Thật sự là người tốt
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Đương nhiên, hiện nay các loại đạo chưa thành thần, Vu Nhai không muốn để cho huyền khí nhanh chóng tiến vào giai đoạn Thần Binh Sư như vậy.
Đúng vậy, thần đạo thời gian còn có thể cho hắn có càng nhiều thời gian tu luyện hơn, có thể cho thời gian dừng lại.
- Vu Nhai...
Trên mặt Thủy Tinh lộ vẻ lo lắng. Ở trong mắt nàng, sắc mặt Vu Nhai hiện tại thay đổi đặc biệt t cổ quái, không ngừng biến hóa thậm chí vặn vẹo. Có đôi khi cười, có đôi khi khóc. Có đôi khi nghiến răng nghiến lợi. Có đôi khi hết sức thản nhiên.
Thủy Tinh cũng biết dưới chân chính là dải đất thời gian. Nàng cũng nghe Vu Nhai nói qua về trăm năm hư thực của Độc Cô Diệt Ninh. Mặc dù chỉ nghe nói thôi, nàng cũng cảm thấy đáng sợ. Hiện tại Vu Nhai dường như lại đang trải qua điều đó. Hắn đang chịu đựng sao? Nhất định là đang chịu đựng, nhất định có thể. Trong lòng Thủy Tinh tin tưởng chắc chắn, trăm năm đã qua đi, Vu Nhai còn có cái gì không qua được. Nhưng nàng vẫn cảm thấy khẩn trương!
- Lão đại Ngụy Linh làm sao vậy?
Những người khác cũng vô cùng lo lắng. Bọn họ không tìm kiếm nguyên tố thời gian, cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn. Nhưng dù vậy bọn họ vẫn bị ảnh hưởng một chút. Bọn họ biết nơi này đáng sợ. Nhìn thấy biểu tình của Lão đại Ngụy Linh điên cuồng biến hóa, trong lòng bọn họ cũng lo lắng. Thật vất vả tìm được một chỗ dựa và hy vọng tương đối đáng tin. Mong hắn đừng chết như vậy.
- Phá phá phá...
Trong lòng Vu Nhai đang điên cuồng đọc. Sở dĩ vẻ mặt hắn điên cuồng biến hóa, chính bởi vì bị nguyên tố thời gian ảnh hưởng. Trong mắt người khác, thời gian chỉ trôi qua nháy mắt, nhưng đối với hắn lại là mấy ngày. Qua mấy ngày, tâm tình phản ứng như vậy, không vặn vẹo mới là lạ.
- Không phải là thần đạo thời gian sao? Thời điểm lão tử phá giải và học tập Lục Thiên Sát Trận, không biết từng trải bao nhiêu lần, vì thánh đạo thời gian thiếu chút nữa tinh thần suy sụp. Lẽ nào hiện tại lại không giải quyết được ngươi.
Trong lòng Vu Nhai nảy sinh suy nghĩ độc ác. Cùng lúc đó, Kiếm Linh thần kiếm Độc Cô Diệt Ninh cũng vọt vào, bắt đầu dạy dỗ. Trước đây hắn cũng đã từng dạy Vu Nhai về đạo thời gian. Nhưng thứ này cần nhiều hơn chính là ngộ. Căn bản không thể nói nhiều là hiểu được. Nhưng bây giờ xung quanh đều là nguyên tố thời gian. Hắn có thể mượn những nguyên tố giảng giải cho Vu Nhai.
- A... Tất cả đều đến đây cho ta!
Vu Nhai đột nhiên giống như phát điên, gầm lên giận dữ. Trong nháy mắt, tất cả mọi người thấy được một cảnh tượng vô cùng khủng khiếp và quỷ dị. Đó chính là Lão đại Ngụy Linh của bọn họ đứng lên tức giận gào thét, sau đó toàn thân bắt đầu phát sinh biến hóa. Trong nháy mắt hắn từ một thanh niên biến thành lão đầu, thậm chí biến thành bộ xương khô. Điều này làm bọn họ sợ gần chết. Đặc biệt là Thủy Tinh. Nhưng chỉ một thoáng, hắn lại điên cuồng khôi phục, lại biến thành trẻ tuổi, sau đó con mẹ nó biến thành đứa trẻ sơ sinh. Tiếp đó, hắn lại bắt đầu lớn lên, chậm rãi khôi phục thành bộ dạng lúc trước...
Đúng vậy, bằng mắt thường nhìn tất cả những điều xảy ra trước mắt, mọi người đều thâm trầm một cách quỷ dị. Mỗi người đều cho rằng mình lại bị trúng huyễn thuật nào đó. Nhưng bọn họ không có thời gian để suy đoán. Bởi vì lúc này Vu Nhai đột nhiên lại mở hai mắt ra. Trong đó là sự trống rỗng một cách quỷ dị. Những người đối diện với đôi mắt hắn trong nháy mắt giống như tiến vào vực sâu. Khủng khiếp hơn chính là vực sâu này vừa qua chính là chừng mấy ngày.
Ách, lúc này tất cả mọi người thấy được ánh mắt hắn, nói cách khác, tất cả mọi người đều bị trúng chiêu.
Có mấy người thiếu chút nữa thì phát điên. May là phần lớn bọn họ đều đã trải qua sự thử thách của ma pháp trận tự nhiên trước đó, tâm chí kiên định mới miễn cưỡng chịu đựng nổi. Nhưng dù vậy, khi bọn họ tỉnh táo lại, vẫn giống như kiệt sức, gần như đều ngã xuống.
Thật ra Thủy Tinh không yếu đuối. Nàng cũng từng trải một cái chớp mắt là vài ngày như vậy. Nhưng dù với thực lực của nàng, tuy rằng khiếp sợ và kinh hãi, nhưng khi tỉnh lại vẫn miễn cưỡng có thể duy trì. Chỉ có điều sắc mặt vô cùng tái nhợt mà thôi. Nàng nhìn xung quanh thấy mọi người gần như đều mềm chân ngã trên mặt đất. Lúc này nàng mới cảm nhận được rõ ràng trăm năm hư thực của Vu Nhai khủng khiếp tới mức thế nào. Người bình thường căn bản không thể chịu đựng được điều này.
- Vu Nhai, ngươi không sao chứ?
Lúc này Thủy Tinh mới phát hiện ra Vu Nhai đã hoàn toàn tỉnh táo, đứng ở trước mặt của nàng. Theo bản năng nàng kêu lên tên thật của hắn. Thật may hơn 300 người xung quanh đều trong tình trạng mất sức, căn bản không có ai chú ý xem nàng đang nói gì.
- Ta rất khỏe...
Vu Nhai mỉm cười. Cảm giác lại tiến bước thực sự rất tốt. Chỉ có điều khí tức nguyên tố thời gian trên người hắn vẫn chỉ là thánh đạo đỉnh phong, cũng chưa đạt được thần đạo. Đạo thời gian rốt cuộc khủng khiếp tới mức nào, Vu Nhai có thể nói là đã tự mình biểu diễn cho mọi người xem một lần. Trước đó, đạo thời gian của hắn là thánh đạo đỉnh phong. Hiện tại vẫn là thánh đạo đỉnh phong nhưng dường như giới hạn không giống nhau.
- Chỉ có điều quang ảnh đạo thời gian kia thật sự đủ ngoan cường. Xem ra không đi một hồi thật sự không thể lấy nó ra được.
Vu Nhai vẫn nở nụ cười tự tin, ánh mắt bình tĩnh nhìn mọi người trước mắt chậm rãi bò dậy. Mãi đến khi người cuối cùng đứng dậy, hắn mới lại nói:
- Theo sát ta. Đương nhiên, xung quanh đều là nguyên tố thời gian, có thể sẽ phát sinh tình huống khủng khiếp như vừa rồi. Nếu như sợ có thể ở lại tại chỗ, hoặc đi vài bước ra ngoài, có thể chịu ảnh hưởng cả mê huyễn, rời khỏi nơi này.
Nói xong, Vu Nhai cũng không để ý xem bọn họ có theo hay không, như vậy đi tới. Vẫn là bước tới các nguyên tố thành thần khác.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, sau đó không chút do dự đuổi theo. Mẹ nó, chúng ta cũng là thiên tài, chúng ta sợ cái lông. Lão đại Ngụy Linh người ta còn có thể trải qua vực sâu Thời gian bị kéo dài thành vài ngày vô số lần, bọn họ chỉ mới một lần đã sợ rồi sao?
Ma pháp sư cũng có nhiệt huyết. Nếu đã theo lâu như vậy, cũng không thể bỏ dở nửa chừng.
Cứ như vậy, mọi người lại bắt đầu cuộc hành trình của bọn họ. Lần này cũng đúng như lời Vu Nhai nói, đặc biệt đáng sợ. Mỗi lần đều sẽ có chuyện quỷ dị phát sinh. Mặc dù không có ma quỷ các loại, nhưng ngươi sẽ đột nhiên phát hiện thời gian xung quanh dừng lại, hoặc đi tới một hồi lại biến thành đi lui. Hoặc rõ ràng đi tới lại biến thành giậm chân tại chỗ. Con mẹ nó, thật đúng là đáng sợ.
Đương nhiên, mỗi khi thời gian như vậy, lão đại Ngụy Linh đều sẽ tới giải cứu bọn họ. Nếu không bọn họ khẳng định sẽ tụt lại phía sau. Lão đại Ngụy Linh thật sự là người tốt. Chỉ là những người tạm thời tạo thành đội ngũ, hắn cũng có thể tận tâm tận lực như thế.
Nếu như Vu Nhai biết ý nghĩ của bọn họ nhất định sẽ xấu hổ. Hắn sở dĩ tận tâm tâm lực là bởi vì hắn có thể từ đó tiến bước. Trong chuyến đi, thời gian ở những chỗ khác nhau cũng khác nhau.
Đúng vậy, thần đạo thời gian còn có thể cho hắn có càng nhiều thời gian tu luyện hơn, có thể cho thời gian dừng lại.
- Vu Nhai...
Trên mặt Thủy Tinh lộ vẻ lo lắng. Ở trong mắt nàng, sắc mặt Vu Nhai hiện tại thay đổi đặc biệt t cổ quái, không ngừng biến hóa thậm chí vặn vẹo. Có đôi khi cười, có đôi khi khóc. Có đôi khi nghiến răng nghiến lợi. Có đôi khi hết sức thản nhiên.
Thủy Tinh cũng biết dưới chân chính là dải đất thời gian. Nàng cũng nghe Vu Nhai nói qua về trăm năm hư thực của Độc Cô Diệt Ninh. Mặc dù chỉ nghe nói thôi, nàng cũng cảm thấy đáng sợ. Hiện tại Vu Nhai dường như lại đang trải qua điều đó. Hắn đang chịu đựng sao? Nhất định là đang chịu đựng, nhất định có thể. Trong lòng Thủy Tinh tin tưởng chắc chắn, trăm năm đã qua đi, Vu Nhai còn có cái gì không qua được. Nhưng nàng vẫn cảm thấy khẩn trương!
- Lão đại Ngụy Linh làm sao vậy?
Những người khác cũng vô cùng lo lắng. Bọn họ không tìm kiếm nguyên tố thời gian, cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn. Nhưng dù vậy bọn họ vẫn bị ảnh hưởng một chút. Bọn họ biết nơi này đáng sợ. Nhìn thấy biểu tình của Lão đại Ngụy Linh điên cuồng biến hóa, trong lòng bọn họ cũng lo lắng. Thật vất vả tìm được một chỗ dựa và hy vọng tương đối đáng tin. Mong hắn đừng chết như vậy.
- Phá phá phá...
Trong lòng Vu Nhai đang điên cuồng đọc. Sở dĩ vẻ mặt hắn điên cuồng biến hóa, chính bởi vì bị nguyên tố thời gian ảnh hưởng. Trong mắt người khác, thời gian chỉ trôi qua nháy mắt, nhưng đối với hắn lại là mấy ngày. Qua mấy ngày, tâm tình phản ứng như vậy, không vặn vẹo mới là lạ.
- Không phải là thần đạo thời gian sao? Thời điểm lão tử phá giải và học tập Lục Thiên Sát Trận, không biết từng trải bao nhiêu lần, vì thánh đạo thời gian thiếu chút nữa tinh thần suy sụp. Lẽ nào hiện tại lại không giải quyết được ngươi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lòng Vu Nhai nảy sinh suy nghĩ độc ác. Cùng lúc đó, Kiếm Linh thần kiếm Độc Cô Diệt Ninh cũng vọt vào, bắt đầu dạy dỗ. Trước đây hắn cũng đã từng dạy Vu Nhai về đạo thời gian. Nhưng thứ này cần nhiều hơn chính là ngộ. Căn bản không thể nói nhiều là hiểu được. Nhưng bây giờ xung quanh đều là nguyên tố thời gian. Hắn có thể mượn những nguyên tố giảng giải cho Vu Nhai.
- A... Tất cả đều đến đây cho ta!
Vu Nhai đột nhiên giống như phát điên, gầm lên giận dữ. Trong nháy mắt, tất cả mọi người thấy được một cảnh tượng vô cùng khủng khiếp và quỷ dị. Đó chính là Lão đại Ngụy Linh của bọn họ đứng lên tức giận gào thét, sau đó toàn thân bắt đầu phát sinh biến hóa. Trong nháy mắt hắn từ một thanh niên biến thành lão đầu, thậm chí biến thành bộ xương khô. Điều này làm bọn họ sợ gần chết. Đặc biệt là Thủy Tinh. Nhưng chỉ một thoáng, hắn lại điên cuồng khôi phục, lại biến thành trẻ tuổi, sau đó con mẹ nó biến thành đứa trẻ sơ sinh. Tiếp đó, hắn lại bắt đầu lớn lên, chậm rãi khôi phục thành bộ dạng lúc trước...
Đúng vậy, bằng mắt thường nhìn tất cả những điều xảy ra trước mắt, mọi người đều thâm trầm một cách quỷ dị. Mỗi người đều cho rằng mình lại bị trúng huyễn thuật nào đó. Nhưng bọn họ không có thời gian để suy đoán. Bởi vì lúc này Vu Nhai đột nhiên lại mở hai mắt ra. Trong đó là sự trống rỗng một cách quỷ dị. Những người đối diện với đôi mắt hắn trong nháy mắt giống như tiến vào vực sâu. Khủng khiếp hơn chính là vực sâu này vừa qua chính là chừng mấy ngày.
Ách, lúc này tất cả mọi người thấy được ánh mắt hắn, nói cách khác, tất cả mọi người đều bị trúng chiêu.
Có mấy người thiếu chút nữa thì phát điên. May là phần lớn bọn họ đều đã trải qua sự thử thách của ma pháp trận tự nhiên trước đó, tâm chí kiên định mới miễn cưỡng chịu đựng nổi. Nhưng dù vậy, khi bọn họ tỉnh táo lại, vẫn giống như kiệt sức, gần như đều ngã xuống.
Thật ra Thủy Tinh không yếu đuối. Nàng cũng từng trải một cái chớp mắt là vài ngày như vậy. Nhưng dù với thực lực của nàng, tuy rằng khiếp sợ và kinh hãi, nhưng khi tỉnh lại vẫn miễn cưỡng có thể duy trì. Chỉ có điều sắc mặt vô cùng tái nhợt mà thôi. Nàng nhìn xung quanh thấy mọi người gần như đều mềm chân ngã trên mặt đất. Lúc này nàng mới cảm nhận được rõ ràng trăm năm hư thực của Vu Nhai khủng khiếp tới mức thế nào. Người bình thường căn bản không thể chịu đựng được điều này.
- Vu Nhai, ngươi không sao chứ?
Lúc này Thủy Tinh mới phát hiện ra Vu Nhai đã hoàn toàn tỉnh táo, đứng ở trước mặt của nàng. Theo bản năng nàng kêu lên tên thật của hắn. Thật may hơn 300 người xung quanh đều trong tình trạng mất sức, căn bản không có ai chú ý xem nàng đang nói gì.
- Ta rất khỏe...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vu Nhai mỉm cười. Cảm giác lại tiến bước thực sự rất tốt. Chỉ có điều khí tức nguyên tố thời gian trên người hắn vẫn chỉ là thánh đạo đỉnh phong, cũng chưa đạt được thần đạo. Đạo thời gian rốt cuộc khủng khiếp tới mức nào, Vu Nhai có thể nói là đã tự mình biểu diễn cho mọi người xem một lần. Trước đó, đạo thời gian của hắn là thánh đạo đỉnh phong. Hiện tại vẫn là thánh đạo đỉnh phong nhưng dường như giới hạn không giống nhau.
- Chỉ có điều quang ảnh đạo thời gian kia thật sự đủ ngoan cường. Xem ra không đi một hồi thật sự không thể lấy nó ra được.
Vu Nhai vẫn nở nụ cười tự tin, ánh mắt bình tĩnh nhìn mọi người trước mắt chậm rãi bò dậy. Mãi đến khi người cuối cùng đứng dậy, hắn mới lại nói:
- Theo sát ta. Đương nhiên, xung quanh đều là nguyên tố thời gian, có thể sẽ phát sinh tình huống khủng khiếp như vừa rồi. Nếu như sợ có thể ở lại tại chỗ, hoặc đi vài bước ra ngoài, có thể chịu ảnh hưởng cả mê huyễn, rời khỏi nơi này.
Nói xong, Vu Nhai cũng không để ý xem bọn họ có theo hay không, như vậy đi tới. Vẫn là bước tới các nguyên tố thành thần khác.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, sau đó không chút do dự đuổi theo. Mẹ nó, chúng ta cũng là thiên tài, chúng ta sợ cái lông. Lão đại Ngụy Linh người ta còn có thể trải qua vực sâu Thời gian bị kéo dài thành vài ngày vô số lần, bọn họ chỉ mới một lần đã sợ rồi sao?
Ma pháp sư cũng có nhiệt huyết. Nếu đã theo lâu như vậy, cũng không thể bỏ dở nửa chừng.
Cứ như vậy, mọi người lại bắt đầu cuộc hành trình của bọn họ. Lần này cũng đúng như lời Vu Nhai nói, đặc biệt đáng sợ. Mỗi lần đều sẽ có chuyện quỷ dị phát sinh. Mặc dù không có ma quỷ các loại, nhưng ngươi sẽ đột nhiên phát hiện thời gian xung quanh dừng lại, hoặc đi tới một hồi lại biến thành đi lui. Hoặc rõ ràng đi tới lại biến thành giậm chân tại chỗ. Con mẹ nó, thật đúng là đáng sợ.
Đương nhiên, mỗi khi thời gian như vậy, lão đại Ngụy Linh đều sẽ tới giải cứu bọn họ. Nếu không bọn họ khẳng định sẽ tụt lại phía sau. Lão đại Ngụy Linh thật sự là người tốt. Chỉ là những người tạm thời tạo thành đội ngũ, hắn cũng có thể tận tâm tận lực như thế.
Nếu như Vu Nhai biết ý nghĩ của bọn họ nhất định sẽ xấu hổ. Hắn sở dĩ tận tâm tâm lực là bởi vì hắn có thể từ đó tiến bước. Trong chuyến đi, thời gian ở những chỗ khác nhau cũng khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro