Triệu Hoán Thần Binh

Tránh bị ngộ thương

Hạ Nhật Dịch Lãnh

2024-07-23 06:43:18

Vu Nhai cũng không lập tức thể hiện một bộ dạng muốn mạnh mẽ xông qua, mà là vẻ mặt tươi cười hỏi.

Trong trí nhớ của Đồ cặn bã Vu Nhai, hắn chỉ tìm được chuyện mạnh mẽ xông vào này, nhưng không có gì khác. Đương nhiên hắn phải hỏi rõ. Nếu như cứng rắn xông vào, người ta trực tiếp phái một Địa Binh Sư đi ra, vậy hắn chẳng phải là trực tiếp tự cắt cổ mình sao.

Nếu vậy sẽ tương đối phiền muộn. Bởi vì lúc trước đánh quá thoải mái, khí thế không giảm chạy tới, lại quên mất trước đó phải hỏi rõ chuyện cứng rắn xông vào sẽ thế nào.

Ừ, hỏi rõ trước, nếu như chuyện không thể làm, vậy vẫn nên nghĩ biện pháp khác, Phương thức làm lớn chuyện lại không phải chỉ có một loại. Về phần ánh mắt của người khác, hắn quan tâm cái rắm. Nếu như bao giờ cũng lưu ý tới ánh mắt của người khác, vậy hắn đã chết rất nhiều lần.

- Đồng hành?

- Đúng vậy huynh đệ, ta trước đây cũng từng làm binh sĩ thủ thành. Công việc này thật khổ cực, phải đứng suốt một ngày đêm...

Vu Nhai rất nhanh đã lôi kéo vị huynh đệ kia tới làm quen. Bởi vì đã từng làm qua binh sĩ thủ thành, khẳng định có đề tài chung để nói chuyện. Vị binh sĩ trấn thủ quan ải kia lập tức bị lừa dối, sửng sốt một chút, chỉ có điều rất nhanh lại cảnh giác:

- Khoan đã, ai là huynh đệ với ngươi. Trước tiên nói rõ một chút, ngươi đang làm gì?

- Huynh đệ, ta đương nhiên là người của Độc Cô gia. Không nói chuyện thủ thành, cho dù chỉ tính huyết mạch Độc Cô gia, không phải đều là huynh đệ sao? Ta vẫn rất hâm mộ các ngươi có thể làm binh sĩ ở Độc Cô Thần Thành. Khổ cực thì cực khổ, nhưng chung quy vẫn tốt hơn so với ta khi ở bên ngoài...

Vu Nhai lại nói loạn một hồi, khiến vị binh sĩ trấn thủ quan ải bị lừa tới mức hôn mê!

- Đúng rồi huynh đệ, cho hỏi chút chuyện đi. Nếu cứng rắn xông qua, có phải trực tiếp xông qua là được hay không? Nghe nói đã rất lâu không có ai cứng rắn xông qua, có phải mức độ khó rất lớn hay không? Liệu có đại cường giả siêu cấp nào có thực lực lớn hơn người cứng rắn xông qua hai đẳng cấp đi ra, trực tiếp tiêu diệt người cứng rắn xông qua hay không?

Khi Vu Nhai cảm giác mình lừa được rồi, cuối cùng mới hỏi về chuyện cứng rắn xông qua.

Binh sĩ trấn thủ quan ải từ nhỏ đã ở ngay trong Độc Cô gia, không thế nào ra ngoài, đâu có thể là đối thủ của Vu Nhai. Mặc dù có chút nghi ngờ, chỉ có điều vẫn nói ra chuyện cứng rắn xông qua...

- Nói như vậy, chỉ cần mạnh mẽ xông qua, thì không thể quay đầu lại, không thể rời khỏi. Sống chết có mạng. Chỉ có bước qua được mỗi một hùng quan kiếm hoàn, mới tính là thành công?

Vu Nhai nghe thấy lời binh lính trấn thủ quan ải này nói, vội hỏi.

- Đúng vậy. Hơn nữa, quan ải của mỗi kiếm hoàn phía sau, độ khó càng cao. Giống như kiếm hoàn thứ bảy, độ khó vẫn là thấp nhất. Dù vậy vẫn không có mấy người dám xông vào. Làm vậy còn không bằng đi làm nhiệm vụ, cống hiến cho gia tộc để vào còn dễ hơn nhiều. Bởi vì mạnh mẽ xông vào mặc dù không có tội, cũng là một loại khiêu chiến đối với gia tộc, sẽ bị kiểm soát nghiêm ngặt.

Binh sĩ trấn thủ quan ải giảng giải rất cặn kẽ.

- Nghiêm ngặt tới mức nào?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Chắc chắn sẽ không cao hơn hai đẳng cấp lớn, mà là do tất cả binh sĩ trấn thủ quan ải chúng ta kết trận. Đừng coi thường binh sĩ trấn thủ quan ải nho nhỏ chúng ta. Tuy rằng binh sĩ trấn thủ quan ải kiếm hoàn thứ bảy chúng ta cũng không cường đại, nhưng nhân số có thể nhiều tới mấy trăm người. Ha hả, chỉ bằng những người ở kiếm hoàn thứ tám đó làm sao có thể xông qua được? Cho dù người tới là đệ tử áo bào tím, cũng không nhất định có thể qua được.

Binh sĩ trấn thủ quan ải cuối cùng nói ra điểm mấu chốt nhất. Đột nhiên, hắn phát hiện ở ngoài quan ải đột nhiên xuất hiện thêm một đám người.

- A, thế nào lại có nhiều người tới như vậy? Bọn họ đang làm gì vậy?

Độc Cô Chư cùng một đám hàng xóm của hắn lũ lượt chạy tới.

Bọn họ mỗi người đều nhìn quanh. Từng người chớp mắt, hai mặt nhìn nhau. Bon đầu, bọn họ vốn cho rằng sau khi mình chạy tới sẽ nhìn thấy một đại chiến có một không hai. Kết quả Độc Cô Nhai kia không ngờ lại cùng binh sĩ trấn thủ quan ải đứng ở nơi đó đang thân thiết nói chuyện phiếm.

Tất cả mọi người nhìn về phía Độc Cô Chư cùng Chu thẩm, trên trán lộ ra một dấu chấm hỏi.

Độc Cô Chư cũng đang đứng chớp mắt.

Độc Cô Nhai này...

A, hắn hoàn toàn không hiểu nổi Vu Nhai hiện tại. So với Độc Cô Nhai trước đây, rõ ràng có sự khác biệt rất lớn. Điểm duy nhất tương đồng chính là, hắn vẫn xem mình là bằng hữu.

- A, tất cả đều tới xem ta sẽ cứng rắn xông qua thế nào!

Vu Nhai nghe xong những lời này, trong lòng đã trấn tĩnh, nói.

- Nhìn ngươi... cái gì? Cứng rắn xông qua? Ngươi muốn cứng rắn xông qua sao?

Ầm...

Vu Nhai trực tiếp cầm một thanh đao chém tới. Huynh đệ trấn thủ quan ải đáng thương trực tiếp mềm nhũn:

- Thật xin lỗi huynh đệ. Ta muốn cứng rắn xông qua. Lát nữa đao kiếm không có mắt. Ngươi trước hết cứ nằm ở chỗ này, tránh bị ta ngộ thương thì tốt hơn.

- Ngươi… ngươi...

Huynh đệ trấn thủ quan ải quả nhiên đủ kiên quyết, bị như thế vẫn không có ngất đi, run rẩy nâng tay lên. Sợ rằng hắn cảm thấy rất phiền muộn đối với chuyện Vu Nhai lừa dối tình cảm của hắn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Thật vậy. Ta không lừa ngươi. Trước đây ta đúng là binh sĩ thủ thành.

- Keng...

Ngay trong nháy mắt khi Vu Nhai vừa dứt lời, một tiếng keng vang lên. Kiếm quang chớp động. Trong khi ánh sáng chiếu sáng phía chân trời, mấy binh sĩ trấn thủ quan ải trợn trừng mắt nói:

- Ngươi làm gì vậy? Ngươi lại dám động thủ ở Độc Cô gia, không muốn sống tiếp nữa sao?

- Ta muốn cứng rắn xông qua!

Vu Nhai không để ý tới vị huynh đệ vừa bị hắn lừa gạt tình cảm nữa, trực tiếp xoay người bước về phía kiếm quang kia.

- Cái gì, cứng rắn xông qua sao? Tất cả binh sĩ trấn thủ quan ải hai mặt nhìn nhau. Thiếu chút nữa thì bọn họ quên mất cứng rắn xông qua là thế nào.

Đúng vào lúc này một vị nhìn bộ dáng dường như là tướng lĩnh từ trên hùng quan nhảy xuống nói:

- Ngươi nói ngươi muốn cứng rắn xông qua sao? Ngươi là người Độc Cô gia sao?

- Không sai!

Vu Nhai gật đầu, sau đó trực tiếp ném ra giấy thông hành do Độc Cô Chiến U để lại cho hắn.

Vị tướng lĩnh kia sau khi nhận lấy giấy thông hành, nhìn lướt qua, chợt ánh mắt ngưng trọng. Hắn cũng không nhiều lời vô ích, trực tiếp đưa trả giấy chứng nhận trở lại:

- Đúng là người của Độc Cô gia không sai. Chỉ có điều ngươi xác định ngươi muốn cứng rắn xông qua ải sao?

- Không phải nói bất kỳ người nào, chỉ cần cứng rắn xông qua được, không quay đầu lại là được sao?

- Nói cũng phải. Thiếu chút nữa thì quên mất. Như vậy...

Vị tướng lĩnh kia ngẩng đầu nói:

- Phiền tất cả mọi người nhập quan tản đi. Tất cả binh sĩ lập tức tập hợp. Còn nữa, năm tướng lĩnh trấn thủ quan ải các ngươi cũng theo ta vào trận!

Theo lời vị tướng lĩnh này nói, tất cả mọi người đã kịp phản ứng. Mỗi người đều lộ ra biểu tình kinh ngạc. Chỉ có điều rất nhanh bọn họ liền bắt đầu hành động.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0