Thần Binh Sư
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
- Vì sao, vì sao Linh tự quyết lại vô ích?
- Vu Nhai, buông tha đi. Linh hồn của hắn đang thiêu đốt, đã không dừng lại được. Dù ngươi chữa trị thế nào đi nữa, tối đa chỉ là làm chậm lại tốc độ thiêu đốt của hắn mà thôi.
Thôn Thiên Kiếm Linh mang theo đau thương nói. Đúng vậy, Linh tự quyết có thể chữa trị linh thể. Nhưng điều kiện trước tiên là dưới tình huống linh thể không hao tổn. Hiện tại linh thể Luyện Khinh Vũ đang không dừng thiêu đốt. Vốn không có biện pháp...
Vu Nhai thoáng ngẩn người. Nhưng hắn vẫn không buông tha. Chỉ có điều chữa trị như vậy, phù văn trận dưới chân đã sắp hoàn toàn tan vỡ. Rất nhanh đám người Tô Thần Hoàng sẽ tới. Thời gian không đủ.
- Vu Nhai, lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra.
Thôn Thiên Kiếm Linh lại lo lắng nói.
Vu Nhai ngẩn người một lát, nước mắt theo bản năng chảy xuống. Hắn cắn răng, tay run run lấy đạo cụ ma pháp ghi chép từ trong nhẫn không gian ra, sau đó cắn răng nói:
- Luyện Khinh Vũ huynh đệ, có lời gì, ngươi tự mình nói với công chúa Linh Vũ đi.
Tiểu Luyện cảm giác tốc độ linh hồn hắn thiêu đốt trở nên chậm lại. Hắn cũng rất muốn nói chuyện. Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng Vu Nhai đại ca như vậy, hắn không biết nên nói cái gì. Hắn thật ra vẫn rất đơn thuần. Đúng vào lúc này, khi thấy Vu Nhai lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra, hắn lại ngây người, miệng há hốc. Cuối cùng hắn lại không nói gì. Chậm rãi, trên mặt hắn hiện lên nụ cười mỉm. Hắn quay về phía đạo cụ ma pháp ghi chép, giang hai cánh tay ra. Ánh mắt của hắn tràn ngập sự cổ vũ, trên mặt cũng có khí chất của nam tử hán...
- Nói đi. Có lời gì nói nhanh một chút.
Vu Nhai quát, trong tay vẫn không ngừng đánh ra Linh tự quyết.
- Có lẽ cái gì cũng không nói còn tốt hơn so với nói ra. Bởi vì tất cả ngôn ngữ đều là nằm trong dáng vẻ tươi cười, ánh mắt và khí chất.
Thôn Thiên Kiếm Linh lại cúi đầu nói:
- Có thể trong nháy mắt này, hắn đã nghĩ thông suốt được điều gì. Hắn không muốn để cho công chúa Linh Vũ quá bi thương.
Vu Nhai thoáng ngẩn người, chợt lắc đầu:
- Công chúa Linh Vũ không chỉ muốn nhìn thấy người của ngươi, còn muốn lại nghe được tiếng của ngươi.
- Tiểu Vũ, cố gắng sống sót.
Luyện Khinh Vũ cũng ngẩn người, sau đó giọng nói trở nên đặc biệt suy yếu. Hắn chậm rãi đứng thẳng, nhìn vào khoảng không, sau đó cuối cùng hoàn toàn biến mất. Trong nháy mắt thủ ấn của Nhai ấn đã ngừng lại. Hắn từ từ thu hồi đạo cụ ma pháp ghi chép, hít một hơi thật sâu nói:
- Đi đường bình an. Ta nhất định sẽ đoạt lại thân thể cho ngươi. Vu Nhai đại ca xin thề.
Nói xong, Vu Nhai liền ngẩng đầu, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Luyện Chân Thần phía trước. Còn có Tô Thần Hoàng và đám người Hô Diên gia chủ đã trở lại bên cạnh Luyện Chân Thần. Trong mắt hắn có sát khí thiêu đốt...
Ba ba ba...
Đúng vào lúc này, Luyện Chân Thần sau khi bị Tiểu Luyện điên cuồng thiêu đốt đã khôi phục lại, nhẹ nhàng vỗ tay:
- Đặc sắc, đặc biệt đặc sắc. Tình cảm của nhân loại thực sự khiến người ta cảm động. Nhưng rất ngu ngốc. Đáng tiếc. Ta vốn muốn để phân thân kia của ta nhìn thấy ta muốn nữ nhân của hắn, khiến hắn suy sụp. Lúc này mới dễ dàng cắn nuốt hắn hơn. Thực sự đáng tiếc...
- Chính bởi vì suy nghĩ này của ngươi mới khiến hắn đưa ra quyết định hủy diệt chính mình?
Vu Nhai khẽ nói.
- A. Có lẽ vậy. Dù sao ký ức của chúng ta là tương thông. Ta suy nghĩ gì hắn đều biết. Thật không nghĩ tới vì nữ nhân của mình mà tình nguyện hủy diệt. A, phân thân của ta.
Luyện Chân Thần lắc đầu nói. Tuy rằng tổn thất phân thân, trong lòng nén giận, nhưng hắn cũng không lập tức thể hiện sự phẫn nộ ra, mà sử dụng loại phương pháp này để kích động Vu Nhai. Tính cách Huyền Thiên Chân Thần chính là như vậy.
- Ngươi đáng chết.
Giọng nói của Vu Nhai giống như từ sông băng vọng tới.
- Nhưng bây giờ người phải chết là ngươi. Ngươi đã không có cơ hội nữa. Huyền khí của ngươi vẫn bị phong ấn.
Luyện Chân Thần nói. Bởi vì hắn đang nói chuyện, Tô Thần Hoàng thật ra không lập tức động thủ, mà ngơ ngác đứng nghe. Đương nhiên, hắn nghe lại cảm thấy rất choáng váng, không biết rõ bên trong là có ý gì. Lại thấy Luyện Chân Thần đột nhiên biến sắc nói:
- Bắt lấy hắn. Đưa hắn đến chỗ Huyền Thiên Binh Trận, sau đó thực hiện theo kế hoạch.
- Vâng!
Luyện Chân Thần nói tự nhiên có một lực uy hiếp, không ngờ khiến tất cả các Thần Binh Sư đều hưởng ứng.
Tiếng nói vừa dứt, một Thần Tướng đã trực tiếp vọt tới.
Vu Nhai trước mắt căn bản không cần đại năng giả như Tô Thần Hoàng ra tay nữa. Nhưng thời điểm tên Thần Tướng này vọt tới trước mặt Vu Nhai, Vu Nhai chợt lui lại, trực tiếp lùi đến bên trong tâm trận không xa. Cùng lúc đó, toàn bộ tâm trận cũng trở nên động. Một áp lực kinh khủng từ trong đó bắn, không ngờ khiến tên Thần Tướng vừa xông tới bị chấn động bay ngược trở lại.
Không chỉ như vậy, thậm chí ngay cả Tô Thần Hoàng cũng thoáng lui lại phía sau một bước.
- Lực lượng tâm trận. Kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ. Hóa ra ngươi lựa chọn ra tay ở chỗ này cũng là có ý đồ.
Hai mắt Luyện Chân Thần lại trợn trừng lên.
Không ngờ là kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ. Người này thật sự đáng chết.
Đúng vậy, Vu Nhai sở dĩ vẫn luôn bình tĩnh, cũng bởi vì hắn có thể lùi đến trong tâm trận bảo toàn tính mạng.
Phải biết rằng, kiếm đạo chi tâm là lực lượng tâm, không phải là lực lượng huyền khí, cho nên Vu Nhai có thể phát huy lực lượng của một phần tâm trận. Có điều hắn chỉ có thể chấn áp và bảo toàn tính mạng. Đặc biệt là dưới tình huống đám người Tô Thần Hoàng cũng không tiến vào trong tâm trận.
Chính bởi vì chỉ có thể chấn áp, trước đó khi Tiểu Luyện và Luyện Chân Thần tranh đấu hắn mới không tiến vào tâm trận.
- Luyện tiên sinh, có chuyện gì xảy ra vậy. Vì sao ngay cả ta cũng...
Tô Thần Hoàng khiếp sợ nói. Rốt cuộc tiểu tử Vu Nhai này có bao nhiêu bí mật của nơi thần bí. Phù văn trận hắn có thể sử dụng. Tâm trận trong miệng Luyện Khinh Vũ không ngờ cũng có thể sử dụng.
- Đây là tâm trận của Lạc Thiên Nguyên Giới. Người nắm giữ kiếm đạo chi tâm cực hạn có thể mượn lực lượng bên trong. Chỉ có điều các ngươi không cần lo lắng. Hắn không có cách nào động thủ được. Lấy lực lượng của hắn hiện nay, lực lượng mượn được cũng không mạnh mẽ lắm. Chờ thời gian lại đánh nổ là được.
- Đã biết...
Mọi người nghe được Luyện Khinh Vũ nói, muốn động thủ.
- Ừ, các ngươi động thủ đi. Ta về Huyền Thiên Binh Trận trước. Đó cũng chính là trận pháp của chúng ta phía bên kia. Tâm trận bị dẫn động, Thần Hoàng của Độc Cô gia sẽ lập tức chạy tới. Ta phải trở lại địa bàn của ta, để Độc Cô gia không có cách nào khác xuống tay với ta.
Luyện Chân Thần gật đầu một cái nói. Hắn cũng không dám ở lại chỗ này. Hắn có thể không sợ Vu Nhai, thậm chí thời điểm huyền khí của Vu Nhai không bị phong ấn, hắn cũng không sợ. Nhưng nếu như là Thần Hoàng, Thần Hoàng chân chính, hắn lại không dám khinh thường. Làm không tốt, không chừng sẽ bị đánh thành cặn bã.
- Vu Nhai, buông tha đi. Linh hồn của hắn đang thiêu đốt, đã không dừng lại được. Dù ngươi chữa trị thế nào đi nữa, tối đa chỉ là làm chậm lại tốc độ thiêu đốt của hắn mà thôi.
Thôn Thiên Kiếm Linh mang theo đau thương nói. Đúng vậy, Linh tự quyết có thể chữa trị linh thể. Nhưng điều kiện trước tiên là dưới tình huống linh thể không hao tổn. Hiện tại linh thể Luyện Khinh Vũ đang không dừng thiêu đốt. Vốn không có biện pháp...
Vu Nhai thoáng ngẩn người. Nhưng hắn vẫn không buông tha. Chỉ có điều chữa trị như vậy, phù văn trận dưới chân đã sắp hoàn toàn tan vỡ. Rất nhanh đám người Tô Thần Hoàng sẽ tới. Thời gian không đủ.
- Vu Nhai, lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra.
Thôn Thiên Kiếm Linh lại lo lắng nói.
Vu Nhai ngẩn người một lát, nước mắt theo bản năng chảy xuống. Hắn cắn răng, tay run run lấy đạo cụ ma pháp ghi chép từ trong nhẫn không gian ra, sau đó cắn răng nói:
- Luyện Khinh Vũ huynh đệ, có lời gì, ngươi tự mình nói với công chúa Linh Vũ đi.
Tiểu Luyện cảm giác tốc độ linh hồn hắn thiêu đốt trở nên chậm lại. Hắn cũng rất muốn nói chuyện. Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng Vu Nhai đại ca như vậy, hắn không biết nên nói cái gì. Hắn thật ra vẫn rất đơn thuần. Đúng vào lúc này, khi thấy Vu Nhai lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra, hắn lại ngây người, miệng há hốc. Cuối cùng hắn lại không nói gì. Chậm rãi, trên mặt hắn hiện lên nụ cười mỉm. Hắn quay về phía đạo cụ ma pháp ghi chép, giang hai cánh tay ra. Ánh mắt của hắn tràn ngập sự cổ vũ, trên mặt cũng có khí chất của nam tử hán...
- Nói đi. Có lời gì nói nhanh một chút.
Vu Nhai quát, trong tay vẫn không ngừng đánh ra Linh tự quyết.
- Có lẽ cái gì cũng không nói còn tốt hơn so với nói ra. Bởi vì tất cả ngôn ngữ đều là nằm trong dáng vẻ tươi cười, ánh mắt và khí chất.
Thôn Thiên Kiếm Linh lại cúi đầu nói:
- Có thể trong nháy mắt này, hắn đã nghĩ thông suốt được điều gì. Hắn không muốn để cho công chúa Linh Vũ quá bi thương.
Vu Nhai thoáng ngẩn người, chợt lắc đầu:
- Công chúa Linh Vũ không chỉ muốn nhìn thấy người của ngươi, còn muốn lại nghe được tiếng của ngươi.
- Tiểu Vũ, cố gắng sống sót.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Luyện Khinh Vũ cũng ngẩn người, sau đó giọng nói trở nên đặc biệt suy yếu. Hắn chậm rãi đứng thẳng, nhìn vào khoảng không, sau đó cuối cùng hoàn toàn biến mất. Trong nháy mắt thủ ấn của Nhai ấn đã ngừng lại. Hắn từ từ thu hồi đạo cụ ma pháp ghi chép, hít một hơi thật sâu nói:
- Đi đường bình an. Ta nhất định sẽ đoạt lại thân thể cho ngươi. Vu Nhai đại ca xin thề.
Nói xong, Vu Nhai liền ngẩng đầu, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Luyện Chân Thần phía trước. Còn có Tô Thần Hoàng và đám người Hô Diên gia chủ đã trở lại bên cạnh Luyện Chân Thần. Trong mắt hắn có sát khí thiêu đốt...
Ba ba ba...
Đúng vào lúc này, Luyện Chân Thần sau khi bị Tiểu Luyện điên cuồng thiêu đốt đã khôi phục lại, nhẹ nhàng vỗ tay:
- Đặc sắc, đặc biệt đặc sắc. Tình cảm của nhân loại thực sự khiến người ta cảm động. Nhưng rất ngu ngốc. Đáng tiếc. Ta vốn muốn để phân thân kia của ta nhìn thấy ta muốn nữ nhân của hắn, khiến hắn suy sụp. Lúc này mới dễ dàng cắn nuốt hắn hơn. Thực sự đáng tiếc...
- Chính bởi vì suy nghĩ này của ngươi mới khiến hắn đưa ra quyết định hủy diệt chính mình?
Vu Nhai khẽ nói.
- A. Có lẽ vậy. Dù sao ký ức của chúng ta là tương thông. Ta suy nghĩ gì hắn đều biết. Thật không nghĩ tới vì nữ nhân của mình mà tình nguyện hủy diệt. A, phân thân của ta.
Luyện Chân Thần lắc đầu nói. Tuy rằng tổn thất phân thân, trong lòng nén giận, nhưng hắn cũng không lập tức thể hiện sự phẫn nộ ra, mà sử dụng loại phương pháp này để kích động Vu Nhai. Tính cách Huyền Thiên Chân Thần chính là như vậy.
- Ngươi đáng chết.
Giọng nói của Vu Nhai giống như từ sông băng vọng tới.
- Nhưng bây giờ người phải chết là ngươi. Ngươi đã không có cơ hội nữa. Huyền khí của ngươi vẫn bị phong ấn.
Luyện Chân Thần nói. Bởi vì hắn đang nói chuyện, Tô Thần Hoàng thật ra không lập tức động thủ, mà ngơ ngác đứng nghe. Đương nhiên, hắn nghe lại cảm thấy rất choáng váng, không biết rõ bên trong là có ý gì. Lại thấy Luyện Chân Thần đột nhiên biến sắc nói:
- Bắt lấy hắn. Đưa hắn đến chỗ Huyền Thiên Binh Trận, sau đó thực hiện theo kế hoạch.
- Vâng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Luyện Chân Thần nói tự nhiên có một lực uy hiếp, không ngờ khiến tất cả các Thần Binh Sư đều hưởng ứng.
Tiếng nói vừa dứt, một Thần Tướng đã trực tiếp vọt tới.
Vu Nhai trước mắt căn bản không cần đại năng giả như Tô Thần Hoàng ra tay nữa. Nhưng thời điểm tên Thần Tướng này vọt tới trước mặt Vu Nhai, Vu Nhai chợt lui lại, trực tiếp lùi đến bên trong tâm trận không xa. Cùng lúc đó, toàn bộ tâm trận cũng trở nên động. Một áp lực kinh khủng từ trong đó bắn, không ngờ khiến tên Thần Tướng vừa xông tới bị chấn động bay ngược trở lại.
Không chỉ như vậy, thậm chí ngay cả Tô Thần Hoàng cũng thoáng lui lại phía sau một bước.
- Lực lượng tâm trận. Kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ. Hóa ra ngươi lựa chọn ra tay ở chỗ này cũng là có ý đồ.
Hai mắt Luyện Chân Thần lại trợn trừng lên.
Không ngờ là kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ. Người này thật sự đáng chết.
Đúng vậy, Vu Nhai sở dĩ vẫn luôn bình tĩnh, cũng bởi vì hắn có thể lùi đến trong tâm trận bảo toàn tính mạng.
Phải biết rằng, kiếm đạo chi tâm là lực lượng tâm, không phải là lực lượng huyền khí, cho nên Vu Nhai có thể phát huy lực lượng của một phần tâm trận. Có điều hắn chỉ có thể chấn áp và bảo toàn tính mạng. Đặc biệt là dưới tình huống đám người Tô Thần Hoàng cũng không tiến vào trong tâm trận.
Chính bởi vì chỉ có thể chấn áp, trước đó khi Tiểu Luyện và Luyện Chân Thần tranh đấu hắn mới không tiến vào tâm trận.
- Luyện tiên sinh, có chuyện gì xảy ra vậy. Vì sao ngay cả ta cũng...
Tô Thần Hoàng khiếp sợ nói. Rốt cuộc tiểu tử Vu Nhai này có bao nhiêu bí mật của nơi thần bí. Phù văn trận hắn có thể sử dụng. Tâm trận trong miệng Luyện Khinh Vũ không ngờ cũng có thể sử dụng.
- Đây là tâm trận của Lạc Thiên Nguyên Giới. Người nắm giữ kiếm đạo chi tâm cực hạn có thể mượn lực lượng bên trong. Chỉ có điều các ngươi không cần lo lắng. Hắn không có cách nào động thủ được. Lấy lực lượng của hắn hiện nay, lực lượng mượn được cũng không mạnh mẽ lắm. Chờ thời gian lại đánh nổ là được.
- Đã biết...
Mọi người nghe được Luyện Khinh Vũ nói, muốn động thủ.
- Ừ, các ngươi động thủ đi. Ta về Huyền Thiên Binh Trận trước. Đó cũng chính là trận pháp của chúng ta phía bên kia. Tâm trận bị dẫn động, Thần Hoàng của Độc Cô gia sẽ lập tức chạy tới. Ta phải trở lại địa bàn của ta, để Độc Cô gia không có cách nào khác xuống tay với ta.
Luyện Chân Thần gật đầu một cái nói. Hắn cũng không dám ở lại chỗ này. Hắn có thể không sợ Vu Nhai, thậm chí thời điểm huyền khí của Vu Nhai không bị phong ấn, hắn cũng không sợ. Nhưng nếu như là Thần Hoàng, Thần Hoàng chân chính, hắn lại không dám khinh thường. Làm không tốt, không chừng sẽ bị đánh thành cặn bã.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro