Những người này đều là hắn.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Hoàng Phủ Cung cảm giác lời Vu Nhai nói khá quen tai, gã cố gắng suy nghĩ mới hiểu. Khi Vu Nhai chưa xuất hiện, lúc thế tử Mông thân vương thừa nhận cấu kết cùng Quang Minh thần điện đã nói với Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ là: Các người biết ta cấu kết với Quang Minh thần điện thì sao? Có cơ hội báo lên không?
Hoàng Phủ Cung không ngờ báo ứng đến nhanh như vậy, mặt gã nóng ran.
Hoàng Phủ Cung chợt nghiệm ra lời Vu Nhai nói là lạ:
- Không đúng, Vu Nhai có ý gì?
Người thế tử Mông thân vương dựng đứng lông tơ.
Hoàng Phủ Cung nhìn Vu Nhai chằm chằm, run run hỏi:
- Ngươi muốn giết chúng ta diệt khẩu, ngươi điên sao?
Vu Nhai thản nhiên nói:
- Nếu không diệt khẩu các ngươi thì chúng ta sẽ chết, chúng ta rất sợ Nhị hoàng tử.
Nếu chỉ một mình Vu Nhai thì tất nhiên không sợ Nhị hoàng tử, nhưng Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ là người của Huyền Binh đế quốc. Mẫu thân Vu Thiên Tuyết, Vu gia đang ở Bắc Đẩu hành tỉnh, có vài việc Vu Nhai không thể không đắn đo. Ai cũng muốn được tiêu sái, khoái ý nhưng có mấy người làm được?
Người ta hay nói người Độc Cô gia thích một mình một kiếm phiêu bạt góc trời, nhưng có bao nhiêu người làm được không chút kiêng dè?
Cùng lắm là ít băn khoăn hơn người ta. Người Độc Cô gia đã thế huống chi là Vu Nhai? Hắn có rất nhiều vướng bận, thực lực thì chưa đứng trên đỉnh Thần Huyền đại lục.
Người đi theo Công Tôn Bình không kiềm được nhảy ra nói:
- Thế tử đại nhân đừng nói nhảm với hắn nữa. Diệt khẩu chúng ta? Hắn nghĩ chúng ta làm bằng đất sao?
Công Tôn Bình chết có thực lực mạnh nhất trong mấy chục người, không thì Hoàng Phủ Cung đã chẳng nhớ tên của gã. Những người khác dù thực lực yếu mất cũng cỡ địa binh sư lục đoạn trở lên, toàn là kẻ tâm cao khí ngạo, sẽ không luống cuống vì cái chết của ám ảnh tiệt sát thuật. Mới rồi bọn họ thụt lùi vài bước là vì trong phút chốc khó chấp nhận được Vu Nhai hung tàn. Người đứng ra có thực lực yếu hơn Công Tôn Bình một chút, gã cũng là thiên binh sư.
- Không sai, chờ chúng ta giết hắn rồi đùa chết nữ nhân của hắn. Vu Nhai gì,m U Linh sát thủ gì, đều là rác!
- Đừng nói nhiều nữa, hành động đi!
Mấy chục người đồng lòng bao vây Vu Nhai. Tuy bọn họ mắng Vu Nhai là rác nhưng không thấy xấu hổ khi hợp sức đánh hội đồng, cả đám công nhận đánh đơn không phải là đối thủ của hắn.
Cái chết của Công Tôn Bình đả kích sĩ khí, niềm tin của bọn họ, nếu không phải có nhiều người thì cả đám đã bỏ chạy.
- Grao!
Sau khi bao vây Vu Nhai đám người chưa hành động ngay mà bày tư thế, tìm kiếm sơ hở của hắn. Vu Nhai lười nói nhảm, đứng yên tại chỗ, tay cầm cự kiếm mỉm cười chờ bọn họ công kích. Khi người đứng xem cho rằng Vu Nhai chờ mấy chục người công kích hắn mới đánh trả thì hắn chợt rống to. Thanh âm không giống như nhân loại phát ra mà là 16.
- Grao! Grao grao!
Trong thế giới huyễn ảnh, mệnh hồng thuộc về Xích Thố, lúc trước nó cũng bị tình huống tương tự như Vu Nhai. Bá chủ bầu trời mạnh nhất bị mấy chục nhân loại cường đại vây công chết, Xích Thố còn bị luyện thành binh linh.
Mấy ngày nay Vu Nhai vẫn không ngừng giải mở gút mắc trong lòng Xích Thố, cảm giác như mình cũng bị như vậy. Vu Nhai như Xích Thố bị vây công, bất lực và không cam lòng gầm rống. Tiếng gầm của Vu Nhai còn đại biểu cho kèn phản kích.
Qua mấy ngày lặp lại không ngừng, Vu Nhai ở trong thế giới huyễn ảnh của Xích Thố bắt đầu tìm được cách phản kích, không ngừng thử nghiệm. Tình huống hiện tại đơn giản hơn thiên la địa võng Xích Thố đã chịu rất nhiều, không, là Vu Nhai bày ra thiên lạ địa võng cho mọi người, hắn không phải người bị vây công mà là kẻ tàn sát.
Vu Nhai nghĩ đến đây phát ra tiếng gầm gừ thuộc về Xích Thố. Cảm nhận được khí thế, hơi thở bá chủ bầu trời của Vu Nhai, Xích Thố dùng thân binh linh chui ra khỏi cơ thể hắn. Một con ngựa to đuôi hồ ly màu xanh bỗng nhiên xuất hiện, đại sảnh nhuộm màu xanh mông lung.
- Chiến đấu đi, Xích Thố!
- Grao!
Tiếng gầm không phải của Vu Nhai mà đến từ Xích Thố. Vu Nhai không muốn dùng cự kiếm, hắn cất kiếm vào không gian giới chỉ, chỉ dùng nắm đấm, dùng chân đấu với mấy chục thiên tài trẻ trước mắt.
Bởi vì huyền khí dao động, sáo trang Đế Long tộc đỏ thẫm tỏa sáng. Màu đỏ và xanh đan xen đánh vào một người.
Tiểu Mỹ đã biết người trước mắt là Vu Nhai kẻ lừa đảo, mới rồi nàng chết đứng ngẩn ngơ. Thì ra U Hoang là Vu Nhai, kẻ lừa đảo đúng là siêu lừa, lừa mọi người khổ sở.
Đối với Tiểu Mỹ ngây thơ thì bị siêu lừa đảo lừa gạt là chuyện bình thường, nàng ngây người sau đó lo lắng kêu lên:
- Dạ Tình tỷ tỷ, chúng ta có cần giúp siêu lừa đảo không?
Nghiêm Sương há hốc mồm có thể nhét ba quả trứng ma thú. Từ lúc Vu Nhai tháo mặt nạ đến bây giờ Nghiêm Sương vẫn há to mồm, cứ kéo dài thế này mặt nàng sẽ rút gân. Nghiêm Sương hầu như không nghe thấy lời Vu Nhai nói với Hoàng Phủ Cung trước khi xảy ra chiến đấu kịch liệt. May mắn Tiểu Mỹ phá vỡ bình tĩnh không thì Nghiêm Sương còn tiếp tục chết đứng.
Lúc trước Nghiêm Sương còn tưởng tượng quan hệ tam giác giữa Vu Nhai, U Hoang, Dạ Tình, cảm giác vừa duy mỹ vừa phản nghịch nhưng bị đâm vỡ quá tàn nhẫn. Đây là Vu Nhai, hiện thực còn ảo hơn cả tưởng tượng.
Dạ Tình lắc đầu, nói:
- Không cần, ngươi không thấy siêu lừa đảo đang hưởng thụ cảm giác bị vây công sao?
Nhắc đến siêu lừa đảo là Dạ Tình vừa tức vừa buồn cười. Tên khốn này lừa mọi người khốn khổ, chỉ Tiểu Mỹ hiểu rõ hắn nhất, ngay từ đầu đã gọi hắn là kẻ lừa đảo.
Nghiêm Sương phản ứng lại, không quan tâm Vu Nhai chiến đấu như thế nào, nàng hỏi thẳng:
- Dạ Tình, chuyện này là sao? Rốt cuộc hắn là Vu Nhai, U Hoang, U Linh sát thủ hay A Kích?
Dạ Tình thành thật nói:
- Tất cả đều là hắn.
Chút ảo tưởng của Nghiêm Sương vỡ tan.
Nghiêm Sương nhớ lại lần đầu tiên gặp Vu Nhai, đó là bên ngoài di tích Kim Khí Thiên. Vu Nhai với thân phận tiểu binh cầm lệnh bài bình thường phụ thân ban cho ra lệnh với thiên tài các hành tỉnh. Khi đó Nghiêm Sương cảm thấy tiểu binh nhanh trí, có gan. Chỉ có bấy nhiêu Nghiêm Sương đã muốn nâng đỡ, giúp tiểu binh, ai ngờ về sau xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Tiểu binh năm xưa không chút thu hút bây giờ đã đứng trước mặt thế tử đệ nhất thân vương Huyền Binh đế quốc, nói muốn diệt khẩu thế tử Mông thân vương.
Tiểu binh còn sắm vai nhiều nhân vật, xoay chuyển nhiều chiến cuộc mà không ai biết. Cuối cùng hắn hóa thân làm U Linh sát thủ, A Kích cứu đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá. Hắn truyền kỳ đến cỡ nào nữa?
Lần đầu tiên Nghiêm Sương gặp Vu Nhai không phải ở ngoài di tích Kim Khí Thiên mà trong phòng phụ thân, chẳng qua nàng không nhớ tiểu binh thủ thành từng được phụ thân cho gặp. Sau này Nghiêm Sương nghe nói binh phòng bộ có một tiểu binh hành thảm Bắc Đẩu kỵ vệ đội, nàng tối đa là nhớ phụ thân từng triệu kiến, có gặp mặt 21e nhưng đã quên tình huống lúc đó.
Hoàng Phủ Cung không ngờ báo ứng đến nhanh như vậy, mặt gã nóng ran.
Hoàng Phủ Cung chợt nghiệm ra lời Vu Nhai nói là lạ:
- Không đúng, Vu Nhai có ý gì?
Người thế tử Mông thân vương dựng đứng lông tơ.
Hoàng Phủ Cung nhìn Vu Nhai chằm chằm, run run hỏi:
- Ngươi muốn giết chúng ta diệt khẩu, ngươi điên sao?
Vu Nhai thản nhiên nói:
- Nếu không diệt khẩu các ngươi thì chúng ta sẽ chết, chúng ta rất sợ Nhị hoàng tử.
Nếu chỉ một mình Vu Nhai thì tất nhiên không sợ Nhị hoàng tử, nhưng Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ là người của Huyền Binh đế quốc. Mẫu thân Vu Thiên Tuyết, Vu gia đang ở Bắc Đẩu hành tỉnh, có vài việc Vu Nhai không thể không đắn đo. Ai cũng muốn được tiêu sái, khoái ý nhưng có mấy người làm được?
Người ta hay nói người Độc Cô gia thích một mình một kiếm phiêu bạt góc trời, nhưng có bao nhiêu người làm được không chút kiêng dè?
Cùng lắm là ít băn khoăn hơn người ta. Người Độc Cô gia đã thế huống chi là Vu Nhai? Hắn có rất nhiều vướng bận, thực lực thì chưa đứng trên đỉnh Thần Huyền đại lục.
Người đi theo Công Tôn Bình không kiềm được nhảy ra nói:
- Thế tử đại nhân đừng nói nhảm với hắn nữa. Diệt khẩu chúng ta? Hắn nghĩ chúng ta làm bằng đất sao?
Công Tôn Bình chết có thực lực mạnh nhất trong mấy chục người, không thì Hoàng Phủ Cung đã chẳng nhớ tên của gã. Những người khác dù thực lực yếu mất cũng cỡ địa binh sư lục đoạn trở lên, toàn là kẻ tâm cao khí ngạo, sẽ không luống cuống vì cái chết của ám ảnh tiệt sát thuật. Mới rồi bọn họ thụt lùi vài bước là vì trong phút chốc khó chấp nhận được Vu Nhai hung tàn. Người đứng ra có thực lực yếu hơn Công Tôn Bình một chút, gã cũng là thiên binh sư.
- Không sai, chờ chúng ta giết hắn rồi đùa chết nữ nhân của hắn. Vu Nhai gì,m U Linh sát thủ gì, đều là rác!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đừng nói nhiều nữa, hành động đi!
Mấy chục người đồng lòng bao vây Vu Nhai. Tuy bọn họ mắng Vu Nhai là rác nhưng không thấy xấu hổ khi hợp sức đánh hội đồng, cả đám công nhận đánh đơn không phải là đối thủ của hắn.
Cái chết của Công Tôn Bình đả kích sĩ khí, niềm tin của bọn họ, nếu không phải có nhiều người thì cả đám đã bỏ chạy.
- Grao!
Sau khi bao vây Vu Nhai đám người chưa hành động ngay mà bày tư thế, tìm kiếm sơ hở của hắn. Vu Nhai lười nói nhảm, đứng yên tại chỗ, tay cầm cự kiếm mỉm cười chờ bọn họ công kích. Khi người đứng xem cho rằng Vu Nhai chờ mấy chục người công kích hắn mới đánh trả thì hắn chợt rống to. Thanh âm không giống như nhân loại phát ra mà là 16.
- Grao! Grao grao!
Trong thế giới huyễn ảnh, mệnh hồng thuộc về Xích Thố, lúc trước nó cũng bị tình huống tương tự như Vu Nhai. Bá chủ bầu trời mạnh nhất bị mấy chục nhân loại cường đại vây công chết, Xích Thố còn bị luyện thành binh linh.
Mấy ngày nay Vu Nhai vẫn không ngừng giải mở gút mắc trong lòng Xích Thố, cảm giác như mình cũng bị như vậy. Vu Nhai như Xích Thố bị vây công, bất lực và không cam lòng gầm rống. Tiếng gầm của Vu Nhai còn đại biểu cho kèn phản kích.
Qua mấy ngày lặp lại không ngừng, Vu Nhai ở trong thế giới huyễn ảnh của Xích Thố bắt đầu tìm được cách phản kích, không ngừng thử nghiệm. Tình huống hiện tại đơn giản hơn thiên la địa võng Xích Thố đã chịu rất nhiều, không, là Vu Nhai bày ra thiên lạ địa võng cho mọi người, hắn không phải người bị vây công mà là kẻ tàn sát.
Vu Nhai nghĩ đến đây phát ra tiếng gầm gừ thuộc về Xích Thố. Cảm nhận được khí thế, hơi thở bá chủ bầu trời của Vu Nhai, Xích Thố dùng thân binh linh chui ra khỏi cơ thể hắn. Một con ngựa to đuôi hồ ly màu xanh bỗng nhiên xuất hiện, đại sảnh nhuộm màu xanh mông lung.
- Chiến đấu đi, Xích Thố!
- Grao!
Tiếng gầm không phải của Vu Nhai mà đến từ Xích Thố. Vu Nhai không muốn dùng cự kiếm, hắn cất kiếm vào không gian giới chỉ, chỉ dùng nắm đấm, dùng chân đấu với mấy chục thiên tài trẻ trước mắt.
Bởi vì huyền khí dao động, sáo trang Đế Long tộc đỏ thẫm tỏa sáng. Màu đỏ và xanh đan xen đánh vào một người.
Tiểu Mỹ đã biết người trước mắt là Vu Nhai kẻ lừa đảo, mới rồi nàng chết đứng ngẩn ngơ. Thì ra U Hoang là Vu Nhai, kẻ lừa đảo đúng là siêu lừa, lừa mọi người khổ sở.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đối với Tiểu Mỹ ngây thơ thì bị siêu lừa đảo lừa gạt là chuyện bình thường, nàng ngây người sau đó lo lắng kêu lên:
- Dạ Tình tỷ tỷ, chúng ta có cần giúp siêu lừa đảo không?
Nghiêm Sương há hốc mồm có thể nhét ba quả trứng ma thú. Từ lúc Vu Nhai tháo mặt nạ đến bây giờ Nghiêm Sương vẫn há to mồm, cứ kéo dài thế này mặt nàng sẽ rút gân. Nghiêm Sương hầu như không nghe thấy lời Vu Nhai nói với Hoàng Phủ Cung trước khi xảy ra chiến đấu kịch liệt. May mắn Tiểu Mỹ phá vỡ bình tĩnh không thì Nghiêm Sương còn tiếp tục chết đứng.
Lúc trước Nghiêm Sương còn tưởng tượng quan hệ tam giác giữa Vu Nhai, U Hoang, Dạ Tình, cảm giác vừa duy mỹ vừa phản nghịch nhưng bị đâm vỡ quá tàn nhẫn. Đây là Vu Nhai, hiện thực còn ảo hơn cả tưởng tượng.
Dạ Tình lắc đầu, nói:
- Không cần, ngươi không thấy siêu lừa đảo đang hưởng thụ cảm giác bị vây công sao?
Nhắc đến siêu lừa đảo là Dạ Tình vừa tức vừa buồn cười. Tên khốn này lừa mọi người khốn khổ, chỉ Tiểu Mỹ hiểu rõ hắn nhất, ngay từ đầu đã gọi hắn là kẻ lừa đảo.
Nghiêm Sương phản ứng lại, không quan tâm Vu Nhai chiến đấu như thế nào, nàng hỏi thẳng:
- Dạ Tình, chuyện này là sao? Rốt cuộc hắn là Vu Nhai, U Hoang, U Linh sát thủ hay A Kích?
Dạ Tình thành thật nói:
- Tất cả đều là hắn.
Chút ảo tưởng của Nghiêm Sương vỡ tan.
Nghiêm Sương nhớ lại lần đầu tiên gặp Vu Nhai, đó là bên ngoài di tích Kim Khí Thiên. Vu Nhai với thân phận tiểu binh cầm lệnh bài bình thường phụ thân ban cho ra lệnh với thiên tài các hành tỉnh. Khi đó Nghiêm Sương cảm thấy tiểu binh nhanh trí, có gan. Chỉ có bấy nhiêu Nghiêm Sương đã muốn nâng đỡ, giúp tiểu binh, ai ngờ về sau xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Tiểu binh năm xưa không chút thu hút bây giờ đã đứng trước mặt thế tử đệ nhất thân vương Huyền Binh đế quốc, nói muốn diệt khẩu thế tử Mông thân vương.
Tiểu binh còn sắm vai nhiều nhân vật, xoay chuyển nhiều chiến cuộc mà không ai biết. Cuối cùng hắn hóa thân làm U Linh sát thủ, A Kích cứu đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá. Hắn truyền kỳ đến cỡ nào nữa?
Lần đầu tiên Nghiêm Sương gặp Vu Nhai không phải ở ngoài di tích Kim Khí Thiên mà trong phòng phụ thân, chẳng qua nàng không nhớ tiểu binh thủ thành từng được phụ thân cho gặp. Sau này Nghiêm Sương nghe nói binh phòng bộ có một tiểu binh hành thảm Bắc Đẩu kỵ vệ đội, nàng tối đa là nhớ phụ thân từng triệu kiến, có gặp mặt 21e nhưng đã quên tình huống lúc đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro