Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Đây là nơi Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị sắp phải xuất phát chiến đấu, cần tìm hiểu rõ ràng. Nhìn biểu tình của Độc Cô Anh là hiểu Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh chắc chắn không phải chỗ tốt đẹp gì.
Độc Cô Anh hít sâu, từ từ giải thích rằng:
- Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh là một sơn lĩnh nhỏ phía tây bắc Kiếm Sơn hùng quan, địa thế cao hơn chỗ khác một chút. Quan trọng là nó là trạm gác cách Kiếm Sơn hùng quan xa nhất, luôn là khu vực tranh chấp giữa chúng ta với Ma Pháp đế quốc.
- Gần hai năm qua Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh bình tĩnh một chút, trước kia mỗi lần chúng ta công kích đều sẽ chiếm lĩnh nơi ấy làm trạm gác. Ngược lại mỗi khi Ma Pháp đế quốc công kích chúng ta cũng sẽ chiếm Tiền Tiêu Doanh này.
Hoàng Phủ đại tướng quân lạc đề hỏi:
- A? Vậy tại sao không hoàn toàn nắm giữ Tiền Tiêu Doanh, chuển Kiếm Sơn hùng quan chúng ta qua đó? Vậy chẳng phải là được mảnh đất rộng lớn, không sợ bị Ma Pháp đế quốc chiếm lĩnh?
Mọi người có mặt hiểu binh pháp đều biết ra khỏi Kiếm Sơn hùng quan thì địa hình bên ngoài sẽ không còn là núi cao làm bình chướng thiên nhiên. Không có bình chướng thiên nhiên, trừ phi chế tạo ra siêu trường thành, nếu không một tòa hùng quan đơn độc đứng trên hoang nguyên sao được? Người ta trực tiếp vòng qua ngươi vào Huyền Binh đế quốc là xong, còn đánh gì nữa?
Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh cũng giống vậy, nó độc lập ở vị trí địa thế khá cao nhìn xuống vài tình hình Ma Pháp đế quốc, phát cảnh báo cho Kiếm Sơn hùng quan.
Vì không để Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh phát ra cảnh báo tất nhiên Ma Pháp đế quốc sẽ chiếm giữ nó, dù không chiếm được, Kiếm Phong lĩnh phát ra cảnh báo khiến Ma Pháp đế quốc tức giận, vì kế hoạch của bọn họ bị phá hỏng. Cái giá tức giận đó là Ma Pháp đế quốc diệt sạch người trong Tiền Tiêu Doanh, nên mới bảo là Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh là vật hy sinh.
Nếu có phát ra cảnh báo hay không đều một kết cuộc, không phải vật hy sinh thì là gì?
Đôi khi những người trong Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh phải xung phong ngăn cản. Ma pháp của Ma Pháp đế quốc rất lợi hại, người trong Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh làm lá chắn tranh thủ cơ hội cho Huyền Binh đế quốc công kích. Tóm lại Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh là vật hy sinh vạn năng. May mắn gần hai năm nay Ma Pháp đế quốc thay đổi kế sách, nhưng đối với hai đế quốc quanh năm chiến trường thì thời gian hai năm không dài.
Chiến lược hai năm không dài, Kiếm Phong lĩnh vẫn rất nổi tiếng.
Độc Cô Anh giải thích xong nói tiếp:
- Đại tướng quân, Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh là nơi tội phạm bị đế quốc sung quân canh giữ, kêu Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ra đó chẳng phải là để bọn họ chịu chết sao?
- Đúng là quá . . .
Dương Như Hóa ngắt lời Hoàng Phủ đại tướng quân:
- Đại tướng quân, Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh rất nguy hiểm nhưng không đáng sợ như Độc Cô Anh tướng quân nói. Đại tướng quân có biết nếu những tội phạm này thành công cảnh báo, sống sót sẽ được thưởng cái gì không?
Rất nhanh Dương Như Hóa nhận ra không nên nêu câu hỏi ngược vào lúc này, tiếp tục bảo:
- Thưởng cho nhiều quân công, vô số quân công, khiến bọn họ được thả ra hay thậm chí thăng làm quân quan. Ta nghĩ có lẽ vì thực lực Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị yếu nên Huyền Thần điện mới cho bọn họ cơ hội tuyệt vời này, cho cơ hội để bọn họ vượt qua hành tỉnh khác!
Có thùng cơm Hoàng Phủ đại tướng quân ở, nếu ném Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ra làm vật hy sinh mà không có lý do thì tuyệt đối không thành công, dù là Huyền Thần điện sắp xếp cũng khôngđược. Huyền Thần điện sắp xếp cần phối hợp tình hình thực tế của quân đội, đương nhiên phải nghe theo ý kiến quân đội. Dương Như Hóa vắt óc tìm lý do.
Hoàng Phủ đại tướng quân nghe, cảm thấy không tệ định đồng ý:
- À, thì ra là chỗ tốt có thể kiếm quân công. Huyền Thần điện so tài lần này là so sánh quân công lớn nhỏ đúng không? Đúng là chỗ tốt.
Hoàng Phủ đại tướng quân không có chủ kiến gì, hoặc nên nói gã không biết đánh nhau có khi sẽ đồ thành. Hoàng Phủ đại tướng quân nghe mưa là gió, mấy hôm trước gã làm sao biết những lời Vệ Vi Vi nói với Tiểu Mỹ? Là vì Ngọc Vấn Hiền tìm Hoàng Phủ đại tướng quân đã nhỏ to, gã tin là thật.
Khi Vu Nhai bắt cóc Vệ Vi Vi giao cho mượn kiếm huynh, với đầu óc của Ngọc Vấn Hiền rất nhanh nghĩ đến sự việc sẽ phát triển nghiêm trọng. Người giúp được Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị chính là đại tướng quân uống say xỉn.
Hoàng Phủ đại tướng quân nghe Ngọc Vấn Hiền kể, nghĩ đến tình cảm, vinh diệu đế quốc của Vu Nhai, gã cảm thấy Ngọc Vấn Hiền nói hoàn toàn đúng. Hoàng Phủ đại tướng quân nổi giận đùng đùng chạy đi, khi sắp đến hiện trường giằng co thì Ngọc Vấn Hiền khuyên gã khoan vào, đứng bên cạnh xem kịch mới có phán đoán chính xác, không đến mức bị người phản bác.
Hoàng Phủ đại tướng quân cảm thấy Ngọc Vấn Hiền nói có lý, gã thật sự đứng một bên xem.
Dương Như Hóa biết tâm lý Hoàng Phủ đại tướng quân nghiêng hướng Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, gã lấy cớ quân công lớn ra dụ dỗ. Chỉ cần đại tướng quân thùng cơm cảm thấy có lý là sự việc thành công. Nếu Hoàng Phủ đại tướng quân không phản đối, lời của Độc Cô Anh không có sức nặng gì, dù sao nàng chỉ là đại tướng quân trên danh nghĩa.
Độc Cô Anh cố gắng khuyên nhủ:
- Đại tướng quân, dù có quân công lớn lao nhưng phải có mạng lấy mới được.
Càng phóng đại Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh nghiêm trọng càng tốt.
- Độc Cô tướng quân nói vậy là không đúng. Mạng? Nếu đã lên chiến trường thì lo gì đến mạng sống nữa? Hừ, lãnh thổ và vinh diệu của đế quốc quan trọng hay mạng sống cá nhân quan trọng?
Dương Như Hóa đầy chính nghĩa nói:
- Hiện tại kỵ sĩ dự bị không phải là tử tôn của đại gia tộc gì, không phải đóa hoa trong nhà ấm mà là binh sĩ trên chiến trường! Bọn họ trừ học cách chiến đấu vì đế quốc còn phải học phục tòng mệnh lệnh.
- Đây là Huyền Thần điện sắp đặt tất nhiên có lý do của nó, giống như chúng ta nhận mệnh lệnh từ đế quốc vậy. Đế quốc muốn chúng ta xuất phát tấn công Ma Pháp đế quốc ngay bây giờ, chẳng lẽ lấy lý do nguy hiểm từ chối sao? Dù có chết chúng ta không thể từ chối, bởi vì đây là mệnh lệnh. Bởi vì chúng ta là binh sĩ của đế quốc, chúng ta phải phục tòng, không có quyền từ chối.
Đại tướng quân điện yên lặng không thanh âm. Độc Cô Anh không biết nên nói cái gì. Nếu không phải trong lòng Dương Như Hóa che giấu bí mật không thể cho ai biết, người ta sẽ cho rằng gã trung thành, phấn đấu tận tụy vì Huyền Binh đế quốc.
Hoàng Phủ đại tướng quân nghe Dương Như Hóa diễn thuyết sục sôi máu nóng, phớt lờ chút hảo cảm với Vu Nhai, lớn tiếng nói:
- Nói rất đúng, không sai. Nếu kỵ sĩ dự bị là binh sĩ thì phải dốc sức vì đế quốc, phục tòng mệnh lệnh!
Dương Như Hóa nói rất rõ ràng, tuy Huyền Thần điện sẽ chấp nhận ý kiến của quân đội sửa lại khu rèn luyện cho Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, gã không nói Huyền Thần điện không thể sửa lại sắp xếp này, nhưng gã hy vọng bồi dưỡng ra thói quen phục tòng mệnh lệnh cho kỵ sĩ dự bị.
Độc Cô Anh hít sâu, từ từ giải thích rằng:
- Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh là một sơn lĩnh nhỏ phía tây bắc Kiếm Sơn hùng quan, địa thế cao hơn chỗ khác một chút. Quan trọng là nó là trạm gác cách Kiếm Sơn hùng quan xa nhất, luôn là khu vực tranh chấp giữa chúng ta với Ma Pháp đế quốc.
- Gần hai năm qua Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh bình tĩnh một chút, trước kia mỗi lần chúng ta công kích đều sẽ chiếm lĩnh nơi ấy làm trạm gác. Ngược lại mỗi khi Ma Pháp đế quốc công kích chúng ta cũng sẽ chiếm Tiền Tiêu Doanh này.
Hoàng Phủ đại tướng quân lạc đề hỏi:
- A? Vậy tại sao không hoàn toàn nắm giữ Tiền Tiêu Doanh, chuển Kiếm Sơn hùng quan chúng ta qua đó? Vậy chẳng phải là được mảnh đất rộng lớn, không sợ bị Ma Pháp đế quốc chiếm lĩnh?
Mọi người có mặt hiểu binh pháp đều biết ra khỏi Kiếm Sơn hùng quan thì địa hình bên ngoài sẽ không còn là núi cao làm bình chướng thiên nhiên. Không có bình chướng thiên nhiên, trừ phi chế tạo ra siêu trường thành, nếu không một tòa hùng quan đơn độc đứng trên hoang nguyên sao được? Người ta trực tiếp vòng qua ngươi vào Huyền Binh đế quốc là xong, còn đánh gì nữa?
Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh cũng giống vậy, nó độc lập ở vị trí địa thế khá cao nhìn xuống vài tình hình Ma Pháp đế quốc, phát cảnh báo cho Kiếm Sơn hùng quan.
Vì không để Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh phát ra cảnh báo tất nhiên Ma Pháp đế quốc sẽ chiếm giữ nó, dù không chiếm được, Kiếm Phong lĩnh phát ra cảnh báo khiến Ma Pháp đế quốc tức giận, vì kế hoạch của bọn họ bị phá hỏng. Cái giá tức giận đó là Ma Pháp đế quốc diệt sạch người trong Tiền Tiêu Doanh, nên mới bảo là Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh là vật hy sinh.
Nếu có phát ra cảnh báo hay không đều một kết cuộc, không phải vật hy sinh thì là gì?
Đôi khi những người trong Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh phải xung phong ngăn cản. Ma pháp của Ma Pháp đế quốc rất lợi hại, người trong Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh làm lá chắn tranh thủ cơ hội cho Huyền Binh đế quốc công kích. Tóm lại Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh là vật hy sinh vạn năng. May mắn gần hai năm nay Ma Pháp đế quốc thay đổi kế sách, nhưng đối với hai đế quốc quanh năm chiến trường thì thời gian hai năm không dài.
Chiến lược hai năm không dài, Kiếm Phong lĩnh vẫn rất nổi tiếng.
Độc Cô Anh giải thích xong nói tiếp:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đại tướng quân, Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh là nơi tội phạm bị đế quốc sung quân canh giữ, kêu Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ra đó chẳng phải là để bọn họ chịu chết sao?
- Đúng là quá . . .
Dương Như Hóa ngắt lời Hoàng Phủ đại tướng quân:
- Đại tướng quân, Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh rất nguy hiểm nhưng không đáng sợ như Độc Cô Anh tướng quân nói. Đại tướng quân có biết nếu những tội phạm này thành công cảnh báo, sống sót sẽ được thưởng cái gì không?
Rất nhanh Dương Như Hóa nhận ra không nên nêu câu hỏi ngược vào lúc này, tiếp tục bảo:
- Thưởng cho nhiều quân công, vô số quân công, khiến bọn họ được thả ra hay thậm chí thăng làm quân quan. Ta nghĩ có lẽ vì thực lực Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị yếu nên Huyền Thần điện mới cho bọn họ cơ hội tuyệt vời này, cho cơ hội để bọn họ vượt qua hành tỉnh khác!
Có thùng cơm Hoàng Phủ đại tướng quân ở, nếu ném Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ra làm vật hy sinh mà không có lý do thì tuyệt đối không thành công, dù là Huyền Thần điện sắp xếp cũng khôngđược. Huyền Thần điện sắp xếp cần phối hợp tình hình thực tế của quân đội, đương nhiên phải nghe theo ý kiến quân đội. Dương Như Hóa vắt óc tìm lý do.
Hoàng Phủ đại tướng quân nghe, cảm thấy không tệ định đồng ý:
- À, thì ra là chỗ tốt có thể kiếm quân công. Huyền Thần điện so tài lần này là so sánh quân công lớn nhỏ đúng không? Đúng là chỗ tốt.
Hoàng Phủ đại tướng quân không có chủ kiến gì, hoặc nên nói gã không biết đánh nhau có khi sẽ đồ thành. Hoàng Phủ đại tướng quân nghe mưa là gió, mấy hôm trước gã làm sao biết những lời Vệ Vi Vi nói với Tiểu Mỹ? Là vì Ngọc Vấn Hiền tìm Hoàng Phủ đại tướng quân đã nhỏ to, gã tin là thật.
Khi Vu Nhai bắt cóc Vệ Vi Vi giao cho mượn kiếm huynh, với đầu óc của Ngọc Vấn Hiền rất nhanh nghĩ đến sự việc sẽ phát triển nghiêm trọng. Người giúp được Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị chính là đại tướng quân uống say xỉn.
Hoàng Phủ đại tướng quân nghe Ngọc Vấn Hiền kể, nghĩ đến tình cảm, vinh diệu đế quốc của Vu Nhai, gã cảm thấy Ngọc Vấn Hiền nói hoàn toàn đúng. Hoàng Phủ đại tướng quân nổi giận đùng đùng chạy đi, khi sắp đến hiện trường giằng co thì Ngọc Vấn Hiền khuyên gã khoan vào, đứng bên cạnh xem kịch mới có phán đoán chính xác, không đến mức bị người phản bác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng Phủ đại tướng quân cảm thấy Ngọc Vấn Hiền nói có lý, gã thật sự đứng một bên xem.
Dương Như Hóa biết tâm lý Hoàng Phủ đại tướng quân nghiêng hướng Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, gã lấy cớ quân công lớn ra dụ dỗ. Chỉ cần đại tướng quân thùng cơm cảm thấy có lý là sự việc thành công. Nếu Hoàng Phủ đại tướng quân không phản đối, lời của Độc Cô Anh không có sức nặng gì, dù sao nàng chỉ là đại tướng quân trên danh nghĩa.
Độc Cô Anh cố gắng khuyên nhủ:
- Đại tướng quân, dù có quân công lớn lao nhưng phải có mạng lấy mới được.
Càng phóng đại Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh nghiêm trọng càng tốt.
- Độc Cô tướng quân nói vậy là không đúng. Mạng? Nếu đã lên chiến trường thì lo gì đến mạng sống nữa? Hừ, lãnh thổ và vinh diệu của đế quốc quan trọng hay mạng sống cá nhân quan trọng?
Dương Như Hóa đầy chính nghĩa nói:
- Hiện tại kỵ sĩ dự bị không phải là tử tôn của đại gia tộc gì, không phải đóa hoa trong nhà ấm mà là binh sĩ trên chiến trường! Bọn họ trừ học cách chiến đấu vì đế quốc còn phải học phục tòng mệnh lệnh.
- Đây là Huyền Thần điện sắp đặt tất nhiên có lý do của nó, giống như chúng ta nhận mệnh lệnh từ đế quốc vậy. Đế quốc muốn chúng ta xuất phát tấn công Ma Pháp đế quốc ngay bây giờ, chẳng lẽ lấy lý do nguy hiểm từ chối sao? Dù có chết chúng ta không thể từ chối, bởi vì đây là mệnh lệnh. Bởi vì chúng ta là binh sĩ của đế quốc, chúng ta phải phục tòng, không có quyền từ chối.
Đại tướng quân điện yên lặng không thanh âm. Độc Cô Anh không biết nên nói cái gì. Nếu không phải trong lòng Dương Như Hóa che giấu bí mật không thể cho ai biết, người ta sẽ cho rằng gã trung thành, phấn đấu tận tụy vì Huyền Binh đế quốc.
Hoàng Phủ đại tướng quân nghe Dương Như Hóa diễn thuyết sục sôi máu nóng, phớt lờ chút hảo cảm với Vu Nhai, lớn tiếng nói:
- Nói rất đúng, không sai. Nếu kỵ sĩ dự bị là binh sĩ thì phải dốc sức vì đế quốc, phục tòng mệnh lệnh!
Dương Như Hóa nói rất rõ ràng, tuy Huyền Thần điện sẽ chấp nhận ý kiến của quân đội sửa lại khu rèn luyện cho Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, gã không nói Huyền Thần điện không thể sửa lại sắp xếp này, nhưng gã hy vọng bồi dưỡng ra thói quen phục tòng mệnh lệnh cho kỵ sĩ dự bị.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro