Mười ngày.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Rất đơn giản, Vu Nhai rèn theo mẫu khắc long khí kiện, tuy hắn vẫn chưa thể phá giải phù văn trên đó nhưng có thể thêm phù văn cơ bản của mình. Muốn khắc phù văn trọn bộ trang bị, trọn bộ phù văn thì công trình khôngđơn giản. Mỗi bước đi đều phải khớp, trang bị trọn bộ cần liền tổng thể.
May mắn có trang bị Khắc Long trọn bộ làm mẫu, cộng với Khắc Liệt Luân Tư hỗ trợ nếu không Vu Nhai chẳng biết đến bao giờ mới xong. Các chi tiết nhỏ khiến Vu Nhai rất nhức đầu.
Ong ong ong ong ong!
Trong khi các tội phạm, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị huấn luyện, Vu Nhai đi vào lều của mình khắc tỉ mỉ các phù văn hắn biết vào trang bị. Những phù văn không phải từ Huyền Binh Điển, Vu Nhai chưa nắm giữ được chúng, hắn dùng phù văn cơ bản.
Mấy hôm nay Vu Nhai không ngừng học tập phù văn. Có lẽ thiên phú phù văn của Vu Nhai rất siêu, hoặc bị phù văn phức tạp trong Huyền Binh Điển ảnh hưởng, hắn học siêu nhanh.
Vu Nhai đã nắm giữ hơn phân nửa tri thức phù văn cơ bản, đương nhiên đã là cơ bản thì hắn vẫn chỉ là tay mơ nhập môn. Vu Nhai tự hiểu sức mình, chẳng qua hắn nghĩ khắc trang bị phù văn trọn bộ sẽ tiến bộ nhanh hơn.
Vu Nhai không phát hiện ra sau khi hắn khắc phù văn lên trang bi sẽ phát huy sức mạnh đáng sợ gì, hắn chỉ đơn thuần học tập. Vu Nhai tiềm thức cảm thấy phù văn thăng cấp lên cao sẽ mang đến lực lượng cường đại cho hắn. Dù không có, chỉ để biết tác dụng phù văn Huyền Binh Điển, các siêu thần binh Thôn Thiên kiếm đủ là động lực thúc đẩy Vu Nhai học tập.
Cách học tốt nhất chính là thực tiễn luyện tập, bởi vậy Vu Nhai sẽ không bỏ qua cơ hội thực hành tốt như vậy.
Vu Nhai nhìn trang bị trước mắt, nhíu mày nói:
- Chưa đủ suôn sẻ, cảm giác có chút vấn đề.
Tuy phù văn đã miễn cưỡng phát huy tác dụng nhưng không đủ hoàn mỹ.
Vu Nhai tiếp tục nghiên cứu sửa chữa, bất đêm đã khuya. Các tội phạm huấn luyện xong đang tu luyện, phục hồi trong lều.
Các tội phạm không án thầm:
- Chúng ta huấn luyện mệt chết, họ Vu mới rèn một bộ trang bị đã đi nghỉ ngơi sớm. Tiểu tử này đúng là loại bụng đen trong truyền thuyết, bộ dạng người tốt ban sáng là giả bộ.
Các tội phạm chỉ thầm không án, Vu Nhai cho kẹo lẫn roi da khiến bọn họ không dám nổi lòng chống đối.
Các tội phạm không rõ Vu Nhai diễn kịch hay hắn giống như những danh tướng, bình thường ôn hòa nhưng khi đụng vào giới hạn sẽ biến thành kẻ giết người như ngóe. Các tội phạm chỉ bực tức vì huấn luyện quá mệt.
Đêm khuya dần, mọi người đang ngủ ngon chợt nghe tiếng cười to.
- Ha ha ha ha ha ha! Rốt cuộc thành công!
Cả đám lao ra ngoài.
- Vu . . . Vu Nhai, có chuyện gì? Có phải là Ma Pháp đế quốc tấn công?
- Cái gì? Ma Pháp đế quốc tấn công?
- Đâu đâu?
Các tội phạm bừng tỉnh, tuy bọn họ ngu say như chết nhưng câu kia quá mẫn cảm. Khi Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, các tội phạm chạy tới lều Vu Nhai thì thấy hắn đang ôm một bộ trang bị bình thường cười to, bọn họ chỉ muốn bóp chết hắn ngay.
Nghiêm Sương âm trầm hỏi:
- Vu Nhai, ngươi thành công cái gì?
Vì hoàn cảnh nên Nghiêm Sương không thay đồ ngủ, nhưng tóc tai bù xù như nữ quỷ.
Vu Nhai cũng biết hắn vui mừng hơi quá, ngừng cười nói:
- A! Ta chế tạo trang bị thành công.
Giọng Nghiêm Sương càng nặng nề:
- Ngươi tạo trang bị thành công có gì lạ? Chẳng phải ngươi là cao thủ rèn sao?
Vu Nhai giơ trang bị lên, nói:
- Bộ này thì khác, ta thêm vào nhiều thứ lợi hại. Hãy nhìn xem, nàng có thấy khác với trang bị bình thường không?
- Trang bị tứ giai, không tệ. Nhưng ta không thấy có gì khác lạ trừ hoa văn quỷ quái ra.
Nghiêm Sương chưa biết chuyện phù văn, hoặc Nghiêm Lôi từng nói nhưng khi đó nàng rất Vu Nhai, quay đầu lại đã quên mất.
Vu Nhai hỏi:
- Chính là những hoa văn quỷ quái này, các ngươi không cảm giác nó có gì lạ sao?
Nghiêm Sương nói:
- Vu Nhai chiến hữ, ta không ngờ ngươi có hứng thú với vẽ vời. Nếu ngươi vẽ hình lên có lẽ chúng ta còn có hứng thú, mấy cái này thì . . . Thôi đi ngủ đi.
Nghiêm Sương ngáp dài đi ngủ, phù văn quá bí ẩn. Chỉ có Lữ Nham là đăm chiêu, nhưng gã không giỏi ăn nói.
Những người khác lắc đầu, não lơ ngơ, trách móc, không tâm tình nghiên cứu hình vẽ quỷ quái này có tác dụng gì. Các tội phạm thì cho Vu Nhai một định vị đó là có lẽ tên này không có phong độ đại tướng gì, não hơi bị thần kịnh, buồn vui thất thường. Nghe nói thiên tài và người điên chỉ cách một lằn chỉ.
Tóm lại không thể chọc vào Vu Nhai, không thì hắn nổi điên lên sẽ rắcrối.
Vu Nhai mặc kệ mọi người, nghe Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nhắc nhở đúng là phù văn hơi dễ thấy, nếu có thể ẩn giấu để làm vũ khí bí mật càng tốt. Vu Nhai mày mò mãi không cách nào giấu phù văn đi, thêm hoa văn tối tăm lên trên, tổng thể dễ nhìn hơn trước. Mới rồi trông trang bị như bị dán miếng dính da chó.
- Ừm! Trong sách viết ta có thể dung hợp phù văn cơ bản cho trọn bộ trang bị xem như qua nhập môn, tiếc rằng không biết phù văn trong Huyền Binh Điển có đẳng cấp gì?
Vu Nhai lẩm bẩm không hài lòng.
Nếu người khác biết Vu Nhai cảm thán sẽ muốn đánh người. Vu Nhai mới học phù văn bao lâu đã qua nhập môn? Lại còn khắc phù văn dung hợp trọn bộ trang bị, đây đúng là thiên tài. Bộ bí tịch phù văn của Vu Nhai là thời cổ một môn phái phù văn mạnh nhất yêu cầu tối cao đệ tử khắt khe nhất.
Không đạt tiêu chuẩn thì không được nhập môn, dù là thời đại phù văn sư phồn vinh nhất, thiên tài như thế một bàn tay đếm hết. Thời địa này còn sót lại những phù văn sư cũng biết đạo lý này.
Vu Nhai không có lão sư, hắn không biết gì.
Hôm sau, các tội phạm phát hiện ngày hôm qua bọn họ đoán sai. Tốc độ rèn của Vu Nhai bỗng tăng nhanh đến đáng sợ. Quá biến thái, mới có một ngày Vu Nhai đã rèn được nhiều trang bị đỉnh tam giai.
Các tội phạm vừa công nhận Vu Nhai là thiên tài và bệnh thần kinh, trông thấy ánh sáng hy vọng sống sót.
Buổi tối Vu Nhai sớm quay vào lều, tiếp tục vẽ vờ ác thú vị. Cả đám thầm không án trách, nếu hắn dùng thời gian này tăng trang bị của bọn họ lên tứ giai thì tốt quá.
Thời gian qua từng ngày, chớp mắt đã qua mười ngày. Trừ mấy tội phạm không chịu nổi huấn luyện khủng bố bị Đại Tượng đánh bầm dập ra không xảy ra chuyện gì.
Dạ Tình, Tiểu Mỹ cùng đột phá khiến nhiều người cảm giác áp lực nặng nề. Ba ngày trước tướng quân đã đưa tọa kỵ đến.
Cho nên kỵ sĩ dự bị, các tội phạm huấn luyện cưỡi ngựa ba ngày.
Tóm lại các tội phạm huấn luẹn mười ngày cơ bản phục hồi lực lượng đỉnh cao trước kia, kỵ sĩ dự bị thì nhiều ít có tiến bộ. Mười ngày qua Vu Nhai sinh hoạt có quy luật, rèn và vẽ bùa.
Trong khi Vu Nhai thăng cấp trang bị bỗng nghe tiếng vó ngựa, một kỵ sĩ phong trần mệt mỏi xuống ngựa. Vu Nhai biết người này, ba ngày trước là gã đưa tọa kỵ đến.
- Vu Nhai hiệu úy, có tin tốt cho ngươi.
May mắn có trang bị Khắc Long trọn bộ làm mẫu, cộng với Khắc Liệt Luân Tư hỗ trợ nếu không Vu Nhai chẳng biết đến bao giờ mới xong. Các chi tiết nhỏ khiến Vu Nhai rất nhức đầu.
Ong ong ong ong ong!
Trong khi các tội phạm, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị huấn luyện, Vu Nhai đi vào lều của mình khắc tỉ mỉ các phù văn hắn biết vào trang bị. Những phù văn không phải từ Huyền Binh Điển, Vu Nhai chưa nắm giữ được chúng, hắn dùng phù văn cơ bản.
Mấy hôm nay Vu Nhai không ngừng học tập phù văn. Có lẽ thiên phú phù văn của Vu Nhai rất siêu, hoặc bị phù văn phức tạp trong Huyền Binh Điển ảnh hưởng, hắn học siêu nhanh.
Vu Nhai đã nắm giữ hơn phân nửa tri thức phù văn cơ bản, đương nhiên đã là cơ bản thì hắn vẫn chỉ là tay mơ nhập môn. Vu Nhai tự hiểu sức mình, chẳng qua hắn nghĩ khắc trang bị phù văn trọn bộ sẽ tiến bộ nhanh hơn.
Vu Nhai không phát hiện ra sau khi hắn khắc phù văn lên trang bi sẽ phát huy sức mạnh đáng sợ gì, hắn chỉ đơn thuần học tập. Vu Nhai tiềm thức cảm thấy phù văn thăng cấp lên cao sẽ mang đến lực lượng cường đại cho hắn. Dù không có, chỉ để biết tác dụng phù văn Huyền Binh Điển, các siêu thần binh Thôn Thiên kiếm đủ là động lực thúc đẩy Vu Nhai học tập.
Cách học tốt nhất chính là thực tiễn luyện tập, bởi vậy Vu Nhai sẽ không bỏ qua cơ hội thực hành tốt như vậy.
Vu Nhai nhìn trang bị trước mắt, nhíu mày nói:
- Chưa đủ suôn sẻ, cảm giác có chút vấn đề.
Tuy phù văn đã miễn cưỡng phát huy tác dụng nhưng không đủ hoàn mỹ.
Vu Nhai tiếp tục nghiên cứu sửa chữa, bất đêm đã khuya. Các tội phạm huấn luyện xong đang tu luyện, phục hồi trong lều.
Các tội phạm không án thầm:
- Chúng ta huấn luyện mệt chết, họ Vu mới rèn một bộ trang bị đã đi nghỉ ngơi sớm. Tiểu tử này đúng là loại bụng đen trong truyền thuyết, bộ dạng người tốt ban sáng là giả bộ.
Các tội phạm chỉ thầm không án, Vu Nhai cho kẹo lẫn roi da khiến bọn họ không dám nổi lòng chống đối.
Các tội phạm không rõ Vu Nhai diễn kịch hay hắn giống như những danh tướng, bình thường ôn hòa nhưng khi đụng vào giới hạn sẽ biến thành kẻ giết người như ngóe. Các tội phạm chỉ bực tức vì huấn luyện quá mệt.
Đêm khuya dần, mọi người đang ngủ ngon chợt nghe tiếng cười to.
- Ha ha ha ha ha ha! Rốt cuộc thành công!
Cả đám lao ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Vu . . . Vu Nhai, có chuyện gì? Có phải là Ma Pháp đế quốc tấn công?
- Cái gì? Ma Pháp đế quốc tấn công?
- Đâu đâu?
Các tội phạm bừng tỉnh, tuy bọn họ ngu say như chết nhưng câu kia quá mẫn cảm. Khi Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, các tội phạm chạy tới lều Vu Nhai thì thấy hắn đang ôm một bộ trang bị bình thường cười to, bọn họ chỉ muốn bóp chết hắn ngay.
Nghiêm Sương âm trầm hỏi:
- Vu Nhai, ngươi thành công cái gì?
Vì hoàn cảnh nên Nghiêm Sương không thay đồ ngủ, nhưng tóc tai bù xù như nữ quỷ.
Vu Nhai cũng biết hắn vui mừng hơi quá, ngừng cười nói:
- A! Ta chế tạo trang bị thành công.
Giọng Nghiêm Sương càng nặng nề:
- Ngươi tạo trang bị thành công có gì lạ? Chẳng phải ngươi là cao thủ rèn sao?
Vu Nhai giơ trang bị lên, nói:
- Bộ này thì khác, ta thêm vào nhiều thứ lợi hại. Hãy nhìn xem, nàng có thấy khác với trang bị bình thường không?
- Trang bị tứ giai, không tệ. Nhưng ta không thấy có gì khác lạ trừ hoa văn quỷ quái ra.
Nghiêm Sương chưa biết chuyện phù văn, hoặc Nghiêm Lôi từng nói nhưng khi đó nàng rất Vu Nhai, quay đầu lại đã quên mất.
Vu Nhai hỏi:
- Chính là những hoa văn quỷ quái này, các ngươi không cảm giác nó có gì lạ sao?
Nghiêm Sương nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Vu Nhai chiến hữ, ta không ngờ ngươi có hứng thú với vẽ vời. Nếu ngươi vẽ hình lên có lẽ chúng ta còn có hứng thú, mấy cái này thì . . . Thôi đi ngủ đi.
Nghiêm Sương ngáp dài đi ngủ, phù văn quá bí ẩn. Chỉ có Lữ Nham là đăm chiêu, nhưng gã không giỏi ăn nói.
Những người khác lắc đầu, não lơ ngơ, trách móc, không tâm tình nghiên cứu hình vẽ quỷ quái này có tác dụng gì. Các tội phạm thì cho Vu Nhai một định vị đó là có lẽ tên này không có phong độ đại tướng gì, não hơi bị thần kịnh, buồn vui thất thường. Nghe nói thiên tài và người điên chỉ cách một lằn chỉ.
Tóm lại không thể chọc vào Vu Nhai, không thì hắn nổi điên lên sẽ rắcrối.
Vu Nhai mặc kệ mọi người, nghe Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nhắc nhở đúng là phù văn hơi dễ thấy, nếu có thể ẩn giấu để làm vũ khí bí mật càng tốt. Vu Nhai mày mò mãi không cách nào giấu phù văn đi, thêm hoa văn tối tăm lên trên, tổng thể dễ nhìn hơn trước. Mới rồi trông trang bị như bị dán miếng dính da chó.
- Ừm! Trong sách viết ta có thể dung hợp phù văn cơ bản cho trọn bộ trang bị xem như qua nhập môn, tiếc rằng không biết phù văn trong Huyền Binh Điển có đẳng cấp gì?
Vu Nhai lẩm bẩm không hài lòng.
Nếu người khác biết Vu Nhai cảm thán sẽ muốn đánh người. Vu Nhai mới học phù văn bao lâu đã qua nhập môn? Lại còn khắc phù văn dung hợp trọn bộ trang bị, đây đúng là thiên tài. Bộ bí tịch phù văn của Vu Nhai là thời cổ một môn phái phù văn mạnh nhất yêu cầu tối cao đệ tử khắt khe nhất.
Không đạt tiêu chuẩn thì không được nhập môn, dù là thời đại phù văn sư phồn vinh nhất, thiên tài như thế một bàn tay đếm hết. Thời địa này còn sót lại những phù văn sư cũng biết đạo lý này.
Vu Nhai không có lão sư, hắn không biết gì.
Hôm sau, các tội phạm phát hiện ngày hôm qua bọn họ đoán sai. Tốc độ rèn của Vu Nhai bỗng tăng nhanh đến đáng sợ. Quá biến thái, mới có một ngày Vu Nhai đã rèn được nhiều trang bị đỉnh tam giai.
Các tội phạm vừa công nhận Vu Nhai là thiên tài và bệnh thần kinh, trông thấy ánh sáng hy vọng sống sót.
Buổi tối Vu Nhai sớm quay vào lều, tiếp tục vẽ vờ ác thú vị. Cả đám thầm không án trách, nếu hắn dùng thời gian này tăng trang bị của bọn họ lên tứ giai thì tốt quá.
Thời gian qua từng ngày, chớp mắt đã qua mười ngày. Trừ mấy tội phạm không chịu nổi huấn luyện khủng bố bị Đại Tượng đánh bầm dập ra không xảy ra chuyện gì.
Dạ Tình, Tiểu Mỹ cùng đột phá khiến nhiều người cảm giác áp lực nặng nề. Ba ngày trước tướng quân đã đưa tọa kỵ đến.
Cho nên kỵ sĩ dự bị, các tội phạm huấn luyện cưỡi ngựa ba ngày.
Tóm lại các tội phạm huấn luẹn mười ngày cơ bản phục hồi lực lượng đỉnh cao trước kia, kỵ sĩ dự bị thì nhiều ít có tiến bộ. Mười ngày qua Vu Nhai sinh hoạt có quy luật, rèn và vẽ bùa.
Trong khi Vu Nhai thăng cấp trang bị bỗng nghe tiếng vó ngựa, một kỵ sĩ phong trần mệt mỏi xuống ngựa. Vu Nhai biết người này, ba ngày trước là gã đưa tọa kỵ đến.
- Vu Nhai hiệu úy, có tin tốt cho ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro