Quạ đen
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Đồng thời, còn bảo Đan Đạo Hùng và Lâm Mộc Phong tới cứu người, giả vờ thật sự bị ba vị Thần Tướng đánh trọng thương.
Trên thực tế bọn họ làm như vậy, chỉ muốn khiến cho đối phương mất cảnh giác. Nếu như đến lúc đó Thủy Tinh và Tiểu Hắc trốn không thoát, đám người Đan Đạo Hùng còn có thể bất ngờ tới cứu. Phải biết rằng, ở tỏng lòng ba vị Thần Tướng Cổ Duệ, trong vòng hai tháng Đan Đạo Hùng và Lâm Mộc Phong không thể khôi phục được.
Chỉ có điều bây giờ không cần bọn họ tới cứu nữa.
Nói chung, chuyện thành tình trạng như bây giờ, Tiểu Hắc đã thành công nuốt đan dược của ba vị Thần Tướng Cổ Duệ, trở thành Thần cấp, đồng thời mang theo Thủy Tinh trốn thoát. Tất cả đều hoàn mỹ giống như trong kế hoạch. Hiện tại chỉ cần mang theo Tiểu Hắc trở lại, sau đó sẽ thử nghiệm một chút, xem có thể rời khỏi nơi quỷ quái này hay không. Cho dù đã hoàn thành kế hoạch hoàn mỹ, ba gã Thần Tướng Cổ Duệ căn bản không có khả năng đuổi tới.
- Chấn động. Theo chấn động này, hình như bọn họ đang chiến đấu. Lẽ nào cha nàng đã sớm mai phục ở nơi đó, chuẩn bị giết chết bọn họ sao?
Trong nháy mắt, hai mắt Tiểu Hắc dường như xuyên qua không gian, thấy được nơi phát ra tiếng động kia, nói với giọng trẻ thơ.
- Thủy Tinh, các con đã ra rồi sao? Không có sao chứ? Ba người kia không có làm gì các con chứ?
Tiểu Hắc vừa nói vừa hạ xuống. Phía sau truyền đến tiếng của Đan Đạo Hùng. Rất hiển nhiên, Tiểu Hắc đã đoán sai. Đan Đạo Hùng căn bản không có mai phục ở nơi đó, chuẩn bị giết chết ba người kia. Cũng không phải là Lâm Mộc Phong. Bởi vì Lâm Mộc Phong cũng theo tới đây. Thậm chí còn có Minh bà bà, cũng chính là ba nhân loại bình thường cấp Thần Tướng của Bách tộc. Nhân loại bình thường vẫn mạnh hơn Thần Tướng Bách tộc một chút.
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là Đan Đạo Hùng cường đại. Nếu không, lấy thực lực Lâm Mộc Phong và Minh bà bà cũng không đến được đây.
- Yên tâm đi cha, con không sao.
Thủy Tinh lắc đầu. Lấy hi vọng Tiểu Hắc tới uy hiếp ba gã Thần Tướng Cổ Duệ, trước khi rời khỏi nơi quỷ quái này tất nhiên sẽ không dám làm gì Thủy Tinh, còn phải phục vụ cơm ngon nước uống. Cùng lắm chỉ nhốt nàng lại, và bịt kín hai mắt đầy nguy hiểm của nàng mà thôi.
Ầm...
- A, bên kia đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đan Đạo Hùng gật đầu. Khi nghe được Thủy Tinh nói vậy, hắn mới an tâm một chút. Sau đó hắn lại nhìn về phía tiếng động vừa phát ra. Lúc này lại truyền tới những tiếng nổ vang. Nhìn thấy bộ dạng Thủy Tinh và Tiểu Hắc cũng không biết gì, Đan Đạo Hùng lại nói:
- Đi, chúng ta đi qua đó xem thử.
Ba Thần Tướng nhân loại bình thường, lại thêm ma thú Tiểu Hắc mới tiến vào cấp Thần Tướng, thêm đôi mắt quỷ dị của Thủy Tinh, căn bản không cần lại e ngại ba gã Thần Tướng Cổ Duệ nữa. Nói xong, Đan Đạo Hùng đã muốn hành động. Nhưng hắn lại bị Tiểu Hắc ngăn cản. Bởi vì Tiểu Hắc sử dụng lực lượng không gian đi tới nhanh hơn. Đám người Đan Đạo Hùng muốn đi tới vẫn phải cẩn thận từng li từng tí. Không chừng đến nơi phải mất nửa ngày.
Cứ như vậy, bốn người được Tiểu Hắc đưa đi, một lần nữa xuất hiện ở gần thạch động, đồng thời thấy được quang cảnh chiến đấu.
- Chít, là quạ… quạ đen...
Mắt Tiểu Hắc tốt nhất, là kẻ đầu tiên phát hiện ra sự tồn tại của Vu Nhai. Chỉ có điều nó phát ra âm thanh vẫn không chuẩn lắm. Cũng có thể trong lòng nó vốn gọi Vu Nhai như vậy...
Bốn người đồng thời chấn động. Thủy Tinh còn run rẩy. Phải biết rằng, bọn họ không thể so sánh với mắt của ba gã Thần Tướng Cổ Duệ, không nhìn thấy kiếm thứ tư Kinh Thiên chém xuống. Sau khi Vu Nhai giơ lá chắn đại địa lên, bọn họ liền tiến vào trong lòng đất. Thật may, bọn họ biết Vu Nhai còn sống. Bởi vì trong tay lão nữ vương tinh linh còn có Thần Nỏ Tinh Linh viễn cổ. Các Binh Linh có thể cảm giác được khí tức của Vu Nhai tồn tại.
Chỉ có điều, bởi vì lúc đó lão nữ vương tinh linh ở trong cung điện Cổ Ma, cách Thú Đằng Vương Thành có đoạn xa. Mãi đến khi bị sát trận bao trùm tới tháng thứ tư, bọn họ mới tìm được cung điện Cổ Ma, cũng gặp lại lão nữ vương tinh linh.
May là trước đó Vu Thuấn có dạy bọn họ cách tiến vào trận.
Nói chung có thể tưởng tượng được, trong bốn tháng này bọn họ phải sống thế nào. Đặc biệt là Thủy Tinh. Nàng gần như rơi vào tình trạng mờ mịt. Mỗi ngày mỗi đêm nàng chỉ có thể cùng Minh bà bà, cùng hoàng hậu tiền bối tu luyện. Hiện tại thực lực của nàng cũng đã đạt đến Thánh Binh Sư cửu đoạn.
Đúng vậy, nửa năm ngắn ngủi, nàng tiến bộ nhiều như vậy, có thể tưởng tượng được nàng đã tu luyện điên cuồng tới mức nào.
Nếu không phải bởi vì lão nữ vương tinh linh xuất hiện khiến cho nàng an tâm, cho nàng biết Vu Nhai còn sống, Thủy Tinh tuyệt đối không thể nghĩ ra kế hoạch như vậy. Bởi vì Vu Nhai còn sống, nàng muốn nhanh chóng ra ngoài nhìn thấy Vu Nhai. Nói không chừng Vu Nhai cũng đang ở bên ngoài lo lắng tìm biện pháp. Nhưng nàng không nghĩ tới, Vu Nhai đột nhiên xuất hiện ở nơi này, hơn nữa còn cùng chiến đấu với ba gã Thần Tướng Cổ Duệ.
Thật sự là Vu Nhai. Thủy Tinh vội vàng nhìn về phía Đan Đạo Hùng nói:
- Cha...
- Không cần lo lắng, Vu Nhai lấy một chọi ba dường như cũng không rơi vào hình thế hạ phong. Chúng ta tạm thời cứ xem một chút đã.
Đan Đạo Hùng trợn trừng mắt nhìn chằm chằm vào Vu Nhai đang chiến đấu, có cảm giác vừa phiền muộn lại vừa cao hứng. Hắn đã sớm đoán được, mình nhất định sẽ bị gã con rể biến thái này vượt lên trước. Nhưng hắn không nghĩ tới ngày này lại đến nhanh như vậy.
- Tiểu tử này thực sự….đạt được sát đạo thành thần. Hơn nữa sát đạo thần của hắn gần đạt tới cảnh giới Thần Vương.
Lâm Mộc Phong cũng không thể nói gì nổi. Hắn nhìn chằm chằm vào Vu Nhai đang chiến đấu. Hắn là lão bất tử, ánh mắt rất sắc bén:
- Đao đạo của hắn cũng thành thần. Đồn thời cũng gần tới cảnh giới Thần Vương. Thậm chí có vài phần cảm giác của tiền bối Vu Thuấn. Nhìn theo bước chân của hắn, sợ rằng cảm ngộ đối với các loại căn cơ địa thế cũng đạt tới mức thâm sâu. Tuyệt đối không phải là Chuẩn Thần cấp. Các đạo khác tạm thời vẫn chưa nhìn ra. Chỉ có điều có thể khẳng định, cũng không quá kém. Nửa nam qua, tiểu tử này tu luyện thế nào? Cũng quá biến thái đi?
- Xem ra ta thật sự phải tăng giá.
Khóe miệng Minh bà bà giật giật vài cái, chỉ nói một câu.
Thủy Tinh thoáng ngẩn người một lát. Thật ra nàng không có ánh mắt của ba vị cấp Thần Tướng, chỉ biết Vu Nhai rất lợi hại. Không ngờ hắn nghịch thiên như thế, một mình chiến đấu với ba gã Thần Tướng Cổ Duệ. Lần thứ nàng vốn cho rằng mình tiến bộ rất nhanh, nhưng lại lần nữa không đuổi kịp Vu Nhai.
Nghĩ đến sự huyền diệu nho nhỏ trước mặt Vu Nhai, nàng cũng không có khả năng phản công.
- Oan gia này, thật sự khiến người ta không có cách nào vượt qua được. Chẳng lẽ muốn làm gì thì làm sao?
Tuy rằng Thủy Tinh nói như vậy, nhưng trong lòng cũng cảm thấy ngọt ngào. Chỉ có điều cuộc chiến đấu trước mắt vẫn khiến nàng cảm thấy rất khẩn trương. Nàng không nhịn được, điên cuồng cấu Tiểu Hắc.
Trên thực tế bọn họ làm như vậy, chỉ muốn khiến cho đối phương mất cảnh giác. Nếu như đến lúc đó Thủy Tinh và Tiểu Hắc trốn không thoát, đám người Đan Đạo Hùng còn có thể bất ngờ tới cứu. Phải biết rằng, ở tỏng lòng ba vị Thần Tướng Cổ Duệ, trong vòng hai tháng Đan Đạo Hùng và Lâm Mộc Phong không thể khôi phục được.
Chỉ có điều bây giờ không cần bọn họ tới cứu nữa.
Nói chung, chuyện thành tình trạng như bây giờ, Tiểu Hắc đã thành công nuốt đan dược của ba vị Thần Tướng Cổ Duệ, trở thành Thần cấp, đồng thời mang theo Thủy Tinh trốn thoát. Tất cả đều hoàn mỹ giống như trong kế hoạch. Hiện tại chỉ cần mang theo Tiểu Hắc trở lại, sau đó sẽ thử nghiệm một chút, xem có thể rời khỏi nơi quỷ quái này hay không. Cho dù đã hoàn thành kế hoạch hoàn mỹ, ba gã Thần Tướng Cổ Duệ căn bản không có khả năng đuổi tới.
- Chấn động. Theo chấn động này, hình như bọn họ đang chiến đấu. Lẽ nào cha nàng đã sớm mai phục ở nơi đó, chuẩn bị giết chết bọn họ sao?
Trong nháy mắt, hai mắt Tiểu Hắc dường như xuyên qua không gian, thấy được nơi phát ra tiếng động kia, nói với giọng trẻ thơ.
- Thủy Tinh, các con đã ra rồi sao? Không có sao chứ? Ba người kia không có làm gì các con chứ?
Tiểu Hắc vừa nói vừa hạ xuống. Phía sau truyền đến tiếng của Đan Đạo Hùng. Rất hiển nhiên, Tiểu Hắc đã đoán sai. Đan Đạo Hùng căn bản không có mai phục ở nơi đó, chuẩn bị giết chết ba người kia. Cũng không phải là Lâm Mộc Phong. Bởi vì Lâm Mộc Phong cũng theo tới đây. Thậm chí còn có Minh bà bà, cũng chính là ba nhân loại bình thường cấp Thần Tướng của Bách tộc. Nhân loại bình thường vẫn mạnh hơn Thần Tướng Bách tộc một chút.
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là Đan Đạo Hùng cường đại. Nếu không, lấy thực lực Lâm Mộc Phong và Minh bà bà cũng không đến được đây.
- Yên tâm đi cha, con không sao.
Thủy Tinh lắc đầu. Lấy hi vọng Tiểu Hắc tới uy hiếp ba gã Thần Tướng Cổ Duệ, trước khi rời khỏi nơi quỷ quái này tất nhiên sẽ không dám làm gì Thủy Tinh, còn phải phục vụ cơm ngon nước uống. Cùng lắm chỉ nhốt nàng lại, và bịt kín hai mắt đầy nguy hiểm của nàng mà thôi.
Ầm...
- A, bên kia đã xảy ra chuyện gì vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đan Đạo Hùng gật đầu. Khi nghe được Thủy Tinh nói vậy, hắn mới an tâm một chút. Sau đó hắn lại nhìn về phía tiếng động vừa phát ra. Lúc này lại truyền tới những tiếng nổ vang. Nhìn thấy bộ dạng Thủy Tinh và Tiểu Hắc cũng không biết gì, Đan Đạo Hùng lại nói:
- Đi, chúng ta đi qua đó xem thử.
Ba Thần Tướng nhân loại bình thường, lại thêm ma thú Tiểu Hắc mới tiến vào cấp Thần Tướng, thêm đôi mắt quỷ dị của Thủy Tinh, căn bản không cần lại e ngại ba gã Thần Tướng Cổ Duệ nữa. Nói xong, Đan Đạo Hùng đã muốn hành động. Nhưng hắn lại bị Tiểu Hắc ngăn cản. Bởi vì Tiểu Hắc sử dụng lực lượng không gian đi tới nhanh hơn. Đám người Đan Đạo Hùng muốn đi tới vẫn phải cẩn thận từng li từng tí. Không chừng đến nơi phải mất nửa ngày.
Cứ như vậy, bốn người được Tiểu Hắc đưa đi, một lần nữa xuất hiện ở gần thạch động, đồng thời thấy được quang cảnh chiến đấu.
- Chít, là quạ… quạ đen...
Mắt Tiểu Hắc tốt nhất, là kẻ đầu tiên phát hiện ra sự tồn tại của Vu Nhai. Chỉ có điều nó phát ra âm thanh vẫn không chuẩn lắm. Cũng có thể trong lòng nó vốn gọi Vu Nhai như vậy...
Bốn người đồng thời chấn động. Thủy Tinh còn run rẩy. Phải biết rằng, bọn họ không thể so sánh với mắt của ba gã Thần Tướng Cổ Duệ, không nhìn thấy kiếm thứ tư Kinh Thiên chém xuống. Sau khi Vu Nhai giơ lá chắn đại địa lên, bọn họ liền tiến vào trong lòng đất. Thật may, bọn họ biết Vu Nhai còn sống. Bởi vì trong tay lão nữ vương tinh linh còn có Thần Nỏ Tinh Linh viễn cổ. Các Binh Linh có thể cảm giác được khí tức của Vu Nhai tồn tại.
Chỉ có điều, bởi vì lúc đó lão nữ vương tinh linh ở trong cung điện Cổ Ma, cách Thú Đằng Vương Thành có đoạn xa. Mãi đến khi bị sát trận bao trùm tới tháng thứ tư, bọn họ mới tìm được cung điện Cổ Ma, cũng gặp lại lão nữ vương tinh linh.
May là trước đó Vu Thuấn có dạy bọn họ cách tiến vào trận.
Nói chung có thể tưởng tượng được, trong bốn tháng này bọn họ phải sống thế nào. Đặc biệt là Thủy Tinh. Nàng gần như rơi vào tình trạng mờ mịt. Mỗi ngày mỗi đêm nàng chỉ có thể cùng Minh bà bà, cùng hoàng hậu tiền bối tu luyện. Hiện tại thực lực của nàng cũng đã đạt đến Thánh Binh Sư cửu đoạn.
Đúng vậy, nửa năm ngắn ngủi, nàng tiến bộ nhiều như vậy, có thể tưởng tượng được nàng đã tu luyện điên cuồng tới mức nào.
Nếu không phải bởi vì lão nữ vương tinh linh xuất hiện khiến cho nàng an tâm, cho nàng biết Vu Nhai còn sống, Thủy Tinh tuyệt đối không thể nghĩ ra kế hoạch như vậy. Bởi vì Vu Nhai còn sống, nàng muốn nhanh chóng ra ngoài nhìn thấy Vu Nhai. Nói không chừng Vu Nhai cũng đang ở bên ngoài lo lắng tìm biện pháp. Nhưng nàng không nghĩ tới, Vu Nhai đột nhiên xuất hiện ở nơi này, hơn nữa còn cùng chiến đấu với ba gã Thần Tướng Cổ Duệ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thật sự là Vu Nhai. Thủy Tinh vội vàng nhìn về phía Đan Đạo Hùng nói:
- Cha...
- Không cần lo lắng, Vu Nhai lấy một chọi ba dường như cũng không rơi vào hình thế hạ phong. Chúng ta tạm thời cứ xem một chút đã.
Đan Đạo Hùng trợn trừng mắt nhìn chằm chằm vào Vu Nhai đang chiến đấu, có cảm giác vừa phiền muộn lại vừa cao hứng. Hắn đã sớm đoán được, mình nhất định sẽ bị gã con rể biến thái này vượt lên trước. Nhưng hắn không nghĩ tới ngày này lại đến nhanh như vậy.
- Tiểu tử này thực sự….đạt được sát đạo thành thần. Hơn nữa sát đạo thần của hắn gần đạt tới cảnh giới Thần Vương.
Lâm Mộc Phong cũng không thể nói gì nổi. Hắn nhìn chằm chằm vào Vu Nhai đang chiến đấu. Hắn là lão bất tử, ánh mắt rất sắc bén:
- Đao đạo của hắn cũng thành thần. Đồn thời cũng gần tới cảnh giới Thần Vương. Thậm chí có vài phần cảm giác của tiền bối Vu Thuấn. Nhìn theo bước chân của hắn, sợ rằng cảm ngộ đối với các loại căn cơ địa thế cũng đạt tới mức thâm sâu. Tuyệt đối không phải là Chuẩn Thần cấp. Các đạo khác tạm thời vẫn chưa nhìn ra. Chỉ có điều có thể khẳng định, cũng không quá kém. Nửa nam qua, tiểu tử này tu luyện thế nào? Cũng quá biến thái đi?
- Xem ra ta thật sự phải tăng giá.
Khóe miệng Minh bà bà giật giật vài cái, chỉ nói một câu.
Thủy Tinh thoáng ngẩn người một lát. Thật ra nàng không có ánh mắt của ba vị cấp Thần Tướng, chỉ biết Vu Nhai rất lợi hại. Không ngờ hắn nghịch thiên như thế, một mình chiến đấu với ba gã Thần Tướng Cổ Duệ. Lần thứ nàng vốn cho rằng mình tiến bộ rất nhanh, nhưng lại lần nữa không đuổi kịp Vu Nhai.
Nghĩ đến sự huyền diệu nho nhỏ trước mặt Vu Nhai, nàng cũng không có khả năng phản công.
- Oan gia này, thật sự khiến người ta không có cách nào vượt qua được. Chẳng lẽ muốn làm gì thì làm sao?
Tuy rằng Thủy Tinh nói như vậy, nhưng trong lòng cũng cảm thấy ngọt ngào. Chỉ có điều cuộc chiến đấu trước mắt vẫn khiến nàng cảm thấy rất khẩn trương. Nàng không nhịn được, điên cuồng cấu Tiểu Hắc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro