Trong các ngươi ai là đại ca?
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Nghiêm Lôi mặt không biểu tình, gã biết không thể giải quyết tình huống hiện tại, gã chỉ có thể chờ đợi. Dù nguyên tổng chỉ huy được phục chức thì sao? Dù nguyên tổng chỉ huy giúp đỡ Mông thân vương thì sao? Nguyên tổng chỉ huy vẫn phải mạo hiểm rất lớn, trời biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Không chừng Mông thân vương sẽ ném nguyên tổng chỉ huy cho Độc Cô gia, bình ổn cơn giận của Độc Cô gia.
Đây là một nguyên nhân Lãnh Thu Dương không dám xuất binh, gã không dám đánh cuộc. Nguyên tổng chỉ huy thấy ở trong Bắc Đẩu hành tỉnh không có tương lai nên dám nhảy ra đánh cuộc, thần tiên đánh nhau, đám người phàm bọn họ không xen vào được.
Lãnh Thu Dương liên tục biến sắc mặt, cuối cùng thở hắt ra định ra lệnh.
Lúc này tiếng rống của Vu Nhai vang lên:
- Lạc gia, đi ra chịu chết!
- Lạc gia, ta muốn diệt toàn tộc các ngươi!
- Lạc gia, các ngươi tới số rồi!
Thanh âm đánh gãy hội nghị quan trọng, mọi người cảm giác thanh âm này cường đại. Đám người trong địa sảnh toàn là lãnh tụ mạnh nhất Bắc Đẩu thành, bọn họ vội lao ra ngoài xem tình hình.
Các lãnh tụ Bắc Đẩu thành cưỡi tọa kỵ bay quan sát toàn bộ tình hình Lạc gia.
Bọn họ thấy người nguyên thủy rống hai tiếng san bằng Lạc gia, có lẽ vì quá rung động, có lẽ Lãnh Thu Dương muốn xem hành động tiếp theo của người nguyên thủy nên không ra tay mà chỉ nhìn. Bắc Đẩu thành chủ nhìn người nguyên thủy ném Lạc Minh vào Lạc gia sau đó chạy hướng phủ thành chủ.
Bọn họ cũng nghe thấy câu Vu Nhai nói với Lạc Minh:
- Ngươi không nên uy hiếp ta nói cái gì mà nếu ta dám giết ngươi thì Lạc gia, Bắc Đẩu kỵ vệ đội sẽ đến giết ta. Ngươi nhìn xem, Lạc gia vì ngươi mà biến thành như vậy, trong lòng ngươi thấy dễ chịu không?
Mọi người, bao gồm Lãnh Thu Dương nghe câu này cùng nhìn hướng nguyên tổng chỉ huy Bắc Đẩu kỵ vệ đội.
Nguyên tổng chỉ huy không xem mình đã là nguyên tổng chỉ huy, gã chấp nhận người nguyên thủy khiêu chiến.
- Hừ! Trò hề, ta muốn xem hắn làm sao tiêu diệt Bắc Đẩu kỵ vệ đội ta!
Nguyên tổng chỉ huy nhảy từ ma thú bay xuống.
Cùng lúc đó, mọi người đáp xuống quảng trường phủ thành chủ chờ đợi người nguyên thủy khiêu chiến.
Không để các lãnh tụ Bắc Đẩu thành chờ quá lâu, người nguyên thủy nhảy vài cái đã đáp xuống trước mặt bọn họ.
Lãnh Thu Dương có thực lực mạnh nhất, trầm giọng nói:
- Đến rồi.
Người nguyên thủy tạo áp lực khá lớn cho Bắc Đẩu thành chủ.
Lãnh Thu Dương không biết người nguyên thủy muốn làm gì, là kẻ có thực lực cường đại nhưng não rộng sao? Bắc Đẩu thành chủ quan sát người nguyên thủy kỹ càng.
- Ai là thủ lĩnh Bắc Đẩu kỵ vệ đội?
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Vô số cặp mắt nhìn hướng nguyên tổng chỉ huy, bao gồm tổng chỉ huy đương nhiệm.
Người nguyên thủy nhìn nguyên tổng chỉ huy, hỏi:
- Là ngươi?
- Đúng vậy, chính là lão . . .
Không đợi nguyên tổng chỉ huy nói xong người nguyên thủy hét to một tiếng:
- Chết bà ngươi đi! Lão tử không diệt toàn Bắc Đẩu kỵ vệ đội, rất thương thiên hại lý, lão tử tiêu diệt đại ca của chúng cũng được!
Người nguyên thủy vung nắm đấm.
Nguyên tổng chỉ huy hừ lạnh một tiếng:
- Không rút ra huyền binh bản mệnh, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Nguyên tổng chỉ huy không khinh địch. Người nguyên thủy rống hai tiếng đã san bằng Lạc gia, gã tự hỏi mình không có giọng mạnh như thế. Nhưng dù nguyên tổng chỉ huy không khinh địch có ích gì không? Lúc Vu Nhai rời khỏi Bắc Đẩu hành tỉnh, Nghiêm Lôi mới chỉ là đỉnh địa binh sư, vì tu luyện Huyền Cực Đỉnh Quyết nên cố ý áp chế không đột phá. Khi đó Nghiêm Lôi đã dư sức đánh nguyên tổng chỉ huy bầm mình.
Bây giờ mới qua bao lâu?
Nếu là thiên tài trẻ tuổi thì không thể dùng thời gian để tính toán.
Nhưng nguyên tổng chỉ huy đã mấy chục tuổi, dù có tiến bộ cũng không nhanh được. Vu Nhai là thiên binh sư lục đoạn, nhưng hắn dư sức làm thịt đỉnh thiên binh sư bình thường.
Đúng vậy, Vu Nhai đã đột phá bảy ngày cuối cùng trong Loạn Xuyên sơn mạch.
Bởi vì nam nhân cầm trường kích toái hồn rồng khiến thực lực của Vu Nhai liên tục tiến bộ, cảm ngộ đạt đến thiên binh sư lục đoạn. Trứng rồng siêu dinh dưỡng bồi bổ Vu Nhai lại đột phá một đoạn, tuy chưa củng cố nhưng thật sự đến thiên binh sư lục đoạn.
Keng!
Nắm đấm đánh mạnh vào huyền binh bản mệnh của nguyên tổng chỉ huy phát ra tiếng kim loại va chạm điếc tai. Bởi vì Vu Nhai không lấy huyền binh bản mệnh ra, chưa hoàn toàn phát huy lực lượng nên khó giết nguyên tổng chỉ huy thiên binh sư được ngay. Dù vậy vẫn làm người nhìn kinh tâm động phách, người nguyên thủy là cự long hình người sao?
Đặc biệt là người nghiên cứu cự long càng có loại cảm giác này. Cách người nguyên thủy công kích là cách của rồng, dây chỉ là cảm giác, không ai cảm thấy là sự thật. Bọn họ chỉ thấy người nguyên thủy bạo lực quá.
Hết cách, trừ lực lượng cự long ra còn có Thôn Thiên Huyền thân quyết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một cú đấm nặng nề đánh bay nguyên tổng chỉ huy, khiến người câm nín là huyền binh bản mệnh của gã đã lồi lõm.
Người nguyên thủy được thế không tha người, rống to:
- Đi chết đi!
Người nguyên thủy vọt ra ngoài, đạp mười mấy bước trên gạch đá phủ thành chủ, tốc độ siêu nhanh. Người nguyên thủy đạp mạnh lên đầu nguyên tổng chỉ huy.
Bùm!
Đầu nguyên tổng chỉ huy như dưa hấu bể, chất lỏng trắng đỏ phun tung tóe. Nguyên tổng chỉ huy mới rồi còn nghênh ngang trước mặt Lãnh Thu Dương trong giây lát đã chết, cái chết tức tưởi đầy bạo lực. Nguyên tổng chỉ huy chết không kịp ngáp, không biết gã có chết nhắm mắt không, vì đầu đã nổ, tròng mắt đầy máu.
- Tổng chỉ huy . . .
Có mấy người nhảy ra, đây là phản xạ, trong đó bao gồm Hoàng Vu Phu ngày xưa bị Vu Nhai hành thê thảm trong Lạc gia để cứu mẫu thân. Nhảy ra xong bọn họ hối hận, bởi vì người nguyên thủy đang nổi điên.
Người nguyên thủy liếc hướng cả đám:
- Rất tốt, các ngươi đều là thuộc hạ của tên này đúng không? Nếu vậy thì chết hết đi.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Nắm đấm không ngừng đánh ra, một cú đấm là một cái đầu nổ, giết người như cắt cỏ. Trong phủ thành chủ gió lạnh thổi vù vù, cao thủ như Lãnh Thu Dương nhìn ròn rợn gai ốc. Bắc Đẩu thành chủ không ngăn cản, không phải không thể mà là không muốn.
Trong phút chốc thế lực Bắc Đẩu cô nhi viện Bắc Đẩu kỵ vệ đội bị nắm đấm đập tan tành, thật đơn giản.
Người nguyên thủy giết người xong nhe răng cười nói:
- Ta giết người trong phủ thành chủ của các ngươi, có phải các ngươi rất muốn giết ta không?
Khí thế khủng bố ập hướng đám người Lãnh Thu Dương, Nghiêm Lôi. Quan viên thực lực yếu chút đánh rùng mình, nếu đằng trước không có đám Bắc Đẩu thành chủ chặn lại thì bọn họ rất muốn bỏ chạy.
Người nguyên thủy không chút che giấu bộc phát ra khí thế.
- Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ định đồ sát phủ thành chủ?
- Khí thế của tên này quá kinh khủng, là người nguyên thủy từ đâu chui ra vậy? Lão viện trưởng đại nhân Bắc Đẩu học viện sao còn chưa đi ra xem? Không chừng chỉ có lão viện trưởng là bắt được cái tên kiêu căng này.
Không chừng Mông thân vương sẽ ném nguyên tổng chỉ huy cho Độc Cô gia, bình ổn cơn giận của Độc Cô gia.
Đây là một nguyên nhân Lãnh Thu Dương không dám xuất binh, gã không dám đánh cuộc. Nguyên tổng chỉ huy thấy ở trong Bắc Đẩu hành tỉnh không có tương lai nên dám nhảy ra đánh cuộc, thần tiên đánh nhau, đám người phàm bọn họ không xen vào được.
Lãnh Thu Dương liên tục biến sắc mặt, cuối cùng thở hắt ra định ra lệnh.
Lúc này tiếng rống của Vu Nhai vang lên:
- Lạc gia, đi ra chịu chết!
- Lạc gia, ta muốn diệt toàn tộc các ngươi!
- Lạc gia, các ngươi tới số rồi!
Thanh âm đánh gãy hội nghị quan trọng, mọi người cảm giác thanh âm này cường đại. Đám người trong địa sảnh toàn là lãnh tụ mạnh nhất Bắc Đẩu thành, bọn họ vội lao ra ngoài xem tình hình.
Các lãnh tụ Bắc Đẩu thành cưỡi tọa kỵ bay quan sát toàn bộ tình hình Lạc gia.
Bọn họ thấy người nguyên thủy rống hai tiếng san bằng Lạc gia, có lẽ vì quá rung động, có lẽ Lãnh Thu Dương muốn xem hành động tiếp theo của người nguyên thủy nên không ra tay mà chỉ nhìn. Bắc Đẩu thành chủ nhìn người nguyên thủy ném Lạc Minh vào Lạc gia sau đó chạy hướng phủ thành chủ.
Bọn họ cũng nghe thấy câu Vu Nhai nói với Lạc Minh:
- Ngươi không nên uy hiếp ta nói cái gì mà nếu ta dám giết ngươi thì Lạc gia, Bắc Đẩu kỵ vệ đội sẽ đến giết ta. Ngươi nhìn xem, Lạc gia vì ngươi mà biến thành như vậy, trong lòng ngươi thấy dễ chịu không?
Mọi người, bao gồm Lãnh Thu Dương nghe câu này cùng nhìn hướng nguyên tổng chỉ huy Bắc Đẩu kỵ vệ đội.
Nguyên tổng chỉ huy không xem mình đã là nguyên tổng chỉ huy, gã chấp nhận người nguyên thủy khiêu chiến.
- Hừ! Trò hề, ta muốn xem hắn làm sao tiêu diệt Bắc Đẩu kỵ vệ đội ta!
Nguyên tổng chỉ huy nhảy từ ma thú bay xuống.
Cùng lúc đó, mọi người đáp xuống quảng trường phủ thành chủ chờ đợi người nguyên thủy khiêu chiến.
Không để các lãnh tụ Bắc Đẩu thành chờ quá lâu, người nguyên thủy nhảy vài cái đã đáp xuống trước mặt bọn họ.
Lãnh Thu Dương có thực lực mạnh nhất, trầm giọng nói:
- Đến rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người nguyên thủy tạo áp lực khá lớn cho Bắc Đẩu thành chủ.
Lãnh Thu Dương không biết người nguyên thủy muốn làm gì, là kẻ có thực lực cường đại nhưng não rộng sao? Bắc Đẩu thành chủ quan sát người nguyên thủy kỹ càng.
- Ai là thủ lĩnh Bắc Đẩu kỵ vệ đội?
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Vô số cặp mắt nhìn hướng nguyên tổng chỉ huy, bao gồm tổng chỉ huy đương nhiệm.
Người nguyên thủy nhìn nguyên tổng chỉ huy, hỏi:
- Là ngươi?
- Đúng vậy, chính là lão . . .
Không đợi nguyên tổng chỉ huy nói xong người nguyên thủy hét to một tiếng:
- Chết bà ngươi đi! Lão tử không diệt toàn Bắc Đẩu kỵ vệ đội, rất thương thiên hại lý, lão tử tiêu diệt đại ca của chúng cũng được!
Người nguyên thủy vung nắm đấm.
Nguyên tổng chỉ huy hừ lạnh một tiếng:
- Không rút ra huyền binh bản mệnh, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Nguyên tổng chỉ huy không khinh địch. Người nguyên thủy rống hai tiếng đã san bằng Lạc gia, gã tự hỏi mình không có giọng mạnh như thế. Nhưng dù nguyên tổng chỉ huy không khinh địch có ích gì không? Lúc Vu Nhai rời khỏi Bắc Đẩu hành tỉnh, Nghiêm Lôi mới chỉ là đỉnh địa binh sư, vì tu luyện Huyền Cực Đỉnh Quyết nên cố ý áp chế không đột phá. Khi đó Nghiêm Lôi đã dư sức đánh nguyên tổng chỉ huy bầm mình.
Bây giờ mới qua bao lâu?
Nếu là thiên tài trẻ tuổi thì không thể dùng thời gian để tính toán.
Nhưng nguyên tổng chỉ huy đã mấy chục tuổi, dù có tiến bộ cũng không nhanh được. Vu Nhai là thiên binh sư lục đoạn, nhưng hắn dư sức làm thịt đỉnh thiên binh sư bình thường.
Đúng vậy, Vu Nhai đã đột phá bảy ngày cuối cùng trong Loạn Xuyên sơn mạch.
Bởi vì nam nhân cầm trường kích toái hồn rồng khiến thực lực của Vu Nhai liên tục tiến bộ, cảm ngộ đạt đến thiên binh sư lục đoạn. Trứng rồng siêu dinh dưỡng bồi bổ Vu Nhai lại đột phá một đoạn, tuy chưa củng cố nhưng thật sự đến thiên binh sư lục đoạn.
Keng!
Nắm đấm đánh mạnh vào huyền binh bản mệnh của nguyên tổng chỉ huy phát ra tiếng kim loại va chạm điếc tai. Bởi vì Vu Nhai không lấy huyền binh bản mệnh ra, chưa hoàn toàn phát huy lực lượng nên khó giết nguyên tổng chỉ huy thiên binh sư được ngay. Dù vậy vẫn làm người nhìn kinh tâm động phách, người nguyên thủy là cự long hình người sao?
Đặc biệt là người nghiên cứu cự long càng có loại cảm giác này. Cách người nguyên thủy công kích là cách của rồng, dây chỉ là cảm giác, không ai cảm thấy là sự thật. Bọn họ chỉ thấy người nguyên thủy bạo lực quá.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hết cách, trừ lực lượng cự long ra còn có Thôn Thiên Huyền thân quyết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một cú đấm nặng nề đánh bay nguyên tổng chỉ huy, khiến người câm nín là huyền binh bản mệnh của gã đã lồi lõm.
Người nguyên thủy được thế không tha người, rống to:
- Đi chết đi!
Người nguyên thủy vọt ra ngoài, đạp mười mấy bước trên gạch đá phủ thành chủ, tốc độ siêu nhanh. Người nguyên thủy đạp mạnh lên đầu nguyên tổng chỉ huy.
Bùm!
Đầu nguyên tổng chỉ huy như dưa hấu bể, chất lỏng trắng đỏ phun tung tóe. Nguyên tổng chỉ huy mới rồi còn nghênh ngang trước mặt Lãnh Thu Dương trong giây lát đã chết, cái chết tức tưởi đầy bạo lực. Nguyên tổng chỉ huy chết không kịp ngáp, không biết gã có chết nhắm mắt không, vì đầu đã nổ, tròng mắt đầy máu.
- Tổng chỉ huy . . .
Có mấy người nhảy ra, đây là phản xạ, trong đó bao gồm Hoàng Vu Phu ngày xưa bị Vu Nhai hành thê thảm trong Lạc gia để cứu mẫu thân. Nhảy ra xong bọn họ hối hận, bởi vì người nguyên thủy đang nổi điên.
Người nguyên thủy liếc hướng cả đám:
- Rất tốt, các ngươi đều là thuộc hạ của tên này đúng không? Nếu vậy thì chết hết đi.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Nắm đấm không ngừng đánh ra, một cú đấm là một cái đầu nổ, giết người như cắt cỏ. Trong phủ thành chủ gió lạnh thổi vù vù, cao thủ như Lãnh Thu Dương nhìn ròn rợn gai ốc. Bắc Đẩu thành chủ không ngăn cản, không phải không thể mà là không muốn.
Trong phút chốc thế lực Bắc Đẩu cô nhi viện Bắc Đẩu kỵ vệ đội bị nắm đấm đập tan tành, thật đơn giản.
Người nguyên thủy giết người xong nhe răng cười nói:
- Ta giết người trong phủ thành chủ của các ngươi, có phải các ngươi rất muốn giết ta không?
Khí thế khủng bố ập hướng đám người Lãnh Thu Dương, Nghiêm Lôi. Quan viên thực lực yếu chút đánh rùng mình, nếu đằng trước không có đám Bắc Đẩu thành chủ chặn lại thì bọn họ rất muốn bỏ chạy.
Người nguyên thủy không chút che giấu bộc phát ra khí thế.
- Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ định đồ sát phủ thành chủ?
- Khí thế của tên này quá kinh khủng, là người nguyên thủy từ đâu chui ra vậy? Lão viện trưởng đại nhân Bắc Đẩu học viện sao còn chưa đi ra xem? Không chừng chỉ có lão viện trưởng là bắt được cái tên kiêu căng này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro