Ma Thiên Trận Pháp chân chính
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Rất nhiều thứ cũng chỉ là tạm thời có cảm giác. Trước đó hắn lại không có thời gian nghiên cứu.
Nói chung, hiện tại Nguyệt Lâm Sa đã một lần nữa che kín ngực mình, sau đó lại đỏ mặt bắt đầu tiếp nhận truyền thừa. Từ từ, màu đỏ trên mặt nàng giảm dần. Trong tay nàng không tự chủ được bắt đầu vẽ. Từng ký hiệu Ma Thiên xuất hiện ở trong tay nàng.
Cũng khó trách tốc độ nàng học tập nhanh như vậy.
Phải biết rằng, trước đó, dưới tình huống nàng không có bất kỳ cơ sở nào đã học được mười mấy Ma Thiên Trận Pháp. Nàng sẽ không phải tình trạng mới học bò đã lo học chạy. Tuy rằng chạy lảo đảo, nhưng ít ra cũng có thể chạy. Dưới tình huống này một lần nữa học bò sẽ rất khó khăn sao?
Xem ra Nguyệt Lâm Sa đã tốt rồi, bản thân Vu Nhai cũng ngồi xếp bằng xuống. Hắn phải khôi phục lại tiêu hao trước đó, cũng bổ sung những tiêu hao do vừa sử dụng thời gian tạm dừng. Điều hắn có thể làm đều đã làm. Hiện tại phải xem năng lực lĩnh ngộ của bản thân Nguyệt Lâm Sa thế nào.
Toàn bộ không gian của thời gian tạm dừng chợt trở nên yên tĩnh. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Nguyệt Lâm Sa đột nhiên mở mắt nói:
- Vu Nhai, ký hiệu Ma Thiên của hai mươi ba trận pháp xung quanh này ta đã hoàn toàn nắm giữ. Ngươi có thể giải thời gian tạm dừng của ngươi.
Nguyệt Lâm Sa hiểu rất rõ, thời gian tạm dừng đối với Vu Nhai mà nói, chính là tiêu hao vô cùng cực lớn.
Nói thật ra, nếu không phải hiện tại tình thế quá khẩn trương, nàng thật sự sẽ thán phục thần đạo thời gian của Vu Nhai. Thứ kinh khủng như vậy, không ngờ hắn cũng có thể cảm ngộ thành thần. Nguyệt Lâm Sa cảm thấy thần của đại lục Thần Huyền thật sự rất không công bằng.
Nhưng ngẫm lại vừa rồi dường như rất công bằng. Bởi vì thần đã để cho công chúa như nàng gặp hắn ở trước cửa thành Bắc Đấu.
Ầm...
Sau khi Nguyệt Lâm Sa vừa dứt lời, thời gian tạm dừng cũng tan vỡ theo. Vu Nhai quả thực đã sắp không chịu nổi nữa. Cùng lúc đó, bên ngoài lại hiện ra tình huống trước khi thời gian tạm dừng. Băng Tuyết Ma Vương tự mình đánh tới. Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế, đại quốc sư và và đám người Thủy Tinh cũng xông tới. Đối với Vu Nhai và Nguyệt Lâm Sa mà nói, ở trong nháy mắt này đại chiến thật sự mới chính thức bắt đầu.
Đúng vậy, đối với hai người ở trong thời gian tạm dừng, quả thật cảm giác có chút quỷ dị. Nhưng không quan tâm cảm giác gì, Nguyệt Lâm Sa cũng không có thời gian đi cảm nhận. Nàng nhìn về phía Băng Tuyết Ma Vương đang xông tới...
Nếu như là ở trước khi thời gian tạm dừng, Băng Tuyết Ma Vương xông lên như thế, hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp vốn hữu hình nhưng không thực vốn có xung quanh đó nhất định sẽ bị đánh thành mảnh nhỏ. Thậm chí người của đoàn ủng hộ công chúa cũng sẽ bị tiêu diệt toàn bộ. Nhưng bây giờ Nguyệt Lâm Sa đã học được hoàn toàn ký hiệu Ma Thiên của hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp này. Ma Thiên Trận Pháp ở trong tay nàng không còn là thứ hữu hình vô thực nữa.
Nhìn cũng không nhìn, Nguyệt Lâm Sa liền đánh ra thủ ấn trong Ma Thiên Thần Pháp. Mỗi ký hiệu thành hình ở trong tay nàng, hai mươi ba trận pháp xung quanh phát sinh biến hóa rất nhanh. Trận pháp vốn khiến người ta có cảm giác trống trơn, trong lúc bất chợt lại trở nên ngưng thực...
- Cái gì, làm sao có thể?
Tốc độ Băng Tuyết Ma Vương xông lên, trong nháy mắt này trở nên chậm chạp. Hắn nhìn chằm chằm vào những ký hiệu do Nguyệt Lâm Sa đang điên cuồng đánh ra. Bởi vì nàng đánh ra thủ ấn và ký hiệu thật sự quá nhanh, cho dù là Băng Tuyết Ma Vương cũng không nhìn thấy được rõ ràng. Trong lúc nhất thời hắn cũng học không được.
Nhưng hắn cũng học được rất nhiều Ma Thiên Trận Pháp trên quảng trường, đương nhiên có thể cảm giác được hai mươi ba trận pháp này đã biến hóa.
- Vừa nãy là thần đạo thời gian...
Băng Tuyết Ma Vương có chút choáng váng kêu lên. Hắn không biết được tại sao Nguyệt Lâm Sa lại học được nhanh như vậy. Nhưng khi hắn cẩn thận quan sát thời gian mới phát hiện ra, không gian ở trong phạm vi giữa hai mươi ba trận pháp kia có nguyên tố thời gian chấn động mãnh liệt. Tuy rằng khó có thể tin được, nhưng sự thực lại nói cho hắn biết, tiểu tử thiên tài được hắn thừa nhận là cùng đẳng cấp kia không ngờ đã đạt được đạo thời gian thành thần.
Trước đó bởi vì khoảng cách quá xa, hắn không cảm giác được. Nhưng bây giờ gần như vậy, lấy thực lực của hắn làm sao có thể bỏ qua được?
Sát khí hoàn toàn rơi vào trên người Vu Nhai. Tiểu tử trẻ tuổi như thế lại có thần đạo thời gian. Dường như còn thiên tài hơn cả hắn. Người này không thể giữ lại. Hiện tại hắn có phần hiểu được vì sao ở ma pháp trận tự nhiên ở trong cửa ra của Ma Uyên không giết chết được tiểu tử kia.
- Ngăn cản những người khác. Hai gia hỏa này cứ giao cho ta xử lý.
Băng Tuyết Ma Vương đột nhiên hạ lệnh đối với đám thủ hạ của hắn. Trước đó hắn vốn hạ lệnh những người khác không cần để ý, trước cứ xử lý Nguyệt Lâm Sa và này tiểu tử yêu nghiệt. Hiện tại hắn lại trực tiếp ra mệnh lệnh ngược lại. Hừ, phía ngoài, đám đại quốc sư vẫn sẽ đến quấy rầy hắn. Dù sao trừ hắn ra, đám thủ hạ của hắn muốn phá được hai mươi ba trận pháp phía trên, vẫn cần phải có thời gian.
Nếu như Nguyệt Lâm Sa không có học được những ký hiệu Ma Thiên đó, thủ hạ của hắn cũng đủ để phá vỡ. Nhưng bây giờ tương đối gian nan.
Nghe hắn nói vậy, thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương dừng động tác.
Ngay cả những người được phân ra tạo Thánh Ngân Tinh Trận đầu tiên cũng quay sang đối phó với đám người gia chủ Mạc Luân Tạp Đế và đại quốc sư. Theo bọn họ, tuy rằng thoạt nhìn Nguyệt Lâm Sa đã nắm giữ phần nhỏ Ma Thiên Trận Pháp, nhưng chỉ cần Băng Tuyết Ma Vương ra sức, không có gì không giải quyết được.
- Thực sự nằm ngoài dự liệu của ta. Nhưng các ngươi cho rằng dựa vào những trận pháp này có thể ngăn cản được ta sao? Nguyệt Lâm Sa, xem ra ta không cần ma pháp trận trung ương phía dưới, trực tiếp bắt các ngươi là có thể nắm giữ Ma Uyên.
Băng Tuyết Ma Vương lạnh lùng nói.
Vừa dứt lời, không khí xung quanh Băng Tuyết Ma Vương bắt đầu đông cứng lại. Trong nháy mắt, xung quanh ma pháp trận trung ương ngoại trừ hai loại nguyên tố băng cùng thủy ra, các nguyên tố khác bị đẩy ra không còn. Xung quanh chỉ còn lại có hàn ý lạnh lẽo. Nếu không phải bởi vì Nguyệt Lâm Sa nắm giữ phần nhỏ Ma Thiên Trận Pháp, sợ rằng nàng ở giữa hai mươi ba trận pháp vây quanh cũng sẽ bị hai loại nguyên tố băng và thủy xâm chiếm.
- Xem ra phần thắng của Vương gia kia rất lớn. Lấy thực lực gần Thần Hoàng của hắn, phá vỡ hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp này chỉ là vấn đề thời gian.
Ma Thiên Kiếm Linh nhìn tình hình trong quảng trường, thản nhiên phân tích nói:
- Đám người của hai cấp Thần Vương bị ngăn cản chặt chẽ ở bên ngoài, căn bản không đột phá nổi tổ hợp trận của hai mươi Thần cấp. Lấy thực lực của công chúa và tiểu tử kia, không thể ngăn cản nổi.
- Quả thực, công chúa không có đủ thời gian, nàng không thể nắm giữ được nhiều Ma Thiên Trận Pháp hơn.
Nói chung, hiện tại Nguyệt Lâm Sa đã một lần nữa che kín ngực mình, sau đó lại đỏ mặt bắt đầu tiếp nhận truyền thừa. Từ từ, màu đỏ trên mặt nàng giảm dần. Trong tay nàng không tự chủ được bắt đầu vẽ. Từng ký hiệu Ma Thiên xuất hiện ở trong tay nàng.
Cũng khó trách tốc độ nàng học tập nhanh như vậy.
Phải biết rằng, trước đó, dưới tình huống nàng không có bất kỳ cơ sở nào đã học được mười mấy Ma Thiên Trận Pháp. Nàng sẽ không phải tình trạng mới học bò đã lo học chạy. Tuy rằng chạy lảo đảo, nhưng ít ra cũng có thể chạy. Dưới tình huống này một lần nữa học bò sẽ rất khó khăn sao?
Xem ra Nguyệt Lâm Sa đã tốt rồi, bản thân Vu Nhai cũng ngồi xếp bằng xuống. Hắn phải khôi phục lại tiêu hao trước đó, cũng bổ sung những tiêu hao do vừa sử dụng thời gian tạm dừng. Điều hắn có thể làm đều đã làm. Hiện tại phải xem năng lực lĩnh ngộ của bản thân Nguyệt Lâm Sa thế nào.
Toàn bộ không gian của thời gian tạm dừng chợt trở nên yên tĩnh. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Nguyệt Lâm Sa đột nhiên mở mắt nói:
- Vu Nhai, ký hiệu Ma Thiên của hai mươi ba trận pháp xung quanh này ta đã hoàn toàn nắm giữ. Ngươi có thể giải thời gian tạm dừng của ngươi.
Nguyệt Lâm Sa hiểu rất rõ, thời gian tạm dừng đối với Vu Nhai mà nói, chính là tiêu hao vô cùng cực lớn.
Nói thật ra, nếu không phải hiện tại tình thế quá khẩn trương, nàng thật sự sẽ thán phục thần đạo thời gian của Vu Nhai. Thứ kinh khủng như vậy, không ngờ hắn cũng có thể cảm ngộ thành thần. Nguyệt Lâm Sa cảm thấy thần của đại lục Thần Huyền thật sự rất không công bằng.
Nhưng ngẫm lại vừa rồi dường như rất công bằng. Bởi vì thần đã để cho công chúa như nàng gặp hắn ở trước cửa thành Bắc Đấu.
Ầm...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi Nguyệt Lâm Sa vừa dứt lời, thời gian tạm dừng cũng tan vỡ theo. Vu Nhai quả thực đã sắp không chịu nổi nữa. Cùng lúc đó, bên ngoài lại hiện ra tình huống trước khi thời gian tạm dừng. Băng Tuyết Ma Vương tự mình đánh tới. Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế, đại quốc sư và và đám người Thủy Tinh cũng xông tới. Đối với Vu Nhai và Nguyệt Lâm Sa mà nói, ở trong nháy mắt này đại chiến thật sự mới chính thức bắt đầu.
Đúng vậy, đối với hai người ở trong thời gian tạm dừng, quả thật cảm giác có chút quỷ dị. Nhưng không quan tâm cảm giác gì, Nguyệt Lâm Sa cũng không có thời gian đi cảm nhận. Nàng nhìn về phía Băng Tuyết Ma Vương đang xông tới...
Nếu như là ở trước khi thời gian tạm dừng, Băng Tuyết Ma Vương xông lên như thế, hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp vốn hữu hình nhưng không thực vốn có xung quanh đó nhất định sẽ bị đánh thành mảnh nhỏ. Thậm chí người của đoàn ủng hộ công chúa cũng sẽ bị tiêu diệt toàn bộ. Nhưng bây giờ Nguyệt Lâm Sa đã học được hoàn toàn ký hiệu Ma Thiên của hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp này. Ma Thiên Trận Pháp ở trong tay nàng không còn là thứ hữu hình vô thực nữa.
Nhìn cũng không nhìn, Nguyệt Lâm Sa liền đánh ra thủ ấn trong Ma Thiên Thần Pháp. Mỗi ký hiệu thành hình ở trong tay nàng, hai mươi ba trận pháp xung quanh phát sinh biến hóa rất nhanh. Trận pháp vốn khiến người ta có cảm giác trống trơn, trong lúc bất chợt lại trở nên ngưng thực...
- Cái gì, làm sao có thể?
Tốc độ Băng Tuyết Ma Vương xông lên, trong nháy mắt này trở nên chậm chạp. Hắn nhìn chằm chằm vào những ký hiệu do Nguyệt Lâm Sa đang điên cuồng đánh ra. Bởi vì nàng đánh ra thủ ấn và ký hiệu thật sự quá nhanh, cho dù là Băng Tuyết Ma Vương cũng không nhìn thấy được rõ ràng. Trong lúc nhất thời hắn cũng học không được.
Nhưng hắn cũng học được rất nhiều Ma Thiên Trận Pháp trên quảng trường, đương nhiên có thể cảm giác được hai mươi ba trận pháp này đã biến hóa.
- Vừa nãy là thần đạo thời gian...
Băng Tuyết Ma Vương có chút choáng váng kêu lên. Hắn không biết được tại sao Nguyệt Lâm Sa lại học được nhanh như vậy. Nhưng khi hắn cẩn thận quan sát thời gian mới phát hiện ra, không gian ở trong phạm vi giữa hai mươi ba trận pháp kia có nguyên tố thời gian chấn động mãnh liệt. Tuy rằng khó có thể tin được, nhưng sự thực lại nói cho hắn biết, tiểu tử thiên tài được hắn thừa nhận là cùng đẳng cấp kia không ngờ đã đạt được đạo thời gian thành thần.
Trước đó bởi vì khoảng cách quá xa, hắn không cảm giác được. Nhưng bây giờ gần như vậy, lấy thực lực của hắn làm sao có thể bỏ qua được?
Sát khí hoàn toàn rơi vào trên người Vu Nhai. Tiểu tử trẻ tuổi như thế lại có thần đạo thời gian. Dường như còn thiên tài hơn cả hắn. Người này không thể giữ lại. Hiện tại hắn có phần hiểu được vì sao ở ma pháp trận tự nhiên ở trong cửa ra của Ma Uyên không giết chết được tiểu tử kia.
- Ngăn cản những người khác. Hai gia hỏa này cứ giao cho ta xử lý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Băng Tuyết Ma Vương đột nhiên hạ lệnh đối với đám thủ hạ của hắn. Trước đó hắn vốn hạ lệnh những người khác không cần để ý, trước cứ xử lý Nguyệt Lâm Sa và này tiểu tử yêu nghiệt. Hiện tại hắn lại trực tiếp ra mệnh lệnh ngược lại. Hừ, phía ngoài, đám đại quốc sư vẫn sẽ đến quấy rầy hắn. Dù sao trừ hắn ra, đám thủ hạ của hắn muốn phá được hai mươi ba trận pháp phía trên, vẫn cần phải có thời gian.
Nếu như Nguyệt Lâm Sa không có học được những ký hiệu Ma Thiên đó, thủ hạ của hắn cũng đủ để phá vỡ. Nhưng bây giờ tương đối gian nan.
Nghe hắn nói vậy, thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương dừng động tác.
Ngay cả những người được phân ra tạo Thánh Ngân Tinh Trận đầu tiên cũng quay sang đối phó với đám người gia chủ Mạc Luân Tạp Đế và đại quốc sư. Theo bọn họ, tuy rằng thoạt nhìn Nguyệt Lâm Sa đã nắm giữ phần nhỏ Ma Thiên Trận Pháp, nhưng chỉ cần Băng Tuyết Ma Vương ra sức, không có gì không giải quyết được.
- Thực sự nằm ngoài dự liệu của ta. Nhưng các ngươi cho rằng dựa vào những trận pháp này có thể ngăn cản được ta sao? Nguyệt Lâm Sa, xem ra ta không cần ma pháp trận trung ương phía dưới, trực tiếp bắt các ngươi là có thể nắm giữ Ma Uyên.
Băng Tuyết Ma Vương lạnh lùng nói.
Vừa dứt lời, không khí xung quanh Băng Tuyết Ma Vương bắt đầu đông cứng lại. Trong nháy mắt, xung quanh ma pháp trận trung ương ngoại trừ hai loại nguyên tố băng cùng thủy ra, các nguyên tố khác bị đẩy ra không còn. Xung quanh chỉ còn lại có hàn ý lạnh lẽo. Nếu không phải bởi vì Nguyệt Lâm Sa nắm giữ phần nhỏ Ma Thiên Trận Pháp, sợ rằng nàng ở giữa hai mươi ba trận pháp vây quanh cũng sẽ bị hai loại nguyên tố băng và thủy xâm chiếm.
- Xem ra phần thắng của Vương gia kia rất lớn. Lấy thực lực gần Thần Hoàng của hắn, phá vỡ hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp này chỉ là vấn đề thời gian.
Ma Thiên Kiếm Linh nhìn tình hình trong quảng trường, thản nhiên phân tích nói:
- Đám người của hai cấp Thần Vương bị ngăn cản chặt chẽ ở bên ngoài, căn bản không đột phá nổi tổ hợp trận của hai mươi Thần cấp. Lấy thực lực của công chúa và tiểu tử kia, không thể ngăn cản nổi.
- Quả thực, công chúa không có đủ thời gian, nàng không thể nắm giữ được nhiều Ma Thiên Trận Pháp hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro