Nội ứng (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Lời thoại y như những ác nhân vô sỉ bỏ lại đồng bạn. Nếu Tư Mã Tường không bị nguy hiểm mạng sống thì Vu Nhai không cần mạo hiểm.
Bây giờ muốn cứu người là rất khó khăn, chẳng bằng chờ Tinh linh tộc mang Tư Mã Tường trở về rồi Vu Nhai lẻn vào.
Tóm lại xác suất lẻn vào cứu người cao hơn bây giờ nhiều.
Dù sao Vu Nhai thậm chí lẻn vào Huyền Bảo Lâu của Huyền Thần điện mà không bị phát hiện, Tinh linh nữ trung niên lại bảo sẽ không giết người. Vu Nhai đã nói sẽ tìm cách cứu Tư Mã Tường, tức là Tinh linh tộc chắc chắn sẽ giữ con tin Tư Mã Tường chờ hắn đến cứu.
Còn một nguyên nhân quan trọng là Tư Mã Tường rất phong tao, sau khi đi vào có thể tẩy não Tinh linh, không chừng giải quyết vụ việc dễ dàng hơn, hữu dụng hơn là Vu Nhai lẻn vào. Đây là nội ứng!
Vu Nhai chạy vào rừng cây, ngoái đầu ra hiệu cố lên với Tư Mã Tường:
- Tư Mã tiền bối, hãy phát huy lực lượng khoe mẽ của người đi! Tư Mã tiền bối nhất định có thể làm Tinh linh cảm động, cho các nàng biết chúng ta chúng ta là thật lòng, cố lên!
- Tổ cha xoxu@#^^ . . .
Tư Mã Tường chửi mười tám đời tổ tông nhà Vu Nhai.
Tư Mã Tường rất muốn dùng độc, nhưng bẩm sinh Tinh linh tộc kháng chất độc rất cao, gã thì bị trói không thể nhúc nhích. Nếu dùng độc thì Tư Mã Tường chỉ có thể sử dụng một ít phấn hoa, hiệu quả đó như gãi ngứa với Tinh linh tộc.
Nếu dùng độc mà vô hiệu lỡ chọc điên đám Tinh linh thật sự giết người thì chẳng phải là bi kịch?
Tư Mã Tường nghe hiểu ý của Vu Nhai, trong tình huống trước mặt đúng là cần có người vào nội bộ. Nhưng kẻ đó nên là tên khốn họ Vu nhà ngươi mới đúng! Ta chỉ đến giúp ngươi! Ngươi là nhân vật chính, ta là người lớn tuổi.
Một Tinh linh nữ vóc dáng trưởng thành bước ra từ rừng rậm, nhìn Vu Nhai biến mất trong rừng cây, cười khẩy nói:
- Hừ! Nhân loại dúng là sinh vật vô tình vô nghĩa.
Tuy Vu Nhai nói sẽ cứu người, ngó bộ dáng dường như đi kêu nhiều người đến, nhưng gặp chuyện bỏ chạy là tượng trưng của vô tình vô nghĩa.
- Sương trưởng lão, chúng ta xử lý tên tóc bạc này thế nào?
Sương trưởng lão lạnh lùng nói:
- Nhốt đi, hy vọng nhân loại vô sỉ kia sẽ xuất hiện, mong làn hiều nhân loại đến hơn. Tên kia mới gọi người này là tiền bối, địa vị của tên khốn tóc bạc trong nhân loại chắc không thấp.
Sương trưởng lão nói câu này làm Vu Nhai núp gần đó hoàn toàn thả lỏng, không còn lo lắng. Tư Mã Tường sẽ không bị nguy hiểm sinh mạng.
Sương trưởng lão tiếp tục bảo:
- Hừ! Mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ bị hắn trộm được, xem ra phải mở Tinh linh thần nỗ ra.
- Tinh linh thần nỗ?
Nghe Sương trưởng lão nói, mắt các Tinh linh nóng cháy. Chỉ cần Tinh linh thần nỗ mở ra thì đừng hòng có ai vào Tinh linh tộc được!
Sương trưởng lão gật đầu, nói:
- Đương nhiên. Hiện giờ nữ vương bệnh nặng, đại nữ vương còn trẻ không hiểu sự đời, chúng ta chỉ có thể dựa vào Tinh linh thần nỗ.
- Nhưng còn cần bàn bạc với các trưởng lão, đại nữ vương mới được, chắc không thành vấn đề. Nhân loại, hừ, cũng là lúc nên nhận trừng phạt. Món nợ máu nhiều năm phải dùng máu trả lại.
Các Tinh linh gật đầu, bọn họ rất hưng phấn. Tinh linh cũng có máu nóng.
Tinh linh thần nỗ mở ra nghĩa là bọn họ an toàn trăm phần trăm. Đó là thần binh giết chóc ba trăm sáu mươi độ, có nhân loại nào dám bước vào lãnh địa Tinh linh tộc thì chỉ có một con đường chết. Lúc trước Tinh linh tộc không dùng Tinh linh thần nỗ vì sợ kết thù với nhân loại, bây giờ nhân loại quá cường đại, nếu giết nhiều nhân loại sợ sẽ kéo hàng đống cao thủ đến, Tinh linh tộc có nguy hiểm diệt tộc.
Tinh linh tộc chỉ có thể nhẫn nhịn, hết sức chịu đựng. Bây giờ nhân loại thậm chí dám trộm mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ, còn bắt nhiều Tinh linh đi. Đó là tộc nhân của bọn họ! Sao có thể nhẫn tâm? Làm sao không giận? Liều mạng!
Sương trưởng lão thuộc phái chủ chiến, các Tinh linh trẻ không suy nghĩ nhiều, từng có Tinh linh nhiều lần đưa đề nghị mở Tinh linh thần nỗ nhưng luôn bị nữ vương từ chối.
Bây giờ có thể mở Tinh linh thần nỗ ra sao? Rốt cuộc có thể nợ máu trả bằng máu?
Tư Mã Tường lên tiếng:
- Cái kia . . . Chúng ta nên tỉnh táo lại . . .
Tư Mã Tường định tung đòn sát thủ, khoe mẽ. Tư Mã Tường đã nhận mệnh, không nhận cũng phải nhận! Muốn thoát khốn thì phải tự cứu. Tư Mã Tường bị tức nước vỡ bờ.
Sương trưởng lão ngắt ngang:
- Bịt miệng hắn lại, ngôn ngữ nhân loại là bắt đầu của gian trá.
Sương trưởng lão tàn nhẫn bóp nát ảo tưởng của Vu Nhai, Tư Mã Tường. Dù là vô sỉ hay khoe mẽ, bị bị t miệng là hết đường phát huy.
Vu Nhai nhìn Tư Mã Tường bị mang đi, thầm nghĩ:
- May mắn, may mắn không phải mình vào trong làm nội ứng, nếu không thật bi kịch.
Ý của Vu Nhai là nếu hắn bị bắt dù dùng tiềm sát thuật cũng vô dụng, vậy làm sao bây giờ? Vu Nhai không cảm thấy Tư Mã Tường có thể lén lút cứu hắn ra, cũng không tin tưởng gã có cách nào quang minh chính đại cứu người và lấy được niềm tin của Tinh linh tộc. Không chừng Tư Mã Tường mới xuất hiện liền bị bắt ngay.
Tinh linh bạo lực.
Nhưng nếu Tư Mã Tường nghe lời này sẽ chửi tổ tiên một trăm tám mươi đời nhà Vu Nhai. Nói sao thì lão tử đường đường là đại dược sư, có rất nhiều cách cứu người.
- Tinh linh thần nỗ . . .
Vu Nhai nhíu mày.
Chẳng phải Tinh linh thần nỗ ở trong Huyền Binh Điển sao? Tinh linh tộc còn có Tinh linh thần nỗ thứ hai?
Vu Nhai lắc đầu, vội vàng đi theo đoàn người Tinh linh tộc. Bởi vì Tinh linh tộc sẽ không ngờ Vu Nhai lập tức theo đuôi, bây giờ mới là thời cơ tốt nhất. Hơn nữa đi theo có thể xác nhận Tư Mã Tường có an toàn không? Không chỉ an toàn mạng sống mà cơ thể cũng rất quan trọng. Nếu Tư Mã Tường bị ngược đại rất có thể Vu Nhai sẽ châm chước cứu gã ra, nếu không trời biết gã quay về Huyền Binh đế quốc có mách lẻo với Huyền Binh đại đế không, sau đó Hoàng đế sẽ diệt cửu tộc nhà hắn.
Khả năng này không lớn, chủ yếu là Tư Mã Tường hầu như giúp đỡ Vu Nhai, hắn không thể trơ mắt nhìn gã bị hành hạ.
Dù có bị Tinh linh tộc cũng không hề gì, càng chứng minh Vu Nhai chú trọng Tư Mã Tường vậy thì gã càng an toàn.
Tóm lại Vu Nhai biến thành hồn ma đi trong rừng cây rậm rạp.
Trên đường đi các Tinh linh hưng phấn trò chuyện xoay quanh Tinh linh thần nỗ. Các Tinh linh không hiểu biết nhiều về Tinh linh thần nỗ, chỉ biết đó là thần binh bảo vệ tộc bọn họ, chỉ cần Tinh linh thần nỗ mở ra là tất cả an toàn.
Các Tinh linh nói đến hàng loạt sự kiện gần đây, Vu Nhai đã hiểu lý do tại sao Tinh linh bạo lực như vậy.
Vu Nhai nhíu mày nói:
- Gần nửa tháng nay nhân loại bắt đi mấy trăm huynh đệ tỷ muội của bọn họ?
Là ai điên cuồng như vậy? Đáng chết, thì ra nhóm người này phá vỡ cảnh tưởng tượng tuyệt đẹp của mình, bọn buôn người chết tiệt!
Bây giờ muốn cứu người là rất khó khăn, chẳng bằng chờ Tinh linh tộc mang Tư Mã Tường trở về rồi Vu Nhai lẻn vào.
Tóm lại xác suất lẻn vào cứu người cao hơn bây giờ nhiều.
Dù sao Vu Nhai thậm chí lẻn vào Huyền Bảo Lâu của Huyền Thần điện mà không bị phát hiện, Tinh linh nữ trung niên lại bảo sẽ không giết người. Vu Nhai đã nói sẽ tìm cách cứu Tư Mã Tường, tức là Tinh linh tộc chắc chắn sẽ giữ con tin Tư Mã Tường chờ hắn đến cứu.
Còn một nguyên nhân quan trọng là Tư Mã Tường rất phong tao, sau khi đi vào có thể tẩy não Tinh linh, không chừng giải quyết vụ việc dễ dàng hơn, hữu dụng hơn là Vu Nhai lẻn vào. Đây là nội ứng!
Vu Nhai chạy vào rừng cây, ngoái đầu ra hiệu cố lên với Tư Mã Tường:
- Tư Mã tiền bối, hãy phát huy lực lượng khoe mẽ của người đi! Tư Mã tiền bối nhất định có thể làm Tinh linh cảm động, cho các nàng biết chúng ta chúng ta là thật lòng, cố lên!
- Tổ cha xoxu@#^^ . . .
Tư Mã Tường chửi mười tám đời tổ tông nhà Vu Nhai.
Tư Mã Tường rất muốn dùng độc, nhưng bẩm sinh Tinh linh tộc kháng chất độc rất cao, gã thì bị trói không thể nhúc nhích. Nếu dùng độc thì Tư Mã Tường chỉ có thể sử dụng một ít phấn hoa, hiệu quả đó như gãi ngứa với Tinh linh tộc.
Nếu dùng độc mà vô hiệu lỡ chọc điên đám Tinh linh thật sự giết người thì chẳng phải là bi kịch?
Tư Mã Tường nghe hiểu ý của Vu Nhai, trong tình huống trước mặt đúng là cần có người vào nội bộ. Nhưng kẻ đó nên là tên khốn họ Vu nhà ngươi mới đúng! Ta chỉ đến giúp ngươi! Ngươi là nhân vật chính, ta là người lớn tuổi.
Một Tinh linh nữ vóc dáng trưởng thành bước ra từ rừng rậm, nhìn Vu Nhai biến mất trong rừng cây, cười khẩy nói:
- Hừ! Nhân loại dúng là sinh vật vô tình vô nghĩa.
Tuy Vu Nhai nói sẽ cứu người, ngó bộ dáng dường như đi kêu nhiều người đến, nhưng gặp chuyện bỏ chạy là tượng trưng của vô tình vô nghĩa.
- Sương trưởng lão, chúng ta xử lý tên tóc bạc này thế nào?
Sương trưởng lão lạnh lùng nói:
- Nhốt đi, hy vọng nhân loại vô sỉ kia sẽ xuất hiện, mong làn hiều nhân loại đến hơn. Tên kia mới gọi người này là tiền bối, địa vị của tên khốn tóc bạc trong nhân loại chắc không thấp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sương trưởng lão nói câu này làm Vu Nhai núp gần đó hoàn toàn thả lỏng, không còn lo lắng. Tư Mã Tường sẽ không bị nguy hiểm sinh mạng.
Sương trưởng lão tiếp tục bảo:
- Hừ! Mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ bị hắn trộm được, xem ra phải mở Tinh linh thần nỗ ra.
- Tinh linh thần nỗ?
Nghe Sương trưởng lão nói, mắt các Tinh linh nóng cháy. Chỉ cần Tinh linh thần nỗ mở ra thì đừng hòng có ai vào Tinh linh tộc được!
Sương trưởng lão gật đầu, nói:
- Đương nhiên. Hiện giờ nữ vương bệnh nặng, đại nữ vương còn trẻ không hiểu sự đời, chúng ta chỉ có thể dựa vào Tinh linh thần nỗ.
- Nhưng còn cần bàn bạc với các trưởng lão, đại nữ vương mới được, chắc không thành vấn đề. Nhân loại, hừ, cũng là lúc nên nhận trừng phạt. Món nợ máu nhiều năm phải dùng máu trả lại.
Các Tinh linh gật đầu, bọn họ rất hưng phấn. Tinh linh cũng có máu nóng.
Tinh linh thần nỗ mở ra nghĩa là bọn họ an toàn trăm phần trăm. Đó là thần binh giết chóc ba trăm sáu mươi độ, có nhân loại nào dám bước vào lãnh địa Tinh linh tộc thì chỉ có một con đường chết. Lúc trước Tinh linh tộc không dùng Tinh linh thần nỗ vì sợ kết thù với nhân loại, bây giờ nhân loại quá cường đại, nếu giết nhiều nhân loại sợ sẽ kéo hàng đống cao thủ đến, Tinh linh tộc có nguy hiểm diệt tộc.
Tinh linh tộc chỉ có thể nhẫn nhịn, hết sức chịu đựng. Bây giờ nhân loại thậm chí dám trộm mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ, còn bắt nhiều Tinh linh đi. Đó là tộc nhân của bọn họ! Sao có thể nhẫn tâm? Làm sao không giận? Liều mạng!
Sương trưởng lão thuộc phái chủ chiến, các Tinh linh trẻ không suy nghĩ nhiều, từng có Tinh linh nhiều lần đưa đề nghị mở Tinh linh thần nỗ nhưng luôn bị nữ vương từ chối.
Bây giờ có thể mở Tinh linh thần nỗ ra sao? Rốt cuộc có thể nợ máu trả bằng máu?
Tư Mã Tường lên tiếng:
- Cái kia . . . Chúng ta nên tỉnh táo lại . . .
Tư Mã Tường định tung đòn sát thủ, khoe mẽ. Tư Mã Tường đã nhận mệnh, không nhận cũng phải nhận! Muốn thoát khốn thì phải tự cứu. Tư Mã Tường bị tức nước vỡ bờ.
Sương trưởng lão ngắt ngang:
- Bịt miệng hắn lại, ngôn ngữ nhân loại là bắt đầu của gian trá.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sương trưởng lão tàn nhẫn bóp nát ảo tưởng của Vu Nhai, Tư Mã Tường. Dù là vô sỉ hay khoe mẽ, bị bị t miệng là hết đường phát huy.
Vu Nhai nhìn Tư Mã Tường bị mang đi, thầm nghĩ:
- May mắn, may mắn không phải mình vào trong làm nội ứng, nếu không thật bi kịch.
Ý của Vu Nhai là nếu hắn bị bắt dù dùng tiềm sát thuật cũng vô dụng, vậy làm sao bây giờ? Vu Nhai không cảm thấy Tư Mã Tường có thể lén lút cứu hắn ra, cũng không tin tưởng gã có cách nào quang minh chính đại cứu người và lấy được niềm tin của Tinh linh tộc. Không chừng Tư Mã Tường mới xuất hiện liền bị bắt ngay.
Tinh linh bạo lực.
Nhưng nếu Tư Mã Tường nghe lời này sẽ chửi tổ tiên một trăm tám mươi đời nhà Vu Nhai. Nói sao thì lão tử đường đường là đại dược sư, có rất nhiều cách cứu người.
- Tinh linh thần nỗ . . .
Vu Nhai nhíu mày.
Chẳng phải Tinh linh thần nỗ ở trong Huyền Binh Điển sao? Tinh linh tộc còn có Tinh linh thần nỗ thứ hai?
Vu Nhai lắc đầu, vội vàng đi theo đoàn người Tinh linh tộc. Bởi vì Tinh linh tộc sẽ không ngờ Vu Nhai lập tức theo đuôi, bây giờ mới là thời cơ tốt nhất. Hơn nữa đi theo có thể xác nhận Tư Mã Tường có an toàn không? Không chỉ an toàn mạng sống mà cơ thể cũng rất quan trọng. Nếu Tư Mã Tường bị ngược đại rất có thể Vu Nhai sẽ châm chước cứu gã ra, nếu không trời biết gã quay về Huyền Binh đế quốc có mách lẻo với Huyền Binh đại đế không, sau đó Hoàng đế sẽ diệt cửu tộc nhà hắn.
Khả năng này không lớn, chủ yếu là Tư Mã Tường hầu như giúp đỡ Vu Nhai, hắn không thể trơ mắt nhìn gã bị hành hạ.
Dù có bị Tinh linh tộc cũng không hề gì, càng chứng minh Vu Nhai chú trọng Tư Mã Tường vậy thì gã càng an toàn.
Tóm lại Vu Nhai biến thành hồn ma đi trong rừng cây rậm rạp.
Trên đường đi các Tinh linh hưng phấn trò chuyện xoay quanh Tinh linh thần nỗ. Các Tinh linh không hiểu biết nhiều về Tinh linh thần nỗ, chỉ biết đó là thần binh bảo vệ tộc bọn họ, chỉ cần Tinh linh thần nỗ mở ra là tất cả an toàn.
Các Tinh linh nói đến hàng loạt sự kiện gần đây, Vu Nhai đã hiểu lý do tại sao Tinh linh bạo lực như vậy.
Vu Nhai nhíu mày nói:
- Gần nửa tháng nay nhân loại bắt đi mấy trăm huynh đệ tỷ muội của bọn họ?
Là ai điên cuồng như vậy? Đáng chết, thì ra nhóm người này phá vỡ cảnh tưởng tượng tuyệt đẹp của mình, bọn buôn người chết tiệt!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro