Sát trận của Cổ Ma tộc.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
- Nói, di tích Cổ Ma tộc ở đâu?
Đám lính ngây người một lúc lâu cuối cùng phản ứng lại, hét to:
- Các ngươi là ai? Mau thả tộc vương . . .
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sư nhân thần giai phát ra uy nhiếp thần giai đổ ập xuống, không, là khuếch tán toàn thành. Đám binh sĩ thực lực yếu đứng gần sư nhân thần giai chưa nói hết câu đã sùi bọt mép ngất xỉu.
Lại có cao thủ Thú Đằng tộc lao ra.
- Ai đó? Chúng ta là chủng tộc được tin tưởng nhất dưới tay Thần Duệ, các ngươi . . .
Cao thủ Thú Đằng tộc nói nửa câu đã ngừng, tuy bọn họ là thánh giai nhưng thực lực không tới cao đoạn thì sẽ bị uy nhiếp thần giai đè không nói nên lời.
Vu Nhai chỉ vào Thú Đằng tộc vương, lạnh lùng nói:
- Chủng tộc được tin tưởng nhất dưới tay Thần Duệ? Ha, bây giờ tộc vương của các ngươi đã thần phục liên minh bách tộc chúng ta. Các ngươi muốn chống lại tộc vương của mình sao?
Trong một lúc Vu Nhai không biết đặt tên gì cho bách tộc loạn địa sau khi thống nhất, tuy hắn là Cổ Ma đại đế nhưng Cổ Ma tộc đã tuyệt chủng, không thể gọi là Cổ Ma đế quốc. Vu Nhai tùy tiện đặt cái tên liên minh bách tộc.
Vu Nhai không biết cái tên hắn bất chợt nghĩ ra sẽ truyền khắp Thần Huyền đại lục, cái tên được quyết định từ đây.
Tuy cao thủ Thú Đằng tộc bị uy nhiếp từ sư nhân thần giai trấn áp nhưng có thể xoay tròng mắt, bọn họ nhìn hướng tộc vương. Nhìn sao cũng như Thú Đằng tộc vương bị ép buộc, tộc vương sao có thể đầu phục liên minh bách tộc gì đó?
Liên minh bách tộc là cái gì? Sao đột nhiên chui ra?
Cao thủ Thú Đằng tộc lại nhìn một vòng, phát hiện trong nhóm người này có đủ loại chủng tộc. Nhân loại, thú nhân, ải nhân, cường giả đại chủng tộc tụ tập lại một chỗ, chuyện quái quỷ gì đây? Trong Tinh Linh sâm lâm xảy ra vụ gì? Chẳng lẽ bách tộc hợp nhất? Là ai thống nhất? Cổ Duệ chi dân đâu? Có ai nói cho bọn họ biết không?
Mượn kiếm huynh biết Thú Đằng tộc được Cổ Duệ chi dân chú trọng bồi dưỡng, là chó săn nên gã không phát ngụy tạo thư mệnh lệnh đến đây.
Cổ Duệ chi dân đâu?
Tròng mắt các cao thủ Thú Đằng tộc xoay tròn giây sau con ngươi co rút. Đó là Thanh Mộc hoàng tử, sao hai tay gã bị cụt?
Vu Nhai mỉm cười nói:
- Hay các ngươi không chỉ muốn chống đối tộc vương của mình còn muốn cứu Thanh Mộc hoàng tử?
Vu Nhai nói xong mặc kệ cao thủ Thú Đằng tộc, không chờ bọn họ trả lời, hắn lại nhìn hướng Thú Đằng tộc vương.
Mặt Thú Đằng tộc vương xám xịt, cuối cùng vươn ngón tay chỉ hướng hoàng cung.
- Đi.
Các cao thủ bách tộc lười quan tâm đám tộc nhân yếu đuối của Thú Đằng tộc, tập thể lao hướng hoàng cung, giây lát đến nơi. Lại là gà bay chó sủa, Thú Đằng tộc nhân không hiểu ra sao.
Nhưng Thú Đằng tộc biết một điều rằng bách tộc loạn địa không nằm trong túi Cổ Duệ chi dân như dự đoán.
Tại sao? Lúc trước Ứng Đằng quay về có bảo đã thành công chín mươi chín phần trăm, hôm nay 75 sẽ là thiên hạ của Cổ Duệ chi dân. Ứng thiếu soái kêu Thú Đằng tộc nhân vô điều kiện phục tòng Cổ Duệ chi dân, nhưng bây giờ biến đổi quá nhanh.
Không ai quan tâm suy nghĩ của Thú Đằng tộc, đoàn người chừa lại vài cao thủ, Thí Thần quân ở ngoài thành trấn Thú Đằng tộc. Đám người Vu Nhai đi theo Thú Đằng tộc vương hướng dẫn vào đường hầm trong hoàng cung.
Bước vào đường hầm Vu Nhai cảm giác ngay hơi thở giết chóc ập vào mặt. Vu Thuấn đã nhớ đúng, quả nhiên dưới đất có di tích Cổ Ma tộc.
Đoàn người Vu Nhai nhanh chóng tiến tới. Đường hầm rất sâu, năm tháng và chiến tranh khiến thứ thời đại viễn cổ phủ bụi. Không biết Thú Đằng tộc tốn bao lâu cuối cùng mở ra phong ấn, khai thác lòng đất rất khó khăn, không chỉ đơn giản là phá sập. Cần có phương hướng, tầng nham thạch, chủ yếu nhất là không thể làm hư hao thứ bên dưới.
Khi Vu Nhai đi trong đường hầm quanh co khúc khuỷu, hắn liếc hướng Thú Đằng tộc vương.
Thú Đằng tộc đúng là người tốt, nếu không phải Thú Đằng tộc đào ra đường hầm này không biết bách tộc mất bao lâu để thanh lý. Tuy Vu Thuấn biết vị trí đại khái nhưng không rõ ràng địa điểm chính xác.
Khi đó cao thủ thần giai đào ra đường hầm không khó, tuy nhiên không biết vị trí nên không dám quá mạnh tay, trời biết có làm hỏng sân nhà không? Thú Đằng tộc giúp Vu Nhai bớt rất nhiều thời gian.
Khi mọi người đi trong đường hầm thật lâu sau chợt nghe trước mắt thật xa có tiếng cười to, thanh âm cuồng ngạo nghe là biết giọng điệu của Cổ Duệ chi dân, cái kiểu cao cao tại thượng rất dễ nhận ra.
- Ha ha ha ha ha ha! Nếu ta đoán đúng thì trong này là di tích Cổ Ma tộc, có lẽ lúc trước nơi này rất quan trọng.
- Các loại Cổ Ma tộc sát trận cường đại trước kia có thể phòng ngự thần giai, qua thời gian lâu dài, lại bị chôn dưới lòng đất hấp thu úc khí, sát trận càng trở nên đáng sợ hơn.
- Thú Đằng tộc, các ngươi giỏi, giỏi lắm. Các ngươi lập công to, ta cho rằng chỗ này sẽ trở thành vùng đất trung tâm bách tộc loạn địa, có thể xây dựng bách tộc thần thành tại đây.
Một thanh âm già nua vang lên:
- Có thể phục vụ cho hậu duệ của thần là vinh hạnh của Thú Đằng tộc chúng ta.
Có lẽ lão nhân là thần giai Thú Đằng tộc, lão nói tiếp:
- Nhưng Cổ Ma tộc sát trận thật đáng sợ, chúng ta không tới gần nó được, không biết . . .
Giọng Cổ Duệ chi dân lại vang lên:
- Yên tâm, không có thứ gì là Thần Duệ ta không làm được. Ta sẽ kêu Thanh Mộc hoàng tử chúng ta báo lên trên ngay, khiến Thần Duệ phái cao thủ giải Cổ Ma tộc sát trận đến. Khi đó chắc chắn sẽ nhắc đến Thú Đằng tộc các ngươi.
Cường giả Cổ Duệ chi dân này còn hiểu biết nhân tình thế sự, không bạc đãi Thú Đằng tộc.
Cường giả Cổ Duệ chi dân mở miệng nói:
- Ngươi tên Ứng Đằng đúng không? Chờ khi đó muốn lợi lộc gì cứ nêu ra với Thanh Mộc hoàng tử, hoàng tử của chúng ta rất rộng rãi.
Ứng Đằng lên tiếng:
- Không dám không dám . . .
Miệng Ứng thiếu soái nói không dám nhưng thanh âm chất chứa vui sướng. Ứng Đằng tin tưởng không chỉ là Thanh Mộc hoàng tử, có lẽ thần hoàng sẽ trực tiếp ban thưởng cho Thú Đằng tộc. Tuy Cổ Duệ chi dân kiêu ngạo nhưng bây giờ từng hành động chứa nhân tình, biết không thể luôn bá đạo. Nếu Cổ Duệ chi dân không thay đổi thì đã không cho nhiều nhân loại bình thường học tập trong mảnh đất bí ẩn.
Cổ Duệ chi dân kia không nói nhiều thêm, gật gù định rời đi:
- Được rồi, chúng ta đi đi, bây giờ chắc bách tộc loạn địa đã thần phục.
Cao thủ Cổ Duệ chi dâ nàyy đến ghiệm chứng chỗ Ứng Đằng báo cáo có hữu dụng hay không, bây giờ đã xác định thì gã muốn nhanh chóng quay vè gặp mặt, báo cáo lên thần hoàng.
Nhưng khi đám người xoay người lại thì sững sờ, bỗng nhiên có nhiều người đứng ỏ lối ra đường hầm.
Thần giai Thú Đằng tộc quen thần giai các tộc, trong phút chốc gọi tên những người đứng ở lối ra.
- Lai Nhân Đông, Khắc Lan tạp . . . Sao các ngươi đến đây?
Đám lính ngây người một lúc lâu cuối cùng phản ứng lại, hét to:
- Các ngươi là ai? Mau thả tộc vương . . .
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sư nhân thần giai phát ra uy nhiếp thần giai đổ ập xuống, không, là khuếch tán toàn thành. Đám binh sĩ thực lực yếu đứng gần sư nhân thần giai chưa nói hết câu đã sùi bọt mép ngất xỉu.
Lại có cao thủ Thú Đằng tộc lao ra.
- Ai đó? Chúng ta là chủng tộc được tin tưởng nhất dưới tay Thần Duệ, các ngươi . . .
Cao thủ Thú Đằng tộc nói nửa câu đã ngừng, tuy bọn họ là thánh giai nhưng thực lực không tới cao đoạn thì sẽ bị uy nhiếp thần giai đè không nói nên lời.
Vu Nhai chỉ vào Thú Đằng tộc vương, lạnh lùng nói:
- Chủng tộc được tin tưởng nhất dưới tay Thần Duệ? Ha, bây giờ tộc vương của các ngươi đã thần phục liên minh bách tộc chúng ta. Các ngươi muốn chống lại tộc vương của mình sao?
Trong một lúc Vu Nhai không biết đặt tên gì cho bách tộc loạn địa sau khi thống nhất, tuy hắn là Cổ Ma đại đế nhưng Cổ Ma tộc đã tuyệt chủng, không thể gọi là Cổ Ma đế quốc. Vu Nhai tùy tiện đặt cái tên liên minh bách tộc.
Vu Nhai không biết cái tên hắn bất chợt nghĩ ra sẽ truyền khắp Thần Huyền đại lục, cái tên được quyết định từ đây.
Tuy cao thủ Thú Đằng tộc bị uy nhiếp từ sư nhân thần giai trấn áp nhưng có thể xoay tròng mắt, bọn họ nhìn hướng tộc vương. Nhìn sao cũng như Thú Đằng tộc vương bị ép buộc, tộc vương sao có thể đầu phục liên minh bách tộc gì đó?
Liên minh bách tộc là cái gì? Sao đột nhiên chui ra?
Cao thủ Thú Đằng tộc lại nhìn một vòng, phát hiện trong nhóm người này có đủ loại chủng tộc. Nhân loại, thú nhân, ải nhân, cường giả đại chủng tộc tụ tập lại một chỗ, chuyện quái quỷ gì đây? Trong Tinh Linh sâm lâm xảy ra vụ gì? Chẳng lẽ bách tộc hợp nhất? Là ai thống nhất? Cổ Duệ chi dân đâu? Có ai nói cho bọn họ biết không?
Mượn kiếm huynh biết Thú Đằng tộc được Cổ Duệ chi dân chú trọng bồi dưỡng, là chó săn nên gã không phát ngụy tạo thư mệnh lệnh đến đây.
Cổ Duệ chi dân đâu?
Tròng mắt các cao thủ Thú Đằng tộc xoay tròn giây sau con ngươi co rút. Đó là Thanh Mộc hoàng tử, sao hai tay gã bị cụt?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vu Nhai mỉm cười nói:
- Hay các ngươi không chỉ muốn chống đối tộc vương của mình còn muốn cứu Thanh Mộc hoàng tử?
Vu Nhai nói xong mặc kệ cao thủ Thú Đằng tộc, không chờ bọn họ trả lời, hắn lại nhìn hướng Thú Đằng tộc vương.
Mặt Thú Đằng tộc vương xám xịt, cuối cùng vươn ngón tay chỉ hướng hoàng cung.
- Đi.
Các cao thủ bách tộc lười quan tâm đám tộc nhân yếu đuối của Thú Đằng tộc, tập thể lao hướng hoàng cung, giây lát đến nơi. Lại là gà bay chó sủa, Thú Đằng tộc nhân không hiểu ra sao.
Nhưng Thú Đằng tộc biết một điều rằng bách tộc loạn địa không nằm trong túi Cổ Duệ chi dân như dự đoán.
Tại sao? Lúc trước Ứng Đằng quay về có bảo đã thành công chín mươi chín phần trăm, hôm nay 75 sẽ là thiên hạ của Cổ Duệ chi dân. Ứng thiếu soái kêu Thú Đằng tộc nhân vô điều kiện phục tòng Cổ Duệ chi dân, nhưng bây giờ biến đổi quá nhanh.
Không ai quan tâm suy nghĩ của Thú Đằng tộc, đoàn người chừa lại vài cao thủ, Thí Thần quân ở ngoài thành trấn Thú Đằng tộc. Đám người Vu Nhai đi theo Thú Đằng tộc vương hướng dẫn vào đường hầm trong hoàng cung.
Bước vào đường hầm Vu Nhai cảm giác ngay hơi thở giết chóc ập vào mặt. Vu Thuấn đã nhớ đúng, quả nhiên dưới đất có di tích Cổ Ma tộc.
Đoàn người Vu Nhai nhanh chóng tiến tới. Đường hầm rất sâu, năm tháng và chiến tranh khiến thứ thời đại viễn cổ phủ bụi. Không biết Thú Đằng tộc tốn bao lâu cuối cùng mở ra phong ấn, khai thác lòng đất rất khó khăn, không chỉ đơn giản là phá sập. Cần có phương hướng, tầng nham thạch, chủ yếu nhất là không thể làm hư hao thứ bên dưới.
Khi Vu Nhai đi trong đường hầm quanh co khúc khuỷu, hắn liếc hướng Thú Đằng tộc vương.
Thú Đằng tộc đúng là người tốt, nếu không phải Thú Đằng tộc đào ra đường hầm này không biết bách tộc mất bao lâu để thanh lý. Tuy Vu Thuấn biết vị trí đại khái nhưng không rõ ràng địa điểm chính xác.
Khi đó cao thủ thần giai đào ra đường hầm không khó, tuy nhiên không biết vị trí nên không dám quá mạnh tay, trời biết có làm hỏng sân nhà không? Thú Đằng tộc giúp Vu Nhai bớt rất nhiều thời gian.
Khi mọi người đi trong đường hầm thật lâu sau chợt nghe trước mắt thật xa có tiếng cười to, thanh âm cuồng ngạo nghe là biết giọng điệu của Cổ Duệ chi dân, cái kiểu cao cao tại thượng rất dễ nhận ra.
- Ha ha ha ha ha ha! Nếu ta đoán đúng thì trong này là di tích Cổ Ma tộc, có lẽ lúc trước nơi này rất quan trọng.
- Các loại Cổ Ma tộc sát trận cường đại trước kia có thể phòng ngự thần giai, qua thời gian lâu dài, lại bị chôn dưới lòng đất hấp thu úc khí, sát trận càng trở nên đáng sợ hơn.
- Thú Đằng tộc, các ngươi giỏi, giỏi lắm. Các ngươi lập công to, ta cho rằng chỗ này sẽ trở thành vùng đất trung tâm bách tộc loạn địa, có thể xây dựng bách tộc thần thành tại đây.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một thanh âm già nua vang lên:
- Có thể phục vụ cho hậu duệ của thần là vinh hạnh của Thú Đằng tộc chúng ta.
Có lẽ lão nhân là thần giai Thú Đằng tộc, lão nói tiếp:
- Nhưng Cổ Ma tộc sát trận thật đáng sợ, chúng ta không tới gần nó được, không biết . . .
Giọng Cổ Duệ chi dân lại vang lên:
- Yên tâm, không có thứ gì là Thần Duệ ta không làm được. Ta sẽ kêu Thanh Mộc hoàng tử chúng ta báo lên trên ngay, khiến Thần Duệ phái cao thủ giải Cổ Ma tộc sát trận đến. Khi đó chắc chắn sẽ nhắc đến Thú Đằng tộc các ngươi.
Cường giả Cổ Duệ chi dân này còn hiểu biết nhân tình thế sự, không bạc đãi Thú Đằng tộc.
Cường giả Cổ Duệ chi dân mở miệng nói:
- Ngươi tên Ứng Đằng đúng không? Chờ khi đó muốn lợi lộc gì cứ nêu ra với Thanh Mộc hoàng tử, hoàng tử của chúng ta rất rộng rãi.
Ứng Đằng lên tiếng:
- Không dám không dám . . .
Miệng Ứng thiếu soái nói không dám nhưng thanh âm chất chứa vui sướng. Ứng Đằng tin tưởng không chỉ là Thanh Mộc hoàng tử, có lẽ thần hoàng sẽ trực tiếp ban thưởng cho Thú Đằng tộc. Tuy Cổ Duệ chi dân kiêu ngạo nhưng bây giờ từng hành động chứa nhân tình, biết không thể luôn bá đạo. Nếu Cổ Duệ chi dân không thay đổi thì đã không cho nhiều nhân loại bình thường học tập trong mảnh đất bí ẩn.
Cổ Duệ chi dân kia không nói nhiều thêm, gật gù định rời đi:
- Được rồi, chúng ta đi đi, bây giờ chắc bách tộc loạn địa đã thần phục.
Cao thủ Cổ Duệ chi dâ nàyy đến ghiệm chứng chỗ Ứng Đằng báo cáo có hữu dụng hay không, bây giờ đã xác định thì gã muốn nhanh chóng quay vè gặp mặt, báo cáo lên thần hoàng.
Nhưng khi đám người xoay người lại thì sững sờ, bỗng nhiên có nhiều người đứng ỏ lối ra đường hầm.
Thần giai Thú Đằng tộc quen thần giai các tộc, trong phút chốc gọi tên những người đứng ở lối ra.
- Lai Nhân Đông, Khắc Lan tạp . . . Sao các ngươi đến đây?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro