẩy Vu Nhai ra nhưng không hiểu sao mất hết sức lực. Còn Vu Nhai? Hắn cũng không có kinh nghiệm, choáng váng mặt mày, chỉ cảm giác mùi vị không tệ.
Hai người môi chạm môi, mắt to trừng mắt nhỏ.
Tâm lý Vu Nhai mạnh mẽ hơn, hắn chậm rãi phản ứng lại. Hôn môi, có vẻ hắn không chịu thiệt, có nên làm thêm điều gì không? Nếu không làm có khi bị cho là không bằng cầm thú.
Ví dụ đút lưỡi vào, tay luồn vào vị trí mềm mại nào đó?
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Mềm mại, hình như tay thật sự cảm nhận được mềm mại.
Vu Nhai co tay lại, phát hiện hắn bất giác đã cong tay bấu dãy núi mềm. Về bản chất hắn quả nhiên là dê xồm, nhưng kinh nghiệm quá ít nên còn cách lớp vài. Có nên tiến một bước hay giữ nguyên như cũ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai lựa chọn cầm thú hoặc không bằng cầm thú là lựa chọn rất tốt cho người 'ngồi trong lòng không loạn'.
Vu Nhai đang định tiến thêm một bước thì giọng Tiểu Mỹ trong trẻo vang lên:
- Dạ Tình tỷ . . .
Sau đó Tiểu Mỹ nói tiếp:
- Ta không thấy gì hết, không thấy gì, các ngươi tiếp tục chơi trò hôn đi . . .
Miệng Tiểu Mỹ nói không thấy nhưng không có vẻ định rời đi. Năm ngón tay che mắt lộ khe hở to, đôi mắt to tròn xoe lấp lánh. Cô nương này không biết điều, tò mò xem hiện trường.
Ban đêm vốn yên lặng, cộng với huấn luyện mấy tháng, các kỵ sĩ có linh giác như dã thú. Chớp mắt mọi người lao ra khỏi lều, phản ứng siêu nhanh, nếu lúc chiến đấu bọn họ cũng có phản xạ mau như vậy thì không cần sợ gì nữa. Dạ Tình phản ứng cũng mau, khi Tiểu Mỹ hét lên thì nàng đã phản ứng lại, nhanh chóng đẩy Vu Nhai ra.
Độc Cô Cửu Tà là kẻ e sợ thiên hạ không loạn, gã lên tiếng là không có chuyện gì tốt:
- Nói này Vu Nhai, tuy chúng ta biết hai ngươi tương thân tương ái nhưng có cần quang minh chính đại vậy không? Ít nhất hãy tìm địa điểm khuất góc chút. Ngươi làm như vậy còn mặt mũi nào gặp Cửu Huyền? Nói sao thì nàng xem như là đại phu nhân đi? Nên xếp vị trí thứ nhất bảng nồng nhiệt mới đúng.
Những người khác không quen thân với Vu Nhai, người như Lữ Nham thì . . . Ngươi nghĩ gã sẽ buông lời trêu chọc được sao?
Từ mặt nào đó thấy được đoàn đội này chưa đủ mạnh, chưa đủ đoàn kết, lực ngưng tụ còn thiếu nhiều. Tuy rằng mọi người đều biết Vu Nhai rất lợi hại nhưng thiếu thử thách sống chết, đoàn đội tác chiến.
Cuối cùng Dạ Tình phản ứng lại:
- A! Vu Nhai, ngươi đi chết đi!
Nếu là trước khi gặp Vu Nhai cùng lắm Dạ Tình đỏ mặt bỏ chạy, nhưng giờ nàng tưởng tượng U Hoang ở bên cạnh nhìn là tâ tình càng rối rắm hơn. Song chùy ngưng tụ đâm hướng Vu Nhai.
- Mưu sát chồng!
Vu Nhai câm nín, nữ nhân quả nhiên là sinh vật đầy cảm tính, ta không phải cố ý! Bàn tay sờ là bản năng, không xem như cố ý. Con người Vu Nhai càng như vậy, ngươi càng phản đối thì hắn càng thích đối nghịch. Hai tay Vu Nhai bắt chặt đôi tay Dạ Tình, với thực lực của hắn bây giờ nàng không phải là đối thủ.
- Thả ta ra!
Huyền khí cuồng bạo, Dạ Tình vùng vẫy kịch liệt nhưng vẫn bị Vu Nhai áp chế chặt chẽ.
- Thả ra đế nàng giết sao? Chúng ta hãy tỉnh táo lại, bình tĩnh nói chuyện đi.
Dạ Tình không tâm tình nói chuyện với Vu Nhai:
- Thả ra!
- Không thả!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Độc Cô Cửu Tà bực mình nói:
- Bà nội nó, ta không nhìn được nữa. Các ngươi đang kích thích đám độc thân chúng ta sao?
Tuy còn cách song chùy nhưng động tác của Vu Nhai, Dạ Tình rất mập mờ.
- A!
Dạ Tình không chịu nổi cặp mắt của nhiều người, lòng rối rắm. Dạ Tình thu song chùy về chạy đi xa.
- Dạ Tình tỷ, chờ ta với!
Tiểu Mỹ chạy theo. Nghiêm Sương hung dữ trừng Vu Nhai, đuổi theo Dạ Tình.
Khóe môi Vu Nhai co giật. Lúc này nên là nam nhân đuổi theo, điện ảnh, phim truyền hình đều diễn như vậy. Thôi, chờ ngày mai rồi tính. Sao cứ cảm giác là lỗi của mình? Rõ ràng là nàng luôn cố ý tuyên truyền vị hôn phu hôn thê làm hắn thành công địch của các trai đẹp, hắn chỉ vô tình trả thù một ván.
Chuyện U Hoang thì hắn cứu Dạ Tình chẳng lẽ có sai sao? Hắn không bảo nàng vừa thấy đã yêu!
Vu Nhai lắc đầu, không suy nghĩ nhiều, tìm một góc tu luyện. Có quá nhiều thứ cần tu luyện, phù văn, các loại tuyệt kỹ, công pháp vân vân, Vu Nhai không rảnh lãng phí thời gian với nữ nhân.
Không có kịch hay để xem, mọi người tản ra.
Lý Thân Bá hơi buồn bực, không biết có phải gã đã hoàn toàn từ bỏ theo đuổi Dạ Tình? Tóm lại tiếp theo chiến đấu, huấn luyện, Lý Thân Bá quyết tâm chiến thắng Vu Nhai, dù hắn lại sử dụng Miên Hoa quyền gã cũng muốn thắng.
Bỗng giọng Yến đại nhân vang lên sau lưng Vu Nhai:
- Vu Nhai!
Yến đại nhân cũng thích xem náo nhiệt sao?
Vu Nhai hành lễ:
- Yến đại nhân, lần trước chưa cảm tạ người chuyện Thiên Kiếm hùng quan.
Yến đại nhân lắc đầu, nói:
- Không cần, nếu ta là người dẫn đội tất nhiên sẽ chịu trách nhiệm với các ngươi.
Yến đại nhân tiếp tục bảo:
- Ta tìm ngươi là muốn hỏi chuyện ngươi dùng dung binh thần thuật. Loại ma pháp này năm xưa tạo khủng hoảng cực kỳ đáng sợ, Huyền Binh đế quốc từng vì hủy diệt ma pháp này trả giá rất đắt. Bây giờ ma pháp này đột nhiên xuất hiện, e rằng sẽ không bình tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro