Quang minh chính đại? Chúng ta?
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Dạ Tình nói, nhưng nàng lại không biết, chỉ trong mấy câu nói ngắn ngủi, nàng đã tự mâu thuẫn với chính mình.
- Có lẽ, thuận theo tự nhiên. Thôi ngày mai còn phải chiến đấu nữa. Ngủ đi.
Nghiêm Sương không nói gì nữa.
- Đúng rồi, không có tìm được U Hoang sao?
Dạ Tình rất nhanh bỏ qua chuyện của Vu Nhai hỏi.
- Không có. Người này dường như đột nhiên xuất hiện, đột nhiên biến mất. Đã hơn một năm, cho dù có vết tích chắc hẳn cũng không tìm được. Chờ một thời gian xem sao. Không đúng hắn thật ra là người của tiểu đội Ẩn Nguyên chúng ta cũng nên.
Nghiêm Sương lắc đầu nói.
- Người của tiểu đội Ẩn Nguyên sao, không thể nào đâu?
- Không phải không có khả năng. Trong tình huống ban đầu, tiểu đội Ẩn Nguyên xuất hiện rất bình thường. Tiểu đội Ẩn Nguyên chúng ta không hề đơn giản như bề ngoài. Bên trong có không ít gia hỏa thần bí. Mỗi một người đều là hành giả trong bóng tối.
Nghiêm Sương lắc đầu nói.
- Không phải là người ngưỡng mộ ta!
- Ít nghĩ đẹp đi. Nếu như đó là người ngưỡng mộ muội, đáng lẽ đã phải sớm xuất hiện. Hiện tại cũng không biết ai đang ngưỡng mộ ai. Hừ, có lẽ người ta chỉ đi ngang qua mà thôi.
Nghiêm Sương tuy rằng không muốn đả kích Dạ Tình, nhưng nếu để cho nàng giúp Dạ Tình lựa chọn, nàng tình nguyện để Dạ Tình lựa chọn Vu Nhai, kẻ nhìn thấy trước mắt kia, chứ không phải là U Hoang loại hư vô mờ ảo, không biết là đen hay là trắng kia.
Thật ra Vũ Qua cũng không tệ. Nhưng không biết vì sao, Dạ Tình lại không thích.
Dạ Tình tức giận hừ hừ mấy tiếng. Nhưng rất nhanh nàng lại cảm thấy buồn bực. Dường như khả năng U Hoang đi ngang qua lại rất lớn.
Nghiêm Sương đã chìm vào ngủ, nhưng Dạ Tình lật trái lật phải vẫn không thể nào ngủ được. Mãi đến sau khi Tiểu Mỹ mơ mơ màng màng trở về, chen ở giữa hai người, nàng mới ôm búp bê hình người này ngủ được. Hình như Tiểu Mỹ cho nàng có cảm giác an toàn.
Ngày thứ hai, tình hình vẫn như vậy. Tổ 16 đều tụ tập đầy đủ ở trong tiểu thành Thanh Man. Những chủ quán bị mất trộm lúc trước cũng không tới tìm bọn họ nữa. Chắc hẳn đã nhận được thông báo, không được tiếp tục tìm Vu Nhai gây phiền toái.
Sẩm tối, Vu Nhai đã chế tạo hoàn tất toàn bộ các trang bị. phân phát xuống.
Cùng lúc đó, áp lực trong thành càng lúc càng lớn. Dường như gió núi sắp tới. Ngay thời điểm mặt trời gần xuống núi, trong không trung truyền đến một tiếng kêu thật dài. Một giọn nói nam tính thuần khiết đột nhiên vang lên:
- Mọi người quay về chỗ mình nghỉ ngơi. Sau nửa giờ nữa, cuộc chiến đấu sẽ bắt đầu. Quy tắc, mỗi người các ngươi trên người đều sẽ có huy hiệu tham gia Thánh Hội. Mỗi tổ đều không giống nhau. Ai nhận được càng nhiều, người đó sẽ có cơ hội trở thành kỵ sĩ Huyền Điện dự bị. Mỗi lệnh bài tổ trưởng tương đương với 10 huy hiệu. Thời gian chiến đấu là sáu giờ!
- Xôn xao...
Trong nháy mắt, mọi người bán tán xôn xao.
Người cưỡi trân ma thú bay không để ý tới mọi người đang bàn tán, lại nói:
- Sáu giờ sau sẽ có nhiệm vụ mới. Trong lúc đó. Ai ra khỏi thành coi là tự động bỏ cuộc. Các thủ đoạn đều có thể được chấp nhận. Minh ám đều có thể. Đồng thời, biểu hiện của từng người khi chiến đấu cũng sẽ được ghi chép lại. Đến lúc đó sẽ có thưởng. Chỉ cần ai có thể tập trung đủ 70 huy hiệu, đều có thể ra khỏi thành, tự động nhận được cơ hội làm kỵ sĩ dự bị!
- Xôn xao...
Tất cả lại ồ lên. Chỉ cần tập hợp đủ 70 huy hiệu, là có thể trở thành kỵ sĩ dự bị...
Kỵ sĩ dự bị tuy rằng đối với đám con cháu dòng chính trong các gia tộc lớn mà nói cũng không có gì đặc biệt hơn người, nhưng đối với Huyền Binh giả bình thường mà nói, cũng giống như kỵ sĩ dự bị nhìn kỵ sĩ chính thức vậy, dường như xa xôi không thể với tới.
Nhận được vị trí kỵ sĩ dự bị, có nghĩa là có cơ hội tiến vào Huyền Thần Điện, đại biểu cho việc làm rạng rỡ tổ tông. Cho dù chỉ là kỵ sĩ dự bị thông thường, cũng có thể mang lại cho hắn vô số kỳ ngộ, vô số vinh quang. Cho dù là con cháu của mười tám lớn gia tộc binh khí đối với lần này cũng vô cùng háo hức.
Phải biết rằng, có thân phận này, có nghĩa là có địa vị, trong cuộc đấu tranh tàn khốc tại gia tộc có thể nhận được càng nhiều ủng hộ của gia tộc, càng nhiều cơ hội và các nguyên vật liệu.
Đồng thời, chủ yếu nhất là, khoảng cách với kỵ sĩ chính thức đã từng bước rút ngắn, không còn là hư vô mờ mịt nữa. Thánh Hội lần này có tên là kế hoạch Thần Binh. Thần Binh, không biết lại vinh quang tới mức nào!
- 70 huy hiệu, chẳng phải là chỉ muốn lấy được tất cả số huy hiệu của các thành viên là được rồi sao?
Có người kinh ngạc kêu lên.
Mỗi tổ là 60 người. Lệnh bài của tổ trưởng tính là 10 huy hiệu. Cộng lại chính là 70 huy hiệu. Đương nhiên, trước đó ở trong rừng rậm mỗi tổ đều tổn thất thành viên. Nhưng số người tổn thất cũng không phải quá nhiều. Chắc hẳn tổ 16 còn lại hơn 20 người là bi kịch nhất.
- Đúng vậy, tất cả huy hiệu. Nếu như tổ trưởng có thể khiến tất cả thành viên giao ra huy hiệu, cũng được tính. Đồng thời, nếu như một thành viên có thể lấy được tất cả số huy hiệu của các thành viên còn lại, chỉ cần tổng số là 70 huy hiệu, cũng có thể trở thành kỵ sĩ dự bị.
Giọng nói thuần khiết kia lại vang lên:
- Được, lập tức trở về nơi dừng chân của mỗi người. Cuộc chiến đấu sắp bắt đầu!
- Nếu như người nào không tập hợp đủ 70 cái thì sao?
Đột nhiên có người kêu lên.
- Vậy theo số lượng để xếp thứ hạng. Đến lúc đó tự nhiên sẽ có câu trả lời thỏa mãn các ngươi. Sáu giờ sau còn có thể có nhiệm vụ mới. Tất nhiên có biện pháp bù đắp. Được rồi, không cần hỏi nữa. Đợi cuộc chiến đấu mở ra đi!
Giọng nói kia thản nhiên nói.
Mọi người tất nhiên vẫn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi. Chỉ là đột nhiên trên không trung đột nhiên phát ra một tiếng kêu lớn. Ma thú bay mang theo chủ nhân của giọng nói kia rời đi. Cho dù bọn họ có nhiều vấn đề hơn nữa cũng vô dụng.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người vốn vẫn hòa hợp bỗng ngừng nghị luận. Trong nháy mắt, toàn thành trở nên yên tĩnh. Khắp nơi, trong thành đâu đâu cũng là những ánh mắt tràn ngập sự thù địch. Cho dù là người cùng tổ, cũng sẽ xuất hiện ánh mắt như vậy.
Tuy nhiên mọi người không lập tức khiến sự thù địch bạo phát. Tất cả nhanh chóng trở về chỗ ngủ của mình.
Người vừa nãy đã nói, nửa giờ sau mới có thể mở ra cuộc chiến đấu. Chỉ có điều không ít người bắt đầu nảy sinh tâm lý đề phòng đối với tổ trưởng của tổ mình, cũng không còn hòa hợp như lúc ban đầu.
Về phần tổ trưởng các tổ xử lý như thế nào, không ai biết được.
Tiểu thành Thanh Man, trong nơi gọi là khách sạn lớn nhất toàn thành, tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía Vu Nhai, tâm tình đều rất phức tạp. Ở chỗ này cũng không chỉ có một tổ, còn có thành viên của tổ 7, thuộc về tinh binh của Tham Lang Doanh và Phá Quân Doanh.
- Giờ phải làm như thế nào, Vu tổ trưởng?
Trong lòng mọi người mang theo nghi vấn.
- 70 cái huy hiệu, cho dù là huy hiệu của các thành viên trong tổ mình cũng có thể được tính sao?
- Có lẽ, thuận theo tự nhiên. Thôi ngày mai còn phải chiến đấu nữa. Ngủ đi.
Nghiêm Sương không nói gì nữa.
- Đúng rồi, không có tìm được U Hoang sao?
Dạ Tình rất nhanh bỏ qua chuyện của Vu Nhai hỏi.
- Không có. Người này dường như đột nhiên xuất hiện, đột nhiên biến mất. Đã hơn một năm, cho dù có vết tích chắc hẳn cũng không tìm được. Chờ một thời gian xem sao. Không đúng hắn thật ra là người của tiểu đội Ẩn Nguyên chúng ta cũng nên.
Nghiêm Sương lắc đầu nói.
- Người của tiểu đội Ẩn Nguyên sao, không thể nào đâu?
- Không phải không có khả năng. Trong tình huống ban đầu, tiểu đội Ẩn Nguyên xuất hiện rất bình thường. Tiểu đội Ẩn Nguyên chúng ta không hề đơn giản như bề ngoài. Bên trong có không ít gia hỏa thần bí. Mỗi một người đều là hành giả trong bóng tối.
Nghiêm Sương lắc đầu nói.
- Không phải là người ngưỡng mộ ta!
- Ít nghĩ đẹp đi. Nếu như đó là người ngưỡng mộ muội, đáng lẽ đã phải sớm xuất hiện. Hiện tại cũng không biết ai đang ngưỡng mộ ai. Hừ, có lẽ người ta chỉ đi ngang qua mà thôi.
Nghiêm Sương tuy rằng không muốn đả kích Dạ Tình, nhưng nếu để cho nàng giúp Dạ Tình lựa chọn, nàng tình nguyện để Dạ Tình lựa chọn Vu Nhai, kẻ nhìn thấy trước mắt kia, chứ không phải là U Hoang loại hư vô mờ ảo, không biết là đen hay là trắng kia.
Thật ra Vũ Qua cũng không tệ. Nhưng không biết vì sao, Dạ Tình lại không thích.
Dạ Tình tức giận hừ hừ mấy tiếng. Nhưng rất nhanh nàng lại cảm thấy buồn bực. Dường như khả năng U Hoang đi ngang qua lại rất lớn.
Nghiêm Sương đã chìm vào ngủ, nhưng Dạ Tình lật trái lật phải vẫn không thể nào ngủ được. Mãi đến sau khi Tiểu Mỹ mơ mơ màng màng trở về, chen ở giữa hai người, nàng mới ôm búp bê hình người này ngủ được. Hình như Tiểu Mỹ cho nàng có cảm giác an toàn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngày thứ hai, tình hình vẫn như vậy. Tổ 16 đều tụ tập đầy đủ ở trong tiểu thành Thanh Man. Những chủ quán bị mất trộm lúc trước cũng không tới tìm bọn họ nữa. Chắc hẳn đã nhận được thông báo, không được tiếp tục tìm Vu Nhai gây phiền toái.
Sẩm tối, Vu Nhai đã chế tạo hoàn tất toàn bộ các trang bị. phân phát xuống.
Cùng lúc đó, áp lực trong thành càng lúc càng lớn. Dường như gió núi sắp tới. Ngay thời điểm mặt trời gần xuống núi, trong không trung truyền đến một tiếng kêu thật dài. Một giọn nói nam tính thuần khiết đột nhiên vang lên:
- Mọi người quay về chỗ mình nghỉ ngơi. Sau nửa giờ nữa, cuộc chiến đấu sẽ bắt đầu. Quy tắc, mỗi người các ngươi trên người đều sẽ có huy hiệu tham gia Thánh Hội. Mỗi tổ đều không giống nhau. Ai nhận được càng nhiều, người đó sẽ có cơ hội trở thành kỵ sĩ Huyền Điện dự bị. Mỗi lệnh bài tổ trưởng tương đương với 10 huy hiệu. Thời gian chiến đấu là sáu giờ!
- Xôn xao...
Trong nháy mắt, mọi người bán tán xôn xao.
Người cưỡi trân ma thú bay không để ý tới mọi người đang bàn tán, lại nói:
- Sáu giờ sau sẽ có nhiệm vụ mới. Trong lúc đó. Ai ra khỏi thành coi là tự động bỏ cuộc. Các thủ đoạn đều có thể được chấp nhận. Minh ám đều có thể. Đồng thời, biểu hiện của từng người khi chiến đấu cũng sẽ được ghi chép lại. Đến lúc đó sẽ có thưởng. Chỉ cần ai có thể tập trung đủ 70 huy hiệu, đều có thể ra khỏi thành, tự động nhận được cơ hội làm kỵ sĩ dự bị!
- Xôn xao...
Tất cả lại ồ lên. Chỉ cần tập hợp đủ 70 huy hiệu, là có thể trở thành kỵ sĩ dự bị...
Kỵ sĩ dự bị tuy rằng đối với đám con cháu dòng chính trong các gia tộc lớn mà nói cũng không có gì đặc biệt hơn người, nhưng đối với Huyền Binh giả bình thường mà nói, cũng giống như kỵ sĩ dự bị nhìn kỵ sĩ chính thức vậy, dường như xa xôi không thể với tới.
Nhận được vị trí kỵ sĩ dự bị, có nghĩa là có cơ hội tiến vào Huyền Thần Điện, đại biểu cho việc làm rạng rỡ tổ tông. Cho dù chỉ là kỵ sĩ dự bị thông thường, cũng có thể mang lại cho hắn vô số kỳ ngộ, vô số vinh quang. Cho dù là con cháu của mười tám lớn gia tộc binh khí đối với lần này cũng vô cùng háo hức.
Phải biết rằng, có thân phận này, có nghĩa là có địa vị, trong cuộc đấu tranh tàn khốc tại gia tộc có thể nhận được càng nhiều ủng hộ của gia tộc, càng nhiều cơ hội và các nguyên vật liệu.
Đồng thời, chủ yếu nhất là, khoảng cách với kỵ sĩ chính thức đã từng bước rút ngắn, không còn là hư vô mờ mịt nữa. Thánh Hội lần này có tên là kế hoạch Thần Binh. Thần Binh, không biết lại vinh quang tới mức nào!
- 70 huy hiệu, chẳng phải là chỉ muốn lấy được tất cả số huy hiệu của các thành viên là được rồi sao?
Có người kinh ngạc kêu lên.
Mỗi tổ là 60 người. Lệnh bài của tổ trưởng tính là 10 huy hiệu. Cộng lại chính là 70 huy hiệu. Đương nhiên, trước đó ở trong rừng rậm mỗi tổ đều tổn thất thành viên. Nhưng số người tổn thất cũng không phải quá nhiều. Chắc hẳn tổ 16 còn lại hơn 20 người là bi kịch nhất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đúng vậy, tất cả huy hiệu. Nếu như tổ trưởng có thể khiến tất cả thành viên giao ra huy hiệu, cũng được tính. Đồng thời, nếu như một thành viên có thể lấy được tất cả số huy hiệu của các thành viên còn lại, chỉ cần tổng số là 70 huy hiệu, cũng có thể trở thành kỵ sĩ dự bị.
Giọng nói thuần khiết kia lại vang lên:
- Được, lập tức trở về nơi dừng chân của mỗi người. Cuộc chiến đấu sắp bắt đầu!
- Nếu như người nào không tập hợp đủ 70 cái thì sao?
Đột nhiên có người kêu lên.
- Vậy theo số lượng để xếp thứ hạng. Đến lúc đó tự nhiên sẽ có câu trả lời thỏa mãn các ngươi. Sáu giờ sau còn có thể có nhiệm vụ mới. Tất nhiên có biện pháp bù đắp. Được rồi, không cần hỏi nữa. Đợi cuộc chiến đấu mở ra đi!
Giọng nói kia thản nhiên nói.
Mọi người tất nhiên vẫn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi. Chỉ là đột nhiên trên không trung đột nhiên phát ra một tiếng kêu lớn. Ma thú bay mang theo chủ nhân của giọng nói kia rời đi. Cho dù bọn họ có nhiều vấn đề hơn nữa cũng vô dụng.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người vốn vẫn hòa hợp bỗng ngừng nghị luận. Trong nháy mắt, toàn thành trở nên yên tĩnh. Khắp nơi, trong thành đâu đâu cũng là những ánh mắt tràn ngập sự thù địch. Cho dù là người cùng tổ, cũng sẽ xuất hiện ánh mắt như vậy.
Tuy nhiên mọi người không lập tức khiến sự thù địch bạo phát. Tất cả nhanh chóng trở về chỗ ngủ của mình.
Người vừa nãy đã nói, nửa giờ sau mới có thể mở ra cuộc chiến đấu. Chỉ có điều không ít người bắt đầu nảy sinh tâm lý đề phòng đối với tổ trưởng của tổ mình, cũng không còn hòa hợp như lúc ban đầu.
Về phần tổ trưởng các tổ xử lý như thế nào, không ai biết được.
Tiểu thành Thanh Man, trong nơi gọi là khách sạn lớn nhất toàn thành, tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía Vu Nhai, tâm tình đều rất phức tạp. Ở chỗ này cũng không chỉ có một tổ, còn có thành viên của tổ 7, thuộc về tinh binh của Tham Lang Doanh và Phá Quân Doanh.
- Giờ phải làm như thế nào, Vu tổ trưởng?
Trong lòng mọi người mang theo nghi vấn.
- 70 cái huy hiệu, cho dù là huy hiệu của các thành viên trong tổ mình cũng có thể được tính sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro