Triệu Hoán Thần Binh

Thiên tài của hai đế quốc (hạ).

Hạ Nhật Dịch Lãnh

2024-07-23 06:43:18

Sát khí của Vu Nhai, tiếng gầm ma thú không thể giả tạo. Dù bây giờ Vu Nhai là huyền binh giả mấy hệ thì sát khí khủng bố, hơi thở ma thú đều làm Nguyệt Lâm Sa choáng váng, Bạch Loan cũng không nhìn ra đây là ma thú giả.

Vu Nhai mệt mỏi đi ra:

- Xin lỗi xin lỗi, tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma, chờ ta dịch dung một chút rồi lên đường.

Vu Nhai toát ra khí thế bá đạo. Thanh kỳ hồ vĩ thú chính là bá chủ trên bầu trời, khi Vu Nhai đi ra thì Bạch Loan dựng đứng lông tơ. Cùng là đứng trên đỉnh ma thú, cảm giác của Bạch Loan rất nhạy bén.

Bạch Loan thắc mắc nhìn Vu Nhai, tại sao hắn bỗng trở thành ma thú hình người?

Bạch Loan chưa trưởng thành, tuy nó rất thông minh nhưng khả năng suy đoán có hạn.

Không lâu sau Vu Nhai lại trở thành A Kích cận vệ của công chúa Nguyệt Lâm Sa, vẫn rất oai, rất lạnh lùng. Vu Nhai đi theo Nguyệt Lâm Sa ra phủ công chúa. Bên ngoài có gần ba trăm người trẻ tuổi chờ sẵn. Trừ mấy chục thân vệ nữ giới chuyên thuộc công chúa Nguyệt Lâm Sa ra còn lại là nam nữ quý tộc, số lượng nam giới nhiều hơn. Bọn họ trang bị đầy đủ như gà trống dựng đứng mào gà.

Nhìn thấy Nguyệt Lâm Sa đi ra, các quý tộc cười nghênh đón, hành lễ với công chúa.

Trong đó có Tháo Luân Đặc ma pháp sư phong hệ từng bị Vu Nhai giả mạo. Tháo Luân Đặc không biết A Kích là người lần trước đánh xỉu gã, không, gã thậm chí quên bị người giả mạo.

Mọi người đánh giá A Kích mấy lần nhưng chỉ có thế, huyền binh giả không có địa vị gì trong Ma Pháp đế quốc, có theo bên cạnh Nguyệt Lâm Sa thì chỉ là hộ vệ, không dính lúy gì với công chúa được. Dù khi Nguyệt Lâm Sa có nhu cầu, cần A Kích an ủi thì sao? Bọn họ có nhiều nữ nhân, không để ý công chúa Nguyệt Lâm Sa từng ngủ với nam nhân.

Nguyệt Lâm Sa rất đẹp, nhưng so với địa vị của nàng thì sắc đẹp hầu như không được chú ý, bọn họ chỉ muốn địa vị.

Đương nhiên cũng có người giống như Tạp Đức thiếu gia lúc trước canh cánh trong lòng chuyện Nguyệt Lâm Sa thu nô lệ nam, thù hận trừng A Kích. Nhưng chút nữa trong di tích ma pháp viễn cổ có nhiều cửa ải cần nhờ A Kích giải quyết, bọn họ không thể nói cái gì.

Tuy nhiều người không cho rằng năng lực phù văn của A Kích mạnh được bao nhiêu.

Nguyệt Lâm Sa đứng bên cạnh Vu Nhai, nhỏ giọng giải thích rằng:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Bởi vì Huyền Binh đế quốc các ngươi tham gia nên chuyến thăm dò di tích ma pháp viễn cổ lần này chỉ có người trẻ tuổi đi vào điều này đã bàn bạc từ trước. Về số người tổng cộng một ngàn người, Huyền Binh đế quốc một trăm năm mươi người, Ma Pháp đế quốc tám trăm năm mươi người. Sau khi đi vào mọi người tự dựa vào bản lĩnh cướp báu vật, đương nhiên dù là người của đế quốc nào cũng không cho phép tàn sát lẫn nhau.

Trong bảy ngày Vu Nhai không hỏi thế sự nên không rành những quy tắc này.

Lúc này Vu Nhai mới biết tại sao sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đến lâu như vậy bây giờ mới chính thức xuất phát, thì ra là cần tập hợp đủ số người. Ma Pháp đế quốc sẽ không chọn toàn bộ người trẻ tuổi trong Ma Pháp đế đô, còn phải cho các nơi, các hành tỉnh, các thế lực danh ngạch.

Có lẽ trong di tích ma pháp viễn cổ không có thứ gì tốt, nhưng người được chọn cũng là tượng trưng cho địa vị, vinh diệu.

Chỉ có danh ngạch một ngàn người, trước mắt công chúa Nguyệt Lâm Sa có ba trăm người, trận thế rất kinh khủng. Đừng quên trừ một trăm năm mươi Huyền Binh đế quốc thì toàn nước Ma Pháp đế quốc chỉ còn năm trăm năm mươi người.

Nhưng Nguyệt Lâm Sa là người sở hữu bản đồ ma pháp nên nàng phải được cho danh ngạch nhiều nhất.

Trước mắt không chỉ toàn là người của công chúa Nguyệt Lâm Sa, trừ vị trí thân vệ ra nàng đưa các danh ngạch khác ra để thu mua lòng người. Vốn Vu Nhai chỉ có một trăm năm mươi danh ngạch, ba trăm người trước mắt có khá nhiều thế lực chủ động dến. Biểu hiện đặc sắc của Nguyệt Lâm Sa vào bảy ngày trước đã chinh phục được nhiều người.

Quan trọng nhất là bên cạnh Nguyệt Lâm Sa có một phù văn sư, dù thực lực phù văn không quá đáng tin.

Không thể nào chỉ dựa vào sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, phù văn sư 'nhà mình' yên tâm hơn.

Tức là trong sự kiện U Linh sát thủ Nguyệt Lâm Sa được ích lợi nhiều hơn đã thấy. Mỗi thanh niên có mặt tại đây đại biểu thái độ của một thế lực, có hơn một trăm người trẻ tuổi!

- Đều là thiên tài trẻ nhưng không được tàn sát nhau?

Vu Nhai chớp mắt, không hiểu nổi. Đã vào trong di tích ma pháp viễn cổ cướp báu vật, còn là hai quốc gia kẻ thù truyền kiếp, tất cả đều là người trẻ tuổi, thiên tài trẻ thì sao có thể không tàn sát lẫn nhau?

Nguyệt Lâm Sa nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Đương nhiên. Đến lúc đó mỗi người sẽ đeo một đạo cụ ma pháp, có cầu cứu, ghi chép, truyền tống. Nếu giết người thì sẽ ghi chép lại hung thủ, sau khi đi ra phải lấy mạng đổi mạng. Hung thủ phải nộp tất cả thứ có được trong di tích ma pháp viễn cổ cho người thân, gia tộc của người chết.

Văn minh ma pháp đã phát triển đến trình độ cực kỳ cường đại, các loại đạo cụ ma pháp khác nhau. Rất nhiều thứ Huyền Binh đế quốc chưa từng tiếp xúc qua.

Vu Nhai gật gù, có cảm giác như công nghệ cao. Nhưng vẫn rất khó tránh khỏi giết nhau.

Khóe Nguyệt Lâm Sa cong lên nói:

- Đương nhiên không thể hoàn toàn không cho đánh nhau. Khi hai người cùng phát hiện một báu vật thì phải cướp, tức là không được chém giết, không thể giết người.

Mắt Vu Nhai lóe tia sáng. Chỉ không được giết người, vậy lỡ tay chặt tay chặt chân đối thủ thì được sao?

Quy tắc rất đơn giản. Đi vào, giành báu vật, ai cướp được nhiều thì là của người đó. Chính phủ Ma Pháp đế quốc cũng phái ra nhiều người vào di tích ma pháp viễn cổ nên không cần nộp thuế. Cạnh tranh trực tiếp mà tàn nhẫn.

Thế yếu của Ma Pháp đế quốc với tôn chỉ toàn dân quý tộc đã thể hiện ra, trong vài việc lớn vẫn dùng võ đấu.

Đương nhiên suy xét nguyên nhân cũng bởi vì sứ đoàn Huyền Binh đế quốc tồn tại.

Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc có một trăm năm mươi danh ngạch lại có nghĩa vụ mở phù văn bên trong, mở thứ chỉ huyền binh giả mới làm được.

Cho nên A Kích càng quan trọng hơn nữa. Huyền Binh đế quốc có nghĩa vụ giải mở mấy thứ này nhưng tối da là vài chỗ lối ra vào quan trọng nhất, trời biết bên trong có cái gì.

Có lẽ đằng trước một báu vật có phù văn trận, khi đó đi đâu tìm phù văn sư của Huyền Binh đế quốc?

Bên cạnh công chúa Nguyệt Lâm Sa có A Kích có lẽ sẽ giải quyết được nhiều vấn đề.

Trong khi Nguyệt Lâm Sa giải thích quy tắc cho Vu Nhai thì hai người cùng ngồi chung xe ngựa, dẫn đoàn người đi hướng quảng trường phía tây Ma Pháp đế đô. Mọi người vừa đi vừa bàn tán rất nhanh đã tới nơi. Đám người đại biểu các thế lực đã có mặt trong quảng trường, bao gồm sứ đoàn Huyền Binh đế quốc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0